[Vampire Knight] Cách (Quy Luật)

Chương 23



Người ôn nhu thật sự, một ngày bị chọc giận, sẽ nhấc lên sóng dữ, nhấn chìm tất cả.

Chân chính, kẻ thù chân chính của ta… Zero đang trên đường quay về kí túc xá Mặt trăng, toàn thân lạnh giá, cậu rốt cục đã tìm được chân tướng, nhưng, buồn cười, cả nhà cậu, lại bởi vì thứ dục vọng vô nghĩa của những kẻ gọi là bề trên này mà bị hủy diệt sao? Rất tức giận… Nghĩ, rất tức giận!

Nếu đúng theo những gì sư phụ điều tra, Nguyên lão viện cùng Hiệp hội cấu kết, vậy thì, chỉ cần đem toàn bộ hủy diệt.

A, có mùi vampire lạ… Học viện Cross, không phải là nơi loại dã thú như các ngươi muốn là có thể tới.

“Ngươi là Zero Kiryuu? Thật xin lỗi, chấp hành nhiệm vụ về sao, đã trễ thế này… Như vậy, Zero Kiryuu, ngươi giết đã chết thuần chủng Shizuka Hiou – sama, ta chấp hành lệnh đặc biệt của Nguyên lão viện tối cao tới lấy mạng của ngươi, đừng phản kháng vô ích…!”

“Tới thật đúng lúc…” Giọng nói của Zero rất bình tĩnh, nhưng mang theo một cổ điên cuồng, trong đôi mắt cậu, dâng lên một ánh đỏ tàn nhẫn, khóe miệng mỉm cười, đưa lưỡi lướt qua cặp răng nanh ngân bạch đã sẵn sàng… Cảm giác, nguy hiểm…

Tên vampire kia lập tức cảm giác được một nỗi sợ hãi trước nay chưa từng có… Thiếu niên trước mặt, thật giống như đang muốn đại khai sát giới, cả người đều tản ra sát khí bén nhọn, loại khí thế này giống như một chiếc cũi thật lớn, khiến hắn không thể động đậy, mặc người chém giết.

Hắn ta là ai vậy? Vampire bình thường… Vampire nhân loại, tại sao lại có cảm giác đáng sợ này? “Ngươi rốt cuộc là ai? Hơi thở này…”

Zero chỉ giơ lên một ngón tay, gió liền nghe theo mệnh lệnh của cậu, trên gương mặt khủng hoảng của tên vampire kia, rạch xuống một đường, máu im lặng vung vãi, có một giọt rơi xuống trên gương mặt Zero.

“Thế nào? Đã nhận ra rồi sao? Xem ra, không thể cho ngươi tiếp tục tồn tại trên thế giới này… Bất quá, đối với những kẻ phục tùng Nguyên lão viện như ngươi, đây chỉ là vấn đề sớm muộn.” Liếm giọt máu vương bên môi, Zero nheo lại đôi mắt đỏ như máu, không có cảm giác kích thích khi đối mặt với máu tươi, chỉ có đắng chát cùng chán ghét, “Máu của ngươi, thối… Không hiểu sao?” Cậu hỏi, cũng không chờ đối phương phản ứng liền lạnh lùng cười, “Như vậy, cứ mang theo nghi vấn của ngươi xuống địa ngục đi.”

Nhìn hắn ta bất lực trong tuyệt vọng mà hóa thành tro bụi, Zero mang theo chút trào phúng nói: “Đáng thương… Chết trong tay vampire thuỷ tổ, mà không phải thợ săn vampire. Có lẽ đối với ngươi mà nói là một loại vinh dự nhỉ… Như vậy…” Zero xoay người, nụ cười trên môi càng mở rộng, “Các vị còn lại, còn muốn trốn ở nơi đó bao lâu? Lên hết một lượt đi, ta ngày hôm nay rất mêt mỏi, muốn sớm nghỉ ngơi, thế nhưng lại không ngừng bị quấy rối, kiên nhẫn, cũng có giới hạn của nó… Muốn giết ta cũng động thủ nhanh lên, bởi vì, các ngươi không còn nhiều thời gian đâu.”

