Thiếu Gia Giả Vs Thiếu Gia Thật

Chương 34: Tiểu Thiếu Gia Nấu Gà Sốt Cay Thịt Kho Tàu



Giang Dĩ Trạch dĩ nhiên vẫn sẽ livestream nấu ăn buổi tối, cậu dựng giá đỡ máy quay trong phòng bếp, chưa kịp mở phòng đã thấy Đường Cảnh Đồng ôm chó con đứng ở ngưỡng cửa.
“Tiền bối, anh có chuyện gì à? Hay là muốn xem thực đơn tối nay?” Giang Dĩ Trạch vừa cài đặt máy quay vừa cười hỏi.
Đường Cảnh Đồng không trả lời mà hỏi ngược lại: “Cậu phát trực tiếp à?”
Tiểu thiếu gia cho rằng ảnh đế sợ lọt vào khung hình sẽ bị phiền phức nên vội vàng giải thích:
“Ừm, bình thường tôi hay livestream nấu ăn bữa trưa và bữa tối, nhưng anh yên tâm, nấu xong tôi sẽ tắt máy ngay, sẽ không quay đến anh đâu.”
Đường Cảnh Đồng: “Lúc cậu ăn cơm cũng có thể phát trực tiếp, chỉ cần đừng quay sang tôi là được.”
“Thật sao?”
Chỉ cần không để ảnh đế lộ mặt thì có thể thoải mái phát sóng, thật tốt!
Vốn dĩ cậu sẽ nấu bốn món một canh rất phong phú, nhưng quan trọng là khán giả không chỉ thích xem quá trình chế biến mà có vẻ như còn thích giai đoạn mukbang hơn.
Đường Cảnh Đồng lướt qua biểu tình hưng phấn của tiểu thiếu gia, đôi mắt long lanh chớp chớp.

Anh gật đầu:
“Tôi chỉ đến làm khách, đây là nhà cậu, người có quyền làm mọi điều là cậu mà.”
“Vậy thì tốt quá, tiền bối cứ nghỉ ngơi đi, nếu nhàm chán thì có thể xem phim ở phòng chiếu trên tầng hai, bữa tối nay có lẽ sẽ mất kha khá thời gian chuẩn bị.” Giang Dĩ Trạch nhiệt tình nói.
“Ừm.”
Thấy Đường Cảnh Đồng rời khỏi cửa bếp, Giang Dĩ Trạch cẩn thận mở app, điều chỉnh góc máy sau đó lên tiếng chào hỏi người xem đã chờ sẵn trong phòng.

Tiếp theo cậu thành thạo cắm một nồi cơm đủ cho hai người ăn.
– Oa Oa Oa…!cuối cùng cũng lên, tôi đợi lâu lắm rồi đấy, hình như bị nghiện xem chủ phòng này rồi.
– Giang Giang, chào buổi tối nha!
– Hôm nay cậu mua nhiều thức ăn thế, một người có thể ăn hết từng đấy sao?
– Chẳng lẽ lại có khách đến chơi, chuẩn bị đầy đủ ghê.
– Ối! Có khách đến ăn cơm có nghĩa là cậu ấy sẽ không mukbang phải không…!?!
– Huhuhu, đừng mà đừng mà, hôm nay tôi đã cất công ngồi chờ từ sớm, kết quả lại không được xem Giang Giang mukbang, thật thảm mà!

– Khổ sở quá đi, huhuhu~

Giang Dĩ Trạch chuẩn bị làm món gà sốt trước.

Đây là đặc sản vùng Tân Cương, hương vị cay nồng, nguyên liệu chính gồm có thịt gà và khoai tây, ăn kèm với mì sợi Hà Nam vô cùng thích hợp, có thể coi là một nét đặc sắc của ẩm thực.
Trước tiên phải chuẩn bị phần bột làm mì sợi, nhào kỹ sau đó cho thêm chút muối rồi để sang một bên, phủ khăn vải sạch lên trên mặt bột để ủ một lúc.

