[BJYX] ABO Chi Cưỡng Chế Thụ Thai

Chương 33: 33: Chương 32



Một quả trứng? Cậu sinh? Tiêu Chiến cảm thấy máu toàn thân đều đông cứng lại, vẻ mặt khủng hoảng nhìn lại Vương Nhất Bác, lắc lắc đầu: “Không…không thể nào..”
“Em đợi một chút, tôi cũng cần thời gian tiêu hóa chuyện này.” Vương Nhất Bác hít một hơi thật sâu, đi lại gần bồn tắm, ôm lấy quả trứng đang trôi nổi trong làn nước ra, chớp chớp mắt vài cái.
“Bảo bối…Tôi nghĩ em không muốn thừa nhận cũng không được rồi, em không những sinh một quả trứng, hơn nữa em còn sinh non…”
Cậu sinh non một quả trứng.
Tiêu Chiến mất ba ngày cũng không có cách nào từ trong nhận thức tỉnh lại, đặc biệt là gia khỏa Vương Nhất Bác còn một ngày 24 tiếng ôm quả trứng bên người ở trước mặt cậu chạy tới chạy lui.
“Tôi đã giải thích rất nhiều lần rồi mà, đây là một túi thai.

Hơn nữa đây là quả trứng em sinh ra mà, sao em lại không thể chấp nhận cơ chứ? Em nghĩ xem qua vài tháng nữa, sẽ có một bảo bảo từ trong trứng chui…à không sinh ra.

Cùng với người bình thường sinh em bé không có gì khác biệt không phải sao”
Vương Nhất Bác yêu thích không rời tay hôn hôn quả trứng, khuôn mặt tràn ngập tự hào của một người cha: “Nhóc này là đứa con đầu tiên của chúng ta, thân ái, tôi nghĩ nhóc sẽ giống tôi vẻ bề ngoài cường tráng, giống em mê người.

Tôi sắp không đợi được tới ngày nhóc con gọi tôi một tiếng cha rồi”
Tiêu Chiến xóa xoa nhẹ huyệt thái dương, thật muốn đá Vương Nhất Bác lẫn quả trứng kì lạ kia ra khỏi vũ trụ.

Nhưng mà cậu làm không được, được rồi, bên trong đó có thể ẩn chứa một sinh mạng nhỏ thật.

Tuy rằng loại chuyện thần kì như vậy sợ là cả vũ trụ đều chưa xảy ra bao giờ.
Vật này, tên gọi là túi thai, ai phát minh ra, không rõ.

Lúc nào phát minh ra, không rõ, Tiêu Chiến chỉ biết là, bản thân thân là một Alpha, thân thể bị cải tạo giống Omega, không chỉ ngửi thấy nội tiết tố của Vương Nhất Bác sẽ phát tình, còn có thể sinh con, chắc chắn có quan hệ rất lớn tới túi thai này.
Trước đó đã từng nói qua, trong thế giới này của bọn họ, Omega có năng lực sinh sản mạnh mẽ nhất, Omega nữ sẽ có đáy huyệt tự nhiên, Omega nam cũng sẽ có một dạng đáy huyệt, giống như Omega nữ có thể mang thai.

Dạng đáy huyệt cũng là trời sinh, đến kì phát tình sẽ thành thục, giống như nữ có thể thụ tinh sinh con.

Nhưng thân thể Alpha tuyệt đối không có chức năng như vậy.

Bọn họ cường tráng, tinh lực dư thừa, có thể dễ dàng làm một Omega trong kì động dục thụ thai, cho nên không thể nào một Alpha lớn bụng giao phối với một Omega lớn bụng đúng không.
Thượng đế tạo người, tự có đạo lí của ông ấy.
Nhưng Tiêu Chiến đã đi ngược lại với đạo lí này, hoặc nên nói người sáng tạo ra túi thai làm đảo lộn đạo lí này.
Đầu tiên là dùng thuốc thay đổi nội tiết tố của người bị cải tạo, gia tăng thụ thể nội tiết tố của hắn, sau đó dùng nội tiết tố của một Alpha khác tiến hành ghép đôi.

