Ma Đế Quân

Chương 26: Trương Phù Hoa Phát Uy



Vụ Lăng sơn thuộc Đại Ấn quốc là một ngọn núi không cao cho lắm, cũng không có cỏ cây tươi tốt đẹp đẽ gì, mà xung quanh chỉ toàn đất vàng khô nứt nẻ. Nơi đây cũng không có sơn cầm tẩu thú, quanh năm vắng lặng, chuẩn xác là một ngọn núi chết. Chỉ là ở trên đỉnh sơn phong có một cái tế đàn, chính là lối vào của bí cảnh Sâm Dược cốc.

Xung quanh Vụ Lăng sơn bây giờ đã tụ tập vô số tu sĩ, có một vài tông môn quen biết nhau đã tiến tới chào hỏi xã giao.

Nếu kể tên những tông môn cường đại nhất Thanh Long vực này thì phải nói tới những cái tên như Phong Hoa Môn, Sơn Ma Lĩnh, Bắc Thái Tông, Yên Hoa Tông. Bốn tông môn lớn này đều là tông môn nhất lưu có Luyện Hư kỳ cường giả trấn giữ, Hóa Thần kỳ trong sư môn cũng phải có vài vị.

Vạn Hoa cốc ở Thiên Long Vực cũng chỉ được xếp vào tông môn tam lưu mà thôi, vì chuyện Đàm Trưởng lão trước đây bị trọng thương không ra mặt, dĩ nhiên người cầm lái tính lên đầu Lý Mỵ Nương rồi. Cốc chủ tu vi Nguyên Anh kỳ cũng không hiếm lạ gì mấy.

Đây là Thiên Long vực, Luyện Hư kỳ đã là đứng trên đỉnh phong của giới tu hành rồi, chứ không phải nơi địa linh nhân kiệt như Trung Vực, Hóa Thần đi đầy đất, Luyện Hư thấy đầy đường.

Đệ tử các môn phái đang đứng túm năm tụm ba trò chuyện hoặc luận đạo. Còn các trưởng bối trong tông môn đang mải xã giao với nhau. Nhưng bỗng chốc tất cả đều khiếp sợ nhìn lên bầu trời phía xa.

Một con yêu thú Thất Thải Tước Hóa Thần hậu kỳ to lớn, sải cánh dài tới mười mấy trượng đang tiến gần về phía họ.

– Nhìn xem, trên lưng yêu thú có người!

– Yêu thú Hóa Thần kỳ! Đây là tông môn nào mà ghê gớm như vậy, có thể thuần hóa cả yêu thú Hóa Thần kỳ?

– Hình như là đệ tử Vạn Hoa cốc! Đúng rồi! Làm sao Vạn Hoa cốc lại có yêu thú Hóa Thần kỳ?

Một đám người rất đông đang nghị luận xôn xao, kể cả các tông môn lớn trong Thiên Long Vực cũng cảm thấy kinh ngạc.

Lúc này, Thất Thải Tước từ từ hạ xuống, Trương Phù Hoa phất tay thu nó vào trong Thú nang, sau đó dẫn theo chín nữ một nam của Vạn Hoa cốc tiến dần về phía đỉnh núi.

Các nam trưởng bối và đệ tử tông môn khác nhìn thấy nhan sắc của Trương Phù Hoa thì đều là âm thầm nuốt nước bọt. Một nữ nhân thật xinh đẹp a! Mấy nữ nhân đằng sau cũng không tệ.

Còn các nữ đệ tử thì chăm chăm nhìn về phía Thanh Ngọc, ánh mắt như hổ đói muốn xông lên cào xé ngấu nghiến đè hắn ra ăn vậy.

Cái tên kia là ai? Không phải nói Vạn Hoa cốc đều là nữ nhân ư? Tên này từ đâu chui ra vậy?

Một tên lão giả đầu trọc già nua, mặt lão quắt lại không biết từ môn phái nào bỗng nhiên nhảy ra chặn đường:

– Vạn Hoa cốc uy phong thật lớn! Các ngươi dùng yêu cầm bay tới chân núi mới hạ xuống là không coi những tông môn trong Thiên Long Vực như chúng ta ra gì có phải hay không?

Mấy vị trưởng bối tông môn dẫn đoàn quay ra nhìn lão giả này, trong lòng vô cùng khinh bỉ, ngươi muốn gây sự thì tự mình gây sự, lại còn khéo lôi cả chúng ta vào?

Cũng khôn khéo đấy.

