Sau Khi Kết Hôn Với Nhà Giàu Lắm Quyền, Tôi Bỗng Nổi Đình Nổi Đám

Chương 24: 24: Tiết Lộ Thân Phận 2



Đêm nay Tạ Tỉ ngủ rất ngon, hôm sau sáu giờ sáng cậu rời khỏi phòng, các khách mời khác cũng tụ họp đầy đủ lúc bảy giờ, bọn họ còn cần trang điểm với đeo mặt nạ trước khi livestream.
Tạ Tỉ thức dậy, việc đầu tiên là mở thịt hộp cho nhóc con ăn, sau khi hầu hạ ông nội nhà mình rửa mặt xong hết rồi mới chuẩn bị đi livestream.
Nhưng cậu mới vừa cho nhóc con ăn xong, chuẩn bị đứng lên ra ngoài thì cửa phòng đã bị gõ, giọng đạo diễn Hầu cũng vang lên bên ngoài: “Thầy Tạ dậy chưa?”
Tạ Tỉ đi mở cửa: “Đạo diễn Hầu.”
Đạo diễn Hầu nở nụ cười dịu dàng: “Tôi vào được chứ?”
Tạ Tỉ nhích người sang một bên để đạo diễn Hầu vào trong phòng: “Ê-kíp có sắp xếp gì sao?” Nếu đạo diễn Hầu đến đây một mình thì Tạ Tỉ có thể đoán được đại khái bước ngoặt của chương trình.
Quả nhiên, đạo diễn Hầu chần chừ một lúc mới nói: “Chương trình chúng ta quay tổng cộng năm ngày, đã hai ngày trôi qua, hôm nay là ngày thứ ba.

Lúc đầu ê-kíp đã chọn cách livestream không lộ mặt, nhưng cũng chỉ trong ba ngày đầu.

Cho nên trước khi livestream kết thúc, chương trình sẽ bắt đầu tiết lộ thân phận, để đẩy chương trình lên cao trào.”
Đạo diễn Hầu chỉ có thể tranh thủ được ba ngày, mặc dù hình thức này khiến chương trình leo top, nhưng quay tận năm ngày, khán giả xem hoài cũng mệt không muốn đoán nữa, cho nên có muốn cũng không giấu mặt được tận năm ngày.
Nhà tài trợ của chương trình cũng sẽ không đồng ý, cho nên đạo diễn Hầu đã sớm bàn bạc với cấp trên, cam đoan chỉ giấu mặt ba ngày.
Chỉ là…!nghĩ đến thanh danh của Tạ Tỉ, đạo diễn Hầu vẫn sang đây nhắc một tiếng trước để Tạ Tỉ có thể chuẩn bị tâm lý.
Tạ Tỉ gật đầu, cũng không khác những gì cậu đoán lắm: “Đạo diễn Hầu yên tâm, tôi đã chuẩn bị rồi, sẽ không mặc kệ mấy người đó tiếp tục bôi nhọ mình.”
Đạo diễn Hầu nhìn đôi mắt bình tĩnh của Tạ Tỉ, nghĩ đến bản lĩnh của đối phương bèn thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt.” Ông cũng khá tò mò tại sao cậu Tạ bản lĩnh thế này mà lúc trước còn mặc kệ người khác chửi bới mình như thế.
Qua mấy ngày quan sát, ông thấy rõ là Nghiêm Văn Đình kia để ý Tạ Tỉ chứ không phải thầy Tạ bám riết không buông Nghiêm Văn Đình.
Tuy đạo diễn Hầu rất tò mò nhưng ông không phải loại người thích tọc mạch chuyện người khác, cho nên chỉ tò mò trong lòng chứ không hỏi.
Tạ Tỉ nhìn lướt qua tướng mạo của đạo diễn Hầu, trước khi ông ra khỏi cửa bèn nói: “Cảm ơn.” Cảm ơn đạo diễn Hầu đã giúp cậu từ trước khi chương trình bắt đầu.
Đạo diễn Hầu cũng không bất ngờ khi Tạ Tỉ có thể đoán được, chỉ mỉm cười gật đầu với cậu một cái, hai người không ai nói nguyên nhân cũng không ai hỏi lý do, nhưng ai cũng hiểu ý nghĩa câu cảm ơn này.
Ăn rau xào hai ngày liên tục rồi, sáng nay Tạ Tỉ dắt đội mình đi bắt không ít cá trắm đen, cá trích, cá trắm cỏ, cá chép.
Lần này không dùng tên bắn nữa mà dùng lưới đánh cá.

[Lưới đánh cá: Cuối cùng cũng có ích rồi.]
[Ha ha nhiều cá như vậy, có phải lần trước anh 10 sợ vớt hết cái hồ của người ta nên mới dùng cung bắn không vậy?]
[Sờ cằm, dùng kinh nghiệm làm thầy bói nhiều năm của tui, tui cá thầy 10 trưa nay tính ăn BBQ đó.]
[Thật hay đùa vậy? Bạn trên lợi hại như vậy á?]
[Bả phán bừa thôi, nãy anh 10 chỉ chừa mấy con bự bự còn lại thả hết, vậy còn không đủ rõ à?]
[Thì ra là thế, vậy nhanh lên, nướng BBQ nào!]
Sau khi bắt được cá, Tạ Tỉ dắt cả đội đi bắt thêm ba con gà lôi và ba con vịt nữa.
Mấy người Phó Hạc Hành không biết nấu ăn nên không biết Tạ Tỉ đang làm gì, cả bọn cứ nghĩ Tạ Tỉ tính nấu nhiều món một chút mà thôi.
Mà đội xanh hôm qua vật vã lắm mới bắt được hai con cá nên nay quyết định không đánh cá nữa mà ra sau núi.

