Vợ Ngố Tổng Tài

Chương 33: Bơi



Hai người đang say mê nhau lại bị tiếng mở cửa làm giật mình, Mạc Đại Linh hoảng hốt một chút, quay đồng nhìn về hướng cửa liền thấy thư Ký Ngô, nhẹ nhàng đẩy Đường Vấn rời khỏi môi mình, trong mắt mang theo tia cảnh báo cùng uy hiếp, hướng ngô thư ký lạnh giọng nói: “Thư ký Ngô, cô vừa rồi có nhìn thấy gì không?”

Ngô Đồng bị nhãn thần của Mạc Đại Linh làm cho hoảng sợ, vô thức hai tay liền che mắt lại, miệng nhanh lẹ:

“Mạc tổng, tôi… cái gì cũng chưa nhìn thấy!, đây là thuốc trị phỏng Mạc tổng cần, nếu không còn gì, tôi xin ra ngoài”

Ngô Đồng dùng tốc độ ánh sáng của mình phỏng chừng còn nhanh hơn khi nảy mà dọt lẹ khỏi phòng làm việc.

Mỹ vị còn chưa hưởng thụ đủ đã bị gián đoạn, Đường Vấn mất hứng bĩu môi, còn muốn tiếp tục hướng đến môi Mạc Đại Linh, liền bị cô dùng tay ngăn lại. Sắc mặt nổi lên đỏ ửng, nghĩ đến nụ hôn vừa rồi, tâm trạng Mạc Đại Linh thập phần rung động, bất quá hiện tại cần bôi thuốc cho Đường Vấn vẫn là chuyện quan trọng hơn.

Nhìn bảo bối nhà mình đang quẹt miệng hờn dỗi, Mạc Đại Linh cười khẽ, đứng lên: “Tiểu sắc lang, đưa tay ra cho tôi bôi thuốc”.

Thuốc sát phỏng sau đó cũng được bôi xong, do không có gì làm phân tán sự chú ý, Đường Vấn lại bắt đầu cảm thấy đau, hai mắt lần nữa ngấn lệ nhìn chằm chằm Mạc Đại Linh, tựa hồ còn muốn được một phen cảm thụ tư vị ngọt ngào của vợ, Mạc Đại Linh như thế nào lại không nhìn ra ý tứ Đường Vấn, đáy lòng bất đắc dĩ thở dài một tiếng, Mạc Đại Linh thỏa hiệp, hai đôi môi đỏ mọng lần thứ 2 tiếp nhau cùng một chỗ, hòa với Đường Vấn đơn thuần bất đồng chính là, Mạc Đại Linh vươn đầu lưỡi, bắt đầu khởi xướng tiến công. Cái lưỡi nhỏ nhắn nhẹ nhàng tách hai bờ môi mịn ngọt của Đường Vấn, len vào bên trong, tìm được bạn tình, liền cùng nhau nhảy múa.

Hai người vì vậy bắt đầu trận chiến dữ dội đến mức lưỡi bắt đầu cảm thấy tê rần và môi đều sưng lên. Mạc Đại Linh nhìn đôi môi mình sưng đỏ, bất đắc dĩ nhìn vẻ mặt không cam lòng của Đường Vấn, nghĩ thâm..tiểu tử nhà cô thực sự là.. tinh lực tràn đầy a!, giờ thì được rời, đợi lát nữa ra ngoài còn dám nhìn ai.

Thời gian đêm ngày trôi qua, Đường Vấn mỗi ngày đều được đáp ứng ăn đậu mà vui vẻ đến quên cả trời đất.

Mạc Đại Linh rốt cục cũng xử lý ổn thỏa việc Công Ty, thoắt cái gần đến tết âm lịch, để cám ơn anh em trong Công Ty một năm vất vả, Mạc Đại Linh quyết định tổ chức một chuyến du lịch, mà đúng hơn thì cũng vì chính bản thân mình một chút. Mạc Đại Linh cùng Đường Vấn kết hôn mục đích ban đầu chính là lợi ích đôi bên, vì thế cái gì gọi là tư vị trăng mật cũng chưa trải qua, nhớ đến gian phòng Đường Vấn ở Đường gia do Đường Vấn vẽ cảnh biển, cho nên chuyến du lịch này, nơi Mạc Đại Linh chọn chính là biển, cô muốn cùng Đường Vấn hai người có thể ngắm cảnh biển thật.

