Xuyên Thành Đường Muội Của Nữ Chủ Trong Truyện Khoa Cử

Chương 22: Mua Nhà Ở Trấn Trên -3



Lúc hai bà chúa đi thăm quan căn nhà đã gần đến giờ ăn trưa, cho nên mấy căn nhà bên cạnh đều có người ở.

Cố nãi nãi là một người cẩn thận, nàng dày da mặt đi gõ cửa nhà của căn nhà đối diện, biết được bên phải là người đọc sách, nhưng lại đang thuê phòng. Mà bên trái cũng là người đọc sách, lại mua dứt luôn căn nhà này, trùng hợp là bên trái người đọc sách cũng là học sinh của Bành cử nhân, cứ như vậy, có thể coi là đồng môn của Cố Linh.

Mà căn nhà đối diện bên kia là nhà của một quả phụ, quả phụ ở cùng với nữ nhi và bà bà cùng với công công, cả nhà có một nhà cửa hàng, là bán đậu phụ.

Ngoài ra, từ nơi này đến tư thục của Bành cử nhân, chỉ mất một khác thời gian đi đường, dựa theo thời gian hiện đại mà nói, cũng chính là mười năm phút, mỗi ngày tình cả lần đi và về chỉ mất nửa giờ, Cố Linh cảm thấy chỗ ở này tốt vô cùng.

Không chỉ Cố Linh cảm thấy tốt; chính là Cố nãi nãi cũng vô cùng hài lòng với căn nhà này, bà nói: “Huynh đệ a, chúng ta là nông dân, trong tay cũng không có nhiều bạc, ngươi thấy phòng này ta trả hai mươi lượng bạc được không?”

Môi giới cười nói: “Lão thái thái, hai mươi hai lượng bạc này là người ta đã không có lãi rồi, thật ra cũng có căn nhà chỉ mất hai mươi lượng bạc, nhưng hướng chính của căn nhà hướng về phía bắc.”

Cố nãi nãi tất nhiên không muốn căn nhà hướng về phía bắc đó, bà không muốn cháu gái bảo bối phải ở một căn nhà dễ bị ẩm ướt, lạnh vào mùa đông nóng vào mùa hè như vậy. Nhưng 22 lượng bạc này , phải trả bà cũng xót.

Cố Linh hợp thời mở miệng: “Thúc, cháu có hai vấn đề muốn hỏi.”

Người môi giới thấy cô gái nhỏ trắng trẻo xinh đẹp, lại thấy nàng lễ phép, cười tủm tỉm mở miệng: “Tiểu cô nương mời nói.”

Cố Linh chỉ dựa vào phải vách tường: “Vách tường này được dựng cao hơn cửa của nhà, nếu chúng ta dựa vào vách tường này xây một căn phòng, nhưng căn phòng sẽ cao hơn so với vách tường, việc này có được không?”

Người môi giới thắc mắc: “Đây chính là căn phòng nhỏ dành cho hạ nhân ở sao? Còn xây cao hơn cả vách tường này à?”

Cố Linh nhu thuận cười nói: “Cháu thấy mấy căn tửu lâu ở trên trấn đều xây hai tầng,có thể chiêu đãi khách nhân, nghĩ nếu có thể xây thấp phòng này thành hai tầng, một tầng cho hạ nhân ở, một tầng khác nếu hôm nào phụ mẫu hoặc là đệ đệ đến cũng có chỗ để ở, đặt chân.”

Cố nãi nãi vừa nghe, vỗ tay: “A ơ ta Ngoan Bảo của nãi thông minh.”

Cố Linh thuận miệng nói: “Con giống nãi nãi mà.”

Người môi giới không hề nghĩ tiểu cô nương lại có đầu óc như vậy, hắn thử suy nghĩ một chút, nếu căn phòng nhỏ kia có thể được xây hai tầng, không chỉ tiết kiệm diện tích cho sân nhà, còn có thể có nhiều phòng hơn, đích xác có thể.

Lại nói, làm nhà nhưng vậy cũng không ảnh hưởng gì tới mấy nhà xung quanh càng không ảnh hưởng tới lợi ích của ai, hắn nhân tiện nói: “Có thể, chỉ cần không che mất ánh sáng mặt trời của nhà khác là được.”

Cố nãi nãi nói: “Vậy nói rõ trong khế đất, đừng để đến ngày chúng ta xây xong thấp phòng, lại nói cho chúng ta biết là không được rồi bắt gỡ xống.”

Người môi giới cũng có kinh nghiệm nhiều năm trong nghề, hắn biết làm như thế nào là không trái với quy tắc, cho nên một ngụm cam kết: “Không có vấn đề, đến lúc làm khế đất cũng nên viết vào trong đó, ngay trước mặt hai người làm.”

Cố nãi nãi gật đầu: “Vậy hai mươi hai lượng bạc này cũng bao gồm cả phí xây phòng nhỏ kia đi, căn nhà nhỏ này xây ở nông thôn chỉ mất hơn một lượng bạc thôi đó.” Dù có xây lên ba tầng cũng chưa tới hai lượng bạc.

Cố Linh kéo kéo tay áo của Cố nãi nãi nói: “Nãi, con muốn có tổng cộng bốn căn phòng, phía dưới hai gian, mặt trên hai gian.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.