Xuyên Thành Vợ Đại Gia

Chương 42: Chương 42:



Cô ta chậm rãi đi đến cạnh bàn trang điểm của Quý Minh Noãn, Quý Minh Noãn thấy cô ta đi tới, đặt bó hoa xuống bàn trang điểm.
 
Cô đúng mực chào hỏi: “Chị Tư Nhã.”
 
An Tư Nhã nghe Quý Minh Noãn kêu chị, trong lòng có lửa giận, cố ý va chạm làm bó hoa của Quý Minh Noãn rớt xuống đất, sau đó nhìn Quý Minh Noãn xuyên qua gương.
 
Cô ta vờ vịt hô một tiếng, “A, ngại quá, xem tôi vội kìa.”
 
Tiểu Khả nhìn An Tư Nhã ỏng ẹo, lập tức nổi điên, nào là vội vàng, quả thực là mắt mù biết không?
 
Quý Minh Noãn dùng tay chặn Tiểu Khả, ra hiệu cô ấy đừng xúc động.
 
Quý Minh Noãn nhặt hoa lên, sửa sang lại, đặt trên bàn.
 
An Tư Nhã nhìn từ trên cao xuốn,g nói: “Bó hoa này rất đẹp.”
 
Quý Minh Noãn cảm thấy giọng điệu của An Tư Nhã không thân thiện, sau đó đứng lên.
 
“Cảm ơn.”
 
An Tư Nhã cười khẩy, “Nhưng hoa đắt đỏ như vậy, không phải ai tùy tiện cũng có thể xứng với nó, cô nói xem có phải không?”
 
Quý Minh Noãn nhìn hoa hồng rực rỡ, lạnh lùng nói: “Thích hợp hay không, người tặng tôi nói mới tính, nếu người đó thấy xứng thì xứng thôi.”
 
An Tư Nhã cắn môi, “Cô……”
 
Quý Minh Noãn đang khoe khoang cái gì? Chẳng phải Mục Hàn chỉ tặng hoa cho cô thôi hả, cô cho rằng mình được anh ta nuông chiều?
 
Cô cứ chờ xem ai mới là người thắng, cô chẳng qua chỉ là con mồi Mục Hàn nhất thời hứng khởi thôi. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Trợ lý An Tư Nhã chạy từ ngoài vào, “Chị Tư Nhã, Tổng giám đốc Mục tới rồi.”
 
Quý Minh Noãn nghe vậy, híp mắt nhìn An Tư Nhã, có thể đừng ấu trĩ như vậy không?
 
Cô còn tưởng An Tư Nhã đến đây để so kỹ thuật diễn xuất với cô.
 
Cảnh quay hôm nay là cảnh nữ chính Bích Vân bị người tiên giới phát hiện cô ấy và một người phàm yêu nhau, bị người tiên giới trừng phạt.
 
An Tư Nhã là khách mời, sẽ là nhân vật thượng thần xử phạt Quý Minh Noãn.
 
Nhân viên trong phim trường nhìn nhau, bắt đầu thì thầm, hiếu kỳ sao An Tư Nhã đột nhiên muốn tới làm khách mời hữu nghị, có người ngây thơ cho rằng An Tư Nhã và Quý Minh Noãn là bạn tốt, An Tư Nhã muốn lăng xê Quý Minh Noãn.

 
“Nghe nói lúc trước An Tư Nhã đề cử Quý Minh Noãn cho vai chính.”
 
“Chẳng phải lần trước lên hot search sao? Nói Quý Minh Noãn giành vai của An Tư Nhã, An Tư Nhã cũng không đáp lại, ai biết chuyện trong giới giải trí chứ.”
 
“Ăn ngay nói thật thì Quý Minh Noãn diễn tốt hơn An Tư Nhã, nếu không có Mục Hàn chống lưng, ai muốn tìm cô ta chứ.”
 
“Tôi thấy ai nấy đều có người chống lưng. Hiện tại An Tư Nhã đột nhiên muốn làm khách mời, chính là muốn so bì, cô không phát hiện chiếc xe bảo mẫu của Quý Minh Noãn đắt hơn chiếc xe của Lương An Nghi sao? Ít nhất con số này này.” Người nọ giơ 3 ngón tay.
 