Gần giống như phương pháp đầu độc mãn tính, người bị hại lúc đầu hoàn toàn không có cảm giác gì, mãi đến một ngày thân thể mạc danh kì diệu xuất hiện phản ứng động dục của Omega.

Đây cũng là lúc độc tính phát tác nghiêm trọng, không có thuốc nào cứu được.
Cuối cùng là cưỡng ép giao phối đánh dấu, trong kì phát tình Omega tuyệt đối không có biện pháp chống lại sự xâm lược của Alpha, mà tác dụng thứ hai của vị thuốc kia là, lúc tiếp nhận Alpha đánh dấu, trong cơ thể người bị cải tạo sẽ hình thành một tầng lá chắn mỏng, đem tinh dịch Alpha phong tỏa, trong lá chắn mỏng đó phát dục trưởng thành, hình thành một sinh mệnh nhỏ.
Cho nên lúc Jonhson chụp ảnh siêu âm, đó không phải dạng đáy huyệŧ mà là một tầng lá chắn mỏng, bắt trước tác dụng của đáy huyệt, trong cơ thể cậu sinh trưởng phát triển.

Trải qua vài tháng, nó bắt đầu cứng lại rồi tách ra khỏi cơ thể mẹ – nơi phụ trách cung cấp chất dinh dưỡng cho nó.
Đây rõ ràng chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết khoa học viễn tưởng được không…!Nhất định là vậy.
“Tôi đã hỏi anh tôi, anh ấy nói Toả nhi ít nhất phải tháng sau mới sinh ra, đều tại em, làm cho bảo bối chúng ta chịu áp lực quá lớn, còn không được thân cận với phụ thân, cho nên mới chạy trốn tới bên người tôi đó” Đặt túi thai ở vị trí ngực, Vương Nhất Bác kì thực cũng bị doạ một trận.
Đối với kĩ thuật cấy tạo túi thai cho Alpha là nghiên cứu bí mật của tinh cầu bọn họ.

Do anh trai của hắn đích thân phụ trách, ngay cả hắn cũng không rõ sự tình thế nào.

Bởi vì hắn yêu phải Tiêu Chiến cho nên Kennard mới cho hắn dược vật cải tạo nội tiết tố, nhưng không nói rõ thân thể Tiêu Chiến ngoại trừ mang thai sẽ còn có sự thay đổi thế nào.
Cho nên từ mặt nào đó mà nói, hắn và Tiêu Chiến đều trở thành vật thí nghiệm của hạng mục nghiên cứu này.
Thật muốn đánh anh hắn một trận mà, đối xử với em vợ và cháu trai vậy mà được sao? Trù ẻo anh ấy bản thân cũng mang thai, sau đó tự mình sinh ra một quả trứng coi sao.
Không đúng, anh ấy không cần sinh trứng, vậy trù ẻo ảnh bị một Alpha cường đại hơn đánh đánh giấu vậy, xem ảnh còn làm một Alpha được nữa không.
“Làm sao nuôi?” Sau khi lạnh nhạt Vương Nhất Bác ba ngày, Tiêu Chiến cuối cùng cũng mở miệng vàng ngọc nói ra câu đầu tiên.

“Bảo bối, em chịu nói chuyện với tôi rồi, thật tốt quá.” Vương Nhất Bác lập tức đem oán niệm với Kennard quẳng ra sau đầu, vừa mềm nhẹ vuốt ve túi thai, cảm nhận sinh mệnh bên trong đang vận động theo qui luật giống với mình, vừa lấy vẻ mặt như sét đánh bên tai ngồi xuống bên cạnh Tiêu Chiến.
“Em nói làm sao để nuôi tiểu gia khỏa này sao? Anh tôi nói, chất dinh dưỡng trong vỏ trứng…không, túi thai đủ duy trì tới lúc nhóc con phá xác mới có thể thoát li khỏi cơ thể mẹ.