Zero bình thản cho tay vào túi, hơi ngẩng đầu, giống như là đang thở dài, ánh đỏ trong mắt mặc sức tràn ra, cũng như lửa giận trong lòng, càng cháy càng bùng lên, không thiêu rụi hết mọi thứ tuyệt không đình chỉ.

“… Thời gian cho các ngươi, kết thúc…” Một trận gió nhẹ đưa đến giọng nói mềm nhẹ, cùng sát ý cường liệt… Không một tiếng thét sợ hãi bi ai nào kịp ra hầu, sinh mệnh, lặng yên không tiếng động mà kết thúc tại một nơi xa lạ… “Vậy nên nói… Đối với địch nhân, ta tuyệt không nhân từ. Một ta tàn nhẫn như vậy, đến bản thân cũng thấy kinh tởm.” Zero cúi đầu, ngón tay nhẹ nhàng xóa đi nụ cười khổ bên môi, “… Các vị khối Đêm, ta giết hết bọn chúng, không sao chứ?”

Zero Kiryuu, là thuần chủng… Hơn nữa, lực lượng lại đáng sợ như vậy, trong nháy mắt liền giết chết tất cả những tên vampire kia, không chút do dự… Lẽ nào, vị máu nồng đậm hôm đó, là của cậu ta? Các thành viên khối Đêm từ bóng tối đi ra, trên mặt đều mang theo chút kinh ngạc, vô pháp tiếp thu.

“Năng lực của Zero, là phong sao?” Hanabusa đã sớm biết Zero là thuần chủng, nhưng lực lượng cường đại như vậy, chưa từng nghĩ tới.

“Không, là không khí…” Có thể hóa thành phong, có thể ma sát sinh ra điện, có thể lãnh nhiệt gặp nhau tạo mưa, thậm chí, đi qua không khí sản sinh ảo ảnh… Tất cả những gì không khí có thể làm, cậu đều có thể. Chỉ có điều, trước đây, cũng không nghĩ sử dụng sức mạnh vampire này… Nhưng, nếu muốn đối phó với hai thế lực lớn mạnh như vậy, không sử dụng nó không được. “Có thể hay không, nghĩ ta rất đáng sợ…” Tàn nhẫn như vậy, chính cậu cũng thấy đáng sợ, cừu hận sẽ làm người ta mất đi tâm tính sao, cậu rồi sẽ biến thành một ác ma sao? Không dám tiếp tục suy nghĩ…

“So với đáng sợ, còn kém xa.” Kaname lập tức chú ý tới bất thường của Zero, giống như lại một lần nữa nhìn thấy cậu lúc đối mặt Shizuka Hiou, xin lỗi, ta lại một lần nữa, đẩy cậu vào vực sâu đó… Người thuần chủng bước nhanh đến trước mặt Zero Kiryuu, “Mọi chuyện bên Nguyên lão viện giao cho ta. Dù cậu có giết Shizuka Hiou bọn họ cũng không có quyền ra tay với Học viện Cross này… Mỗi người, đều có tư cách báo thù những kẻ đã tổn thương mình…” Vậy nên, đừng lộ ra vẻ mặt thống khổ này thêm nữa, ta thề sẽ không để cậu trở thành ác ma.

“Có lẽ ta chưa hẳn là một ác ma thật sự. Nhưng nếu những tên này tiếp tục quấy rối yên bình của ta, ta nhất định sẽ so với hiện tại càng thêm kinh khủng, càng thêm điên cuồng.” Thanh âm của Zero rất thấp, chỉ có một mình Kaname có thể nghe thấy. “Như vậy, lát nữa chúng ta gặp mặt, tiếp tục đề tài khi nãy.”

