Xuyên Thành Vợ Đại Gia

Chương 43: Chương 43:



Từ ngày An Tư Nhã bị Quý Minh Noãn tát, yên phận hơn nhiều, quay mấy cảnh phim ở đoàn phim Bích Vân Truyện, Quý Minh Noãn cũng vui vẻ chạy tới đoàn phim Tiểu Thanh Xuân làm khách mời.
 
Lý Văn Huy có ấn tượng với Quý Minh Noãn, hôm Quý Minh Noãn đóng máy, cố ý mua bánh kem chúc mừng, làm một vai phụ nhỏ nhoi chỉ xuất hiện 30 phút trong bộ phim, đây đã là đãi ngộ rất cao.
 
Trong quá trình Quý Minh Noãn làm khách mời ở đoàn phim, cũng quen biết nam chính Tô Dương.
 
Quý Minh Noãn nhớ Tô Dương và nguyên chủ quay bộ phim Tiểu Thanh Xuân thì có chút danh tiếng, nhưng mỗi lần Quý Minh Noãn sang bên đó đều nhìn thấy Tô Dương rầu rĩ, không có sức sống như mấy người cùng lứa tuổi.
 
An Tư Nhã nổi tiếng sẵn, lượt xem của bộ phim hẳn không quá thấp.
 
Nhưng bộ phim này nổi tiếng đến mức nào, còn rất khó nói.
 
Tiểu Thanh Xuân ít vốn đầu tư, đóng máy sớm hơn Bích Vân Truyện, lúc đoàn phim bọn họ rời Thành phố Hằng, bên Quý Minh Noãn vừa đi vào giai đoạn căng thẳng nhất.
 
Chuyện làm Quý Minh Noãn phiền não nhất là mỗi một tuần Mục Hàn sẽ tặng hoa cho, nhưng không liên lạc cô.
 
Cô nghĩ đến tuyệt thế võ công ‘ăn trong chén, nhìn trong nồi’ của nam chính ngược văn, muốn lấy cánh hoa hồng nhét vào miệng anh ta để anh ta nếm xem gai hoa hồng có vị gì.
 
Lần trước Lục Chân Chân bị Quý Minh Noãn vạch trần, tặng rất nhiều đồ cho Quý Minh Noãn, còn đưa đến đoàn phim, dùng hành động để nói với cô thế giới này không chỉ có công việc, còn có ăn và mua sắm.
 
Quý Minh Noãn thu hết số quà đó, ai bảo cô ấy gạt cô?
 
Ngày nọ, Quý Minh Noãn nhận được cuộc gọi từ bệnh viện.
 
“Quý tiểu thư, em trai cô có dấu hiệu tỉnh lại, cô có muốn về xem thử không?”
 
Trước khi cô xuyên vào quyển sách này, nguyên chủ không biết người đó không phải em ruột của cô ấy, nhưng từ nhỏ hai chị em đã có cảm tình tốt, Quý Minh Noãn có thời gian sẽ đi thăm cậu ấy, nhưng cậu ấy luôn hôn mê.
 
Quý Minh Hạo nóng lòng lấy tiền đi chữa bệnh cho người mẹ mắc bệnh ung thư, chạy đi đua xe với người ta, bất hạnh biến thành người thực vật.
 
Nói tiếp, mẹ nuôi của Quý Minh Noãn tên Lý Quốc Anh, cũng là một người đáng thương, đến chết cũng không biết Quý Minh Noãn là thiên kim nhà họ An chồng mình đánh tráo. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Cha nuôi của Quý Minh Noãn là Quý Kiến Quân vốn sống cùng một thị trấn với Chủ tịch An Tại Hồng của Tập đoàn An thị, trời xui đất khiến, cuối cùng thành tài xế nhà họ An.
 

Thị trấn có rất ít người nổi bật, An Tại Hồng nhanh chóng trở thành người nổi tiếng, Quý Kiến Quân sống cơ cực, nhờ quan hệ đồng hương, đi làm tài xế cho An Tại Hồng.
 