Cậu ngẩng đầu nhìn bình luận bay loạn xạ trên màn hình, thấy điều mà fan đang than vãn, cậu cười cười thông báo tin tốt cho bọn họ.
Giang Dĩ Trạch: “Mọi người lo xa rồi, hôm nay tôi mời khách về nhà ăn cơm nhưng vẫn sẽ mukbang nha, chỉ là bạn tôi không thích lộ mặt cho nên lát nữa sẽ chỉ có tôi ăn cơm cùng mọi người thôi.”
Giang Dĩ Trạch vừa nói xong, phòng trực tiếp một lần nữa náo nhiệt hẳn lên.
– Được nhìn chủ phòng ăn là quá đủ rồi, kỳ thật khách của cậu có lộ mặt hay không cũng không liên quan đến chúng tôi mà.
– Kakaka, lại được xem mukbang rồi, mọi người đoán xem hôm nay chủ phòng đãi khách món gì nào.
– Người thông minh không cần đoán, bởi vì chủ phòng làm món gì tôi cũng thích hết!
– Hơi tò mò nha, vị khách mà Giang Dĩ Trạch mời đến rốt cuộc là ai đây, có vẻ khá thần bí.
– Có khi là Đường Cảnh Đồng cũng nên, theo tôi được biết thì anh Đường cũng không thích bị quay chụp lén.
– Lầu trên bị điên à, đùa cợt kiểu gì đấy? Đường Cảnh Đồng mà lại về nhà Giang Dĩ Trạch ăn cơm???
– Vãi thật, bà chị đoán giỏi thế, sức tưởng tượng lên đến mặt trăng rồi, cười chết tôi!
– Đệt mợ, nói hươu nói vượn trên kia chắc là fan Đường Cảnh Đồng hả? Lẻn vào phòng livestream của Giang Giang nhà tôi nằm vùng hay gì?

Giang Dĩ Trạch lại bận rộn bỏ qua comment, cậu đang phải luôn tay cắt thái, hôm nay nấu nướng có chút phức tạp, cần chuyên tâm.
Trước tiên cậu sơ chế toàn bộ nguyên liệu, chặt thịt gà thành miếng nhỏ vừa miệng, khoai tây nạo vỏ cũng cắt thành các khối vừa ăn, hành tây và ớt chuông thì cắt miếng lớn.

Xong xuôi cậu bắt đầu nổi lửa chế biến.
Bật bếp làm nóng nồi, cho một lượng dầu ăn vừa phải vào, sau đó nhỏ lửa, thả vào vài miếng đường phèn, đảo đều cho đến khi đường hòa tan hết sẽ thu được nước đường lấp lánh ánh nâu rất đẹp mắt.

Thịt gà chần qua nước sôi, cho vào nồi nước đường vừa nãy đảo đều để màu nâu thấm đều các miếng thịt, thêm gừng tỏi đập dập, vài thìa tương đậu bản và tương dầu cay vào, sau đó đảo luôn tay để thịt thấm đều gia vị.

Cuối cùng là cho hết 1 lon bia vào, lại thêm hai bát nước, hoa hồi khô, lá nguyệt quế, ớt chuông đỏ và hạt tiêu rồi mới đậy nắp bắt đầu đun trên lửa to.
Lúc này Giang Dĩ Trạch lại bắt tay vào làm món thịt kho Tàu, để thịt lên màu đẹp thì chưng nước hàng là một bước vô cùng quan trọng.
Thịt chần sơ qua sau đó cắt thành từng khối vuông to bằng quân mạt chược.

Đổ dầu vào một cái nồi nhỏ, cho đường phèn vào, để lửa liu riu cho đến khi nước hàng chuyển màu nâu thẫm sóng sánh thì cho thịt vào đảo đều.

Nêm nếm gia vị, cho thêm hành gừng cắt nhỏ, tương dầu cay, muối, cuối cùng đổ nước xâm xấp bắt đầu đun lửa to cho đến khi sắp sôi thì đổ hỗn hợp qua một cái nồi cỡ nhỏ, vặn nhỏ lửa.
Thịt kho tàu phải ninh càng lâu mới càng đậm vị, thỉnh thoảng cần đảo nhẹ để thịt chín đều và mềm ngọt.
Lúc này đã trôi qua khoảng 20 phút, Giang Dĩ Trạch căn chuẩn thời gian, đổ khoai tây vào nồi thịt gà, đảo cho khoai chìm ngập trong nước sốt rồi đậy nắp tiếp tục đun.
Hai món ăn chủ đạo đã chuẩn bị tương đối, Giang Dĩ Trạch chuyển sang nấu canh.
Cậu định nấu canh cá chuối đậu phụ, cá chuối ít xương nhiều đạm, ninh canh rất bổ dưỡng.

Trước tiên làm sạch, rạch vài đường trên thân cá rồi rán sơ trong chảo, sau đó cho gừng, hành, hoa hồi, quế vào, đổ nước ngập cá, đun đến khi sôi thì chuyển sang lửa nhỏ.