Khán giả xem livestream đã học khôn, mọi người đều đặt BBQ trước rồi mới chờ xem có phải thầy 10 nướng BBQ không.
Chờ đến khi bốn người Phó Hạc Hành chia ra người nhặt củi người gánh nước, Tạ Tỉ cũng không nằm xuống nghỉ ngơi như ngày thường.
Cậu cầm mớ củi hôm qua vẫn chưa xài hết ra sân.
Rồi lại lấy ghế xếp với con dao sắc bén kia ra, ngồi xuống bắt đầu tước gỗ thành que.
[A! Là BBQ thật kìa!]
[Ha ha không ngờ vẫn phải tự lực cánh sinh, ê-kíp keo quá à, ngay cả xiên que cũng bắt anh 10 tự tước nữa.]
[Anh 10 ới cho em cái địa chỉ đi, em ship đến cho! Em bao tiền xiên que luôn.]
[Bạn trên đi ship xiên que hay đi ăn đó? Bà thèm bà nói đại đi! Nhưng mà bà thèm tay nghề của người ta, không giống tui ròi, tui thèm cái khác, he he.]
[Bạn trên đứng im đó nha.]
[Vừa nhìn đã biết ý của tui là gì, không lẽ bồ không phải vậy à?]
[Vân vân, tui có một thắc mắc nhỏ: Chỗ này có đồ nghề nướng thịt hả?]
Khán giả xem livestream chia làm hai phe, ai cũng cảm thấy nếu đã tước xiên que rồi thì BBQ là cái chắc, chương trình chắc chắn phải chuẩn bị vỉ nướng.
Nhưng ngoài phe này ra còn có phe khác, chắc chắn ê-kíp không tốt thế đâu, chỉ sợ thầy 10 quên chuyện này rồi.
Ngay lúc làn đạn thay đổi liên tục, Tạ Tỉ đã nhanh chóng tước xong hai trăm que.
Xong rồi mới xử lý gà vịt cá mình bắt được kia.
Máy quay đang quay, ê-kíp cũng thấy rõ thầy Tạ chuẩn bị nướng thịt, chẳng qua là…!bọn họ không có chuẩn bị vỉ nướng.
Có phải thầy Tạ nghĩ bọn họ có chuẩn bị không?
Có ê-kíp nhỏ đi lại nhỏ giọng hỏi đạo diễn Hầu nãy giờ vẫn không nói gì hết: “Có cần đi nhắc một tiếng không thưa đạo diễn?”
Dù sao không còn bao lâu nữa là đến giờ ăn trưa rồi, nếu đến cuối mà phát hiện không nướng được thì khá mất thời gian.
Nhưng đạo diễn Hầu lại lắc đầu: “Không vội.” Ông tin thầy Tạ.
Chờ đến khi Tạ Tỉ ướp nguyên liệu xong thì mấy người Phó Hạc Hành cũng quay lại, lần này bọn họ đổi không ít nguyên liệu, cũng nhặt khá nhiều củi và gánh rất nhiều nước về.

Bốn người vừa thả đồ xuống đã chạy lại giúp một tay, khi nhìn thấy nguyên liệu thì thì ai cũng bất ngờ: “Ý? Trưa nay ăn BBQ hả?”
Đàm Giai Giai mừng lắm, mặc dù mấy món bình thường thầy Tạ cũng nấu rất ngon, nhưng trần đời có ai chê đồ nướng chứ? Huống chi là gia vị do chính thầy Tạ chuẩn bị tẩm ướp, đây chắc chắn là BBQ ngon nhất trong tất cả loại BBQ.
Mặc dù vẫn chưa đốt lửa nhưng bốn người Đàm Giai Giai đã bắt đầu thèm thuồng nhìn mớ thịt được ướp.
Đàm Giai Giai xách giỏ nguyên liệu: “Để tôi xắt ra cho!” Đã ăn BBQ thì làm sao thiếu rau được?
Bốn người vội vàng làm việc khiến khán giả xem livestream cũng phát thèm, tiếc là chỉ nhìn chứ không ăn được.
[Chết rồi, sao không ai nhớ vỉ nướng hết vậy?]
[Biết đâu lát nữa ê-kíp cầm một cái vỉ nướng ra thì sao?]
Tạ Tỉ nhìn mọi người ra vào phòng bếp, cậu đi về hướng một cái phòng bỏ hoang, camera man cũng tò mò đi theo.
Trong phòng có không ít đồ lặt vặt, trong tủ còn có một mớ hàng rào bằng sắt đã cũ, hẳn trước đây chủ nhà dùng cho việc gì đó nhưng sau này không xài nữa nên vứt đó.
Tạ Tỉ ôm một đống hàng rào sắt ra ngoài.
[?? Thầy 10 tính làm gì đó? Chẳng lẽ tính dùng cái hàng rào này làm vỉ nướng? Nhưng cái này chỗ cao chỗ thấp, không phù hợp đâu, với lại nếu muốn nướng thì phải dùng lưới sắt chứ?]

Tạ Tỉ cầm hàng rào đến bồn nước, cậu định rửa nó trước.
Phó Hạc Hành còn đang gọt khoai tây, thấy Tạ Tỉ đến đã vội vàng đứng dậy: “Thầy 10 để tôi để tôi!”
Tạ Tỉ phất tay: “Để tôi tự làm.”
Phó Hạc Hành thấy cậu không cần giúp mới ngồi xuống gọt khoai tây tiếp, vừa gọt vừa tò mò, Tạ Tỉ cầm hàng rào làm gì?
Rất nhanh, bọn Phó Hạc Hành đã biết.

Tạ Tỉ rửa sạch hàng rào xong thì quay lại ghế xếp ban nãy, cậu xếp mớ hàng rào sang một bên, sau đó cầm cái đầu tiên lên.

Bởi vì cả quá trình cậu đều rất bình thản, cho nên không ai nghĩ cái đám hàng rào này rất nặng.
Có lẽ bây giờ họ cũng không ngờ hàng rào nó nặng, bởi vì…!bọn họ thấy Tạ Tỉ tay không bẻ hàng rào.
[???]
[Đù má…!mắt tôi hoa đúng không, hay cái hàng rào trông giống bằng sắt này thật ra là nhôm?]
[Bẻ tay không? Anh 10 ơi coi chừng cái tay, tay đẹp vậy mà bị thương là tiếc lắm á!]
Nhưng mấy câu lo lắng này hơi thừa, vì Tạ Tỉ tách hàng rào như tách bánh.