Sau đó Quý Kiến Quân quen Lý Quốc Anh, lập gia đình ở Thành phố Yến.
 
Quý Kiến Quân ngầm hâm mộ An Tại Hồng cưới cô vợ minh tinh xinh như hoa, lại có tiền.
 
Lý Quốc Anh và phu nhân của An Tại Hồng sinh một bé gái chung một tuần, Quý Kiến Quân nhất thời nổi ý xấu, thừa dịp lái xe đón đưa, đánh tráo hai đứa nhỏ.
 
Ông ta định để con gái mình có một chút tài sản của nhà họ An, mới về nhận người thân.
 
Năm thứ năm sau khi Quý Minh Hạo được sinh ra, Quý Kiến Quân đắm chìm trong bài bạc, trộm bán một chiếc xe của nhà họ An, cuối cùng bị nhà họ An sa thải, thiếu nợ mấy chục vạn, không có cách nào trả nợ nên bỏ trốn, để lại món nợ cho Lý Quốc Anh.
 
Lý Quốc Anh một mình nuôi hai đứa nhỏ, trả nợ mấy chục vạn cho Quý Kiến Quân.
 
Bởi vậy, một nhà ba người bọn họ xem như sống nương tựa lẫn nhau.
 
Hiện tại em trai cô sắp tỉnh lại, cô tất nhiên phải về Thành phố Yến.
 
Lúc cô về Thành phố Yến, Lục Chân Chân tới sân bay đón cô, nhưng không lái chiếc xe Ferrari đỏ rực, đổi thành một chiếc xe Aston Martin.
 
“Quý Minh Noãn, chỗ này này!”
 
“Sao em tới đây?”
 
“À, bệnh viện gọi cho anh em, anh biết chị ngồi chuyến bay này về, bảo em ở đây chờ đấy.”
 
Quý Minh Noãn nhanh lên xe, thuận tiện đặt túi trang sức to Lục Chân Chân tặng cho cô trong khoảng thời gian này ra sau, “Lục Chân Chân, sau này trừ đồ ăn, đừng đưa đồ đến đoàn phim chị nữa.”
 
Lục Chân Chân chột dạ nói: “À, vậy lần sau em bỏ vào phòng để quần áo của chị nhé?”
 
Lục Chân Chân nhắc tới phòng để quần áo, Quý Minh Noãn chua xót, sâu kín hỏi: “Lục Chân Chân, em không…… Thích chị phải không?”
 
Lục Chân Chân nghe vậy, lập tức muốn nôn, “Chị bị tâm thần hả?”
 

Quý Minh Noãn chậc chậc, “Em bao nuôi chị như mấy tổng tài bá đạo, vừa tặng trang sức vừa mua túi xách cho chị, chị suýt cho rằng em……”
 
“Câm miệng! Đúng là không biết xấu hổ, công chúa đây nhiều tiền không có chỗ để tiêu, cứu tế cô bé lọ lem như chị cả ngày chẳng biết cách ăn mặc, chị không biết tự mua thêm mấy món quần áo hả?”
 
Hai người đấu võ mồm đến bệnh viện, Lục Chân Chân đi theo Quý Minh Noãn, phát hiện em trai Quý Minh Noãn chỉ có dấu hiệu như muốn tỉnh nhưng còn chưa tỉnh lại.
 
“Người bình thường có tình huống như thế sẽ tỉnh lại trong khoảng thời gian ngắn, tối hôm qua y tá nói em cô tỉnh được một phút, đây là tình huống rất tốt.” Bác sĩ nói.
 
Quý Minh Noãn nói: “Được, cảm ơn.”
 
