“Càng về sau, năng lượng cần thiết để tôi luyện cơ thể càng nhiều, cũng đau
đớn hơn nữa…
“Lần này mình đã dùng hết sức để tôi luyện cơ thể đến lần thứ sau, suýt tí không chịu nổi, hộc máu mà chết! Sau này, lần thứ bảy, thứ tám, thậm chí là lần thứ chín, mình cũng không biết nó sẽ kinh khủng thế nào nữa, có khi là chín phần chết, chỉ có một khả năng sống!”
“Ngoài ra, mình vẫn phải nhanh chóng tìm cho được Sâm Tụ Hồn, luyện chế ‘Thần Hồn Đan, song tu hồn thể, để linh hồn và cơ thể cùng nhau tiến bộ mới được!”
“Như vậy, một ngày nào đó, khi hồn thể của mình đạt đến viên mấn, đối mặt với kiếp nạn thành tiên, mình mới có thể nắm chắc phần thắng!”
Nghĩ đến đây. Lâm Phong cúi đầu nhìn Trân Y Nặc đang nằm bên cạnh. Đêm qua cô ấy đã quá vất vải!
Trần Y Nặc sau khi cố gắng giúp anh được một lát thì năm sấp trên giường ngủ thiếp đi, trên mặt vẫn còn một chút ửng hồng…
“Em cứ nghỉ ngơi cho khỏe, anh nhất định sẽ tìm cách để em cũng có thể tu luyện!”
Lâm Phong sao có thể không biết tâm sự của vợ mình chứ!
Anh lấy chăn mỏng đắp cho Trần Y Nặc, sau đó mới mặc quần áo ra khỏi phòng.
Không ngờ vừa mở cửa phòng, Lâm Phong đã nhìn thấy vẻ mặt đau đớn và ghen tị của Trần Bắc Huyền đang nhìn mình chăm chăm…
“Ông có sở thích nghe trộm chuyện vợ chồng người khác à?” Lâm Phong cau mày.
“Nói bậy, tôi mới đến thôi! Tối qua hai người làm gì, tôi không nghe thấy gì hết!”
“ồ… Vậy ông tìm con có gì không?”
“Tôi muốn bàn bạc với cậu về chuyện của Vu tộc, chúng ta có nên…”
“Ông không cần bận tâm đâu, chuyện của Vu tộc cứ để con lo đi, nếu họ biết điều thì con cũng không tàn sát bừa bãi, để cho họ một con đường sống, nếu không biết điều thì cũng không thể trách con độc ác.*
Lâm Phong ngắt lời Trần Bắc Huyền, thản nhiên nói.
“Vu tộc rất mạnh, không đơn giản như cậu nghĩ đâu!”
Trần Bắc Huyền thở dài.
“Con chỉ sợ cái đám đó không đủ mạnh…”
Lâm Phong tặc lưỡi.
Trần Bắc Huyền nghe vậy thì sửng sốt một chút.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot .vn hoặc truyen.azz .vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Vẻ mặt ông ấy phức tạp nhìn Lâm Phong, người đàn ông này đã nhiều lần làm ra những chuyện mà không ai ngờ được, sáng tạo nên vô số kỳ tích!
Sau một hồi do dự, ông ấy hỏi: “Sao cậu lại mạnh như vậy?” “Ông hỏi mạnh là ở mặt nào?” “Thì… đấy, cậu hiểu mà!”
“Bẩm sinh con đã vậy, ông đừng ghen tị
Nói xong câu đó, Lâm Phong lặng lẽ rời đi.
Trần Bắc Huyền tiễn anh đi, trên mặt đầy vẻ cảm thán. Đúng là một người đàn ông xuất sắc toàn diện!
Ngay lúc này.
Vô Cực Kiếm Thánh bước ra từ góc tối.
Vừa rồi ông ta đã nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người, trên mặt đầy vẻ chán ghét!
Ông ta thực sự không hiểu nổi. Làm sao một người có thể kiêu ngạo và tự tin mù quáng như vậy? So với Tam sư huynh Lý Nguyên Hạo của anh.