Đầu tiên là tách tất cả mấu nối ra rồi lại đan lại lần nữa, hàng rào sắt ban đầu đã biến thành hình dạng cậu mong muốn.
Không chỉ khán giả xem livestream hú hồn, mà ê-kíp chương trình cũng không tin được: Đùa, đùa gì vậy?
Tay không đập gạch xưa rồi, giờ xuất hiện bẻ sắt bằng tay không nè!
Camera man nhích lại gần hơn, thậm chí còn có vài ê-kíp không tin được lại gần cầm thử mớ hàng rào chưa qua xử lí, chỉ cầm thử một góc hàng rào mà thôi, nhưng lại thả tay ra vì quá nặng, làm mém nữa đập vào chân.
Tạ Tỉ giơ tay ra đỡ, nhìn ê-kíp rồi bảo: “Cẩn thận.”
Bên ngoài khung hình lập tức vang lên một tiếng khụ đầy áy náy: “Xin lỗi.”
[Sợ hẽi, coi cái sức của ổng kìa!]
[Tôi có một suy nghĩ, anh 10 có thể nâng được một người trong số mọi người có mặt bằng một tay đúng không?]
[Này làm tui nhớ đến cái vali thịt hộp ngày đầu tiên…]
Trong lúc mọi người khó tin nhìn màn này, nhóm bốn người Phó Hạc Hành cách đó không xa tò mò liếc nhìn, thấy thế cũng choáng váng đến mức quên việc trong tay.
Quả nhiên là người đàn ông họ không chọc nổi.
Bọn họ tò mò, lên được phòng khách xuống được nhà bếp, bắt gà bắt cá rèn sắt điêu khắc, còn cái gì thầy Tạ không biết làm không?
Quan trọng nhất là, thầy Tạ rất đẹp!
Bếp nướng đơn sơ thành hình dưới ánh mắt khó tin của tất cả mọi người, nằm vững chãi trên mặt đất, cuối cùng được đặt thêm một vỉ nướng bằng sắt lên trên.
Vỉ nướng hoàn thành, Tạ Tỉ ngẩng đầu nhìn máy quay, cuối cùng cũng nói một câu: “Động tác nguy hiểm, xin đừng bắt chước.”
[Ha ha anh 10 nghĩ nhiều rồi, bọn em muốn bắt chước cũng không được, sợ là ngay khúc cầm hàng rào sắt lên đã thất bại.]

[Cái bước đầu á, hàng rào sắt nặng vậy chưa chắc gì em nhấc nổi nữa chứ mà bẻ!]
[Cầm còn không nổi mà bẻ tay không gì? Xem là được rồi.]
Lúc đội xanh trở về không thấy ai trong bếp cả, nhưng trong sân lại xuất hiện thêm một chiếc vỉ nướng, cá trắm đen còn được ướp một lớp sốt đậm đà toả sáng dưới nắng, thu hút ánh mắt của người khác, mùi thơm được gió thổi đập vào mặt bọn họ làm đội xanh choáng váng:??
Lúc họ ăn chay thì người ta ăn thịt, đến lúc họ ăn được thịt rồi thì người ta chơi hẳn đồ nướng luôn?
Mấy người đội đỏ hít mùi hương thơm lừng kia, bọn họ cảm thấy bụng mình kêu rột rột luôn rồi.
Cúi đầu nhìn con gà lôi và giỏ nguyên liệu trong tay.
Lần này họ may, bắt được hai con gà, một con đổi nguyên liệu con còn lại để ăn.
Vốn cho rằng cuối cùng cũng có thể ăn gà rồi thì lại phát hiện gà không thơm bằng thịt nướng nhà người ta.
Tạ Đông Vũ cũng thèm, gã nhìn bếp nướng, thậm chí bên cạnh còn có hai vỉ nướng chuyên dùng để quay gà vịt đơn giản, đồ nghề đầy đủ khiến mọi người nhìn cũng đoán được bữa này phong phú đến thế nào.
Bên cạnh còn có một chậu rau, rau xanh, khoai tây xắt lát, ngó sen xắt lát, tỏi, cà tím, nấm hương…
Tạ Đông Vũ nuốt nướng miếng: “Hay chúng ta cũng nướng nhé?”
Bọn họ không biết nấu ăn, nồi canh cá hôm qua tanh đến mức không ăn được, nhưng nướng thì không cần phải quá giỏi.
Bốn người còn lại cũng khá thèm, nhất là khi mùi thơm này khiến bọn họ hoàn toàn không có hứng với mấy món khác.
Bốn người Nghiêm Văn Đình đồng ý, Tạ Đông Vũ lập tức chạy sang đội đỏ: “Bọn tôi cũng muốn nướng, mọi người nhường cho bọn tôi phân nửa bếp đi.”
Phó Hạc Hành còn đang nhìn chằm chằm con cá đẫm sốt, thơm đến mức có thể khiến người khác quên đi thực tại, vì còn đang bận đắm chìm nên không nghe rõ Tạ Đông Vũ nói gì lắm, anh nghiêng đầu nhìn gã: “Hả? Gì?”
Tạ Đông Vũ nghĩ vỉ nướng kia do chương trình chuẩn bị, hiển nhiên phải chia cho bọn họ một nửa, bèn lập lại một lần: “Tôi nói là chia cho bọn tôi một nửa vỉ nướng nữa, không lẽ mấy người muốn ích kỷ lấy toàn bộ à?”
Lần này không chỉ có Phó Hạc Hành mà cả ba người Đàm Giai Giai cũng nhìn sang, nhất là sau khi Phó Hạc Hành hiểu được, anh nở nụ cười tức giận, phun ra ba chữ: “Mơ à.”
Ba người Đàm Giai Giai cũng ngó lơ gã ta, ngầu quá đi, chưa hỏi han gì hết mà tía lia tía lia? Má thiên hạ mẹ thiên nhiên hay gì?
[Đù má…!bình thường số 9 cũng bá đạo vậy hả? Bộ anh ta không nghĩ là, nếu ê-kíp chỉ chuẩn bị một cái vỉ nướng thì sao cả đội đỏ lại nhào ra hóng thế này? Không phải đứng quy trình là phải đi hỏi tổ chương trình rồi mới sang đội đỏ đòi à? Hỏi chưa hỏi mà nhào vô đòi rồi á hả?]
[Đúng á, tự tin gớm luôn, rốt cuộc cả ngàn người bầu cho ổng là ai vậy, sở thích đặc biệt quá ha? Thể loại này mà cũng hâm mộ được?]
[Ha ha ha biết đâu vì không lộ mặt nên tưởng đối phương là thần tượng của mình, thuận tay bầu cho vui thì sao?]
[Nhưng mà chênh lệch cũng nhiều quá trời quá đất luôn đấy, anh 10 có tận mấy trăm ngàn bình chọn còn ổng vài chục ngàn, thấp nhất trong số sáu…!à không mười chứ, thậm chí còn không bằng số lẻ của khách mời khác nữa.]
Tạ Đông Vũ thấy vỉ nướng, suy nghĩ đầu tiên là nghĩ tổ tiết mục chuẩn bị, cộng thêm thói quen hất hàm sai khiến thường ngày, vừa nghĩ vỉ nướng do ê-kíp chương trình chuẩn bị thì đã nghĩ là phải chia cho gã một nửa chứ không nghĩ phải hỏi ê-kíp chương trình trước.

