Võng Phối Khi Ảnh Đế Gặp CV Đại Thần

Chương 24



Edit: SamLeo-kun

Cố Dữ là tiểu thiên vương nhân khí trong giới âm nhạc hiện nay, phát hành mấy album toàn bộ đều bán chạy, ca khúc y viết không bài nào không hot. Y và Lộ Tề hai người cùng nhau lớn lên, tình cảm vô cùng tốt, Lộ Tề lần này tìm y ăn cơm một là liên hệ tình cảm sau nhiều năm không gặp, còn một chính là nhờ y hát mấy bài hát đầu phim và cuối phim cho bộ phim truyền hình của mình. Hơn hai năm không gặp, Cố Dữ lại gạt vị kia nhà hắn chạy ra, cho nên đặc biệt hưng phấn cũng uống không ít rượu. Tửu lượng của Cố Dữ không tốt bằng Lộ Tề, chốc lát đã thần chí không rõ, nói chuyện cũng nhừa nhựa rồi. Lộ Tề luồn tay vào túi Cố Dữ tìm điện thoại, trong danh bạ tìm số điện thoại được lưu dưới tên Đại Ma Vương bấm gọi.

“Em còn biết gọi về hả? Anh tưởng em chết luôn rồi chứ.” Giọng nói tràn đầy tức giận truyền tới Exdit: SaxmLxeo-xkuxn

“Tôi là Lộ Tề, bọn tôi đang ở trước cửa Vân Tề, mau tới đón đứa trẻ nhà anh về đi.”

Đối phương ngừng lại trầm giọng nói, “Cố Dữ chạy ra ngoài chính là vì tìm cậu?”

Lộ Tề quyết định người khôn giữ mình, “tìm cậu ta bàn chuyện công việc á, anh tới nhanh lên, bé con nhà anh uống chút rượu, bộ dáng môi hồng răng trắng trễ hơn nữa tôi không thể đảm bảo cậu ta có thể bị bắt cóc hay không đâu.”

Nói xong trực tiếp cúp máy, cậu liếc nhìn Cố Dữ đã ngủ như heo chết, thở dài một hơi lấy khẩu trang kính mát giúp y đeo lên, chầm chậm dìu y ra khỏi phòng đi đến cửa nhà hàng. Mới vừa tới cửa một chiếc xe cảnh sát lao nhanh tới, bảng số xe hiếm thấy rước lấy không ít cái ngoáy nhìn chằm chằm của người đi đường. Thấy Kỷ Nam tới, cậu không hề có chút lòng cảm thông giao Cố Dữ trên tay qua.

“Đa tạ.”

Lộ Tề nở nụ cười thuần lương như thỏ con, “Đừng khách sáo, chăm sóc tiểu Dữ nhà tôi là việc nên làm mà.”

Nghe vậy mặt Kỷ Nam đen lại, “Tôi thấy cậu Lộ chắc không cần tôi tiễn đâu, tôi đi trước.” Edit: SxamLexo-kxun

Bỏ lại Lộ Tề một mình xốc xếch trong gió, gió đêm quả thực vô cùng lạnh a, ngắm những ánh đèn rực rỡ xung quanh, bản thân vẫn một thân một mình cậu chợt cảm thấy hơi cô độc. Đầu hơi chếch choáng say, cậu cầm điện thoại ngón tay đặt trên cái tên Heart vuốt vuốt mấy cái, gọi không thông. Lộ Tề nhíu nhíu mày, trong đầu chợt hiện lên một suy nghĩ, tìm số điện thoại thứ 2 của Ôn Nhiên gọi qua. Cậu nhớ Ôn Nhiên cho mình hai số điện thoại, một dùng ở nước ngoài, một dùng ở trong nước. Điện thoại liên kết, sau lưng cậu bỗng vang lên tiếng chuông quen thuộc, tỉ mỉ hồi tưởng một hồi nhớ ra đây là tiếng chuông điện thoại của Ôn Nhiên mà. Cậu kinh ngạc quay đầu, một người đàn ông môi mỏng lạnh lùng đang đứng sau lưng cậu. Ánh trăng soi chiếu khuôn mặt lạnh lùng cao ngạo của y giống hệt thiên thần, nếu như sắc mặt Ôn Nhiên không đen thùi thế kia. Dù vẫn diện vô biểu tình nhưng Lộ Tề có thể cảm nhận được tâm tình của Ôn Nhiên anh đang không vui. Cậu bước nhanh qua kéo tay Ôn Nhiên, cảm giác lòng bàn tay y lạnh ngắt, vội hỏi, “Về nước lúc nào? Sao không báo em đi đón anh a.”