Quý Minh Noãn đến bệnh viện mới biết Lục Ngôn Thâm sớm chuyển Quý Minh Hạo sang bệnh viện tư nhân để điều trị, chính là bệnh viện phụ trách điều trị cho Lục Ngôn Thâm. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Khó trách Lục Ngôn Thâm biết việc này, nói vậy bệnh viện cũng gọi cho anh.
 
Quý Minh Noãn nghĩ đến đây, đột nhiên thấy ấm lòng.
 
Tổng giám đốc Lục đúng là cẩn thận.
 
Lục Chân Chân nhìn người nằm trên giường, nhớ tới khoảng thời gian Lục Ngôn Thâm nằm trên giường lúc gặp tai nạn, đột nhiên hỏi: “Quý Minh Noãn, thật ra hôm anh em tỉnh lại, chị có thiên cơ gì không thể tiết lộ không?”
 
Quý Minh Noãn nhìn cô ấy: “Em đã nói thiên cơ không thể tiết lộ, sao còn hỏi?”
 
Quý Minh Noãn bị Lục Chân Chân hỏi, nhớ lại từng chuyện xảy ra hôm đó, thật ra ngày đó cũng không có làm gì cả, chỉ……
 
Cô chỉ nắm tay Lục Ngôn Thâm, sau đó nói: Hy vọng anh mau tỉnh lại……
 
Cô không phải thần linh, không có khả năng thuận miệng nói là có thể đánh thức một người thực vật.
 
Lục Chân Chân cũng là thạc sĩ nhận hệ thống giáo dục chính thống, cảm thấy bản thân bị tẩy não, vội nói: “Em chỉ tùy tiện nói……”
 
Hai người ở bệnh viện một hồi, Lục Chân Chân cảm thấy gấp gáp cũng chẳng giúp được gì, sau đó nói: “Nếu em trai chị chưa tỉnh, chúng ta về trước đi.”
 

Tuy Quý Minh Noãn không tin mình có công năng đánh thức người hôn mê, vì tò mò, vẫn muốn thử……
 
“Cái kia, em về trước đi, chị ở với em trai chị một lát nữa.”
 
Lục Chân Chân nhìn người nằm trên giường, “À, vậy tối nay chị về sớm một chút nhé, chúng ta ăn cơm với nhau.”
 
Chàng trai này không giống Quý Minh Noãn lắm.
 
Quý Minh Noãn gật đầu: “Ừm, trên đường về cẩn thận.”
 
Lục Chân Chân đi về rồi, Quý Minh Noãn cẩn thận nhớ lại chuyện đã làm trước khi Lục Ngôn Thâm tỉnh lại, ngồi bên cạnh giường bệnh của Quý Minh Hạo, chờ tới hơn 5 giờ chiều, cũng chẳng thấy em trai nhúc nhích.
 
Quý Minh Noãn cười mỉa mai: “Được rồi, sự thật chứng minh là mình chẳng thể xung hỉ cho Lục Ngôn Thâm.”
 
Quý Minh Noãn đợi Quý Minh Hạo rất lâu cũng không có động tĩnh, đứng dậy chuẩn bị rời đi, vừa đứng lên, trời đất quay cuồng.
 
Lục Ngôn Thâm biết Quý Minh Noãn trở về Thành phố Yến, nhưng hôm nay không tới đón được, cần đi gặp bên đầu tư đến từ Cảng Thành để bàn hạng mục đầu tư Nam Á Loan.
 
Nam Á Loan là khu mậu dịch mẫu Thành phố Yến vừa cho thành lập, dù vị trí địa lý hay chính sách đều rất được ưu ái.
 
Hạng mục Nam Á Loan đã được lên kế hoạch sơ bộ lúc Lục Ngôn Thâm nhận chức giám đốc ở Hằng Thịnh, lúc ấy Nam Á Loan là khu vực có rất ít người đến, nên hội đồng quản trị phản đối khởi động cho xây hạng mục này.
 