Nghiêm Văn Đình ý thức được chuyện này sai sai cho nên vội đi lên cản Tạ Đông Vũ nói tiếp, gã nhìn ra bên ngoài máy quay: “Xin hỏi, đây không phải ê-kíp chương trình chuẩn bị hay sao?”
Nghiêm Văn Đình khách sáo như thế khiến ê-kíp chương trình trả lời: “Không phải, do thầy 10 tự làm.”
Lúc này Tạ Đông Vũ mới tỉnh táo lại, nghe thấy vỉ nướng do Tạ Tỉ tự làm liền cảm thấy may có đeo mặt nạ, gã cũng biết mình hấp tấp không ngó trước sau gì, sau khi bị Nghiêm Văn Đình liếc một cái mới rũ mắt xin lỗi ngay lập tức: “Xin lỗi, tôi còn tưởng…!là tôi vội vã, tôi chân thành xin lỗi các thầy cô đội đỏ ạ.”
Nghiêm Văn Đình cũng xin lỗi theo, mấy người còn lại cũng thế.
Mấy người Phó Hạc Hành cũng không làm dữ, mọi chuyện trôi qua như vậy, nhưng sau khi Tạ Đông Vũ ầm ĩ vậy xong thì đội xanh cũng trốn luôn trong bếp không dám ra ngoài.
Không còn cách nào khác, muối mặt quá.
Cả quá trình Tạ Tỉ chỉ ngồi nướng gà cách đó không xa, cậu đã pha sẵn một chén nước sốt, giờ chỉ cần vừa nướng vừa phết sốt ướp là được.
Tạ Tỉ quay lưng về phía nhà bếp, nhưng vẫn cảm nhận được ánh mắt bất thiện cứ liên tục đâm vào lưng mình từ bếp, khóe miệng dưới mặt nạ nhếch nhẹ, không quan tâm.
Cậu tập trung nướng con gà trong tay, dù sao đây là đồ ăn của nhóc con, cậu xót con trai lắm, sợ nó đói.
Chờ đến khi tất cả nguyên liệu đều chín hết thì con gà của Tạ Tỉ cũng đã sắp chín, mớ còn lại do Phù Hải Thần nướng, không biết có phải ảo giác hay không mà cứ cảm thấy, sốt ướp do một tay thầy Tạ làm hết, anh chỉ có trách nhiệm nướng thôi mà không tài nào thơm bằng thầy Tạ nướng là sao?
[Ha ha cạn lời luôn, rõ ràng đều là một tay anh 10 pha sốt rồi ướp các thứ mà sao thấy con gà kia có vẻ ngon hơn vậy? Thậm chí da còn có màu vàng kim nữa cơ, nhìn thôi mà nước miếng chảy ròng rồi.]
[Chắc anh 7 giờ cũng nghi ngờ nhân sinh lắm:?? Rốt cuộc tui sai ở đâu? Trở mặt thịt thôi mà cũng khác dữ vậy?]
[Số 7: Dẹp, dẹp cmn nó đi, từ giả giới nấu nướng thôi!]
Cuối cùng tất cả gà vịt cũng đã lên bàn, mấy người Phó Hạc Hành khó tin nhìn Phù Hải Thần: Cậu có thể nướng được thế này?

Chắc do ướp đủ lâu cho nên màu cũng đẹp, mùi cũng không đến nỗi không thơm.
Tạ Tỉ vẫn ăn trong phòng, lúc cậu bưng nguyên dĩa đồ nướng vào phòng, lần đầu tiên nhìn thấy cún con ngồi trên bàn chờ mình.
Mặc dù ngồi rất bình tĩnh, nhưng đôi mắt kia cứ lia về cái mâm trong tay Tạ Tỉ liên tục.
Tạ Tỉ cười híp mắt đi đến, bình tĩnh chia gà nướng thành hai phần rồi mới đẩy một phần sang cho cún con: “Ăn đi.”
Cún con kinh ngạc nhìn cái dĩa trước mặt mình, nhìn dĩa rồi lại nhìn Tạ Tỉ, đặc biệt là con gà quay thơm lừng:??
Tạ Tỉ vô tội chớp mặt: “Không phải bé con muốn ăn hả? Sao im ru thế kia?” Vừa nói vừa xé một cái đùi gà, mùi thơm lập tức nồng hơn, xộc thẳng lên mũi cún con làm nó run hết cả người, chỉ muốn nuốt vào bụng ngay tức thì.
Tạ Tỉ tấm tắc khen: “Lâu rồi không nướng, hơi lục nghề nhưng cũng miễn cưỡng ăn được.”
Cún con u oán nhìn cậu: Đừng tưởng hắn không biết cậu ta cố tình.
Giờ Tạ Tỉ mới như ngộ ra chân lý: “Ủa, bé muốn ăn mà sao không ăn nà?”
Cún con không lên tiếng, nhưng đuôi vẫn vẫy, cái đuôi xù lông trắng như tuyết vẫy lên vẫy xuống, tối ôm ngủ chắc ấm lắm.
Tạ Tỉ vào thẳng vấn đề: “Muốn ăn không? Thật ra thì ba còn biết nấu nhiều món lắm á, chỉ có bé không nghĩ đến chứ không có món ba không biết nấu đâu, nhưng mà…!tối trên núi hơi lạnh, chăn do ê-kíp chuẩn bị cũng không dày lắm nhỉ, phải chi tối có bé con để ôm là có thể bớt lạnh rồi, bé nói có đúng không nè?” Vừa nói vừa giơ chân gà nướng lên trước mặt cún con.
Cún con híp mắt: Sao hắn thấy sai sai.
Nhưng nhìn con gà nướng kia, hít một hơi thật sâu, nó quay đầu lại, nhưng chân cứ run rẩy muốn giơ lên.
Tạ Tỉ lại dụ tiếp: “Chờ quay xong về nhà ba nấu đồ ăn ngon cho mười ngày liên tiếp luôn nha? Nhưng mà đương nhiên là nếu bé không muốn thì cứ coi như ba chưa từng nói cũng được.”
Cún con: “….”
Một bữa trưa trôi qua, Tạ Tỉ thành công kéo được cún con vào ổ của mình, ra khỏi phòng với tâm trạng rất tốt.
Bởi vì buổi tiệc lúc trưa quá ngon, cho nên đám người Đàm Giai Giai tha thiết hy vọng rằng tối nay cũng có thể ăn nướng.
Không chỉ làm đội xanh thèm đến phát tức mà cũng khiến ê-kíp với khán giả xem livestream tứa nước miếng.
Mà bất ngờ là livestream vẫn chưa kết thúc sau khi mọi người ăn xong.
[Ê hình như hơn tám giờ tối rồi á, tính livestream thâu đêm hả?]
[Tôi có một suy đoán to gan!]
[Tôi cũng vậy……!aaaa chắc là đến khúc làm mọi người hào hứng rồi đúng không?]
Cả mười khách mời gần như xuất hiện cùng một lúc, đèn trong sân nhỏ sáng bừng làm khung cảnh như ban ngày.
Cùng lúc đó, các khách mời cũng không chia đội xanh đội đỏ nữa mà là ngồi theo thứ tự.
Từ số 1 đến 10, ai cũng nhìn thẳng vào ống kính làm tim khán giả livestream đập bình bịch.
Khán giả nín thở tập trung coi livestream.
Bây giờ đạo diễn Hầu mới mở miệng: “Livestream ngày thứ ba sắp kết thúc, cũng có nghĩa chương trình đã đi được phân nửa, tôi tin mọi người đã có suy đoán cho riêng mình về thân phận của mười thầy cô ở đây, như vậy, khoảnh khắc của sự thật, chính thức bắt đầu!”
Cùng lúc đó, làn đạn trong livestream bỗng trắng trơn trong một giây, rồi rậm rạp hơn bao giờ hết.