Mọi người thảo luận với nhau, đắt như vậy à, Quý Minh Noãn vào nghề nửa năm đã mua một chiếc xe đắt đỏ như vậy, đúng là chuyện lạ.
 
Lúc này An Tư Nhã thay quần áo đi ra ngoài, đứng bên cạnh Mục Hàn.
 
Thanh âm hờn dỗi của An Tư Nhã đánh vỡ bầu không khí trầm mặc: “Anh Mục Hàn cứ ngồi một bên xem là được, em xong nhanh thôi.”
 
Quý Minh Noãn ngồi ở một góc, nhìn thấy Mục Hàn cười lạnh lẽo nhìn cô, tiếp theo dời ánh mắt, nói với An Tư Nhã: “Ừm.”
 
Tiểu Khả khó hiểu, “Noãn Noãn, An Tư Nhã giống như có thành kiến với em, hai người không có gì chứ?”
 
Cô ấy nhìn thôi đã thấy kỳ lạ, An Tư Nhã vênh váo tự đắc ở phòng trang điểm, hiện tại lại đắc ý như đang khoe khoang gì đó.
 
Cô ấy nhìn Mục Hàn, chẳng lẽ đang khoe khoang cô ta có người chống lưng?
 
Quý Minh Noãn lắc đầu: “Ai mà biết.”
 
Phim trường rộn ràng, nhân viên chờ xem kịch.
 
Người phụ trách hô “chuẩn bị”, Quý Minh Noãn, An Tư Nhã và mấy diễn viên tiến vào màn ảnh.
 
Cảnh quay không phức tạp, Bích Vân yêu người phàm bị phát hiện, Tiên giới chia cắt uyên ương.
 
Quý Minh Noãn chỉ cần sắm vai nữ chính bị trừng phạt vẫn bất khuất là được.
 
Quý Minh Noãn mặc bộ đồ tay dài màu cam, cầm một thanh kiếm bạc, bình tĩnh đi đến trước Tru Tiên Đài, mặt mày như tranh, cô cực kỳ giống tiên tử thướt tha.
 
Nhân viên đoàn phim đã nhìn thấy dáng vẻ mỗi ngày của cô, nhưng vẫn không tránh khỏi xuýt xoa, giờ phút này Quý Minh Noãn tuyệt vọng lại có vẻ đẹp thê lương, làm cho người khác đau lòng.
 
Quý Minh Noãn và An Tư Nhã đứng đối diện nhau, quần áo nhạt màu của cô dính máu, kiên định nhìn đối phương.
 
Ngắn ngủn vài giây, Quý Minh Noãn vô cùng nhuần nhuyễn tỏ vẻ đau lòng và nghiêm túc.
 

Quách Chấn Xuyên và Đường Tử Gia đều nghiêm túc nhìn màn hình, Quách Chấn Xuyên thấp giọng nói: “Máy 3 ngắm ngay mặt Bích Vân.”
 
Quý Minh Noãn lạnh lùng nhìn An Tư Nhã, nở nụ cười mỉa mai, nhẹ giọng nói: “Ta không sai……”
 
Quách Chấn Xuyên hài lòng gật đầu, nói tiếp: “Tư Nhã chuẩn bị.”
 
An Tư Nhã lần đầu tiên diễn chung với Quý Minh Noãn, bất ngờ vì đối phương, đột nhiên……
 
Quên thoại.
 
Quách Chấn Xuyên hô to: “Tư Nhã! Sao vậy?”
 
An Tư Nhã khó hiểu nhìn gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ…… Sao có thể?
 
Quý Minh Noãn hình như diễn tốt hơn kiếp trước, không thể nào!
 
Đây…… Đây là Quý Minh Noãn?
 
“Cắt, cắt, cắt, Tư Nhã. Sao lại thế?”
 