Hiện giờ hạng mục bị hoãn, trước đó Hằng Thịnh đầu tư một mảnh đất gần khu ngoại ô Thành phố Yến, không đủ xoay vốn, chỉ có thể đi tìm nhà đầu tư thích hợp.
 
Lục Ngôn Thâm cố ý đến khách sạn tư nhân phú thương thường đến để đàm phán với đối phương vì lần hợp tác này.
 
Theo thường lệ, Chu Mặc và Lục Ngôn Thâm cùng xuất phát, lúc này vừa tan tầm, chưa tới giờ cao điểm, Chu Mặc ngồi trong xe bàn chính sách kinh tế gần đây Nam Á Loan của với Lục Ngôn Thâm.
 
Chiếc xe cách chỗ đó hai con phố, bệnh viện gọi cho anh.
 
“Lục tiên sinh đúng không? Quý tiểu thư ngất xỉu ở bệnh viện XX, anh có thể đến đây không?”
 
Lục Ngôn Thâm nghe vậy nhíu mày, nói: “Được, tôi qua đó ngay.”
 
Lục Ngôn Thâm cúp điện thoại, nói: “Lão Lý, quay xe đến bệnh viện.”
 
Chu Mặc nghe vậy sửng sốt, không được, Tổng giám đốc Lý chỉ ở Thành phố Yến một đêm, sáng mai sẽ đi, theo anh ấy biết, gần đây Mục Hàn cũng cố gắng tiếp xúc với đối phương vì hạng mục mới, nếu bị Mục Hàn nhanh chân đến trước, đúng là thiệt hại lớn. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
Chu Mặc nghe Lục Ngôn Thâm ra lệnh tài xế quay xe, tài xế lập tức thay đổi hướng xe chạy, chuẩn bị quay đầu xe ở đèn xanh đèn đỏ kế tiếp.
 

Sự việc xảy ra trong tích tắc.
 
Maybach vốn đi theo sau đột nhiên lao về phía trước, chưa được 2 giây đã “rầm” một tiếng, tông vào vành đai xanh.
 
Chu Mặc đổ mồ hôi.
 
Tài xế cũng hoảng sợ: “Sao thế chứ?”
 
Chu Mặc: “Không biết, tôi báo cảnh sát đây.”
 
Chỗ này cách nội thành xa, có lẽ đúng lúc tan tầm, xe trên đường không nhiều, đúng lúc còn một đoạn đường mới tới đèn xanh đèn đỏ, trước xe của bọn họ cũng không có xe khác.
 
Nếu vừa nãy họ……
 
Chu Mặc không dám tưởng tượng thêm.
 
Lục Ngôn Thâm nhìn hiện trường tai nạn, sau đó nói: “Chu Mặc, cậu và lão Lý ở lại đây xem có cần giúp gì không, tôi đi bệnh viện trước.”
 
Lục Ngôn Thâm xuống xe ven đường, bắt một chiếc xe taxi đến bệnh viện.
 
Lúc anh ở trên xe, gọi cho Lục Chân Chân, “Em có ở cạnh Quý Minh Noãn không?”
 
Lục Chân Chân đang ở trong phòng để quần áo của Quý Minh Noãn bày mấy món trang sức, nói: “Không có, em của Quý Minh Noãn chưa tỉnh, em về trước rồi.”
 
Quý Minh Noãn ngất xỉu ở bệnh viện, nhanh chóng được người ta phát hiện, lúc em trai Quý Minh Noãn nhập viện có điền điện thoại của cô, cũng để lại điện thoại của Lục Ngôn Thâm và Chu Mặc, có thể gọi cho Lục Ngôn Thâm bất cứ lúc nào.
 
Bệnh viện tư nhân đúng lúc ở bên này, hai mươi phút sau Lục Ngôn Thâm tới bệnh viện.
 
Lúc anh đến, Quý Minh Noãn còn chưa tỉnh.
 
Hơn 6 giờ, trời chiều ngã về tây, ánh chiều vàng kim xuyên qua cửa sổ, chiếu vào căn phòng bệnh làm căn phòng ấm áp.
 