—–
Chú thích: Mấy con cá này cùng họ cá chép nên nhìn y chang nhau.

Cá trắm đen:
Cá trích:
Cá trắm cỏ:
Cá chép:.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Sau Khi Kết Hôn Với Nhà Giàu Lắm Quyền, Tôi Bỗng Nổi Đình Nổi Đám

Chương 24: Đăng video



[A a a cuối cùng anh 10 cũng lộ mặt rồi ư?]

[Giờ tui hưng phấn đến mức tay chân run rẩy đây này, bất ngờ này đến đột ngột quá, nhưng tui muốn nói một câu thui: Ê-kíp chương trình mãi đỉnh!]

[Trâu bò quá đi, không ngờ chương trình quyết định tiết lộ thân phận nhanh đến vậy, sau này tui sẽ đón xem tất cả các phần của chương trình.]

[Nào nào cá cược thui bà con cô bác ơi, đoán xem rốt cuộc anh 10 là ai nào?]

Ba ngày nay vì lòng tò mò thân phận anh 10 nên không ít người bắt đầu tìm kiếm trong vòng giải trí, người nào thân thủ tốt, giỏi bắn cung, nấu ăn ngon, body ngon cộng thêm đánh đấm tuyệt cú mèo, rất tiếc là không ai phù hợp với yêu cầu.

Cuối cùng chuyển sang tìm mấy vận động viên đã lùi về hậu trường không mấy tiếng tăm nhưng lại quá ít tin tức về bọn họ, thật sự rất khó đoán.

MC mặc vest xuất hiện trước màn hình, mỉm cười nói: “Trước khi tiết lộ thân phận của mười thầy cô, chúng ta hãy xem qua bảng bình chọn nào.”

MC vừa nói xong, bảng bình chọn đã hết hạn hai phút trước xuất hiện trên màn hình.

Sáu khách mời nam, dẫn đầu là số 10 bỏ xa người khác, hạng hai là Phó Hạc Hành số 5, Nghiêm Văn Đình số 6, Phù Hải Thần số 7, Khương Trinh số 8 và cuối cùng là Tạ Đông Vũ số 9.

Số lượt bình chọn có hơi buồn cười, ngoại trừ con số khổng lồ của Tạ Tỉ ra thì bốn người Phó Hạc Hành cũng không chênh lệch bao nhiêu, cuối cùng là con số ít đến đáng thương của Tạ Đông Vũ.

[Số 9 ít như vậy, thật khiến người khác… muốn nói một câu dừa lắm! Muahhahah.]

[Chết rồi tui bắt đầu hồi hộp rồi, tuy anh 10 bây giờ rất hot, nhưng lỡ chỉ là người mới hay sao đó, ít fans, hai ngày sau ảnh tụt xuống thì sao?]

[Phù hộ anh 10 của tui phải là một “sói” ca!]

[Tôi thấy không thể, nếu thật sự đẹp trai vậy thì không có chuyện chúng ta tìm không ra người này được!]

[Có xấu thì vẫn là idol của tui!]

Fans bị Tạ Tỉ quyến rũ âm thầm thề trước màn hình, cho dù anh 10 xấu thì bọn họ cũng sẽ không ghét, anh 10 đỉnh tới vậy, người có thực lực thì nhan sắc có hay không cũng không quan trọng!

Hơn nữa, nấu ăn ngon vậy, ai rảnh quan tâm ổng đẹp trai hay không.

Bên khách mời nam có Tạ Tỉ cách những người còn lại cả con đường thì bên khách mời nữ có Đàm Giai Giai cao hơn những người khác không ít. Ba ngày nay vì không rõ thân phận, nhưng thuộc tính ham ăn của Đàm Giai Giai đã chui vào tận sâu trong lòng khán giả, thế nên số người bình chọn cho cô rất nhiều.

MC cố tình ra vẻ bí ẩn, úp úp mở mở, đến tận khi bảng bình chọn biến mất mới lùi về sau nhường khung hình lại cho mười thầy cô: “Nào… chúng ta hãy xem thầy cô nào sẽ là người bật mí đầu tiên đây? Mọi người mong chờ người ấy là ai nào?”

[Anh 10 aaaaaaa!]

Những dòng anh 10 lập tức bay đầy màn hình như muốn che hết toàn bộ khung hình.

MC nói tiếp: “Được rồi, chúng ta cởi mặt nạ theo thứ tự nhé, máy quay zoom cận cảnh vào cô 1 nào.”

Mọi người:… Muốn đánh người quá bây.

Nhưng vì biết tối nay sẽ bật mí hết, cho nên tuy bắt đầu từ số một nhưng ai cũng háo hức mong chờ.

Ai cũng muốn biết cái vị vừa nghe hô ăn cơm một phát là vọt đến đầu tiên, không thèm quan tâm hình tượng, lần nào cũng ăn đến no căng này là ai.