Trước khi đi hai ngày, Mạc Đại Linh bắt đầu dẫn Đường Vấn đi mua đồ tắm. Mùa đông lạnh lẻo, vì thế các cửa hàng bán đồ tắm cũng quạnh quẽ theo, thấy hai thân ảnh hướng cửa hàng đi vào, nhân viên bán hàng liền hưng phấn chào đón

“Xin chào hai vị, xin hỏi hai vị chọn được mẫu nào chưa?”

“Để chúng tôi xem trước một chút”

Mạc Đại Linh lạnh lùng từ chối sự nhiệt tình hướng dẫn của nhân viên, trực tiếp nắm tay Đường Vấn kéo đi.

Tầm mắt nhìn ngay đến bộ bikini màu trắng có hình thỏ nhỏ, rất phù hợp cho Đường Vấn, mặc vào nhất định rất dễ thương, Mạc Đại Linh quay sang hướng nhân viên chỉ:

“Cái này.. gói lại dùm tôi”.

Giúp Đường Vấn chọn đồ xong, Mạc Đại Linh cũng theo sở thích mà chọn cho mình một bộ, ánh mắt đảo một vòng, cũng không nhìn trúng cái nào vừa ý, Mạc Đại Linh có chút thất vọng, vừa định lôi kéo Đường Vấn rời đi, lại bị Đường Vấn kéo trở lại, nương theo ánh nhìn của Đường Vấn, đó là một bộ đồ tắm màu đen, nhìn cực kỳ cao quý, mắt Mạc Đại Linh liền sáng lên, lần nữa hướng nhân viên nói: “Cái kia cũng giúp tôi gói lại”.

Chuẩn bị hoàn tất những nhu yếu phẩm cần thiết, ngày Đường Vấn mong chờ cũng đến, hai người rốt cục cũng xuất phát. Theo hai người còn có rất nhiều nhân viên của Công Ty, máy bay đáp xuống sân bay quốc tế Tam Á, Đường Vấn vẻ mặt hưng phấn nhìn cảnh sắc nơi xa lạ, nét mặt nhỏ nhắn nở nụ cười sáng lạng.

Mùa đông biển Tam Á thời tiết rất ấm áp, đi đến phòng sắp xếp hành lí xong, đoàn người cùng nhau đi ra bãi biển, các cô gái đồng loạt thay ra đồ tắm hai mảnh, làm cho một đám nam nhân nơi này nhất thời nhiệt quyết sôi trào.

Bãi biển Tam Á là nơi bầu trời rất xanh, nước trong, chân trần trên cát vàng mịn, mang lại cảm giác thật sự thanh thản.

Đường Vấn mặc bộ bikini hai mảnh dễ thương, vừa đi vừa nhảy đến bên Mạc Đại Linh. Đường Vấn không khỏi ngây người, trước mặt hiện tại đang xuất hiện một mỹ cảnh mà so với cảnh đẹp ở biển càng thêm mê người.

Áo tắm hai mảnh màu đen trên người Mạc Đại Linh, làm nổi bật làn da vốn trắng càng thêm trắng nõn mịn màng, áo tắm ôm sát thân người cực kỳ gợi cảm. Nhìn thấy Đường Vấn, Mạc Đại Linh nguyên bản biểu tình như băng tuyết nhất thời cũng tan biến đi, thay vào là bộ dáng tươi cười ôn nhu, quay hướng Đường Vấn đang chạy tới mà ngoắt ngoắt tay.

Nắm lấy tay nhau, hai người đối diện nhìn nhau cười đến ngọt ngào, Đường Vấn vừa đi vừa đung đưa tay đang nắm tay Mạc Đại Linh trước sau, bên tai Mạc Đại Linh nhu nhuyễn nói:

“Vợ..vợ.. chúng ta đi ra biển bơi có được không?”