Nước canh sau khi hầm kỹ chuyển màu đục sóng sánh, điều chỉnh lửa vừa để sau khi thả đậu phụ tươi vào không bị nát, lại thêm mấy trái táo đỏ, đun nhỏ lửa khoảng 10 phút, mở nắp rắc hành tươi lên trên là có thể cho ra bát để dùng.
Giang Dĩ Trạch tiếp tục xào nhanh món tôm nõn súp lơ, đây là món ăn thanh đạm, không cần chế biến cầu kỳ nhưng vẫn đảm bảo được màu sắc bắt mắt.
Nộm dưa chuột tỏi băm là món ăn đơn giản nhất, tiểu thiếu gia chỉ mất vài phút là trộn xong.
Bước cuối cùng trước khi hoàn thiện mâm cơm, Giang Dĩ Trạch đặt nồi nước lên bếp đun sôi, cán mỏng cục bột đã ủ kỹ, thành thục kéo thành các sợi dài vừa đủ, trụng nước sôi đảo đều sau đó vớt ra một cái tô lớn.
Lúc này nồi gà sốt đã chín tới, cho nốt ớt chuông và hành tây vào đảo đều sau đó nhấc khỏi bếp, nhanh tay đổ toàn bộ hỗn hợp gà sốt cay nóng vào bát mì kéo sợi.

Món gà sốt cay đặc sản Tân Cương đã hoàn thiện!

*trùi ui ê đít nấu ăn mà thấy cực dùm, mấy cái từ “nhanh tay nhanh chân” toàn là tui tự tiện thêm vào đấy, chứ để mà mân mê nấu từng này món khéo ảnh đế chết đói ngoài phòng khách rồi!
Giang Dĩ Trạch tắt bếp, trực tiếp bê cả nồi thịt kho Tàu cỡ nhỏ lên bàn ăn, canh cá chuối thì múc ra bát sứ, lần lượt bày lên mâm.
Tiếp đến là gà sốt cay, đĩa tôm nõn xào súp lơ vẫn đang bốc hơi nghi ngút, và cuối cùng là món nộm dưa chuột ăn kèm.
Bốn món một canh hoàn thiện, một bàn thức ăn thịnh soạn vừa nhìn đã thấy ngon mắt.

Giang Dĩ Trạch hài lòng với tay nghề của mình, cậu chưa ngồi xuống mà cẩn thận hướng ống kính máy quay về phía mình.

Xong xuôi, tiểu thiếu gia mới lên tiếng gọi Đường Cảnh Đồng:
“Tiền bối ơi, ăn cơm thôi!”
Lúc nói chuyện cậu cố ý dùng tay chỉ vào máy quay, ngầm nhắc nhở ảnh đế chú ý quan sát không tiến vào phạm vi ghi hình để tránh bị lộ mặt.
“Ừm, tôi đi rửa tay.”
Đường Cảnh Đồng gật gật đầu, thả cún con xuống sàn nhà sau đó lách ra đằng sau máy quay tiến về phía bồn rửa.
– Hôm nay nấu cỗ à, hẳn bốn món một canh! Cá chuối đậu phụ kìa, thịt kho Tàu kìa, gà sốt cay kia, còn có tôm xào súp lơ, nộm dưa chuột…!Huhuhu, toàn là món tôi thích, ừng ực…!đói vl!
– Đói vl +1, nước miếng ứa ra đầy mồm!
– Tiền bối? Ai mà lại được Giang Dĩ Trạch gọi là tiền bối vậy? Sao tôi không nhớ ra có vị đại nhân này nhỉ?
– Ôi giọng nói của vị “tiền bối” kia sao mà dễ nghe vậy, trầm thấp lại dụ hoặc, tuy không nhìn thấy mặt nhưng tôi khẳng định là một soái ca.
– Tôi nữa tôi nữa, tôi cũng cảm thấy như vậy.

Người bạn này của Trạch bảo chắc chắn là một anh đẹp trai siêu cấp.
$$$ Đói Đói Đói tặng Giang Dĩ Trạch một mỹ nữ váy xanh $$$
$$$ Hôm Nay Xem An An Livestream Chưa tặng Giang Dĩ Trạch viên kẹo ngọt ngào x5 $$$

Đường Cảnh Đồng rất nhanh đã quay lại, anh ngồi xuống mép bàn phía bên trái Giang Dĩ Trạch, máy quay đặt ở đối diện tiểu thiếu gia, chỉ cần ảnh đế chú ý không ghé sát vào Giang Dĩ Trạch sẽ không bị lộ mặt, cùng lắm chỉ quay được bàn tay mà thôi.
Bữa tối hôm nay vô cùng thịnh soạn.

Buổi trưa Đường Cảnh Đồng ăn ít, từ lúc rời khỏi phòng khám thú y đã đói meo rồi, hiện giờ nhìn mâm cơm 5 món không khỏi nuốt nước miếng.
Giang Dĩ Trạch niềm nở mời ảnh đế ngồi, nói anh không cần khách khí, cứ ăn dần đi.