Mấy ngày này tôi chỉ cần để nhóc bên mình, nhóc ngửi thấy khí tức của phụ thân sẽ khỏe mạnh sinh trưởng thôi.”
“Cho nên cơ thể tôi khôi phục bình thường rồi?” Mấy tháng nay như cơn ác mộng, nếu sinh ra quả trứng có thể làm cậu khôi phục cơ thể Alpha, kết thúc những chuyện này, Tiêu Chiến nhất định sẽ tạ ơn Thượng Đế.
“Nếu không giao phối…xem như là vậy, không sai.”
Ngay lúc Tiêu Chiến thở một hơi nhẹ nhõm, nam nhân ôm quả trứng nâng lên khóe miệng, trong mắt tràn đầy ý trêu đùa cười nói: “Nhưng thiếu tướng em nhịn được không làm tình với tôi sao?”
Một cái gối đầu bay qua, cùng với tiếng gầm nhẹ của Tiêu Chiến: “Ngủ sofa của anh đi, dám lại gần tôi, tôi đạp chết anh”
Mới sinh đứa nhỏ làm cho Tiêu Chiến mất mấy ngày tĩnh dưỡng.

Đương nhiên, uổng là túi thai công nghệ cao, vậy mà không thể rời khỏi nhiệt độ cơ thể người quá 30 phút, lấy thời gian làm tình trung bình của bọn họ mà nói còn không đủ cái tiền hí, cho nên Vương Nhất Bác cũng rất rõ ràng phải nuôi bảo bảo trước, sau đó mới thân cận bảo bối thiếu tướng được.
Ngoại trừ chuyện không đứng đắn này
(Toả Nhi ????????rống giận: Nhóc sao lại là chuyện không đứng đắn???)
Thân thể Tiêu Chiến đã khôi phục, không suy yếu như trước đó nữa, Kennard cũng không để thiếu tướng thật vất vả mới mời tới được ăn không ngồi rồi.
Cho nên lúc nam nhân có mái tóc dài màu vàng kim với khuôn mặt ưu nhã nở nụ cười nhìn cậu, Tiêu Chiến sắc mặt càng ngày càng lạnh.
Hai người, một người cười cực kì nho nhã xinh đẹp, một người mặt vô biểu tình, trong phong Vương Nhất Bác, gần như có một làn sóng ngầm không ngừng đánh qua đánh lại giữa hai người.
Vương Nhất Bác đang ôm trứng thở dài: “Ca, anh đừng nước đục thả câu được không, anh tính nhờ vợ em làm gì?”
Kennard ánh mắt như đao bay tới làm hắn ngậm miệng, nhận thức rằng khả năng trầm mặc của mình không sánh bằng em dâu, hắn nhận mệnh nhún nhún vai, nét cười không giảm: “Được rồi, đầu tiên, tôi muốn cảm tạ cậu đã vì nhà chúng tôi…ân, sinh hạ hậu đại.”
Nghĩ cũng biết, Tiêu Chiến căn bản không thèm loại cảm tạ này.
“Sau đó, xem như cậu đã không thể quay trở lại Liên Bang, Lam Tinh là nơi duy nhất cậu có thể sinh sống đến nửa đời sau, nói cách khác nơi này sau này chính là nhà của cậu.

Tôi đây muốn hỏi một chút, thiếu tướng có dự tính gì đối với cuộc sống tương lai, có kế hoạch gì không? Trên Lam Tinh, không có chuyện chỉ ăn cơm mà không làm việc, ngay cả tên ngốc này…” Kennard dừng một chút, dùng cằm hướng vào Vương Nhất Bác chỉ chỉ: ” Nếu không phải vì ấp trứng, nó là quân quan huấn luyện quân đội cấp một, lực mạnh sống dai chắc là ưu thế lớn nhất của nó rồi.”
Vương Nhất Bác vẻ mặt đầy hắc tuyến.

Mình khẳng định không phải em trai ruột của ổng.

Chắc chắn không phải.
“Tôi cũng không tính ăn không ngồi rồi” Cho dù cuộc sống tha hương không quen thuộc, Tiêu Chiến cũng muốn tay làm hàm nhai.