Đối mặt với giọng làm nũng của Đường Vấn, Mạc Đại Linh cảm thấy chút nan giải….bởi vì.. cô không biết bơi! Nhìn thấy vẻ do dự trong ánh mắt Mạc Đại Linh, Đường Vấn nghi hoặc, liền hỏi: “Làm sao vậy?”

“Tôi….tôi không biết bơi”, hàm răng nhẹ cắn cắn môi, Mạc Đại Linh cũng tự mình mắn cho bản thân một cái phỉ bán, Mạc Tổng của chúng ta… cư nhiên là một con vịt trên cạn.

Không để ý đến vẻ nan giải của Mạc Đại Linh, Đường Vấn mắt sáng rực lên, long mi dài khẽ chớp chớp: “Vợ…em chỉ cho chị bơi có được hay không?”

“Em dạy tôi….vậy… cũng được”, tuy rằng khó khăn, nhưng chính là không muốn làm Đường Vấn mất hứng, Mạc Đại Linh đáp ứng thập phần miễn cưỡng.

Hai người tay trong tay đi xuống nước, đi đến nơi mực nước gần vai, lúc này Mạc Đại Linh hoàn toàn bỏ lại hình tượng mình, sống chết ôm lấy Đường Vấn, tựa như đang ra sức ôm lấy nhân viên cứu hộ, lực trên tay cơ hồ làm Đường Vấn phát đau. Hai mắt run sợ nhắm chặt, bộ dạng thực sự làm cho buồn cười, Mạc Tổng cao ngạo hàng ngày giờ giống như một tiểu hài tử, đương nhiên, so với say rượu là không giống.

Không còn nén được, Đường Vấn phì cười, làm Mạc Đại Linh trừng mắt nhìn:

“Ngoan…không có việc gì, vợ xem có thể đứng chạm ở dưới, không cần sợ”, khó có được nhìn thấy bộ dạng hài tử của Mạc Đại Linh, Đường Vấn ngữ khí cũng trở nên như là đang dỗ dành.

Nghe Đường Vấn ôn nhu thoải mái, cảm giác lòng bàn chân truyền đến, Mạc Đại Linh đè xuống nội tâm sợ hải, bình tĩnh buông Đường Vấn ra, nhớ tới biểu hiện bản thân, còn có giọng điệu Đường Vấn, tựa hồ nghĩ uy nghiêm bản thân bị khiêu khích, Mạc Đai Linh mất tự nhiên ho khan một tiếng, quay đầu đi không nhìn Đường Vấn, giọng không tự nhiên nói:

“Tôi biết…không cần em nói”

Không rõ vợ xinh đẹp nhà mình vì cái gì mà muốn sinh khí, Đường Vấn im lặng gãi gãi đầu, thôi đi không cần nghĩ nhiều, cười hì hì lấy lòng tiến đến bên Mạc Đại Linh “Vợ vợ..em dạy chị bơi nhé”

“Ân..” Mạc Đại Linh lầm bầm nhẹ một tiếng, cũng bắt đầu chính thức học bơi.

Đường Vấn hai tay cân bằng dưới bụng Mạc Đại Linh, làm cho cô nổi trên mặt nước, đầu tiên là trên lý thuyết bảo Mạc Đại Linh cử động hai tay và dùng lực, có thể bởi vì sợ hãi, Mạc Đại Linh tứ chi thập phần cứng ngắc, các động tác dưới nước làm thế nào cũng không thể làm tốt, vì vậy Đường Vấn để Mạc Đại Linh đứng lên, bắt lấy tay Mạc Đại Linh từ phía sau, tay nắm tay hoạt động theo lực cửa Đường Vấn.

Hai người lúc này da thịt tiếp xúc nhau cùng một chỗ, giống như một đôi song sinh kết hợp, trước ngực mềm mại Đường Vấn áp sát phía sau lưng Mạc Đại Linh, nhất thời giúp Mạc Đại Linh quên đi sợ hãi, lòng nghĩ đến, từ lâu bị Đường Vấn chiếm tiện nghi nhiều như vậy, có đúng hay không chính mình lỗ vốn?