Mục Hàn bắt chéo tay đặt trên đầu gối, híp mắt nhìn Quý Minh Noãn cách đó không xa, nhàn nhạt cười. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Nhân viên tỏ vẻ ‘tôi biết ngay mà’, lần đầu tiên Quý Minh Noãn đóng phim, bọn họ cũng sợ ngây người, dường như…… Cũng rất bình thường.
 
Nhưng cô có thể để đè bẹp kỹ năng diễn xuất của tiểu hoa An Tư Nhã, đúng là bất ngờ.
 
Phim trường an tĩnh, An Tư Nhã mới phát hiện mọi người đang nhìn cô ta.
 
Cô ta nhìn Quý Minh Noãn  thê thảm’, nhàn nhạt nói: “Đạo diễn, tôi cảm thấy…… Thượng thần và Bích Vân có quan hệ tốt như vậy, biết nàng ta yêu người phàm, chắc chắn rất tức giận, tôi thấy thượng thần nên cho Bích Vân một cái tát mới có thể thể hiện rõ thất vọng của nàng ta dành cho Bích Vân, trừng phạt như vậy không đủ, ông cảm thấy thế nào?”
 
Mọi người hít một hơi, An Tư Nhã cố ý?
 
Mọi người ngẫm lại Mục Hàn cũng ở đây, đột nhiên im lặng, vai chính đột nhiên sửa cảnh phim là chuyện thường xảy ra, huống chi là An Tư Nhã.
 
Quách Chấn Xuyên bất đắc dĩ, tự hỏi trong chốc lát, nói: “Tôi và biên kịch thương lượng đã.”
 
Quý Minh Noãn đứng lên, nhìn An Tư Nhã, thấy đối phương cười.
 
À, thì ra cô ta làm nhiều như vậy là muốn mượn cơ đánh cô.

 
Để xem tay ai cứng hơn.
 
Đạo diễn và biên kịch thương lượng trong chốc lát, quyết định sửa kịch bản dựa theo suy nghĩ của An Tư Nhã.
 
Trợ lý đạo diễn đưa lời thoại mới cho Quý Minh Noãn, “Lát diễn theo chỗ này nhé.”
 
Quý Minh Noãn cùng An Tư Nhã ấp ủ vài phút, lần nữa tiến vào màn ảnh.
 
Quý Minh Noãn nhìn An Tư Nhã cười gian xảo, cũng không hoảng hốt, đứng vào vị trí theo kịch bản mới.
 
“Action!”
 
Quý Minh Noãn đi vào Tru Tiên Đài, đối mặt với An Tư Nhã.
 
An Tư Nhã nói: “Bích Vân, ngươi còn mặt mũi trở về Cửu Trọng Thiên? Ta đã quá thất vọng về ngươi.” Cô ta nói xong, giơ một bàn tay, chuẩn bị đánh vào khuôn mặt trắng nõn của Quý Minh Noãn.
 
Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, Quý Minh Noãn vươn một tay bắt lấy bàn tay của đối phương, không do dự “bốp” một tiếng, đánh vào mặt An Tư Nhã.
 
An Tư Nhã đứng không vững, té xuống đất, mở to mắt, khó tin nhìn cô: “Ngươi…… Ngươi dám đánh ta?”
 
Quý Minh Noãn phất ống tay áo, nói với An Tư Nhã: “Vì sao ngươi phản bội ta? Vì sao ngươi mật báo với Thiên Đế ? Ta luôn xem ngươi là bạn tốt……”
 
Quách Chấn Xuyên nhìn thấy bạt tai của Quý Minh Noãn thì sửng sốt, quên kêu cắt.
 
Lúc này Quý Minh Noãn nói xong lời thoại, cảm thấy Bích Vân phản ứng như vậy là hợp tình hợp lý.
 
Quách Chấn Xuyên mới hô: “Cắt, sao lại thế?”
 
Quý Minh Noãn vội vàng tiến lên đỡ An Tư Nhã, ngại ngùng xin lỗi: “Chị Tư Nhã, xin lỗi, tôi không cố ý, cảm thấy Bích Vân này phát hiện bạn tốt nhất phản bội, mới không cầm lòng……”
 
“Xin lỗi, chị không sao chứ? Tôi không cố ý, chị đừng trách tôi.” Quý Minh Noãn nhìn vết đỏ trên mặt An Tư Nhã, xin lỗi thành khẩn, nhưng ánh mắt lại toát ra vẻ mỉa mai.
 