Đến Lam Tinh có thể không phải ý của cậu, nhưng là ý chỉ của phụ thân cậu, vậy nhất định sẽ có chuyện kế tiếp phải làm, cậu cần kiên nhẫn chờ đợi.
“Vậy thật sự quá tốt.” Kennard mắt xanh đều sáng lên: “Nếu đã như vậy, tôi cũng không xem thiếu tướng như người ngoài nữa.

Từ hôm nay trở đi, cứ để Vương Nhất Bác dắt cậu đi các cơ quan hành chính của Lam Tinh xem một chút, tìm hiểu nơi cậu sẽ sinh sống trong tương lai.

Đây là bước đầu tiên bắt đầu cuộc sống mới.”
“Tôi không có ý kiến.”
“Em cũng không có ý kiến, nhưng anh à, lỡ như con chúng em trong lúc đi lại…” chức nghiệp hiện tại của Vương Nhất Bác chính là ông bố bỉm sữa, tất cả tâm trí đều đặt lên quả trứng này.
“Tên ngốc, còn 5 tháng nữa lận, 5 tháng chẳng lẽ còn không đủ cho mày chạy một vòng? Mày cho rằng Lam Tinh rất bự à? Còn nữa, sữa bột tã giấy tôi đã chuẩn bị sẵn cho hai người rồi, ngày mai xuất phát luôn đi.” Lại nhìn về phía Tiêu Chiến: “Cậu cũng nên đi xem tinh cầu xinh đẹp suýt chút nữa đã bị cậu hủy diệt này như thế nào”.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
[BJYX] ABO Chi Cưỡng Chế Thụ Thai

Chương 33



Một câu nói làm cho Tiêu Chiến có chút xấu hổ.

Chuyện trên đời này thật không dự đoán trước được, mấy tháng trước, cậu vẫn còn là thiếu tướng ý chí hăng hái, cõi lòng đầy chính nghĩa thực hiện sứ mệnh quân nhân, xung đột vũ trang với Kennard. Mà hiện tại, nơi này lại trở thành nơi tránh nạn của cậu.

“Ca, chuyện trước kia đừng nhắc lại nữa…” Vương Nhất Bác nhìn ra Tiêu Chiến có chút ngại ngùng, liền ngay lập tức kéo Kenard nói qua chuyện khác.

Thật vất vả mới đuổi được ca ca đi, Vương Nhất Bác ôm quả trứng thở dài nhẹ nhõm một trận, ngồi trên sofa: “Em yêu, tôi cảm thấy, chúng ta vẫn phải ở bên quả trứng này thêm mấy tháng nữa, cứ gọi là quả trứng con chúng ta quả thật có chút tùy tiện, chi bằng đặt một cái tên cho nhóc con đi”

Tiêu Chiến mí mắt nhảy nhảy một phát, nhìn khuôn mặt thiếu đòn của Vương Nhất Bác,  chắc chắn sẽ không đặt nổi cái tên làm mình cao hứng đâu.

“Trước đặt cái nhũ danh đi, tôi là phụ thân của đứa nhỏ, đương nhiên theo họ của tôi. Nhóc con tròn vo đáng yêu như vậy, gọi là Toả Nhi được không?”

“…..”

“Em không nói lời nào tức là đồng ý rồi, đến đây, Vương Tiêu Toả, baba hôn con một cái.” Hắn hôn một cái thật mạnh lên quả trứng, đầu Tiêu Chiến lại bắt đầu đau đớn co rút. Tại sao Vương Nhất Bác ngay cả cái tên cũng không đặt đàng hoàng được thế? Toả? Chẳng lẽ phải nhắc nhở bé con rằng nhóc sinh ra từ trứng sao?

Trong lòng một phen bão táp đảo qua, Tiêu Chiến vẫn như cũ duy trì gương mặt than không cảm xúc, tiện tay cầm lấy máy liên lạc bên cạnh kết nối internet xem tin tức tuần tra Liên Bang, coi như mình không nhìn thấy gì đi.