[Ha ha chắc chắn không phải nữ thần Giai Giai nhà tôi đâu, nữ thần nhà tôi chỉ ăn rau luộc hoi, ngày hai bữa, ăn như mèo ăn ý, giờ tui ngồi hóng xem idol nhà ai nào, tuy đáng yêu lắm nhưng ăn nhiều quá đi.]

Máy quay vừa nghe MC nói xong đã zoom vào cô 1, nhưng do ê-kíp mở đèn quá sáng khiến toàn bộ màn hình giờ đây chỉ có mỗi cô 1.

Đối phương giơ tay, một đôi tay trắng trẻo mềm mại đặt dưới mặt nạ, đôi môi cong lên mỉm cười với khán giả, giọng nói cũng đầy ý cười: “Mọi người đừng hết hồn nha.”

Vừa dứt lời đã dứt khoát lột mặt nạ.

Thế nhưng vừa cởi mặt nạ ra thì phòng livestream đã rơi vào im lặng, sau đó bình luận không dám tin được spam tới tấp.

[???]

[Chời, chời mé!? Số 1 là ảnh hậu Đàm Giai Giai á? Ôi chu choa mạ ơi!! Không thể nào!]

[Tôi nghĩ đến rất nhiều diễn viên mới nhưng không ngờ lại là ảnh hậu lạnh lùng Đàm Giai Giai.]

[Ai có thể nói với tôi đây là mơ được không? Tui tính coi cảnh fans nhà khác khóc hu hu các thứ, cuối cùng mình lại trở thành chúa hề là sao? Nữ thần của tui là đồ ham ăn á?]

Đôi môi đỏ mọng trên gương mặt được trang điểm lung linh của Đàm Giai Giai cong lên, vẫn vẻ đẹp khiến người khác thảng thốt như thường ngày, nhưng bây giờ cô lại chớp mắt, nghịch ngợm nói: “Xem ra hình tượng lạnh lùng tôi giữ nhiều năm đổ vỡ rồi, đừng ghét tôi nhaaaa. Dẫu sao, thầy 10 nấu ngon như vậy, tôi cũng không thể nhịn được.”

Còn nhún vai, bộ dạng vô tội kia đẹp ngây ngất lòng người.

[Tức quá đi, bị vẻ đẹp này mê hoặc rồi, hu hu bữa giờ nữ thần Giai Giai giành ăn có nói vậy đâu.]

[Đó mà là không nhịn được á hả? Đó là do bà đắm chìm trong sung sướng không chịu chui ra thui, đừng biện hộ nữa.]

Có Đàm Giai Giai nằm ngoài dự kiến của mọi người này, chờ đến khi Du Tư Bội số 2 cởi mặt nạ thì mọi người cũng không bất ngờ nữa.

Lư Tử Nguyệt và Đổng Ny Ny một người thì mới ra mắt còn một người thì không mấy tiếng tăm nên lướt qua rất nhanh.

Rất nhanh đã đến số 5, khi gương mặt điển trai của Phó Hạc Hành xuất hiện trước màn ảnh, trong đầu nhiều người bay đầy dấu chấm hỏi.

Bọn họ nhìn gương mặt lạnh lùng của Phó Hạc Hành, lại nghĩ đến những khung cảnh tấu hề, cắt rau nhóm lửa và đi giành giật thức ăn với mấy người Đàm Giai Giai đến mức không màng hình tượng.

Biết là cơm thầy 10 nấu ngon lắm đó, nhưng mọi người cứ nghĩ là người mới nên mới không quan tâm hình tượng như vậy.

Ai dè một người ảnh hậu một người ảnh đế, đã thế còn từng giành giật nhau chỉ vì một dĩa thức ăn?

Nhưng sau khi biết được thân phận của các thầy cô bọn họ không cảm thấy thất vọng chút nào, chỉ có kinh ngạc và buồn cười mà thôi, dù sao lần nào bọn họ xuất hiện cũng chỉn chu tươm tất, khiến mọi người không ngờ bọn họ cũng giống như đa số người khác trên thế giới, rất bình dị.

Trước kia nam thần nữ thần cứ như thần tiên xa xôi nào đó, nhưng sau mấy ngày sống chung với nhau, bọn họ khiến cho fans của mình biết idol không xa xôi vô thực đến thế, khiến các fans cạn lời nhưng lại càng yêu thích họ hơn.

[Khum ngờ anh Hành là thế á, đáng iu quá!]

[Chết òi tui quên cap màn hình cảnh anh Hành gánh nước té sấp mặt, không sao, xem lại được đúng không? Livestream kết thúc là tui đi cap liền.]

[Bạn trên dừng tay lại, anh Hành cũng cần hình tượng mà.]

Tin chắc là không bao lâu nữa đủ mọi gói meme của mọi người sẽ xuất hiện khắp nơi, khiến phòng livestream cũng ồn ào náo nhiệt lên.

Sau đó đến Nghiêm Văn Đình lộ mặt, phòng livestream đang vui vẻ đột nhiên bị Nghiêm Văn Đình làm hết hồn, hiển nhiên không ai ngờ tân ảnh đế đang hot rần rần bữa giờ lại là số 6.

Nhưng nhớ đến biểu hiện ba ngày này của đối phương, khán giả có chút hảo cảm với gã nhíu mày, tuy không thể bảo là họ không vui vì đây là thần tượng của mình, nhưng hành động của gã với hình tượng của gã hình như không liên quan đến nhau lắm.

Nhất là… quá cùi mía.

So với đội đỏ thì đội xanh tệ đến mức khó tin.

Hơn nữa số 9 quá đáng ghét mà số 6 còn hay đi chung với số 9, khiến mọi người có chút thất vọng.

[Không phải chứ? Sao số 6 lại là Nghiêm Văn Đình được, tui thích ảnh lắm á…]

[Ý của bạn trên là gì? Anh Văn Đình của tui có làm gì đâu? Ý gì nói đại đi.]

Có người cảm thấy Nghiêm Văn Đình hơi kỳ lạ, hiển nhiên cũng có fans vừa thấy gã đã hớn hở như vớ được vàng, một phần là do filter của fans, còn lại là do Nghiêm Văn Đình cũng không làm gì quá mức, nhìn thấy có người nói anh nhà mình vậy, hiển nhiên phải mắng ngược lại.

Nhất thời mấy khán giả cảm thấy thất vọng điên tiết, dứt khoát cãi nhau.