Mấy lão già ở đây toàn là loại sống đã thành tinh, làm sao không nghe ra ý tứ của hắn?

Nhưng mà chưa kịp để bọn hắn kịp tiếp lời mà bắt chẹt Vạn Hoa cốc, đã thấy lão giả kia bỗng nhiên cả thân người hình như bị một lực lượng vô cùng cường đại nào đó tác động, “phịch” một tiếng bay tít tắp ra đằng xa, rơi xuống đất, không rõ sống chết.

Một luồng uy áp kinh khủng tỏa ra, áp lên toàn bộ khu vực xung quanh tế đàn, khiến vô số trưởng lão tông môn kinh hồn táng đảm, dạt hết về phía sau, lập tức mở chân khí phòng hộ bao bọc đám đệ tử của mình.

– Tiền bối Hợp Thể kỳ!

– Vạn Hoa cốc có tiền bối Hợp Thể kỳ! Sao trước giờ chưa bao nghe thấy ai nhắc đến?

Tu vi luyện Khí trong giới tu hành từ thấp đến cao chính là: Luyện Khí, Trúc Cơ, Ngưng Chân, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Thừa Đỉnh, Hợp Thể, Đại Thừa, Hóa Chân, Độ Kiếp.

Đây chính là Thanh Ngọc thông qua Trương ma ma nói mà biết được.

Đại năng Hợp Thể kỳ a!

Ở Thanh Long Vực mà nói chính là tồn tại có thể quét ngang tất cả!

Không chỉ dừng lại ở đó, Trương Phù Hoa tiếp tục tỏa ra khí thế cường đại của thần thức, trên đỉnh đầu nàng bỗng dưng xuất hiện năm vòng kim luân, khiến cho các trưởng bối tông môn khác cảm thấy như bị vô vàn kim châm đâm vào thức hải, vài người tu vi yếu kém lập tức thổ huyết tại chỗ, có người còn lập tức lâm vào hôn mê, không gượng nổi nữa.

– Hoàng Cung! Luyện Thần giả Hoàng Cung cảnh!

Một lão giả thét to!

Thanh Ngọc đứng sau lưng Trương Phù Hoa cũng là tán thán không thôi. Hắn càng thêm hiểu rõ bản chất của cái thế giới tu hành này. Khinh thường kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh.

Khi ngươi thấy đối phương dễ ăn là bắt đầu lấn lướt uy phong, còn thấy đối phương mạnh mẽ thì lại là khúm núm bợ đỡ.

Lực lượng! Phải có lực lượng!

Nếu không có lực lượng cường đại thì chỉ có thể nhìn người ta giẫm lên đầu mình mà thôi.

Nghĩ tới đây, khao khát đối với sức mạnh của hắn lại cao thêm một phần, mầm mống đạo tâm trong thức hải của hắn lại dần trở nên vững vàng thêm một chút.

Thanh Ngọc biết Trương Phù Hoa làm vậy là muốn dọn đường sẵn cho bọn hắn sau khi vào trong bí cảnh.

Bất cứ kẻ nào có tiểu tâm tư với đệ tử Vạn Hoa cốc thì nên chuẩn bị sẵn sàng cho cơn thịnh nộ của nàng đi.

Mấy vị nữ đệ tử Vạn Hoa cốc thì nhìn Trương Phù Hoa với ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ.

Thật cường đại!

Trong lòng các nàng âm thầm xem Trương Trưởng lão trở thành mục tiêu phấn đấu của đời mình.

Cái tâm sùng bái cường giả là không bao giờ có thể thay đổi được.

Khó coi nhất bây giờ phải nói tới Mai Dương tông rồi. Trưởng bối của Mai Dương tông là một tên trung niên văn sĩ, tu vi Hóa Thần trung kỳ, trông vẻ bề ngoài thì có vẻ là một cao nhân đắc đạo. Nhưng Thanh Ngọc cảm thấy mắt hắn đang đảo loạn khắp nơi, không có vẻ là người tốt.

Trước khi tới đây Trương Phù Hoa có nói với Thanh Ngọc Mai Dương tông có ẩn giấu một tên tu sĩ Luyện Hư kỳ, nhưng lại không để lộ thông tin ra ngoài, không biết bọn chúng có ý định gì.

Trương Phù Hoa thu hồi khí thế, cất cao giọng nói:

– Ta muốn dùng yêu cầm bay tới chân núi đấy, các ngươi có ý kiến gì sao?