“Biết rồi chưa?” câu hỏi Đường Vấn cắt đứt thất thần Mạc Đại Linh, trong mắt liền hiện lên một tia tính toán, Mạc Đại Linh thâm ý cười cười, mà đối với Đường Vấn, lại cho rằng bộ dáng này của Mạc Đại Linh chính là đã hiểu, vì vậy liền buông Mạc Đại Linh ra nói:

“chị tự bơi thử xem”

“Áh.. đừng, tôi không học nữa”, Mạc Đại Linh bị Đường Vấn đột nhiên buông tay càng thêm hoảng sợ, trực tiếp nhảy lên người Đường Vấn, giống như bạch tuột quấn chặt, trong mắt liền chực trào ngấn lệ bắt đầu tính khí trẻ con đùa giỡn.

“Được được, không học nữa” .

Mạc Đại Linh im lặng bám trên người, Đường Vấn đành bất đắc dĩ vỗ về, ôm Mạc Đại Linh đi vào bờ cho đến lúc mực nước khoản ngang eo Đường Vấn, Mạc Đại Linh mới chịu buông ra mà tự đi. Hai người lên đến bờ, Mạ tổng thở phào vỗ vỗ ngực, học bơi gì chứ, quên đi cho rồi, Mạc Đại Linh thà tình nguyện là con vịt đi trên cạn, quay đầu lại nhìn Đường Vấn vẻ mặt dở khóc dở cười, đối với hành động thất thố bản thân vừa rồi, Mạc Đại Linh có chút đỏ mặt, rồi lại nhìn thấy Đường Vấn hình như đang giận, Mạc Đại Linh chau mày nhẹ, chính là lưu tâm.

Trên bờ cát dày đặt du khách đang nằm ở ghế dài tắm nắng, giờ trưa thời tiết đặc biệt ấm áp, Mạc Đại Linh làm ra bộ dáng như chưa có việc gì xảy ra, dùng khăn mặt lau lau nước trên người, lấy ra một tupe kem chóng nắng, đi đến một cái ghế dài liền nằm sấp xuống, quay đầu sang Đường Vấn ngoắc ngoắc ngón tay, không giống vẻ mặt thường ngày lạnh lùng, thay vào đó chính là vẻ đầy quyến rũ nói:

“Đến đây giúp tôi thoa kem chống nắng đi”

Đường Vấn bị một câu này nhất thời mê muội, ánh mắt mê ly tiêu sái đi đến nhận lấy tupe kem chóng nắng từ Mạc Đại Linh, sai lệch quay đầu, có chút bối rối hỏi:

“Phải thoa thế nào á?”

“Chỗ nào lộ ra thì cứ thoa là được”

“Àh..”

Trút ra một ít kem chóng nắng vào lòng bàn tay, Đường Vấn bắt đầu trên làn da lộ ra của Mạc Đại Linh mà thoa, Mạc Đại Linh rất gầy, cho dù là đang nằm sấp, xương bả vai phía sau cũng nhô ra, lòng bàn tay non mềm tiếp xúc với làng da mịn màng, Mạc Đại Linh cố ý, yêu kiều kêu một tiếng “ân”, trực tiếp làm Đường Vấn ngây người, động tác tay cũng vô thức ngừng.

“Tiếp tục”, khàn khàn âm thanh mang theo tia ẩn nhẫn, tuy rằng đủ kéo Đường Vấn về, nhưng cũng không tránh khỏi lòng có chút tê dại. Cố gắng kiềm chế những rung động trong lòng, Đường Vấn thành thật tiếp tục vì Mạc Đại Linh mà thoa.

Hai tay bé nhỏ Đường Vấn chạy xuống đến chân, lại một tiếng ngâm nhỏ, Mạc Đại Linh đứng thẳng dậy, ánh mắt khiêu khích nhìn Đường Vấn, làm nhiệt huyến trong người Đường Vấn cũng cao lên, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng đứng lên, vô ý thức vương tay như muốn bắt lấy cái gì, lại bị Mạc Đại nhẹ nhàng tránh đi.

“Trở về khách sạn…”, cuối cùng, chờ đến khi Đường Vấn phục hồi tinh thần, Mạc Đại Linh bỏ lại câu nói vừa rồi và đi xa một khoảng..