Tuy rằng toàn bộ tinh hệ Delta không nhỏ nhưng Lam Tinh là một tinh cầu không lớn. Là tinh cầu trung tâm tinh hệ, dân cư thường trú của Lam Tinh tầm tám mươi triệu người, sản nghiệp chủ yếu cũng tương đối tập trung, đa số là sản xuất vũ khí công nghiệp cùng với nghiên cứu phát triển quân dụng công nghệ cao.

Ngoại trừ liên quan tới quân công nghiệp, công dân Lam Tinh bình thường còn gánh vác sản xuất một phần lương thực và vật dụng hằng ngày. Mà điểm dừng chân đầu tiên Vương Nhất Bác đưa Tiêu Chiến đến là thành phố sản xuất nông nghiệp duy nhất và lớn nhất Lam Tinh – thành phố Watian.

Điều kiện khí hậu Lam Tinh coi như không tệ, bốn mùa rõ ràng. Hiện tại là mùa thu, phi hành khí bọn họ đáp xuống sân bay gần bên Watian, rồi mới dùng xe chuyên dụng đi tới khu trung tâm thành phố Watian, một đường trên xe, hai bên là ánh vàng rực rỡ, ruộng lúa vô biên vô tận, hòa mình với thực vật xanh um tươi tốt, so với cuộc sống trước đây của cậu ở Thường Viễn Tinh mà nói, nơi này là nền nông nghiệp nguyên thủy, nhưng cũng mang nét đẹp tự nhiên mỹ lệ.

“Đừng nhìn nơi này mênh mông vô bờ, cây nông nghiệp của Watian chỉ đủ cung cấp cho người dân Lam Tinh sử dụng, hơn nữa vẫn chưa cung cấp đủ, may mắn là các tinh cầu bên cạnh cũng có thể cung cấp một ít, xem như miễn cưỡng đáp ứng đủ.” Dọc đường đi, Vương Nhất Bác với tu cách chủ nhà đến nơi nào cũng phụ trách giới thiệu một lượt cho Tiêu Chiến: “Em có thể nghĩ tới, vài năm trước nơi này còn là một mảnh đất hoang đấy.”

“Cho nên vài năm trước thức ăn của các anh đều dựa vào cướp đoạt?” Tiêu Chiến nói móc hắn một câu, thủ lĩnh tinh đạo ngại ngùng sờ sờ mũi, vừa muốn giải thích, xe đã chầm chậm dừng lại trước cửa một tòa nhà gạch đỏ ba tầng.

“Điện hạ, trời ạ, thật là ngài sao? Còn có thể sinh thời ở đây gặp được ngài thật sự quá tốt” Nghênh đón bọn họ là một lão gia gia đầu tóc bạc phơ nhìn qua tuổi đã khá cao.

“Ông nội Watt, là con, con lại gặp ông ạ. Còn mang theo người quan trọng nhất của con.” Vương Nhất Bác trước một bước tiến lên đỡ ông, cười giới thiệu: “Đây là người con…” bàn chân bị Tiêu Chiến hung hăng đạp một cái, chữ “yêu” bị mắc ở cổ không nói ra được

“Tiêu Chiến, con chào ông.” Thiếu tướng đứng thẳng người, vươn tay ra với ông.

Trong đôi mắt nho nhỏ của ông nội Watt toát lên sự từ ái, run run bàn tay bắt lấy tay của cậu nắm một hồi nói: “Là người rất quan trọng của điện hạ đúng không? Thật là một cậu trai tuấn tú. Lão Watt ta sinh thời chẳng những có thể gặp được điẹn hạ còn có thể nhìn thấy ái nhân của ngài, thật là chết cũng nhắm mắt a.”

“Nói bậy, ông nội Watt còn có thể sống đến mấy trăm tuổi lận.” Làm một tiểu bối ngọt miệng chọc lão ông vui cười ra mặt. Lúc vào nhà với nhau, Vương Nhất Bác ghé vào tai Tiêu Chiến giới thiệu: “Kennard và tôi đều là ông nội Watt chăm sóc tới lớn, con trai của ông ở nơi này quản lí sản xuất nông nghiệp, sau khi ông nghỉ hưu liền dọn vào sống với con cháu, em chuẩn bị tốt tinh thần, người nhà bọn họ có hơi nhiều chút…”

“Điện hạ, là điện hạ tới” Vừa vào nhà, nhìn đám người đầy phòng. Tiêu Chiến liền hiểu người nhà bọn họ có hơi nhiều là ý gì…

Đây không phải có hơi nhiều, mà là rất rất nhiều được không?