Sau đó cậu ngẩng đầu đối diện máy quay, mời cả phòng phát sóng cùng dùng bữa.
Đường Cảnh Đồng cúi đầu nhìn trước mặt mình là bát cơm trắng thơm phức mà Giang Dĩ Trạch vừa xới cho anh, hơi nóng còn lượn lờ tỏa ra tựa hồ thúc giục anh mau mau hưởng thụ mỹ vị trên bàn đi.
Ánh mắt ảnh đế dừng lại ở bát gà sốt cay, tay động đũa gắp một miếng thịt gà, đưa lên miệng cắn một miếng.

Thịt gà cay cay nồng nồng, đầu lưỡi tê dại, miếng thịt non mềm nhưng không bị bở, quả thực là ngon nuốt lưỡi.
Tiếp theo anh lại gắp một miếng khoai tây đã ninh nhừ đến nỗi các góc cạnh đều bị mài mòn.

Mặc dù được hầm khá kỹ nhưng tiểu thiếu gia canh lửa rất khéo, cắn miếng khoai liền cảm giác tinh bột tan ra trong miệng, hương vị đậm đà giống với miếng thịt, cay nồng tê tê nhưng sau khi nhấm nháp từ từ lại cảm thấy có vị ngọt lan tỏa khoang miệng.
Món gà sốt của đầu bếp Giang sao lại ngon đến thế này, Đường Cảnh Đồng hơi híp mắt cười mãn nguyện, lùa vào miệng một đũa cơm.
Sau đó anh chuyển sang cái nồi cỡ nhỏ đặt trên bàn còn đang bốc hơi nghi ngút, bên trong là từng miếng thịt kho Tàu vàng óng quyến rũ, nước dùng sóng sánh thấm đều từng khối thịt núng nính.

Một miếng thịt kho Tàu vừa miệng, cảm giác béo ngậy từ đầu lưỡi đến cuống họng, phần thịt thơm mềm đậm đà, phần mỡ trong suốt lung linh, gia vị nêm vừa tay, ngọt mặn hài hòa.
Đường Cảnh Đồng lại gắp một đũa tôm nõn xào súp lơ, sau đó tấn công đĩa dưa chuột muối, hai món ăn xanh mướt thoạt nhìn liền thấy mát mắt, hương vị thanh đạm khoan khoái, có vị giòn sần sật vui miệng, phối hợp với hai món thịt phía trước vô cùng thích hợp.
Ảnh đế đói bụng cho nên không khách khí nữa, sau khi nếm thử mỗi món 1 gắp liền bắt đầu chuyên tâm dùng bữa.
Giang Dĩ Trạch thì ngược lại, vừa chậm rãi thưởng thức vừa nói chuyện với fan hâm mộ, người xem điên cuồng thả bình luận và hiệu ứng rực rỡ khắp màn hình.
Tiểu thiếu gia thấy hơi khô miệng, cậu múc một bát canh cá chuối đậu phụ để nguội.

Màu trắng đục của canh kích thích vị giác, hơi nóng lượn lờ lan tỏa, bát canh đầy đủ thịt cá, đậu phụ, táo đỏ, hành lá xanh, nhìn thôi đã thấy ngon rồi.
Sau đó cậu nghiêng đầu nhìn thoáng qua Đường Cảnh Đồng, phát hiện anh cũng chưa nếm thử món canh.

Tiểu thiếu gia chớp chớp mắt, khách khí đẩy bát canh vừa múc hướng về phía Đường Cảnh Đồng.
“Tiền bồi, dùng thử canh cá nhé?”
“Ừm, cảm ơn.”
Đường Cảnh Đồng vươn tay đỡ bát canh, vừa vặn để lọt bàn tay trái thon thả trắng trẻo vào khung hình livestream.
– —
Lời editor: Món gà sốt cay (RAW: 大盘鸡 / Phiên âm: Dapanji) dịch sát nghĩa là “một mâm gà”, sau khi ngâm cứu cách làm tôi quyết định chuyển ngữ thành “gà sốt cay” nghe cho hấp dẫn.
Món này được mấy em xinh đẹp Hỏa Tiễn Thiếu Nữ 101 nhắc đến trong bài hát Calorie.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Thiếu Gia Giả Vs Thiếu Gia Thật

Chương 34: Tiểu thiếu gia rất yêu tiền



“Chị Giai, đừng làm cậu ấy khó xử nữa, người ta mới học diễn xuất chưa được bao lâu, trình độ sao có thể so với chị được.”

Đường Cảnh Đồng chân thành nói với Đặng Dĩnh Giai.