Cuối cùng……

[Cũng chỉ là tân ảnh đế thôi mà? Còn không cho người ta nói? Rõ ràng biểu hiện của anh ta không tốt, nếu không có cái mặt này thì có bằng được người ta không, ảnh đế Phó đâu có lộ mặt đâu nhưng lúc ảnh bỏ mặt nạ ai cũng thấy thú vị. Chung đội với nhau, ảnh đế nhà người ta không kiêu căng làm giá, không biết gánh nước nhưng vẫn gánh, té thì đứng lên gánh tiếp, không biết cắt rau cũng học, thậm chí đây cũng là lần đầu tiên ảnh làm gà chứ đâu lợi dụng thân phận đẩy hết cho đồng đội làm. Nhìn lại Nghiêm Văn Đình đi, thành tích không bằng ảnh đế Phó, cũng mới nổi lên mà thôi, kết quả bữa giờ anh ta làm cái gì? Đừng tưởng bọn tôi không thấy hành vi bám đuôi của số 9, giành việc của Nghiêm Văn Đình xong rồi sao nữa, xong rồi cũng đi sai người ta chứ đâu có làm, cái đội thế này… tôi không thích Nghiêm Văn Đình đấy, làm sao?]

Khán giả này bị chọc điên nói hết toàn bộ cay cú của mình, nhưng người này quả thật nói trúng tim đen của tất cả mọi người, đa số mọi người chỉ thấy Nghiêm Văn Đình không ổn thôi chứ không nói được lý do.

Đọc xong mới thấy, rõ ràng Nghiêm Văn Đình là đội trưởng đội xanh nhưng mỗi lần gã nói muốn làm gì, một là số 9 giành, hai là người khác làm.

Kết quả livestream được mấy ngày, hình như Nghiêm Văn Đình không có làm gì hết.

Bọn họ không phát hiện nó ngay từ đầu, mãi đến tận khi so với ảnh đế Phó mới thấy khác biệt đến mức nào, cuối cùng bọn họ cũng biết cảm giác sai sai này đâu ra.

Có người không phải fans của Nghiêm Văn Đình, bây giờ bọn họ bình tĩnh ngồi nhìn cái mặt từa tựa Phó Hạc Hành của Nghiêm Văn Đình này, đặc biệt là khi gã ta còn ngồi kế bên Phó Hạc Hành, filter tan nát, thật ra Nghiêm Văn Đình cũng không khủng như trên mạng nói.

Nhưng fans chân chính của Nghiêm Văn Đình lại cảm thấy mấy người này ghét anh nhà mình, vừa thấy mặt Nghiêm Văn Đình đã tức chứ không cần ảnh làm gì.

[Chính bạn cũng bảo là số 9 bám đuôi mà, anh Đình nhà tôi cũng thấy phiền đó được không?]

[Đúng vậy, ít nhất anh Đình nhà tôi còn có người đeo bám, nhưng cũng có phải ai cũng đeo bám được đâu, ngày xưa còn có Tạ Tỉ gì đó bú fame anh Đình nhà tôi, kết quả thế nào? Đi search thử xem? Bây giờ hình như cũng có thấy mặt mũi đâu đâu.]

Phòng livestream như vỡ chợ, nhưng sân nhỏ vẫn tiếp tục màn tiết lộ thân phận.

Tiếp theo là số 7 Phù Hải Thần và số 8 Khương Trinh, fans của Phù Hải Thần còn không ngờ idol nhà mình cũng có mặt ngu ngơ như vậy, cuối cùng phì cười ghẹo ổng.

Nhưng fans của Khương Trinh không ngờ số 8 bị mọi người trong đội bắt nạt này lại là thần tượng của mình, vừa thấy mặt anh là máu điên đã lên não, lập tức tham gia cuộc chiến.

Nhưng vì ngại thân phận ảnh đế của số 6 nên giờ tất cả sự chú ý đều dồn lên người số 9.

[Nhanh lên, tôi muốn biết rốt cuộc số 9 là ai, có tên dễ chửi hơn, thế mà dám bắt nạt anh Trinh nhà tôi, tôi muốn xem coi ai gan đến vậy!]

Tạ Đông Vũ không biết mình trở thành cái gai trong mắt mọi người, máy quay cũng zoom vào mặt gã.

Gã rất tự tin với giao diện và thân phận của mình, ngày Tạ Tỉ đi đã nói mình sẽ không bao giờ trở về nhà họ Tạ cũng như sẽ cắt đứt mọi liên hệ với nhà họ Tạ.

Cho nên Tạ Tỉ không thể nói mình là cậu cả nhà họ Tạ được.

Nhưng Tạ Đông Vũ đã thuê người rồi, chỉ cần gã vừa lộ mặt là sẽ có người tung thân phận của gã lên ngay.

Thân phận cậu cả đó của gã cũng đủ để gã xứng đôi với anh Văn Đình.

Tạ Đông Vũ vô cùng tự tin, khi đó gã chính là cậu cả nhà giàu, xào CP một chút, vậy anh Văn Đình trên mạng hay ngoài đời cũng đều là của gã.

Tạ Đông Vũ gỡ mặt nạ, lộ ra gương mặt tuấn tú, nhưng ánh mắt tự tin quá mức khiến gương mặt đẹp thì có đẹp đó, nhưng lại khiến người ta khó chịu nhiều hơn hết hồn.

Làn đạn sửng sốt một chút, sau đó mới là một mớ chấm hỏi.

[Chưa debut? Thằng lạ hoắc nào mà tự tin vãi vậy?]

Người này nói cũng không sai, tuy Tạ Đông Vũ đẹp trai thật, nhưng có ba gương mặt như châu như ngọc của ba anh đẹp trai Phó Hạc Hành, Nghiêm Văn Đình và Khương Trinh, dung mạo của Tạ Đông Vũ cũng không gây được tiếng vang gì.

Hơn nữa gã quá trịch thượng, hiển nhiên sau khi filter biến mất thì đã xấu nay còn gớm hơn.

Tạ Đông Vũ nhếch miệng, nở nụ cười tự cho là khéo léo: “Chào mọi người, tôi là số 9 Tạ Đông Vũ, tôi đến từ thành phố J, chưa debut nhưng mà sau này… mong được giúp đỡ.”

Vừa dứt lời còn cố ý vô tình lướt mắt qua bên cạnh, nom tình cảm thắm thiết lắm.

[Ermmmmmmm, sao tui thấy cái ánh mắt khúc cuối của ba có ẩn ý vậy, gã nhìn ai thế?]

[Bên phải á, chắc là mấy người anh Hành thui, nhưng với biểu hiện của ba mấy ngày nay thì chắc là Nghiêm Văn Đình hen?]