Chỉ thấy trong đại sảnh không khí ấm áp, nam nữ thanh thiếu niên nhìn sơ sơ cũng phải có ba mươi người, nhỏ tuổi nhất còn đang học đi. Bọn họ dường như đều quen biết Vương Nhất Bác, vừa nhìn thấy hắn, đã chạy vọt tới ôm lấy đùi hắn, Tiêu Chiến bị bọn họ ép qua một bên, hoàn toàn không thể lại gần Vương Nhất Bác.

Ngoài hơn ba mươi cô cậu nhóc, người lớn trong nhà cũng có hơn hai mươi người, đây chắc là con cháu thậm chí chắt chút chít của ông nội Watt.

“Đúng đúng,. Mỗi người đều có quà nha.” Vương Nhất Bác bị đám nhỏ vây chặt như cối nêm, vừa bảo vệ Toả Nhi vừa như biến ảo thuật, không biết từ chỗ nào lấy ra rất nhiều kẹo, phân phát cho các bạn nhỏ. Chặn lại miệng của bọn nhóc, cuối cùng cũng có cơ hội kéo Tiêu Chiến ngồi xuống trước bàn ăn, hắn thở nhẹ ra một hơi.

“Biết điện hạ muốn tới, phụ thân từ sáng sớm đã tự mình đi vườn trái cây hái ít trái cây tươi mới, hi vọng điện hạ và bạn điện hạ sẽ thích.” Nói chuyện là con trai lớn của ông nội Watt, một nam nhân trung niên hơn bốn mươi tuổi.

Ông cực kì nho nhã dịu dàng, thanh âm trong trẻo dễ nghe, khí chất cũng rất ôn hòa.

Tiêu Chiến nãy giờ không nói gì nhịn không được nhìn nhiều ông hơn môt chút, lại quét một vòng tất cả nam nữ trên bàn ăn, tim chùn lại một chút, chân mày cũng cau lại.

Tuy tằng tin tức tố của cậu từng bị Vương Nhất Bác dùng thuốc mạnh mẽ cải tạo qua nhưng bản thân là một Alpha, cảm giác linh mẫn đối với tin tức tố Omega tuyệt đối không sai.

Nhưng như vậy cũng quá hoang đường rồi, sao có thể nguyên một gia đình đều là Omega cơ chứ? Phải biết là, dù ở Quốc Hội Tinh có tỉ lệ Omega cao đi chăng nữa thì Omega cũng chỉ chiếm 1.5 phần trăm tổng dân số. Ở các hành tinh khác, tài nguyên không dồi dào bằng, tỉ lệ Omega còn không tới 1 phần trăm.

Bởi vì dân số ít nên Omega mới quý giá vạn phần.

Tiêu Chiến lại đánh giá đám nhóc đang chơi ở bên cạnh, con nít còn nhỏ, vẫn chưa phát dục hoàn toàn, hiện tại vẫn không có cách nào phán đoán có phải Omega hay không, nhưng cho dù con cháu ông nội Watt đều là Omega thì bọn họ cũng phải có người đánh dấu chứ, nếu không nhứng đứa trẻ này từ đâu ra?

“Ông nội Watt, cực khổ cho người rồi, những năm này làm phiền người lo toan chuyện nông nghiệp, vất vả cho mọi người rồi, con xin cạn trước li này, cảm ơn mọi người đã cống hiến vì Lam Tinh” Vương Nhất Bác giơ chén rượu lên, làm tư thế kính mọi người một li. Thân là Alpha duy nhất ở đây, tin tức tố của hắn hoàn toàn khác biệt so với mọi người ở đây, mặc dù rất cường đại. Nhưng Tiêu Chiến có thể cảm nhận được, tất cả các Omega ở đây rất kháng cự với tin tức tố của Vương Nhất Bác, hoàn toàn không ai có phản ứng khi tin tức tố bị kích thích, bọn họ cứ như một đám Beta quây quần uống rượu với nhau vậy, không khí cực kì quỉ dị.