Anh nhìn ra được Đặng Dĩnh Giai cố tình gây khó dễ cho Giang Dĩ Trạch, lối diễn xuất của những vị ảnh đế ảnh hậu như bọn họ thường vô hình tạo ra áp lực cho bạn diễn. Đặng Dĩnh Giai từ nhỏ đã gia nhập showbiz, tuy rằng cô mới chỉ 29 tuổi nhưng đã có khoảng 20 năm tuổi nghề, diễn viên tay mơ như Giang Dĩ Trạch đương nhiên khó mà theo kịp trong lúc đối diễn. Thực ra với thân phận tiền bối và kinh nghiệm diễn xuất của Đặng Dĩnh Giai, khi hợp tác với người mới sẽ tự biết cách thu liễm khí thế của mình, nhưng lần này cô không làm vậy, hơn nữa còn cố ý gây đè ép cảm xúc của Giang Dĩ Trạch, khiến cho tiểu thiếu gia phải NG 3 lần liên tiếp.

Đặng Dĩnh Giai hơi sửng sốt, lập tức cười nói: “Tiểu Đường, trên mạng đang đồn ầm lên cậu và vị phú nhị đại kia có xích mích, tôi còn nghe nói cậu ta nhiều lần gây sự với cậu cho nên mới muốn giúp cậu chỉnh vị thiếu gia kia thôi.”

Đặng Dĩnh Giai đúng là cố ý giáo huấn Giang Dĩ Trạch, cô vốn phản cảm với những kẻ dựa vào quan hệ để giành vai, huống gì lúc này lại thêm những tin đồn mà cô nghe được về mối quan hệ giữa Đường Cảnh Đồng và Giang Dĩ Trạch.

Trước kia ảnh đế và ảnh hậu đã hợp tác nhiều lần, quen biết nhiều năm nên quan hệ không tồi. Đặng Dĩnh Giai rất tán thưởng diễn xuất của Đường Cảnh Đồng. Tuy rằng vị hậu bối này tuổi đời rất trẻ nhưng đã đứng ngang hàng với cô.

Thiên phú chỉ là một yếu tố nhỏ, sự nỗ lực của anh mới đáng được ghi nhận. Đường Cảnh Đồng xứng đáng nhận được danh hiệu diễn viên cần cù nhất trong giới giải trí.

Đặng Dĩnh Giai xem Đường Cảnh Đồng như em trai, hai người thường xuyên giữ liên lạc, cho nên cô không hề vừa mắt vị thiếu gia từng nhiều lần gây sự với em trai mình chút nào.

Đường Cảnh Đồng chợt hiểu hóa ra Đặng Dĩnh Giai không phải vô duyên vô cớ gây khó dễ Giang Dĩ Trạch mà một phần nguyên do cũng xuất phát từ anh.

“Chị Giai, chị ở trong giới bao lâu nay cũng biết mấy tờ báo lá cải có khả năng đổi trắng thay đen tài tình ra sao mà. Sự thật thì em và Giang Dĩ Trạch không hề có mâu thuẫn gì, chị đừng làm khó cậu ấy nữa nhé.”

Đường Cảnh Đồng có chút căng thẳng khiến Đặng Dĩnh Giai khá ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên cô thấy ảnh đế tỏ ý quan tâm đến một người nào đó. Nếu cô nhớ không nhầm thì đây là bộ phim đầu tiên hai bọn họ hợp tác, cùng lắm là quen biết nhau mới nửa tháng mà quan hệ đã thắm thiết đến vậy sao?

Đặng Dĩnh Giai: “Ok ok… Thế nhưng mà theo chị thấy cậu hơi bị quan tâm vị thiếu gia kia nha, hai cậu thân nhau lắm à?”

“Đâu có, chỉ là hợp tác với nhau được một thời gian thì thấy cậu nhóc ấy cũng rất tử tế mà thôi.” Đường Cảnh Đồng nhướng mày, theo bản năng vội vàng thanh minh.

“Cậu nhóc? Haha, không phải hai người các cậu bằng tuổi nhau à, dám gọi người ta là cậu nhóc cơ đấy, hahaha…”

edit bihyuner. beta jinhua259

Đặng Dĩnh Giai không nhịn được bật cười, không khí vui vẻ tràn ngập một góc phim trường, bất giác thu hút sự chú ý của Giang Dĩ Trạch đang ngồi uống nước cách đó không xa. Cậu ngẩng đầu liếc mắt nhìn Đặng Dĩnh Giai đang hào hứng cười nói, còn có Đường Cảnh Đồng đối diện đáp lời, trong lòng tiểu thiếu gia âm thầm suy đoán.