[Lại thêm một thằng ăn vạ nữa hả?]

[Ăn vạ hay không khoan nói, dù sao cũng ba phải thằng xấu đau xấu đớn Tạ Tỉ kia, đã ăn vạ còn ăn vạ ngay anh Đình của tôi, bị chửi cũng đáng lắm! Anh Đình chắc chắn có quen số 9, nhìn là biết bạn thân rồi, cho dù đang theo đuổi thì anh Đình nhà tôi giỏi vậy, có một hai người theo đuổi thì thế nào? Nhưng mà, số 9 không xứng với anh Đình nhà tôi, người có thể xứng với anh Đình nhà tôi chỉ có anh 10 thui! Hu hu ngôi sao lớn lạnh lùng thụ x chưa debut nấu ăn siêu đỉnh giá trị vũ lực cao nổi như cồn thụ, này quả là lần gặp mặt hoàn hảo mà, quá tuyệt!]

[Đù má bên trên dát vàng lên mặt hả, xấu như ma mà tưởng mình tiên nữ thiên đình! Bế anh 10 của tui đi, anh 10 của tui sao có thể thích Nghiêm Văn Đình được? Với tài nấu nướng đó của anh 10, có ship thì cũng phải ship với anh Hành!]

[Mắc cái gì là Phó Hạc Hành? Anh Đình của tôi kém chỗ nào?]

[Đừng cãi, để tui nói một câu công bằng nha, Phó Hạc Hành với Nghiêm Văn Đình đều không được nha. Nữ thần ham ăn Giai Giai nhà tôi không ngọt à? Ham an x đầu bếp, quá tuyệt!]

[…]

Sao tự nhiên đang cãi nhau lại chuyển sang ai xứng với anh 10 nhất rồi?

Bọn họ không lường trước chuyện này.

[Ê mấy má dừng dừng, anh 10 chuẩn bị lột mặt nạ rồi! Nín hết coi!]

Gần như lời này vừa ra, mấy fan CP ghép anh 10 với thần tượng nhà mình đều im hết, mọi người cũng không dám bình luận gì, nín thở tập trung nhìn phòng livestream.

Máy quay zoom cận mặt anh 10.

Rõ ràng chỉ ngồi đó thôi mà vẫn mang cho người khác một loại cảm xúc rất độc đáo, nhẹ nhàng mà phóng khoáng, cho dù không lộ mặt nhưng vẫn khiến họ bị hấp dẫn.

Thậm chí còn không dám thở mạnh.

Tạ Tỉ bình tĩnh nhìn màn hình, lúc cậu giơ tay lên, không chỉ có khán giả xem livestream hồi hộp mà ngay cả ê-kíp cũng hồi hộp.

Tuy mấy ngày nay Tạ Tỉ tỏa sáng rực rỡ hơn bao giờ hết, nhưng trước đó cậu vẫn là Tạ Tỉ scandal đầy trời.

Mấy người Phó Hạc Hành và Đàm Giai Giai ngoài màn hình cũng nhìn qua, ai cũng lo lắng, càng khiến Tạ Đông Vũ cố kiềm lắm nhưng nhìn là biết đang xem kịch vui bên cạnh cậu nổi bật vô cùng.

Tạ Tỉ giỏi thì sao, chỉ cần anh ta vừa lộ mặt thì fans của anh Văn Đình sẽ xé xác anh ta thành từng mảnh.

Ai mượn Tạ Tỉ mơ ước anh Văn Đình, fans của anh ấy chắc chắn không chịu được.

Cuối cùng Tạ Tỉ lại là người bình tĩnh nhất hiện trường, cậu chậm rãi giơ tay cởi mặt nạ, lộ ra gương mặt hớp hồn người khác của mình.

Bởi vì quá sáng nên khi gương mặt đẹp khó tin xuất hiện trước mặt mọi người cũng thuận tiện bắt luôn trái tim bọn họ.

Không hy vọng quá nhiều nhưng lại nhận được nhan sắc như thần tiên, khiến tất cả mọi người ngây dại.

Vừa khó tin lại vừa say mê nhìn gương mặt như xé truyện bước ra này, lông mi dài che đi đôi mắt đen như mực, bởi vì máy quay quá gần nên còn có thể thấy rõ máy quay phản xạ lại trong mắt cậu.

Ánh sáng của máy quay lập loè trong mắt cậu, đôi môi hoàn hảo, khóe miệng khẽ nhếch, làn da trắng nõn, một gương mặt đậm mùi thiếu niên, như một chiếc búa gõ boong boong lên trái tim của khán giả.

Khiến trái tim họ đập liên hồi.

Đẹp thế này dù nấu ăn dở ẹc vẫn được hoan nghênh, huống chi nấu ăn ngon đến mức khiến ảnh đế ảnh hậu vứt cả hình tượng chỉ để giành ăn thế này!

Ngay lúc Tạ Tỉ gỡ mặt nạ xuống, một tài khoản có tick V trên Weibo cũng đăng một video lên, bởi vì có hơn trăm ngàn fans cho nên vừa đăng đã có người xem.

Bên phòng livestream chẳng biết gì cả, ban đầu làn đạn như chết rồi, sau mới chữ chạy như bay.

[A a a! Gương mặt này, tôi, tôi không biết nói gì hết á! Đẹp quá đi!]

[Ông trời ơi, nấu ăn ngon, thân thủ tốt, sức lớn còn đẹp thế này! Xong rồi, tôi rung động rồi!]

[Hu hu hu tui đã thuyết phục bản thân mình rằng dù anh 10 có xấu cũng không sao… nhưng không ngờ ảnh hại nước hại dân thế này.]

[Sao màn hình dơ quá dạ? À thì ra do mình liếm, không có gì đâu cả nhà.]

[Xong rồi… hồi nãy tui còn khinh thường nhìn fans ba nhà kia giành anh 10, giờ tui cũng muốn giành giùm anh nhà mình…]

[Đẹp vậy là phạm quy lắm á!]

[Ê mà, không biết phải ảo giác không mà sao tui thấy anh 10 quen quen, chắc không thể đâu ha, đẹp thế này là phải nổi từ sớm chứ?]

[Chết rồi, tôi cảm thấy tôi bệnh rồi, thế mà tôi cảm thấy anh 10 rất giống một người… tôi chúa ghét…]

[Ai vậy?]

Chưa chờ làn đạn trả lời, Tạ Tỉ đã trả lời trước: “Chào mọi người, tôi là Tạ Tỉ.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.