An Tư Nhã khó tin nhìn ả đàn bà diễn xuất thần sầu này!
 
Quý Minh Noãn bất an nói: “Chị Tư Nhã?”
 
Quách Chấn Xuyên vẫy tay, “Tư Nhã là một diễn viên chuyên nghiệp, sao tức giận chứ? Tư Nhã không sao chứ? Trợ lý, mau đến xem thử đi.”
 
An Tư Nhã cắn môi, thở phì phò, biết lúc này nổi điên cũng sẽ có Mục Hàn bảo vệ cô ta, nhưng……
 
Cô ta không muốn để lại cái danh không chuyên nghiệp trước mặt bao người.
 
Mục Hàn đột nhiên đứng lên, không nhanh không chậm đi qua, “Tư Nhã, không sao chứ?”
 
An Tư Nhã ngẩng đầu nhìn Mục Hàn, giờ phút này Mục Hàn rất gần Quý Minh Noãn, ở phía sau cô.
 

Cô ta đứng lên, đẩy Quý Minh Noãn, sau đó nói: “Em không sao.”
 
Mục Hàn nhìn cô ta, “Không sao thì quay tiếp đi.”
 
Đột nhiên, anh ta nhìn Quý Minh Noãn, nhàn nhạt nói: “Diễn không tồi.”
 
Mọi người kinh ngạc, chuyện…… Chuyện gì đang xảy ra thế?
 
An Tư Nhã bị đánh, anh ta còn khen cô đánh không tệ?
 
Cảnh này còn đặc sắc hơn cảnh vừa nãy.
 
Quý Minh Noãn nhẹ nhàng nhíu mày, nhìn Mục Hàn, lại cúi đầu.
 
“Cảm ơn.”
 
An Tư Nhã nhìn tương tác giữa bọn họ, đột nhiên nổi điên, “Tôi không quay nữa!”
 
Mọi người nhẹ nhàng hít thở, như đang đi tàu lượng, lên xuống phập phồng. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Cô ta nói xong thì hối hận, nuốt nước bọt, nhắm mắt lại mở mắt, “Hôm nay tôi không thoải mái, ngày mai quay tiếp.”
 
Mục Hàn cũng không giận, ra hiệu trợ lý đi lên vịn trang sức bị lệch trên đầu An Tư Nhã, sau đó nói với Quách Chấn Xuyên: “Xin lỗi, hôm nay trạng thái của Tư Nhã không thích hợp đóng phim.”
 
Quách Chấn Xuyên gật đầu, “Ừm, ngày mai tiếp tục.”
 
An Tư Nhã trở lại xe Bentley của Mục Hàn, ánh mắt dại ra, đến khi xe khởi động, An Tư Nhã chưa từ bỏ ý định hỏi: “Mục Hàn, trước kia anh từng nói chỉ cần em đồng ý, vĩnh viễn giữ vị trí bà Mục cho em, còn giữ lời không?”
 
Mục Hàn nhàn nhạt cười, nhớ không lâu trước đó An Tư Nhã gửi tin nhắn cho anh ta, hỏi: Mục Hàn, anh có yêu em không?
 
Anh ta nâng cằm An Tư Nhã, đôi mắt sâu thẳm vọng nhìn vào đôi mắt phản loạn của đối phương, anh ta cười nói: “Đương nhiên.”
 
An Tư Nhã lạnh lùng nói: “Chúng tôi kết hôn đi.”
 
Mục Hàn lấy ngón cái cọ vào gò má trắng nõn của cô ta, nhẹ nhàng cười: “Được.”
 
Không biết vì sao Mục Hàn nói xong lời này, An Tư Nhã cảm thấy cơn lạnh lẽo tràn từ lưng xuống lòng bàn chân, đôi mắt lạnh băng của đối phương như tẩm băng sương, nó nhìn cô ta như đang nhìn một con rối.
 