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Vợ Ngố Tổng Tài

Chương 33: Người quen cũ



Mạc Đại Linh đi ở bên đường, Đường Vấn phía sau nhắm mắt đuổi theo, cô cũng phát hiện, bản thân vợ nhà hôm nay có gì đó không thích hợp. Hai người về đến khách sạn, đang chờ thang máy, Đường Vấn có chút khẩn trương kéo tay Mạc Đại Linh, sai lệch nghiêng đầu hỏi:

“Vợ.. chị làm sao vậy?”

Mạc Đại Linh cơ bản ban đầu chỉ là thầm nghĩ muốn mê hoặc Đường Vấn một phen, để có thể bù lỗ cho bản thân chiếm tiện nghi Đường Vấn một chút, thế nhưng lại không ngờ tới, khi tay Đường Vấn chu du trên đùi cư nhiên bản thân lại có phản ứng, cho nên mới như vậy gấp gáp đòi quay trở về khách sạn. Hiện tại nghe Đường Vấn hỏi, Mạc Đại Linh sắc mặt đỏ ửng, có chút mất tự nhiên nói:

“không việc gì, chỉ là có chút mệt thôi”

Thấy Mạc Đại Linh không muốn nói, Đường Vấn lại gãi đầu, chỉ “Oh” một tiếng.

Cửa thang máy mở, Mạc Đại Linh vừa muốn đi vào, trước mặt đột nhiên xuất hiện một cái bóng đen, thẳng tắp hướng cô chạy ra, đem Mạc Đại Linh té nhào trên mặt đất. Vì thế hình ảnh trước mặt liền đập vào mắt Đường Vấn, một cô gái tóc dài đen đang đè trên người vợ mình, chân phải lại còn đặt ở giữa hai chân vợ, đầu cư nhiên chôn chặc nơi ngực ngọt ngào của mình, Đường Vấn liền bốc hỏa, nhanh như bay xong lên mang người kia trên người vợ xuống, đỡ Mạc Đại Linh đứng dậy, trừng thật to đôi mắt nhỏ, tức giận nhìn người vẫn còn đang ngồi dưới đất.

“Ui..thật xin lỗi, tôi vội quá, có làm chị bị thương không?”, cô gái từ trên mặt đất đứng lên, xoa xoa cái trán, xấu hổ nói.

Mạc Đại Linh lúc này mới có thể nhìn rõ người đụng té mình, tóc dài thẳng đen huyền cùng với khuôn mặt nhỏ bé rất dễ làm người khác động lòng, có thể vì xấu hổ mà gương mặt nhỏ nhắn ẩn hiện nét hồng hồng, nhìn vào càng thêm mê người.

Mạc Đại Linh lạnh mặt nhìn cô gái vài giây, sau đó nhìn Đường Vấn hai gò má cũng đã đỏ lên, có chút không chắc chắn hỏi:

“Cô là…tiểu Miêu đúng không?”

“Ai” nghe thấy mỹ nhân trước mặt gọi đúng tên mình, cô gái ngẩn ra, trong mắt hiện lên tia nghi hoặc

“Xin hỏi chị là???…”

“Tiểu Miêu thật là em, tôi là chị Đại Linh của em đây”, nhận được câu trả lời chắc chắn, Mạc Đại Linh rõ ràng là hưng phấn, đi qua kéo tay Tiểu Miêu thật vui vẻ.

Tiểu Miêu, tên chính xác là Tống Miêu, cô là con gái một của Tống gia, trước đây lúc Mạc Gia cùng Tống gia còn tốt đẹp, tiểu Miêu thường đến Mạc gia tìm Mạc Đại Linh chơi, có thể xem Tiểu Miêu chính là ánh mặt trời tươi sáng của tuổi thơ Mạc Đại Linh.

Do Mạc gia luôn trọng nam khinh nữ, Mạc Đại Linh từ nhỏ đã không được coi trọng, cho nên khi thấy tiểu thư Tống gia thường đến chơi liền lấy mối quan hệ của hai người để làm công cụ, lúc này mới xem trọng Mạc Đại Linh một chút.