Quý Minh Noãn chậm rãi tỉnh lại.
 
Cô thấy ánh nắng chiếu lên người Lục Ngôn Thâm, anh như tỏa ra hào quang. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Sao Lục Ngôn Thâm tới đây?

 


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Xuyên Thành Vợ Đại Gia

Chương 43: Chương 44:



Lục Ngôn Thâm nghe âm thanh, quay đầu nhìn Quý Minh Noãn, sau đó mặt không đổi sắc đi qua đó, “Tỉnh rồi à?”
 
Quý Minh Noãn nhìn cây kim trên bàn tay, xấu hổ: “Ừm.”
 
Có lẽ tối hôm qua cô không ngủ đủ, hôm nay quên ăn chiều, nên mới bị ngất xỉu.
 
Hai người trầm mặc trong chốc lát, Lục Ngôn Thâm không phải người thích chuyện phiếm, Quý Minh Noãn thấy thẹn, nhắm mắt không nói chuyện.
 
Không bao lâu sau bác sĩ tới đây, cầm theo 10 mấy kim tiêm.
 
“Nào, lấy máu thôi.”
 
Quý Minh Noãn ngoan ngoãn vươn cánh tay, lo lắng hỏi: “Bác sĩ, tôi sao vậy?”
 
“À, kiểm tra định kỳ thôi.” Bác sĩ nhìn Lục Ngôn Thâm, vừa nãy chỉ nói với nhân vật cấp cao này Quý Minh Noãn chỉ tuột huyết áp, quá mệt mỏi nên bị ngất xỉu thôi, nghỉ ngơi thì không thành vấn đề.
 
Đối phương khăng khăng muốn bọn họ kiểm tra chi tiết cho Quý Minh Noãn, được rồi, có tiền có thể sai bảo cả ma quỷ, có tiền cũng có thể sai bảo tôi tăng ca.
 
“Vậy sao phải lấy nhiều máu thế?”
 
Bác sĩ cười hiền lành: “Ừm, ngày mai còn phải để bụng rỗng, lấy thêm một lần nữa.”
 
Ngày mai? Cô còn phải nằm viện? Tuột huyết áp thôi mà, cần gì nằm viện?
 
Quý Minh Noãn bị ánh mắt hiền từ của bác sĩ dọa trắng xanh, cô không mắc bệnh nan y gì chứ? Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Cô vất vả bị người ta rút mười mấy ống máu, ý tá đẩy cô đi khoa khác để kiểm tra, chạy năm sáu tầng bệnh viện, mỗi khi cô nhìn thấy bác sĩ thì hỏi: “Bác sĩ, tôi ổn chứ?”
 
Bác sĩ nói với cô: “Kiểm tra thôi, đừng lo.”
 
Không lo mới lạ đấy!
 
Bác sĩ càng tỏ vẻ bình thường, Quý Minh Noãn càng cảm thấy không bình thường!
 
Chẳng phải cô chỉ bị tụt huyết áp thôi sao? Cô cần phải kiểm tra nhiều vậy không?
 
Hơn nữa, không phải bọn họ nên tan làm sao? Các anh tăng ca để kiểm tra cho tôi, có phải tôi mắc bệnh nan y không?

 
Quý Minh Noãn hỏi bác sĩ: “Bác sĩ, sao kiểm tra nhiều vậy? Có phải tôi có bệnh gì không?”
 
Bác sĩ hết sức chăm chú kiểm tra cho cô, nhàn nhạt nói: “Chỉ kiểm tra bình thường thôi, không cần lo.”
 
Vậy á? Quý Minh Noãn không tin.
 
Quý Minh Noãn ra khỏi khoa cuối cùng, tâm tình rất buồn chán.
 
Lúc này trời đã vào đêm, Lục Ngôn Thâm đứng ở hành lang gọi điện thoại.
 