Mục Hàn thả An Tư Nhã ra, nhàn nhạt nói: “Thứ em muốn anh đều cho em, gồm…… Xưng hô bà Mục.”
 
An Tư Nhã thở phào, cảm giác Mục Hàn trở về với cô ta.
 
Mục Hàn lạnh lùng nói: “Tư Nhã, ngoan, anh không có nhiều kiên nhẫn như vậy đâu.”
 
An Tư Nhã cảm thấy mình té xuống động băng, lạnh thấu xương. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn. 

 


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Xuyên Thành Vợ Đại Gia

Chương 42: Chương 43:



Từ ngày An Tư Nhã bị Quý Minh Noãn tát, yên phận hơn nhiều, quay mấy cảnh phim ở đoàn phim Bích Vân Truyện, Quý Minh Noãn cũng vui vẻ chạy tới đoàn phim Tiểu Thanh Xuân làm khách mời.
 
Lý Văn Huy có ấn tượng với Quý Minh Noãn, hôm Quý Minh Noãn đóng máy, cố ý mua bánh kem chúc mừng, làm một vai phụ nhỏ nhoi chỉ xuất hiện 30 phút trong bộ phim, đây đã là đãi ngộ rất cao.
 
Trong quá trình Quý Minh Noãn làm khách mời ở đoàn phim, cũng quen biết nam chính Tô Dương.
 
Quý Minh Noãn nhớ Tô Dương và nguyên chủ quay bộ phim Tiểu Thanh Xuân thì có chút danh tiếng, nhưng mỗi lần Quý Minh Noãn sang bên đó đều nhìn thấy Tô Dương rầu rĩ, không có sức sống như mấy người cùng lứa tuổi.
 
An Tư Nhã nổi tiếng sẵn, lượt xem của bộ phim hẳn không quá thấp.
 
Nhưng bộ phim này nổi tiếng đến mức nào, còn rất khó nói.
 
Tiểu Thanh Xuân ít vốn đầu tư, đóng máy sớm hơn Bích Vân Truyện, lúc đoàn phim bọn họ rời Thành phố Hằng, bên Quý Minh Noãn vừa đi vào giai đoạn căng thẳng nhất.
 
Chuyện làm Quý Minh Noãn phiền não nhất là mỗi một tuần Mục Hàn sẽ tặng hoa cho, nhưng không liên lạc cô.
 
Cô nghĩ đến tuyệt thế võ công ‘ăn trong chén, nhìn trong nồi’ của nam chính ngược văn, muốn lấy cánh hoa hồng nhét vào miệng anh ta để anh ta nếm xem gai hoa hồng có vị gì.
 
Lần trước Lục Chân Chân bị Quý Minh Noãn vạch trần, tặng rất nhiều đồ cho Quý Minh Noãn, còn đưa đến đoàn phim, dùng hành động để nói với cô thế giới này không chỉ có công việc, còn có ăn và mua sắm.
 
Quý Minh Noãn thu hết số quà đó, ai bảo cô ấy gạt cô?
 
Ngày nọ, Quý Minh Noãn nhận được cuộc gọi từ bệnh viện.
 
“Quý tiểu thư, em trai cô có dấu hiệu tỉnh lại, cô có muốn về xem thử không?”
 
Trước khi cô xuyên vào quyển sách này, nguyên chủ không biết người đó không phải em ruột của cô ấy, nhưng từ nhỏ hai chị em đã có cảm tình tốt, Quý Minh Noãn có thời gian sẽ đi thăm cậu ấy, nhưng cậu ấy luôn hôn mê.
 
Quý Minh Hạo nóng lòng lấy tiền đi chữa bệnh cho người mẹ mắc bệnh ung thư, chạy đi đua xe với người ta, bất hạnh biến thành người thực vật.
 
Nói tiếp, mẹ nuôi của Quý Minh Noãn tên Lý Quốc Anh, cũng là một người đáng thương, đến chết cũng không biết Quý Minh Noãn là thiên kim nhà họ An chồng mình đánh tráo. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Cha nuôi của Quý Minh Noãn là Quý Kiến Quân vốn sống cùng một thị trấn với Chủ tịch An Tại Hồng của Tập đoàn An thị, trời xui đất khiến, cuối cùng thành tài xế nhà họ An.
 