Một loạt các trưởng bối tông môn mặt trông như ăn phải con ruồi, vội vàng xum xoe lại chắp tay:

– Không dám không dám, tiền bối có hạ xuống ngay đỉnh núi cũng không vấn đề gì!

– Đúng đúng đúng! Không vấn đề gì!

– Xin hỏi quý tính đại danh của tiền bối, để sau này bọn vãn bối còn tiện xưng hô?…

Một đám nịnh hót bắt đầu xum xoe quanh Trương Phù Hoa. Nàng liếc mắt với tất cả bọn hắn, thản nhiên nói một câu:

– Ta và Đàm Bách Hương Đàm sư tỷ lịch luyện ở xa về, nay Đàm sư tỷ thần công đại thành, đã vấn đạo Đại Thừa, bây giờ chuẩn bị di dời cả tông môn đi Trung Vực, các ngươi trong khoảng thời gian bọn ta còn ở đây thì cư xử biết điều một chút, nếu không đừng trách ta xuống tay tàn nhẫn!

Mấy vị trưởng bối tông môn nghe thấy quả bom này nổ thì toát hết cả mồ hôi lạnh, nhao nhao nói không dám.

Người ta không chỉ có Hợp Thể kỳ, người ta còn có Đại Thừa kỳ a!

Dây vào chính là muốn chết!

Vạn Hoa cốc tự nhiên đã trở thành một điều cấm kỵ trong đầu bọn hắn, lần này về tông nhất định phải thông báo lên trên, răn đe đệ tử từ nay nhìn thấy người Vạn Hoa cốc phải cách xa ba thước, lễ nghi đầy đủ!

Nói xong câu này, Trương Phù Hoa mang theo chúng đệ tử tiến về một chỗ vắng vẻ ngay bên cạnh tế đàn, bốn tông môn nhất lưu Phong Hoa Môn, Sơn Ma Lĩnh, Bắc Thái Tông, Yên Hoa Tông khi nhìn thấy nàng đều là kéo đệ tử xích ra một khoảng, nhường lại chỗ trống.

Thanh Ngọc bất chợt cảm thấy có người đang nhìn mình, sau khi quay đầu lại thì thấy một nữ tử toàn thân khoác áo choàng đen, không rõ hình dáng bên trong, đầu mang phượng quan tinh xảo, trên mặt còn đeo một mạng che màu đen đang phóng tầm mắt về phía hắn.

Khi Thanh Ngọc bắt được ánh mắt này, nhìn lại về phía nàng thì nàng lại bất ngờ híp mắt cười với hắn.

Ai vậy nhỉ?

Sau khi dùng hệ thống giám định xong thì mới biết được đây chính là Mai Sương Sương, lâu chủ Hồng Trần lâu, đối tượng mà hắn phải đè ra yêu thương cái mông nhỏ của nàng.

Hồng Trần lâu cũng tham gia bí cảnh ư?

Nhưng sao Ly Ly lại nói Mai Sương Sương không hề có sát ý với mình?

Không phải nàng phái người tới giết mình sao?

Thanh Ngọc tấm tắc kêu kỳ lạ.

Sau khi hỏi nhỏ Trương Phù Hoa, mới biết được Mai Sương Sương này cũng có tu vi Hóa Thần trung kỳ.

Gánh nặng đường xa a!

Đánh cái mông nhỏ của cường giả Hóa Thần trung kỳ, nói nghe thì dễ.

Bần tăng sắp xong rồi, chờ bần tăng một xiu xíu nữa thôi!

Ầm ầm ầm ầm

Trên tế đàn lúc này bỗng dưng hiện ra một vòng xoáy tối đen như mực. Tất cả đệ tử các tông môn đang ngồi dưỡng thần hoặc đang nói chuyện phiếm bỗng nhiên đột ngột đứng dậy.

Sau khi vòng xoáy đen hiện ra, Thanh Ngọc có thử dùng thần thức thăm dò vào bên trong vòng xoáy, nhưng hắn kinh ngạc nhận thấy thần thức của mình đang bị vòng xoáy nuốt trọn, hắn đành vội vàng thu thần thức về.

Một lão giả của Phong Hoa Môn đứng ra nói:

– Các đệ tử nghe cho kỹ, bí cảnh mở ra rồi, nên nhớ đúng mười ngày sau phải quay lại lối ra vào để rời bí cảnh, nếu không sẽ hoàn toàn bị nhốt vào trong đó không cách nào trở ra.

Sau đó lão giả này chắp tay về phía Trương Phù Hoa:

– Mời đệ tử quý cốc đi trước.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.