Quý Minh Noãn đi ra, nhìn thấy Lục Ngôn Thâm, thở dài một tiếng.
 
Lục Ngôn Thâm nhìn thấy cô nhíu mày, cất di động, nhàn nhạt nói: “Tôi đã mua cháo, đặt trên giường bệnh, em vào ăn trước đi.”
 
Quý Minh Noãn thất thần gật đầu, chỉ có thể ăn cháo ở bệnh viện, cô phải nằm viện nữa?
 
Cô chỉ bị tụt huyết áp mà thôi, không thể nằm viện.
 
Nguyên nhân chỉ có một: Cô bị bệnh!
 
Lục Ngôn Thâm đi theo Quý Minh Noãn, vừa đi theo vừa nói Chu Mặc ở đầu dây bên kia: “Tổng giám đốc Lục, nghe nói Tổng giám đốc Lý không đến buổi tiệc đó, mà đến bệnh viện tư nhân thăm bạn.”
 
Lục Ngôn Thâm nói: “Tôi biết rồi, hình như vừa nãy tôi nhìn thấy ông ấy.”
 
Sau đó anh nói: “Gửi tài liệu vào di động tôi, tôi qua đó tìm ông ấy nói chuyện.”
 
Quý Minh Noãn mơ hồ nghe thấy cuộc đối thoại của Lục Ngôn Thâm, hơn nữa thần kỳ bắt được mấy chữ ‘qua đó tìm ông ấy’, chẳng lẽ Lục Ngôn Thâm có bạn ở bệnh viện này?
 
Cô đi theo y tá về giường bệnh, ngồi ngay ngắn, nhìn chén cháo trắng thất thần.
 
Cô không có khẩu vị, cũng không biết qua bao lâu, cô nghe cửa có động tĩnh.
 
Lục Ngôn Thâm dựa vào cửa, nhìn Quý Minh Noãn đang buồn chán, còn chưa động vào cháo, anh đột nhiên nói: “Ăn một chút đi rồi chúng ta về nhà.”
 
Quý Minh Noãn ngẩng đầu nhìn anh, thấy Lục Ngôn Thâm đi từng bước tới chỗ cô, mở nắp cháo trắng.

 
“Tôi đút hay em tự ăn?”
 
Thời tiết chậm rãi vào thu, Quý Minh Noãn không về Thành phố Yến gần một tháng.
 
Ban đêm Thành phố Yến lạnh hơn Thành phố Hằng, gió lạnh thổi qua, làm người ta lạnh thấu xương, Quý Minh Noãn mặc bồ độ tay dài, Lục Ngôn Thâm khoác áo vest lên người cô.
 
Lục Chân Chân biết việc này, lái xe đến bệnh viện, Lục Ngôn Thâm cầm chìa khóa xe đi về trước, đột nhiên nói với bọn họ: “Anh đi lấy xe, hai người chờ lát hãy ra.”
 
Lục Ngôn Thâm nói xong thì nhanh chóng bước ra bệnh viện, Quý Minh Noãn và Lục Chân Chân đợi ở sảnh bệnh viện.
 
Lục Ngôn Thâm lái xe đến đây, Lục Chân Chân chủ động nhét Quý Minh Noãn vào ghế phụ, cô ấy ngồi ghế sau.
 
Quý Minh Noãn lên xe, cởi áo vest trả cho Lục Ngôn Thâm, anh nhàn nhạt nhìn cô, “Cầm giúp tôi trước.”
 
Quý Minh Noãn đặt áo vest lên đùi, áo vest còn ấm, có mùi của Lục Ngôn Thâm và nhiệt độ cơ thể của cô, hai mùi hương quấn lấy nhau, tạo cảm giác triền miên.
 