Thị trấn có rất ít người nổi bật, An Tại Hồng nhanh chóng trở thành người nổi tiếng, Quý Kiến Quân sống cơ cực, nhờ quan hệ đồng hương, đi làm tài xế cho An Tại Hồng.
 
Sau đó Quý Kiến Quân quen Lý Quốc Anh, lập gia đình ở Thành phố Yến.
 
Quý Kiến Quân ngầm hâm mộ An Tại Hồng cưới cô vợ minh tinh xinh như hoa, lại có tiền.
 
Lý Quốc Anh và phu nhân của An Tại Hồng sinh một bé gái chung một tuần, Quý Kiến Quân nhất thời nổi ý xấu, thừa dịp lái xe đón đưa, đánh tráo hai đứa nhỏ.
 
Ông ta định để con gái mình có một chút tài sản của nhà họ An, mới về nhận người thân.
 
Năm thứ năm sau khi Quý Minh Hạo được sinh ra, Quý Kiến Quân đắm chìm trong bài bạc, trộm bán một chiếc xe của nhà họ An, cuối cùng bị nhà họ An sa thải, thiếu nợ mấy chục vạn, không có cách nào trả nợ nên bỏ trốn, để lại món nợ cho Lý Quốc Anh.
 
Lý Quốc Anh một mình nuôi hai đứa nhỏ, trả nợ mấy chục vạn cho Quý Kiến Quân.
 
Bởi vậy, một nhà ba người bọn họ xem như sống nương tựa lẫn nhau.
 
Hiện tại em trai cô sắp tỉnh lại, cô tất nhiên phải về Thành phố Yến.
 
Lúc cô về Thành phố Yến, Lục Chân Chân tới sân bay đón cô, nhưng không lái chiếc xe Ferrari đỏ rực, đổi thành một chiếc xe Aston Martin.
 
“Quý Minh Noãn, chỗ này này!”
 
“Sao em tới đây?”
 
“À, bệnh viện gọi cho anh em, anh biết chị ngồi chuyến bay này về, bảo em ở đây chờ đấy.”
 
Quý Minh Noãn nhanh lên xe, thuận tiện đặt túi trang sức to Lục Chân Chân tặng cho cô trong khoảng thời gian này ra sau, “Lục Chân Chân, sau này trừ đồ ăn, đừng đưa đồ đến đoàn phim chị nữa.”
 
Lục Chân Chân chột dạ nói: “À, vậy lần sau em bỏ vào phòng để quần áo của chị nhé?”
 
Lục Chân Chân nhắc tới phòng để quần áo, Quý Minh Noãn chua xót, sâu kín hỏi: “Lục Chân Chân, em không…… Thích chị phải không?”
 
Lục Chân Chân nghe vậy, lập tức muốn nôn, “Chị bị tâm thần hả?”
 

Quý Minh Noãn chậc chậc, “Em bao nuôi chị như mấy tổng tài bá đạo, vừa tặng trang sức vừa mua túi xách cho chị, chị suýt cho rằng em……”
 
“Câm miệng! Đúng là không biết xấu hổ, công chúa đây nhiều tiền không có chỗ để tiêu, cứu tế cô bé lọ lem như chị cả ngày chẳng biết cách ăn mặc, chị không biết tự mua thêm mấy món quần áo hả?”
 
Hai người đấu võ mồm đến bệnh viện, Lục Chân Chân đi theo Quý Minh Noãn, phát hiện em trai Quý Minh Noãn chỉ có dấu hiệu như muốn tỉnh nhưng còn chưa tỉnh lại.
 
“Người bình thường có tình huống như thế sẽ tỉnh lại trong khoảng thời gian ngắn, tối hôm qua y tá nói em cô tỉnh được một phút, đây là tình huống rất tốt.” Bác sĩ nói.
 
Quý Minh Noãn nói: “Được, cảm ơn.”
 