Thời bé của Mạc Đại Linh, cô rất thích tiểu muội muội hay đi theo mình, chí ít lúc đó không ai làm cho cô cảm thấy ấp áp bằng tiểu muội muội. Thế nhưng về sau, không hiểu lý do gì Tống gia đóng cửa, hai người cũng vì thế mà cắt đứt quan hệ, không nghĩ đến ngày hôm nay cư nhiên tại nơi này có thể gặp lại, chính là cảm giác thật sự vui vẻ, cho nên hai người cứ như vậy mà em một lời chị một lời hàn huyên.

Thấy Mạc Đại Linh cùng cô gái lạ nói chuyện vui vẻ đến như vậy, đồng thời còn đối với người ta cực kỳ ôn nhu, hoàn toàn quên mất mình, Đường Vấn càng thêm tức giận, khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm giận dữ, vài bước tiến lên, đoạt lấy Mạc Đại Linh, tách tay người kia ra, quay đầu cường ngạnh cùng Mạc Đai Linh nói:

“Không phải nói mệt hay sao? như thế nào còn chưa chịu về!”.

Bị Đường Vấn cường thế làm Mạc Đại Linh kinh ngạc, tiểu tử nhà mình đây là bị làm sao vậy?, lại thấy Đường Vấn thở phì phì, Mạc Đại Linh bất đắc dĩ lắc đầu, quay sang Tiểu Miêu cười cười nói:

“Tiểu Miêu, tôi lên phòng trước, đưa số điện thoại của em cho tôi, chúng ta lần sau nói chuyện”

“Được”, Tống Miêu gật đầu, chạy nhanh đến quầy lễ tân lấy một miếng giấy, viết ra dãy số rồi đưa cho Mạc Đại Linh, nhận lấy số điện thoại, Mạc Đại Linh còn chưa kịp nói tạm biệt đã bị Đường Vấn không thèm nhìn tới, nắm tay kéo đi. Nhìn hai người đi vào thang máy, Tiểu Miêu xoa xoa cằm, trong lòng thầm nghĩ, cô gái nhỏ kia cùng chị Đại Linh quan hệ không hề bình thường tý nào.

Tại lúc còn đang suy đoán lung tung, một đôi tay vươn tới má cô nhẹ nhàng nhéo nhéo, làm bản thân phút chốc cũng mềm nhũn ra.

“Vật nhỏ! đang nghĩ cái gì đó? để tôi chờ lâu như vậy, còn em thì ngẩn ra ở đây”, một cô gái khác áo tắm hai mảnh màu xanh, tóc quăn lọn lớn, ôm tiểu Miêu từ phía sau, bất mãn nói.

Thè lưỡi, Tống Miên lấy lòng quay lại, ôm lấy thắt lưng người đối diện, cái đầu cọ cọ trong lòng, nũng nịu nói:

“Không có, mới nãy vừa gặp lại người bạn cũ, chỉ nói chuyện một chút mà thôi, được rồi được rồi, chúng ta đi thôi”

Đường Vấn lôi kéo Mạc Đại Linh vào thang máy, cửa thang máy vừa đóng lại, liền bỏ tay Mạc Đại Linh ra, một chút cũng không nhìn đến.

Cảm giác được động tác Đường Vấn, Mạc Đại Linh có chút khó chiểu, trong đầu hiện lên không biết bao nhiêu dấu chấm hỏi, Mạc Đại Linh nắm lại tay Đường Vấn hỏi: “Bảo bối..làm sao vậy?”

Đường Vấn quay lại, mở to hai mắt trừng trừng nhìn Mạc Đại Linh, tựa hồ như muốn nói là chị gây ra mà giờ còn hỏi!

“Haha…” nhìn dáng dấp khả ái, Mạc Đại Linh cười lớn, vương tay toàn tâm toàn ý nhẹ nhà xoa lên hai má đang phòng to của người trước mặt, vẻ tức giận Đường Vấn cũng dần dần tản ra một chút vì cử chỉ ôn nhu của Mạc Đại Linh, chỉ là trong lòng vẫn còn ấm ức.

“Ba” một tiếng vang nhỏ, Đường Vấn đẩy ra đôi bàn tay đang trên mặt mình, sắc mặt làm ra chút hung tợn trừng liếc nhìn Mạc Đại Linh.