Thấy Lộ Tề kéo tay mình, tâm tình Ôn Nhiên tốt hơn nhưng vẫn nén không được ghen tuông trong lòng không muốn nói chuyện. Anh sợ vừa mở miệng đã không kiềm chế mà hung dữ với Lộ Tề, anh không nỡ. Nhìn Ôn Nhiên vẫn không nói chuyện, Lộ Tề suy nghĩ người này đang tức giận cái gì nhỉ, tiếp tục dùng âm thanh ấm áp dỗ dành cả người cũng mềm mại nói, “Ăn tối chưa nè? Hôm nay ở nhà hả?”

Ôn Nhiên gật gật đầu, nghĩ nghĩ, tiếp lời, “cơm tối anh ăn ở Lộ Tề.” Một bộ anh biết hết rồi em đừng mong giấu giếm. Lộ Tề tức khắc thông suốt, cười dỗ dành, “Em bàn công việc đó, người đó tên Cố Dữ, ca sĩ. Anh từng nghe bài hát của cậu ta chưa? Đặc biệt đều là kiệt tác.”

Ôn Nhiên lạnh lùng nói, “Bàn công việc cần phải ôm ôm ấp ấp hả?”

Ghen tuông sắp phá vỡ chân trời rồi, lòng Lộ Tề đã sớm vui mừng lật trời rồi mà trên mặt vẫn vô cùng bình tĩnh, “Cậu ấy là bạn trúc mã của em a, kiểu mặc chung cái quần từ nhỏ đến lớn….”

Nghe thấy mặc chung cái quần từ nhỏ, Ôn Nhiên tức giận hơn, “không cho phép em qua lại với hắn ta nữa.” Exdit: SaxmLxeo-xkuxn

Lộ Tề vừa xấu xa vừa bỉ ổi lên tiếng cản trở anh, “tại sao a? em qua lại với ai liên quan gì đến anh? Anh lại không phải là ai của em.”

Ôn Nhiên không lên tiếng, ánh mắt thâm thúy như mực, cả người cũng buồn bực thở dài. Nụ cười rực rỡ trên mặt Lộ Tề, vừa định trêu chọc tiếp bỗng toàn thân bị kéo vào một cái ôm băng lãnh. “Ôn Nhiên, anh….”

Môi cậu chợt chạm một mảnh mềm mại, Lộ Tề khó tin trừng to mắt, hồ đồ nhìn khuôn mặt gần như không khoảng cách với mình. Ôn Nhiên đỏ cả khuôn mặt, chỉ biết kề môi Lộ Tề lại không biết bước tiếp theo nên làm sao. Thấy nam nhân hiền như khúc gỗ đối diện lúng ta lúng túng hoàn toàn không có kinh nghiệm, Lộ Tề không nhịn được cười. Bộ dáng nào cũng thích muốn chết a.

Hai tay cậu vòng lên cổ Ôn Nhiên, chủ động dựa vào người anh, sau đó lưỡi trượt vào miệng Ôn Nhiên quấy rối, bị Ôn Nhiên phản ứng nhanh dùng đầu lưỡi kéo mút mấy cái, môi lưỡi hai người vui sướng quấn quýt. Chỉ chốc lát, Ôn Nhiên đã nắm vững bí quyết chiếm quyền chủ động, hôn Lộ Tề càng thêm say sưa, mang theo chút cắn xé, giống như muốn bày tỏ hết toàn bộ tưởng niệm, yêu thích còn có cả dục vọng độc chiếm đối với người này. Anh nhớ tới ban nãy người này cùng nam nhân khác nói cười vui vẻ đã nhịn không được muốn khóa Lộ Tề lại chỉ để một mình mình nhìn thôi.

