[Xạ Điêu] Đào Hoa Ngọc Tiêu

Chương 25: Bắc Cái Hồng Thất Công



Editor: Phù Dung Sương

“Ha ha ha” Một tiếng cười to vang lên từ trên cây đại thụ truyền đến, “Hoàng Lão Tà, nhiều năm không thấy, ngươi thật đúng là lợi hại a.”

Nói, một lão già đầu bạc từ trên ngọn cây phi thân xuống dưới, một thân quần áo cũ nát, bên hông còn treo một cây gậy trúc, trên tay còn cầm một bầu rượi cực lớn, đúng là Bắc Cái Hồng Thất Công!

Vân Thanh cả kinh, không thể tượng tượng chính mình khi nãy cùng Âu Dương Phong giao đấu, cư nhiên còn có một người ngoài ở một bên xem diễn, mà chính nàng lại hoàn toàn không biết gì.

Kỳ thật, tại thời điểm Vân Thanh cùng Âu Dương Phong đánh được năm mươi chiêu thì Hồng Thất Công liền xuất hiện.

Hồng Thất Công vô cùng kinh ngạc mà nhìn một màn kia, không dám nghĩ lại có một cô nương trẻ tuổi cư nhiên có thể cùng Âu Dương Phong đánh nhau trong thời gian dài như vậy.

Mà đứng một bên xem trận chiến, lại chính là Hoàng Dược Sư, Hồng Thất Công lại là kinh ngạc không thôi.

Điều khiến Hồng Thất Công chấn kinh hơn nữa chính là, nhìn đến một đầu tóc đen của Hoàng Dược Sư, này Hoàng Lão Tà mười mấy năm qua, lại là càng sống càng trẻ tuổi a!

Rõ ràng cùng hắn đồng lứa một thế hệ, mà hiện giờ thấy thế nào cũng cảm thấy khó xử.

Vân Thanh một lòng giao đấu với Âu Dương Phong, không có phát hiện ra Hồng Thất Công.

Nhưng mà từ khi Hồng Thất Công xuất hiện, Hoàng Dược Sư liền phát hiện ra hắn. Chỉ là lúc ấy tâm tư Hoàng Dược Sư chỉ đặt lên người nàng, nên cũng không có lên tiếng vạch trần ngay.

Hồng Thất Công đi đến bên người Hoàng Dược Sư, vừa kinh ngạc lại tò mò Hoàng Dược Sư lôi kéo Vân Thanh, đối với Vân Thanh nữ tử trẻ tuổi này càng rấy lên tò mò cùng hứng thú hơn.

“Hoàng Lão Tà, cô nương này là người nào a?” Tính tình Hoàng Dược Sư, Hồng Thất Công ít nhiều có biết một chút, vậy mà hiện tại lại cùng một nữ tử như vậy thân mật?

Hoàng Dược Sư cười:”Thất huynh, đây là nội tử* Vân Thanh!” Nói xong liền quay đầu đối với nàng nói, “Thanh nhi, đây chính là Cửu Chỉ Thần Cái Hồng Thất Công!”

*nội tử: là vợ

Lời Hoàng Dược Sư vừa thốt ra, Hồng Thất Công liền trừng lớn đôi mắt, tựa hồ cảm thấy chính mình nghe nhầm?

Thê tử Hoàng Lão Tà?

Hoàng Lão Tà một lần nữa thành thân?

Hồng Thất Công hắn như thế nào một chút đều không biết?

Vân Thanh nghe thấy Hoàng Dược Sư cứ như vậy giới thiệu mình, trong lòng cao hứng, tiến lên một bước, đối với Hồng Thất Công làm một cái ngang hàng lễ:

“Vân Thanh gặp qua Hồng lão bang chủ.”

Theo lý thuyết, Vân Thanh tuổi còn nhỏ, ở trước mặt Hồng Thất Công chính là một tiểu vãn bối, nhưng khi nãy Hoàng Dược Sư lại như thế giới thiệu nàng, nàng tự nhiên không thể xem Hồng Thất Công trở thành lão tiền bối được.

Hồng Thất Công phản ứng thật mau, giật mình qua đi lập tức thoải mái, Hoàng Dược Sư không giống hắn, tuy rằng tuổi lớn một chút, nhưng dung nhan như thế này hoàn toàn không nhìn ra được, cho nên sẽ có rất nhiều cô nương thích hắn (Hoàng Dược Sư).

“Hoàng Lão Tà, nguyên lai là tân phu nhân của ngươi a! Chỉ là, ngươi thật sự là hảo phúc khí, cũng không biết cô nương này bị ngươi từ địa phương nào tìm ra được, không chỉ người lớn lên xinh đẹp mà võ công lại cao cường, đến lão độc vật cũng không thắng được nàng.”

Hoàng Dược Sư nghe thấy hắn khen Vân Thanh, trong lòng cao hứng, “Thất huynh, chúng ta từ ngày Dung nhi thành hôn đến nay, cũng đã mười mấy năm chưa gặp mặt qua. Hôm nay nếu là gặp gỡ, không bằng cùng uống một chén.”

Hồng Thất Công đối với chuyện ăn uống chính là cái đại sự lớn nhất đời người, lập tức đáp ứng:

“Hoàng Lão Tà đã mở miệng, lão ăn mày này tự nhiên cầu mà không được, Hoàng Lão Tà ngươi cưới tân phu nhân, lão ăn mày cũng muốn uống ly rượi chúc mừng!”

Hoàng Dược Sư tâm tình rất tốt:”Thất huynh như thế nâng đỡ, phu thê tiểu đệ tự nhiên thỉnh Thất huynh đại say một hồi.”

Vân Thanh nhìn hai người này nói chuyện, cũng không có xen vào, chỉ an tĩnh đứng bên người Hoàng Dược Sư.

Hồng Thất Công cười nói:”Phía trước không xa chính là thành Gia Hưng, chúng ta đi tới nơi nào tốt, tìm một chỗ liền tốt.”

“Được.”

Ba người thi triển khinh công, chỉ trong giây lát liền đã tới, Hồng Thất Công một đường đi nhìn Vân Thanh, trong lòng nghi hoặc không ngừng tăng lên, rốt cuộc nhịn không được mà hỏi ra tới:

“Hoàng Lão Tà, tân phu nhân này của người nhưng thật lợi hại a. Tuổi còn trẻ mà võ công lại cao như vậy, trông chốn giang hồ khi nào lại có một cao thủ như vậy?”

“Võ công nội tử xác thực không tồi, ít nhất khi chúng ta ở tầm tuổi này giống nàng, là không được công phu như vậy.”

Vân Thanh nhẹ nhàng cười, cũng không có nói gì.

Hồng Thất Công nghe Hoàng Dược Sư nói vậy, chỉ có thể cảm thán:”Xem ra, ta thực sự là già rồi!”

Vân Thanh thấy hắn có điểm cảm khái, nói:”Hồng bang chủ, ngài đã sớm nổi danh là cao thủ trong chốn giang hồ, hà tất để ý này đó?”

Hồng Thất Công ngẩn ra, lại không lời nào để nói. Chỉ cảm thấy vị tân phu nhân này của Hoàng Dược Sư cũng không giống như người bình thường, cùng Hoàng Lão Tà chính là tuyệt phối.

“Hoàng Lão Tà, ta vừa cảm thấy ngươi và vị cô nương này không xứng đôi, hiện giờ ta lại nghĩ lại, cũng là tin tưởng, ngươi với vị cô nương này chính là trời sinh tuyệt phối.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.