Tay bị từ chối, tuy rằng không có đau đớn, nhưng lòng Mạc Đại Linh càng thêm nghi hoặc, đây là làm sao vậy? Như thế nào tính tình hôm nay lại náo lớn như thế? Còn chưa kịp hỏi, cửa thang máy mở, Đường Vấn trực tiếp hướng phòng đi đến, một chút không để ý đến Mạc Đại Linh, nhìn Đường Vấn bỏ đi, Mạc Đại Linh cuối đầu nhìn hai tay trống, cười khẽ một tiếng, cũng theo ra khỏi thang máy.

Đi tới phòng thuộc về hai người, với thân phận của Mạc Đại Linh và còn vì Đường Vấn, nên chuyến du lịch này Mạc Đại Linh đã đặt một phòng tổng thống. Khu này chính là 1 tầng chỉ duy nhất có 1 phòng, cho nên cách thất xa Mạc Đại Linh đã thấy Đường Vấn đứng chờ trước cửa, Đường Vấn đang đứng khoanh tay vừa bĩu môi, thỉnh thoảng liếc nhìn Mạc Đại Linh đang đi tới, tại cùng khi ánh mắt hai người giao nhau, Đường Vấn lại lập tức quay đầu đi, tựa như muốn nói mình đang rất tức giận.

Bất đắc dĩ lắc thở dài, mở cửa phòng, Mạc Đại Linh bắt lấy tay Đường Vấn lôi đến phòng ngủ, đem Đường Vấn đẩy lên giường, bản thân cũng bò theo, nằm xuống ôm lấy Đường Vấn, bàn tay ma sát làn da mịn màng, Đường Vấn không tránh khỏi có chút động tâm, Mạc Đại Linh lại nhớ đến chuyện mình thầm nghĩ lúc tập bơi, bất quá trước tiên vẫn chính là bình tâm dằn xuống, bởi vì hiện tại cần phải biết rõ nguyên nhân tên ngốc này vì cái gì mà tức giận mới là trọng yếu.

“Bảo bối, nói tôi biết, tôi làm cái gì sai sao?”, Mạc Đại Linh vừa hỏi cũng vừa chồm lên hôn nhẹ lên má trái Đường Vấn, ở bên tai giọng khàn khàn hỏi.

Hơi thở Mạc Đại Linh bên tai, một trận tê dại cảm giác truyền đến, khiến cho bản thân Đường Vấn trong lòng rung động, thân thể có chút vô lực nương hết vào lòng của Mạc Đại Linh, Đường Vấn cứ như vậy mà đầu hàng.

“Oh..chị không để ý đến em, đã thế còn cười với người kia”

Biết rõ nguyên nhân chính là như vậy, Mạc Đại Linh đầu tiên là ngẩn người, sau đó chính là cực kỳ vui vẻ nở nụ cười: “Bảo bối..em là đang ghen sao?”

“Ghen? Tại sao em phải ghen chứ? dấm chua cũng không thể ăn!”, hơi hơi quay đầu lại nhìn Mạc Đại Linh, vẻ mặt mê man

Không trả lời nghi vấn của Đường Vấn, Mạc Đại Linh trực tiếp hôn lên môi tiểu ngốc nhà mình, vừa nghĩ đến Đường Vấn chính là ghen tị, lòng Mạc Đại Linh tràn đầy ngọt ngào.

Nụ hôn ban đầu đơn thuần dần dần thành nụ hôn sâu, Mạc Đại Linh trong lòng bóc hỏa, nhượng cô thập phần khó chịu, xoay một cái liền áp Đường Vấn dưới thân, Mạc Đại Linh rời khỏi môi Đường Vấn, mang theo chút thở dốc, nói:

“Vấn Vấn…hàng ngày đều là em ăn đậu đậu của tôi, hiện tại….tôi có thể ăn của em không?”

Đường Vấn nằm ở trên giường ngẩng đầu nhìn Mạc Đại Linh, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, thứ nhất là bởi vì nụ hôn khi nãy mà thiếu dưỡng khí, thứ hai chính là khe rãnh thật sâu ở ngực Mạc Đại Linh trước mắt, nghe Mạc Đại Linh hỏi, Đường Vấn mơ hồ gật đầu.