Quý Minh Noãn đến bệnh viện mới biết Lục Ngôn Thâm sớm chuyển Quý Minh Hạo sang bệnh viện tư nhân để điều trị, chính là bệnh viện phụ trách điều trị cho Lục Ngôn Thâm. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Khó trách Lục Ngôn Thâm biết việc này, nói vậy bệnh viện cũng gọi cho anh.
 
Quý Minh Noãn nghĩ đến đây, đột nhiên thấy ấm lòng.
 
Tổng giám đốc Lục đúng là cẩn thận.
 
Lục Chân Chân nhìn người nằm trên giường, nhớ tới khoảng thời gian Lục Ngôn Thâm nằm trên giường lúc gặp tai nạn, đột nhiên hỏi: “Quý Minh Noãn, thật ra hôm anh em tỉnh lại, chị có thiên cơ gì không thể tiết lộ không?”
 
Quý Minh Noãn nhìn cô ấy: “Em đã nói thiên cơ không thể tiết lộ, sao còn hỏi?”
 
Quý Minh Noãn bị Lục Chân Chân hỏi, nhớ lại từng chuyện xảy ra hôm đó, thật ra ngày đó cũng không có làm gì cả, chỉ……
 
Cô chỉ nắm tay Lục Ngôn Thâm, sau đó nói: Hy vọng anh mau tỉnh lại……
 
Cô không phải thần linh, không có khả năng thuận miệng nói là có thể đánh thức một người thực vật.
 
Lục Chân Chân cũng là thạc sĩ nhận hệ thống giáo dục chính thống, cảm thấy bản thân bị tẩy não, vội nói: “Em chỉ tùy tiện nói……”
 
Hai người ở bệnh viện một hồi, Lục Chân Chân cảm thấy gấp gáp cũng chẳng giúp được gì, sau đó nói: “Nếu em trai chị chưa tỉnh, chúng ta về trước đi.”
 

Tuy Quý Minh Noãn không tin mình có công năng đánh thức người hôn mê, vì tò mò, vẫn muốn thử……
 
“Cái kia, em về trước đi, chị ở với em trai chị một lát nữa.”
 
Lục Chân Chân nhìn người nằm trên giường, “À, vậy tối nay chị về sớm một chút nhé, chúng ta ăn cơm với nhau.”
 
Chàng trai này không giống Quý Minh Noãn lắm.
 
Quý Minh Noãn gật đầu: “Ừm, trên đường về cẩn thận.”
 
Lục Chân Chân đi về rồi, Quý Minh Noãn cẩn thận nhớ lại chuyện đã làm trước khi Lục Ngôn Thâm tỉnh lại, ngồi bên cạnh giường bệnh của Quý Minh Hạo, chờ tới hơn 5 giờ chiều, cũng chẳng thấy em trai nhúc nhích.
 
Quý Minh Noãn cười mỉa mai: “Được rồi, sự thật chứng minh là mình chẳng thể xung hỉ cho Lục Ngôn Thâm.”
 
Quý Minh Noãn đợi Quý Minh Hạo rất lâu cũng không có động tĩnh, đứng dậy chuẩn bị rời đi, vừa đứng lên, trời đất quay cuồng.
 
Lục Ngôn Thâm biết Quý Minh Noãn trở về Thành phố Yến, nhưng hôm nay không tới đón được, cần đi gặp bên đầu tư đến từ Cảng Thành để bàn hạng mục đầu tư Nam Á Loan.
 
Nam Á Loan là khu mậu dịch mẫu Thành phố Yến vừa cho thành lập, dù vị trí địa lý hay chính sách đều rất được ưu ái.
 
Hạng mục Nam Á Loan đã được lên kế hoạch sơ bộ lúc Lục Ngôn Thâm nhận chức giám đốc ở Hằng Thịnh, lúc ấy Nam Á Loan là khu vực có rất ít người đến, nên hội đồng quản trị phản đối khởi động cho xây hạng mục này.
 
Hiện giờ hạng mục bị hoãn, trước đó Hằng Thịnh đầu tư một mảnh đất gần khu ngoại ô Thành phố Yến, không đủ xoay vốn, chỉ có thể đi tìm nhà đầu tư thích hợp.
 