Thì Lâm Phong cho ông ta cảm giác như một kẻ không biết lượng sức mình…
“Sư thúc!” Trần Bắc Huyền nhìn thấy Vô Cực Kiếm Thánh, lập tức cung kính chào hỏi.
“Bắc Huyền, những người tu kiếm đạo như hai ta, phải chính trực, không được giống như Lâm Phong!”
“Người ta thường nói gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, nếu muốn tiến bộ, tốt nhất là tránh xa cái tên đó đi!”
Vô Cực Kiếm Thánh nói.
“Sư thúc hiểu lầm Lâm Phong rồi, tính cách của cậu ấy vốn như vậy, hơn nữa cậu ấy cũng là một kiếm tu!”
Trần Bắc Huyền giải thích. “Ông còn dám bênh vực thăng đó!” “Xem ra ông cũng bị nó ảnh hưởng, đi sai đường rồi!”
Vô Cực Kiếm Thánh nhìn Trần Bắc Huyền, không nói thêm gì nữa, trực tiếp quay người rời đi.
Theo tính toán của ông ta. Muộn nhất là chiều nay, các cường giả của Vu tộc sẽ quay lại.
Đến lúc đó, Trần Bắc Huyền sẽ hiểu được ai mới là người mà ông ấy nên thân cận, ai mới là người có thể bảo vệ cho nhà họ Trần!
Chỉ có Vô Cực Kiếm Thánh ông ta mà thôi!
Thực ra lúc Vô Cực Kiếm Thánh đứng nghe lén, thần thức của Lâm Phong đã sớm phát hiện ra ông ta!
Nhưng anh chả thèm bận tâm.
Cũng không muốn giao lưu hay trò chuyện gì với Vô Cực Kiếm Thánh.
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: “truyen aaZZ” để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
“Giới trẻ bây giờ thật biết cách chơi!” Trần Bắc Huyền cũng là một kẻ lõi đời.
Sau khi nghe thấy mấy âm thanh kỳ lạ từ phòng ngủ truyền ra, ông ấy phát ra một tiếng cảm thán, sau đó ngồi qua một bên, định đợi thêm một lát.
Dù sao. Tối nay nhất định phải bàn bạc với Lâm Phong về chuyện ngày mai. Nếu có kế hoạch đối phó trước, ông ấy cũng sẽ yên tâm hơn một chút!
Nhưng không ngờ, đến ba giờ sáng, vẫn không có dấu hiệu dừng lại, ông ấy chỉ đành tiếc nuối rời
Quay lại với Lâm Phong.
Trong phòng ngủ.
Anh đang phải đối mặt với nguy cơ lớn nhất từ trước đến nay! Sau khi ăn tối cùng nhà họ Trần.
Anh trở về phòng hấp thụ mấy chục quả cầu năng lượng, cùng với trái tim thiên sứ của thiên sứ bốn cánh!
Lúc trước.
Khi anh hấp thụ trái tim của thiên sứ hai cánh, cơ thể anh đã nóng như lửa, âm dương mất cân bằng, may mắn lúc đó có Trương Ly giúp đỡ, anh mới có thể hồi phục!
Còn lần này.
Năng lượng mà trái tim thiên sứ bốn cánh chứa đựng, đặm đặc hơn thiên sứ hai cánh rất nhiều!
Sự chênh lệch này không chỉ đơn giản là mười lần!!!
Cho nên ngay cả khi có Trần Y Nặc giúp đỡ, Lâm Phong cũng có phần không chịu nổi!
Dù sao Trần Y Nặc cũng là người thường, lại là mẹ của con anh, âm khí của Trần Y Nặc kém xa so với người tu luyện!
“Anh… anh tối nay rốt cuộc làm sao vậy?” Trần Y Nặc lo lắng hỏi.
Cô ấy và Lâm Phong ở bên nhau lâu như vậy, đương nhiên có thể cảm nhận được sự bất thường của anh!