Phải biết rằng, ở Liên Bang, trong đám đông Omega sẽ được bảo hộ rất nghiêm ngặt, người bảo hộ có thể là người nhà hoặc đối tượng kết hôn, bởi vì Omega một khi chen lẫn vào đám đông, không có ai dám bảo đảm bọn họ có thể bị tin tức tố Alpha có mặt ở đó kích thích tới phát tình hay không.

Cho nên Omega không thể tham gia các hoạt động quần chúng tập thể, có thể nói là cửa lớn không ra, cửa nhỏ không gần, ở nhà chăm chồng dạy con cũng không ngoa.

Trên bàn cơm, Vương Nhất Bác cùng một nhà ông nội Watt trò chuyện thật hòa thuận vui vẻ, từ giai thoại lớn lên dưới sự chăm sóc của ông nội Watt tới sự phát triển nông nghiệp của thành phố Watian, rồi lại quan tâm tới sự trưởng thành của đám trẻ trong nhà.

Rượu quá ba tuần, không khí cực kì ấp ám yên bình, Tiêu Chiến không quen ứng phó trước đám đông, cũng không thân quen với gia đình ông nội Watt tự nhiên cũng ít nói, cậu chỉ yên lặng lắng nghe. Đột nhiên bàn tay ấm áp, vị nào đó đã uống say giọng nói có chút nghề ngà, nắm lấy bàn tay cậu, đứng lên tuyên bố nói:

“Vị này, là ái nhân của con, là người con yêu nhất đời này, con dẫn cậu ấy tới gặp ông nội Watt là muốn nói cho người biết, tiểu Bác trưởng thành rồi, còn cưới chồng, sinh…sinh…”

“Câm miệng.” Tiêu Chiến lạnh mặt hung hăng huých tay hắn một cái, cậu mới không muốn đem chuyện mình sinh một quả trứng công khai trước mặt mọi người như vậy, huống chi, cậu tới bây giờ cũng chưa từng thừa nhận quan hệ của cậu với Vương Nhất Bác.

“Chúng ta đã sớm nhìn ra. Vị này là Tiêu thiếu tướng anh hùng chiến đấu của Liên Bang đi? Một Alpha rất cường mạnh, thật mừng thay cho anh nha, Vương Nhất Bác ca ca.” Một tôn nữ của ông nội Watt nói chuyện.

Rút bàn tay ra ngồi xuống, Tiêu Chiến trong lòng xấu hổ dần bị nghi hoặc thay thế. Tại sao cả nhà này đối với chuyện người yêu Vương Nhất Bác là một Alpha hoàn toàn không có chút kì lạ vậy?

Giống như chuyện Alpha và Alpha kết hợp trong mắt bọn họ là chuyện rất bình thường. Phải biết rằng, ở Liên Bang quan hệ đồng tính chỉ có thể xuất hiện ở Beta với Beta. Gánh vác trách nhiệm sinh sản là Alpha và Omega tới tuổi kết hôn nhất định sẽ bị yêu cầu kết hôn. Ngoại trừ pháp luật quy định, thiên tính động dục của A và O cũng làm cho bọn họ không có khả năng cùng B hoặc đồng tính sản sinh du͙c vọng.

Đây cũng là nguyên nhân trước đó cậu không hề phòng bị đối với Vương Nhất Bác. Không bao giờ có chuyện một Alpha yêu một Alpha khác, không nghĩ tới ở đây, A cùng A yêu nhau lại được mọi người chấp nhận và chúc phúc.

?Chúc mừng kỉ niệm 4 năm ngày anh Bác follow Weibo của anh Chiến 23/4/2018 – 23/4/2022?

chapter content

Cre: Nhật Ký BJYX


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.