Lục Ngôn Thâm cố ý đến khách sạn tư nhân phú thương thường đến để đàm phán với đối phương vì lần hợp tác này.
 
Theo thường lệ, Chu Mặc và Lục Ngôn Thâm cùng xuất phát, lúc này vừa tan tầm, chưa tới giờ cao điểm, Chu Mặc ngồi trong xe bàn chính sách kinh tế gần đây Nam Á Loan của với Lục Ngôn Thâm.
 
Chiếc xe cách chỗ đó hai con phố, bệnh viện gọi cho anh.
 
“Lục tiên sinh đúng không? Quý tiểu thư ngất xỉu ở bệnh viện XX, anh có thể đến đây không?”
 
Lục Ngôn Thâm nghe vậy nhíu mày, nói: “Được, tôi qua đó ngay.”
 
Lục Ngôn Thâm cúp điện thoại, nói: “Lão Lý, quay xe đến bệnh viện.”
 
Chu Mặc nghe vậy sửng sốt, không được, Tổng giám đốc Lý chỉ ở Thành phố Yến một đêm, sáng mai sẽ đi, theo anh ấy biết, gần đây Mục Hàn cũng cố gắng tiếp xúc với đối phương vì hạng mục mới, nếu bị Mục Hàn nhanh chân đến trước, đúng là thiệt hại lớn. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
Chu Mặc nghe Lục Ngôn Thâm ra lệnh tài xế quay xe, tài xế lập tức thay đổi hướng xe chạy, chuẩn bị quay đầu xe ở đèn xanh đèn đỏ kế tiếp.
 

Sự việc xảy ra trong tích tắc.
 
Maybach vốn đi theo sau đột nhiên lao về phía trước, chưa được 2 giây đã “rầm” một tiếng, tông vào vành đai xanh.
 
Chu Mặc đổ mồ hôi.
 
Tài xế cũng hoảng sợ: “Sao thế chứ?”
 
Chu Mặc: “Không biết, tôi báo cảnh sát đây.”
 
Chỗ này cách nội thành xa, có lẽ đúng lúc tan tầm, xe trên đường không nhiều, đúng lúc còn một đoạn đường mới tới đèn xanh đèn đỏ, trước xe của bọn họ cũng không có xe khác.
 
Nếu vừa nãy họ……
 
Chu Mặc không dám tưởng tượng thêm.
 
Lục Ngôn Thâm nhìn hiện trường tai nạn, sau đó nói: “Chu Mặc, cậu và lão Lý ở lại đây xem có cần giúp gì không, tôi đi bệnh viện trước.”
 
Lục Ngôn Thâm xuống xe ven đường, bắt một chiếc xe taxi đến bệnh viện.
 
Lúc anh ở trên xe, gọi cho Lục Chân Chân, “Em có ở cạnh Quý Minh Noãn không?”
 
Lục Chân Chân đang ở trong phòng để quần áo của Quý Minh Noãn bày mấy món trang sức, nói: “Không có, em của Quý Minh Noãn chưa tỉnh, em về trước rồi.”
 
Quý Minh Noãn ngất xỉu ở bệnh viện, nhanh chóng được người ta phát hiện, lúc em trai Quý Minh Noãn nhập viện có điền điện thoại của cô, cũng để lại điện thoại của Lục Ngôn Thâm và Chu Mặc, có thể gọi cho Lục Ngôn Thâm bất cứ lúc nào.
 
Bệnh viện tư nhân đúng lúc ở bên này, hai mươi phút sau Lục Ngôn Thâm tới bệnh viện.
 
Lúc anh đến, Quý Minh Noãn còn chưa tỉnh.
 
Hơn 6 giờ, trời chiều ngã về tây, ánh chiều vàng kim xuyên qua cửa sổ, chiếu vào căn phòng bệnh làm căn phòng ấm áp.
 
Quý Minh Noãn chậm rãi tỉnh lại.
 
Cô thấy ánh nắng chiếu lên người Lục Ngôn Thâm, anh như tỏa ra hào quang. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Sao Lục Ngôn Thâm tới đây?

 


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.