Nhận được sự đồng ý của Đường Vấn, Mạc Đại Linh khóe miệng nở nụ cười câu dẫn đặc biệt mê người, lần nữa làm Đường Vấn rơi vào mê loạn.

Mảnh khảnh bàn tay trên người Đường Vấn nhẹ nhàng mang chướng ngại vật trên của cô cởi ra, đây là lần thứ 2 Mạc Đại Linh nhìn thấy hai khỏa anh đào của Đường Vấn, lần đầu tiên chính là lúc giúp cô tắm, khi đó, căn bản nhìn Mạc Đại Linh cũng không dám nhìn, mà hiện tại.. lại quang minh chính đại nhìn.

Hai tiểu màn thầu (bánh báo) của Đường Vấn không tính là quá lớn, xòe nắm tay là có thể nắm giữ, thế nhưng xúc cảm mang đến thật tốt, mềm êm-mịn màng, phía trên hai màn thầu chính là hai tiểu tiểu màn thầu hồng, thoạt nhìn qua cũng thật sự mê người.

Mạc Đại Linh cúi đầu thưởng thức một bên, tay cũng không quên nhàn rỗi mà nhẹ nhàng xoa nắn chăm sóc bên còn lại, động tác chính là áp dụng theo cách Đường Vấn thường hay làm với mình, lúc này là lúc Mạc Đại Linh mang toàn bộ đáp trả Đường Vấn.

Nhìn Đường Vấn vì ngượng ngùng nhắm chặt mắt, Mạc Đại Linh trong mắt hiện lên tia trêu tức, đoán cũng biết chính bản thân cũng không nhịn được mà chìm đắm trong loại cảm giác đặc biệt khó cưỡng lại này…, giờ thì Mạc Đại Linh hiểu rõ, Đường Vấn vì sao lại thích ăn đậu của mình như vậy.

Một phần riêng tư cơ thể được một nơi ấp ám ướt át bao lấy, hàm răng thỉnh thoảng nhẹ nhàng cắn cắn, làm Đường Vấn chợt hét lên, tựa hồ cảm giác có chút đau nhưng cũng lại có chút thoải mái, tuy nhiên cảm giác tiếp theo làm Đường Vấn khó nhịn mà nheo chặt lông mày, Đường Vấn rốt cục cũng hiểu vì sao mỗi lần bản thân ăn đậu của vợ, nhìn vợ biểu hiện cực kỳ thống khổ, hóa ra cảm giác bị ăn chính là khó chịu đến như vậy, sau này có cần ăn đậu của vợ nữa không nhỉ?

“Uhmm… khó chịu quá”, cảm giác trống rỗng không được đáp ứng, Đường Vấn đẩy đầu Mạc Đại Linh đang chôn trước ngực mình ra, nhu nhuyễn giọng nói cũng trở nên kiều mị.

“Làm sao vậy? không thích sao?”, bị Đường Vấn cắt đứt, Mạc Đại Linh mang theo chút thất bại, lẽ nào tiểu ngốc không thích mình đụng vào.

Lắc đầu, Đường Vấn cau mày, chăm chú suy tư một phen:

“Thích á! rất thoải mái, nhưng cũng rất khó chịu..”

Rốt cục Mạc Đại Linh cũng minh bạch ý tứ Đường Vấn, thâm ý khóe miệng khẽ cong, hỏi: “Vấn Vấn.. có muốn thoải mái hơn không?”

Trừng mắt nhìn Mạc Đại Linh, Đường Vấn vừa định trả lời lại bị chuông điện thoại đầu giường vang lên làm gián đoạn.

Cầm lấy điện thoại, bên trong chính là giọng của Ngô Đồng:

“Alo, Mạc tổng, chúng tôi muốn ra bãi biển nướng đồ ăn, tất cả mọi người đều muốn cô cùng tham gia, cô có thể đi cùng không?”

Mạc Đại Linh cắn răng “ân” một tiếng, liền cúp điện thoại, bất đắc dĩ thở dài.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.