Bọn họ có vẻ rất thân thiết, cậu nghe nói ảnh đế ảnh hậu đã đóng chung nhiều bộ phim nhưng không nghĩ quan hệ giữa hai người lại tốt đến vậy.

Đường Cảnh Đồng trầm mặc một chút, lời của Đặng Dĩnh Giai nhắc mình nhận ra bản thân và Giang Dĩ Trạch quả thật rất có duyên, bọn họ vậy mà lại được sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm.

Nhưng anh vẫn cảm thấy tiểu thiếu gia rất giống một cậu nhóc, từ tính cách, biểu cảm, thái độ hay bất kể là phương diện nào. Duy chỉ có thời điểm nấu cơm mới nhìn ra dáng người lớn chút.

“Khụ… khụ! Chị Giai, em nghe nói quay xong CF* bên kia là chị bay thẳng tới đây nhập đoàn? Có phải vẫn chưa về thăm anh rể không?”

*CF – Commercial Film, các đoạn video quảng cáo.

Cảm thấy có chút xấu hổ, Đường Cảnh Đồng nhanh chóng đổi chủ đề.

Đặng Dĩnh Giai thành danh sớm nhưng lên xe hoa cũng sớm, hơn hai mươi tuổi đã tìm thấy chân ái cuộc đời. Tuy nhiên chồng cô là người ngoài giới, rất ít khi lộ mặt trước truyền thông, Đường Cảnh Đồng khá thân thiết với vợ chồng ảnh hậu.

“Đúng vậy, đã lâu lắm rồi cứ mải mê công việc, đợi quay bổ sung mấy cảnh phía trước xong chị phải thu xếp về nhà một chuyến vậy…”

Hai người hàn huyên thêm một lúc, Trương Quyển hô vào vị trí bọn họ mới quay lại tiếp tục công việc.

Giang Dĩ Trạch tự nhéo lòng bàn tay ổn định cảm xúc, cậu cố gắng ghi nhớ toàn bộ kỹ xảo diễn mà Đường Cảnh Đồng đã chỉ bảo. Tiểu thiếu gia còn đang căng thẳng không ngờ trước khi bấm máy ảnh hậu Đặng Dĩnh Giai đột nhiên tặng cho cậu một nụ cười trấn an, lo lắng trong lòng Giang Dĩ Trạch vơi đi rất nhiều.

Cảnh quay sau đó vô cùng thuận lợi, Giang Dĩ Trạch thậm chí còn được Đặng Dĩnh Giai chỉnh sửa góp ý. Khỏi phải nói diễn xuất của ảnh hậu xuất sắc thế nào, trước đây tiểu thiếu gia cho rằng diễn xuất của Đường Cảnh Đồng đã là kinh diễm lắm rồi.

Lịch quay buổi sáng kết thúc, Giang Dĩ Trạch chuẩn bị về phòng nghỉ nấu cơm lại bị Đặng Dĩnh Giai đứng sau vỗ vai.

Cậu quay đầu nhìn nữ diễn viên, ánh mắt có chút khó hiểu. Bọn họ hôm nay vừa gặp mặt, không tính là người quen nhưng tiểu thiếu gia vẫn khách sáo chào một tiếng Đặng tiền bối.

“Thôi đừng tiền bối hậu bối làm gì hại chị đây già thêm chục tuổi luôn! Cậu với Đường Cảnh Đồng bằng tuổi nhau mà, cứ gọi chị Giai là được.”

“Vâng, chị Giai có chuyện gì sao?” Giang Dĩ Trạch tò mò hỏi.

“Tiểu Giang không ăn cơm hộp của đoàn sao, định ra ngoài ăn à? Nếu không chúng ta đi cùng nhau nhé, chị mời khách.”

Đặng Dĩnh Giai cười tủm tỉm nói.

Có lời của Đường Cảnh Đồng, Đặng Dĩnh Giai nhất thời cảm thấy hứng thú với vị phú nhị đại này, cô tò mò muốn biết Giang Dĩ Trạch là người thế nào mà chỉ bằng mấy ngày đã khiến Đường Cảnh Đồng hết mực quan tâm.

Ảnh hậu rất hiểu con người Đường Cảnh Đồng, lạnh nhạt thờ ơ như một tảng băng, khó hòa đồng, ngại giao lưu kết bạn.

Cô cùng Đường Cảnh Đồng làm bạn diễn nhiều năm mới có thể trở nên thân thiết, mà Giang Dĩ Trạch là tiểu thiếu gia đầy tai tiếng lại có sức hút đến vậy sao.