Khoang xe ấm, Quý Minh Noãn thấy nóng, trên đường đi, trừ Lục Chân Chân chia sẻ mấy chuyện thú vị xảy ra trong khoảng thời gian đi mua sắm, Quý Minh Noãn và Lục Ngôn Thâm không nói chuyện, dù có, cũng chỉ anh hỏi tôi đáp. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Cuối cùng họ cũng tới nhà họ Lục, ông nội Lục đã sớm ở cửa đón như đón khách.
 
“Minh Noãn, đói rồi đúng không? Dì giúp việc có nấu cháo với hấp điểm tâm cho con, đêm nay cũng đừng ăn dầu mỡ quá, ăn món thanh đạm đi.”
 
“Cảm ơn ông nội.”
 
“Vào đi, ban đêm Thành phố Yến lạnh, xem con kìa, sao không mặc áo khoác?”
 
Quý Minh Noãn còn cầm áo vest của Lục Ngôn Thâm, nghĩ rồi đưa cho anh.
 
Lục Ngôn Thâm nhìn cô, sau đó nhận nó, “Ăn gì trước đi.”
 
Quý Minh Noãn ăn một chén cháo và một cái bánh bao dưới ánh mắt quan tâm của mọi người.
 
Quý Minh Noãn nhìn thấy cháo, lại nghĩ tới Lục Ngôn Thâm suýt đút cô ăn cháo.

 
Không ngờ Tổng giám đốc Lục còn kiên nhẫn thế, thật khó tưởng tượng ra anh là người oai phong như thế nào trên thương trường.
 
Trên bàn cơm, ông nội Lục đột nhiên hỏi: “Ngôn Thâm, nghe lão Lý nói lúc chiều các con suýt bị xe phía sau tông, chuyện là thế nào?”
 
Lục Ngôn Thâm múc nửa chén cháo cho Quý Minh Noãn, nhàn nhạt nói: “Chu Mặc nói người kia uống say, đạp nhầm chân ga.”
 
Ông nội Lục thở dài, “Sao ban ngày lại uống say chứ, đúng là con người thời nay……”
 
Quý Minh Noãn nhìn Lục Ngôn Thâm, sao anh chẳng nói gì với cô?
 
Cô đột nhiên nghĩ tới tin tức người say rượu lái xe, đụng vào xe phía trước, còn đụng vào một chiếc siêu xe nổi tiếng về độ cứng, mấy người trong xe bị tông chết, bình xăng còn bị cháy.
 
Cô ngẫm lại, thật đáng sợ.
 
Quý Minh Noãn hỏi: “Các anh không bị thương chứ?”
 
“Không.”
 
Lục Ngôn Thâm nhớ lại chuyện đó, có lẽ suýt bị tông trúng.
 
Nếu không có cuộc gọi của bệnh viện……
 
Mọi người chẳng nói gì nữa, ai nấy đều có tâm sự.
 
Cụ Lục biết tiền căn hậu quả, thâm thúy nhìn Quý Minh Noãn, thở phào.
 
Nếu không có cuộc gọi đó, có phải Lục Ngôn Thâm lại nằm viện không? Thậm chí……
 
Ông ấy không dám nghĩ tiếp.
 
Quý Minh Noãn ăn tối xong, nhận được đãi ngộ xưa nay chưa từng có, như hoàng hậu nương nương sắp sinh, được dì giúp việc đỡ lên phòng.
 
Đương nhiên, dì giúp việc đưa cô vào khuê phòng của Tổng giám đốc Lục.
 
Quý Minh Noãn tắm xong, dì giúp việc pha một ly sữa bò nóng cho cô, nhìn cô uống hết mới đi.
 
Chú heo Noãn Noãn ăn no lười nhúc nhích, nằm ngủ trên giường lớn của Tổng giám đốc Lục.
 
Bây giờ cô đã rất yếu, không thể làm một con cá mặn vất vả, nếu Tổng giám đốc Lục có ý xấu, có lẽ còn điên cuồng hơn Mục Hàn.
 