“Không… không sao, anh tự điều trị, em nghỉ ngơi trước đi!”
Lâm Phong nhìn thấy mồ hôi trên trán Trần Y Nặc, cùng với vẻ đau đớn ẩn hiện trên mặt cô ấy, trong lòng không khỏi xót xa.
Vì vậy, anh đứng thẳng người dậy.
Đi ra một góc, khoanh chân ngồi xếp bằng, vận chuyển Cửu Thiên Tiên diễn pháp, cố gắng cân bằng năng lượng trong cơ thể!
Trần Y Nặc đương nhiên không thể nghỉ ngơi.
Cô ấy nằm bên cạnh, vẻ mặt lo lắng nhìn anh…
Cứ như vậy.
Theo thời gian trôi qua từng phút từng giây!
Vẻ mặt nghiêm trọng của Lâm Phong dần trở nên bình tĩnh hơn. Có thể thấy rõ bằng mắt thường.
Mồ hôi trên da anh đã khô, quanh người anh tỏa ra một luồng linh khí nhàn nhạt, bề mặt cơ thể như biến thành màu vàng nhạt, trông rất thần kỳ!
Trần Y Nặc chú ý đến những thay đổi này, đôi mắt đẹp của cô ấy ánh lên bảy phần vui mừng, ba phần thất vọng!
Vui mừng là.
Cô ấy biết người đàn ông của mình lại mạnh hơn rồi!
Thất vọng là.
Anh lại cách cô ấy ngày càng xa…
Vài năm nữa.
Sắc đẹp cô ấy phai tàn, nhan sắc không còn, Lâm Phong vẫn là tu tiên giả mạnh mẽ, luôn ở đỉnh cao cuộc đời, bên cạnh không thiếu gái đẹp vây quanh, thật là chói mắt.
Cô ấy rất muốn trở thành tu tiên giả, có thể mãi mãi ở bên cạnh Lâm Phong. và con gái.
Nhưng thực tế lại tàn khốc như vậy…
Khoảng sáu giờ sáng, những tia nắng mặt trời đầu tiên đã dần ló dạng.
Lâm Phong từ từ mở mắt, trong con ngươi lóe lên một tia sáng màu vàng, mắt anh càng thêm sâu thảm, như biển cả mênh mông, khiến người khác chỉ cần nhìn thoáng qua sẽ chìm đắm trong đó.
Anh nhìn vào trong cơ thể mình.
‘Trên mặt không khỏi thoáng qua một tia vui mừng!
Lần này.
Anh đã đột phá giới hạn cơ thể đến tận hai lần!
Điều này sẽ mang lại ý nghĩa to lớn thế nào?
Dù tu vi của Lâm Phong chỉ mới là Nguyên Anh Cảnh nhưng cơ thể của anh đã được tôi luyện đến sáu lần. Bây giờ, anh có thể dễ dàng giết chết cường giả Xuất Khiếu trung kỳ, thậm chí cường giả Xuất Khiếu hậu kỳ ở trước mặt anh cũng chả là gì!
Đồng thời.
Anh phát hiện, ở lần tôi luyện thứ năm.
Tất cả tạp chất trong cơ thể đã được thanh lọc hoàn toàn, năng lượng bắt đầu bồi bổ gân cốt, khiến cho kinh mạch trong cơ thể anh dần chuyển sang màu vàng!
Điều này có nghĩa là nếu anh tiếp tục tôi luyện thể chất, cả người anh sẽ thành kim cang bất hoại, đao thương cũng không làm anh bị thương được.
Đây là một sự thay đổi lớn!
Anh mơ hồ cảm thấy con đường anh đang đi thật nghịch thiên!
Từ xưa đến nay, tất cả các tu sĩ đều chỉ có thể tôi luyện cơ thể một lần trước khi bước vào Xuất Khiếu Cảnh.
Nhưng anh đã tôi luyện được hẳn sáu lần.
Cơ thể anh đang bắt đầu biến đổi theo hướng mà chính anh cũng không đoán trước được!