Giang Dĩ Trạch do dự vài giây, cảm thấy nếu cự tuyệt lời mời của tiền bối thì rất không phải phép. Nhưng thực đơn cho bữa trưa hôm nay đã lên rồi, thậm chí cũng đã nhờ Lâm Tiểu Lộ đi chợ mua đầy đủ nguyên liệu tươi ngon để sẵn trong tủ lạnh.

Cuối cùng tiểu thiếu gia quyết định thành thật: “Chị Giai, thực ra em không ăn ngoài, buổi trưa em thường tự nấu cơm.”

“Cậu biết nấu cơm sao?”

Đặng Dĩnh Giai biểu tình kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền ý thức được mình thất thố, ảnh hậu lập tức nhoẻn miệng cười. Gần đây cô bận rộn công việc cho nên không lên mạng thường xuyên, dĩ nhiên không hề biết rõ câu chuyện livestream nấu ăn của Giang Dĩ Trạch. Cô có chút khiếp sợ trong lòng, không ngờ một cậu ấm phú nhị đại như Giang Dĩ Trạch lại biết xuống bếp làm cơm.

Người ta là thiếu gia giàu nứt đố đổ vách nha, sao lại phải nấu cơm cơ chứ???

Đặng Dĩnh Giai không biết nấu cơm, tuy rằng cô đã 29 tuổi nhưng tài nghệ nấu nướng chỉ dừng lại ở trình độ úp mì ăn liền. Mỗi khi rảnh rỗi ở nhà, chồng ảnh hậu mới là người phụ trách cơm nước, còn cô có muốn hỗ trợ cũng chỉ sợ là gây thêm phiền phức cho anh thôi.

“Vâng, em biết ạ, cũng không phải việc gì quá phức tạp. Tuy vất vả một chút nhưng đảm bảo vệ sinh, hơn nữa em cũng rất hưởng thụ quá trình đứng bếp.” Giang Dĩ Trạch gật gật đầu nói.

Cái gì mà hưởng thụ? Nó là ác mộng đó!

Đối với quan điểm này của Giang Dĩ Trạch, Đặng Dĩnh Giai đương nhiên cảm thấy bất đồng. Nhưng nhìn biểu cảm của cậu nhóc có thể nhận ra tiểu thiếu gia này rất thích nấu ăn.

“Vậy em về phòng nấu cơm đi, chị sang nhà hàng bên kia ăn cũng được.”

“Nếu không em mời chị về phòng nếm thử tay nghề của em, có được không ạ?”

Cảm thấy mình hơi thẳng thừng khi từ chối lời mời của tiền bối, Giang Dĩ Trạch khách khí hỏi một câu. . Truyện Việt Nam

“Không cần đâu, em cứ tự nhiên đi.”

Dù sao cũng vừa mới quen biết, Đặng Dĩnh Giai không mặt dày đến mức đi cọ cơm người ta ngay ngày đầu tiên.

Giang Dĩ Trạch cũng chỉ tùy tiện hỏi như vậy, cậu biết rõ Đặng Dĩnh Giai sẽ không làm khó mình. Tiểu thiếu gia gật đầu lễ phép, sau đó về phòng bắt tay vào việc.

Giang Dĩ Trạch rời đi. Đường Cảnh Đồng liếc mắt thấy người đã đi xa bèn lân la tới gần Đặng Dĩnh Giai.

“Chị Giai, hai người vừa nói chuyện gì vậy?”

“Vừa rồi chị định mời cậu nhóc nhà cậu đi ăn bữa cơm, nhưng thất bại.”

Đặng Dĩnh Giai quay đầu nhìn Đường Cảnh Đồng, cô nhún vai đáp lời, ảnh hậu không ngờ mình cũng có ngày mời người khác ăn cơm lại bị từ chối với lý do “tự nấu ăn” cơ đấy.

“Cái gì mà cậu nhóc nhà em?”

Đường Cảnh Đồng bất ngờ với câu trả lời của Đặng Dĩnh Giai, sau khi nhìn thấy đối phương nở nụ cười mờ ám anh mới ý thức người được nhắc đến chính là Giang Dĩ Trạch.

Ảnh đế bặm môi, cuối cùng thở dài bất đắc dĩ: “Chị Giai à, chị đừng trêu em.”

Đặng Dĩnh Giai cười đến ho khan vài tiếng.

“Hahaha, được rồi được rồi, không đùa nữa! Nhưng mà này Tiểu Đường, cái cậu Giang thiếu gia kia biết nấu cơm thật à?”

“Thật!”

Đường Cảnh Đồng gật đầu khẳng định, sau đó tựa hồ cảm thấy chưa đủ quyết đoán, anh bồi thêm một câu.