Cô cũng thật sự mệt mỏi, trong khoảng thời gian này, Bích Vân Truyện đang trong lúc căng thẳng nhất, đạo diễn hận không thể không ngủ buổi tối, không ngừng bòn rút thời gian của bọn họ.

 
Hơn nữa, cô còn bị lấy máu, ngửi mùi hương riêng biệt của ga giường, nặng nề đi ngủ.
 
Cùng lúc đó, thư phòng.
 
Cụ Lục và Lục Ngôn Thâm ngồi ghế, uống trà hoa quản gia pha.
 
Ông nội Lục hỏi: “Ngôn Thâm, khoảng thời gian này ông chưa hỏi ý kiến con, hiện tại muốn hỏi một chút, con cảm thấy Minh Noãn thế nào?”
 
Cụ Lục không chờ Lục Ngôn Thâm nói chuyện, thở dài một hơi: “Có lẽ con cảm thấy ông nội cổ hủ, thật ra ông thấy rất nhiều chuyện không trùng hợp vậy được, có lẽ Minh Noãn có thể giúp con tránh được một kiếp.”
 
Lục Ngôn Thâm không tỏ vẻ gì nhìn trà hoa trước mặt, không nói chuyện. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Anh cảm thấy Quý Minh Noãn thế nào? Anh không nghĩ tới chuyện đó.
 
Nếu ông nội sắp xếp hôn sự này, anh đã nhận rồi.
 
Về tai nạn đêm nay, anh không nghĩ nó có liên quan đến Quý Minh Noãn.
 
Dù sao đây cũng là chuyện ngoài ý muốn.
 
Đến khi Chu Mặc nói với anh, Tổng giám đốc Lý vừa lúc không tham gia buổi tiệc kia, còn trùng hợp vào bệnh viện tư nhân đó thăm bạn, anh mới có suy nghĩ khác.
 
Lục Ngôn Thâm nghĩ đến đêm nay tìm được Tổng giám đốc Lý, đối phương còn cười nói: “Không ngờ cậu thương vợ thế đấy, chạy lên chạy xuống với vợ nữa, đúng là hiếm có.”
 
Tổng giám đốc Lý có tiếng thương vợ, không ngờ gặp Lục Ngôn Thâm đi kiểm tra sức khỏe với Quý Minh Noãn.
 
Chuyện này cũng khéo thật.
 
Ông nội Lục thấy Lục Ngôn Thâm không nói lời nào, lại nói: “Thật ra Minh Noãn khá tốt, ngày nào cũng gọi cho ông để nói chuyện với ông, ông rất thích con bé. Hơn nữa, con bé và Chân Chân cũng có mối quan hệ tốt, nha đầu Chân Chân này, ông chưa bao giờ thấy nó đối xử với ai tốt như vậy.”
 
Ông cụ tạm dừng, lại nói: “Nhưng…… Đây là lòng riêng của ông nội, ông thấy Minh Noãn là nhân tố chính giúp con sống sót. Nếu con có suy nghĩ của mình, cũng mau nói rõ với Minh Noãn đi, đừng để người ta lãng phí thanh xuân.”
 
Rất lâu sau đó, Lục Ngôn Thâm mới nói: “Con cũng thấy cô ấy khá tốt.”
 
Cô ngủ một giấc dậy, đã hơn 8 giờ, Lục Ngôn Thâm không ở bên cạnh, cũng không biết tối hôm qua không trở về ngủ hay giống bình thường, 6 giờ rời giường, 7 giờ ra cửa.
 
Quý Minh Noãn hiếm khi ngủ nướng, nằm trên giường bấm di động mới rời giường, đọc tin nhắn khen ngợi của fans Tiểu Khả gửi theo thường lệ. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Quý Minh Noãn vui vẻ đọc từng tin nhắn, đột nhiên một tin tức nhảy ra:【 Nghệ sĩ họ J nào đó đến bệnh viện tư nhân sinh con, đi chung với kim chủ thần bí 】

 


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.