Đôi môi mỏng nóng rực mạnh mẽ hôn Lộ Tề, mãnh liệt thô bạo lại mang theo chút dịu dàng. Lộ Tề có chút thở không nổi, đẩy đẩy Ôn Nhiên, ai biết vòng tay trên eo càng chặt hơn giống như vách sắt trói chặt cậu, động tác trên môi lại thêm nhiệt tình. Lộ Tề đẩy đẩy vẫn không đẩy ra, dứt khoác bỏ luôn, vươn lưỡi vỗ về người đối diện nhiệt tình đáp lại. Cảm nhận được đáp lại của người đối diện, Ôn Nhiên hưng phấn mãnh liệt mút đầu lưỡi Lộ Tề tay kiềm không được mò vào quần áo cậu. Làn da trơn bóng sờ vào vô cùng xúc cảm, Ôn Nhiên hôn đến kìm lòng không đậu, nụ hôn kết thúc đã qua rất lâu, quần áo cả hai đều có phần xốc xếch, trán kề trán thở hổn hển. Cũng may đang ở dưới táng cây, xung quanh cũng không có người qua lại, quan sát tình hình chung quanh xong Lộ Tề bắt đầu chỉnh sửa quần áo mình ban nãy thiếu chút nữa đã bị xé rách rồi, còn môi mình nữa cũng bị hôn đến nứt luôn oy, đúng là cầm thú mà!!!

Lộ Tề theo bản năng liếm liếm môi, Ôn Nhiên vẫn luôn nhìn chằm chằm lại kích phát hung tính lại nhào qua hôn, lần này hôn không bao lâu đã bị Lộ Tề đẩy ra. Thấy đôi mắt đen mang theo tủi thân của Ôn Nhiên lòng cậu lại mềm xuống, “Được rồi được rồi, ngày mai em còn có cuộc hẹn nữa á! Lần sau em cửa đóng then cài cho anh hôn đủ được không.” Hôm nay xem như hiểu biết được dục vọng độc chiếm của người đàn ông này, nhưng Lộ Tề cảm thấy vô cùng hưởng thụ, điều này chứng minh Ôn Nhiên để ý mình đấy. Ôn Nhiên cực kỳ vui vẻ gật gật đầu, tay ôm eo Lộ Tề không chịu buông.

Lộ Tề cười vô cùng hạnh phúc, “Anh không cảm thấy nên giải thích một chút chuyện anh làm với em hôm nay sao?”

Ôn Nhiên hết sức bình tĩnh, “Chính là như em nhìn thấy vậy đó.” Edit: SxamLexo-kxun

Lộ Tề tiếp tục cười không lên tiếng vươn tay qua chỉnh chỉnh cổ áo Ôn Nhiên. Ôn Nhiên nhìn động tác nhỏ của cậu, ánh mắt càng tỏa ra dịu dàng, trong ngữ khí lại mang theo tia dè dặt mà bản thân cũng không phát hiện “Anh thực sự vô cùng thích em, hẹn hò với anh nhé!”

Lộ Tề tức giận nói, “Hôn cũng đã hôn rồi, Ôn đại thiếu gia anh bây giờ mới hỏi có quá muộn hay không hả?”

Trong mắt Ôn Nhiên tràn đầy ý cười, “Tề Tề, em là của anh rồi.”

Trên mặt Lộ Tề đảo qua một tia giảo hoạt, “vợ à”

Ôn Nhiên không dao động, “Kêu ông xã.”

Lộ Tề không nghe theo, “Vợ à!”

Ôn Nhiên không muốn thảo luận vấn đề này dù sao ai công ai thụ trên giường sẽ thấy rõ ràng. Ôn Nhiên cưng chìu nhìn cậu, “Anh đưa em về nhà trước nhé.”

Lộ Tề cười ngọt ngào, “Được.”

…. Exdit: SaxmLxeo-xkuxn

Mãi đến khi tắm xong nằm trên giường, Lộ Tề vẫn cảm thấy có hơi không thể tưởng tượng nổi. Trong đầu giống như đoạn phim quay lại chuyện xảy ra hôm nay, bản thân thật sự cùng đại thần hẹn hò a.

Thật tốt.

Mình thích anh ấy, anh ấy cũng thích mình.

Trên thế giới còn cái gì hạnh phúc hơn nữa?

Edit: SamLeo-kun


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.