“Cậu ấy nấu ăn ngon lắm, ngoài nghề diễn còn kiêm thêm công việc streamer ẩm thực.”

“Streamer ẩm thực? Nghe khá mới lạ ha, hóa ra đứng nấu ăn cũng có thể mở phòng livestream hả?”

Đặng Dĩnh Giai ngày càng cảm thấy Tiểu Giang là người thú vị. Cậu nhóc có vẻ không giống các cậu ấm cô chiêu khác, không chỉ tỏ ra nghiêm túc với nghiệp diễn xuất mà còn làm chủ phòng livestream nấu nướng, làm gì có thiếu gia nhà giàu nào phải vất vả kiếm cơm như vậy?

Trách không được thái độ của Đường Cảnh Đồng với cậu nhóc kia có điểm kỳ quái.

Đặng Dĩnh Giai: “Người này thú vị phết nhỉ! Thôi được rồi, không mời được Giang Dĩ Trạch nhưng nhất định phải mời được cậu. Tiểu Đường, đã lâu chị em ta không gặp nhau, cậu gọi báo quản lý Cao một tiếng đi, chúng ta đi ăn bữa cơm.”

Thực ra Đường Cảnh Đồng trừ việc ăn cơm còn phải làm một số “thủ tục” khác, ví dụ như xem Giang Dĩ Trạch livestream! Nhưng ảnh hậu là người quen lâu năm của anh, cô đã có lời mời cho nên Đường Cảnh Đồng không tiện từ chối, chỉ có thể gật đầu đi theo Đặng Dĩnh Giai.

Giang Dĩ Trạch đang chuẩn bị làm hai món ăn cho bữa trưa nay: thịt lợn Ngư Hương* và cá hầm, hai món ăn này từ quán cơm bình dân tới nhà hàng cao cấp đều phục vụ, rất thích hợp ăn kèm với cơm.

*Ngư hương là mùi vị của cá, ngư = cá

edit bihyuner. beta jinhua259

Thịt lợn Ngư Hương, chua cay mặn ngọt, đậm đà vị tương.

Cá hầm, cay cay tê tê, mùi thơm nồng đặc sắc, thịt cá tươi ngon mềm ngọt.

Giang Dĩ Trạch còn chưa bắt đầu, phòng livestream của cậu đã bùng nổ comment.

– Hôm nay chủ phòng nấu thịnh soạn thế, tôi thấy có cá kìa, mạnh dạn đoán cậu ấy sẽ làm cá sốt cà chua giống hôm trước.

– Các người ngốc quá, hôm nay có cá lại có cả thịt, khẳng định sẽ nấu món thịt lợn Ngư Hương.

– ? Huynh đệ lầu trên có bị ngáo không vậy? Tôi gọi thịt lợn Ngư Hương ở nhà hàng chẳng có ai cho cá vào món đó cả.

– Cá + thịt = Thịt lợn Ngư hương, hahaha, cạn lời!

– Mặc kệ chủ phòng nấu gì tôi đều thích hết, chủ phòng ơi nhanh lên nào, tôi đang chờ ăn cơm đây.

– Hahaha, chờ ăn cơm +1

Ngay khi mọi người đang xôn xao bình luận về thực đơn hôm nay, đột nhiên màn hình xuất hiện hiệu ứng của mỹ nữ váy xanh, nhất thời ai nấy im re.

$$$ Thượng Thiện Nhược Thủy tặng cho Giang Dĩ Trạch mỹ nữ váy xanh x 10 $$$

– ??? Đệt mợ, hôm nay ông chú Thượng Thiện tặng vật phẩm sớm thế?

– Còn chưa bắt đầu nấu nướng gì mà?

– Huhuhu, đại gia có khác, tiền vung như rác.

– Hahaha, chủ phòng cố lên nha, thực hâm mộ mà, tiền tặng phẩm hôm nay mà cậu ấy thu được có lẽ bằng cả tháng lương của tôi ấy chứ.

– Ầy nhưng mà người ta là siêu cấp phú nhị đại cơ mà, mấy thứ lễ vật này chẳng bõ gì đâu.

Giang Dĩ Trạch đang cúi đầu chuyên tâm thái thịt, ngẩng đầu phát hiện màn hình rực rỡ hiệu ứng. Cậu cười một câu nói với khán giả: “Mọi người đừng nói vậy, nếu để tài khoản Thượng Thiện đọc được bình luận, từ nay về sau người ta không tặng quà cho tôi nữa, tôi sẽ khóc mất! Tiền gì tôi cũng thích, thế giới này làm gì có ai chê tiền cơ chứ, hahaha, một lần nữa cảm ơn vị đại lão vừa gửi vật phẩm cho tôi nha.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.