“… Xem ra, chúng ta có cơ hội hợp tác.”

Gần đến bình minh, Kaname vẫn như cũ an tĩnh đợi, nếu Zero Kiryuu nói đến, thì nhất định sẽ gặp nhau, chỉ là vấn đề thời gian.

Anh đoán người tên Yagari đã đem mọi chuyện đều nói cho Zero Kiryuu, kể cả chuyện Nguyên lão viện có khả năng cấu kết cùng Hiệp hội hunter, thế nhưng, cậu ta vẫn chưa biết đằng sau bức màn, là Kuran Rido, cùng bộ máy Nguyên lão viện thối nát.

Zero phẫn nộ như vậy, đem tất cả tay sai của Nguyên lão viện phái tới Học viện tiêu diệt không một vết tích, thậm chí cả thân phận thuần chủng cũng không ngần ngại bại lộ, điều khiến Kaname đau đầu chính là, khối Đêm nhiều người như vậy, sẽ có một ngày tin này sẽ đến tai Nguyên lão viện, tình trạng của cậu ta chỉ càng thêm nguy hiểm.

Zero Kiryuu, có biết cậu ta vừa khiến chính mình lâm vào một cục diện nguy hiểm? Nguyên lão viện sẽ biết cậu ta là một người thuần chủng… Chết tiệt! Cậu ta vốn không phải là một kẻ lỗ mãng như vậy, vì sao…

Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên tại cửa phòng mở sẵn, người thuần chủng thấy Zero đứng ở cửa. Anh nhìn ra được, Zero Kiryuu là đã hạ một quyết tâm rất lớn mới xuất hiện ở chỗ này, kiên định càng khiến anh lo lắng. Nếu như người kia đã quyết làm một chuyện, như vậy, cậu ta sẽ bức chính mình đến nỗi không còn đường lui, dùng tuyệt vọng ép buộc bản thân đi tới. Kaname không dám nói mình lý giải người trước mặt, nhưng ít ra có thể khẳng định một điều, thiếu niên này, đối với chính mình, so với bất luận kẻ nào càng thêm tàn nhẫn.

“Mời vào, đồng minh tương lai của ta.”

“Nơi này thật áp lực… Thành thật mà nói, tôi không thích tổ hợp đỏ đen tí nào.”

“Giống ta?” Kaname hơi nâng mày, màu đỏ cùng màu đen… “Ta nhưng ngược lại lại rất thích sự kết hợp giữa bạc và tím…” Thoạt nhìn hư huyễn hơn nữa cao quý, có một loại khoảng cách không thể vượt qua.

“Anh lại quản nhiều rồi…” Zero đi vào, tự nhiên ngồi lên chiếc tràng kỷ nhung đỏ yêu thích của Kaname, “Trước khi hợp tác, tôi muốn biết thân là thuần chủng, kẻ địch mà anh phải đối mặt là một kẻ như thế nào? Cần tôi làm cái gì? Điều này đem lại lợi ích gì cho tôi? Còn có, hợp tác như thế nào?”

Một lần hỏi nhiều vấn đề như vậy, thật không biết nên trả lời cái nào… Đúng là một đứa trẻ thiện lương, không hỏi anh vì sao lại đi đối phó kẻ kia, là không muốn vạch trần vết sẹo của anh đi. Nhưng, bỗng nhiên muốn Zero biết, về những chuyện của chính mình, mong muốn cậu ta có thể hiểu rõ mọi thứ, “Có một kẻ, xoay chuyển số phận nguyên bản của ta, khiến ta mất đi ‘gia đình’, khiến ta sống trong thù hận… Nghe rất quen thuộc sao, ta hận kẻ đó, cũng giống như cậu hận Shizuka Hiou. Mà khéo ở chỗ, kẻ đó, mới chính là kẻ gây nên mọi chuyện, kẻ thù chân chính của nhà Kiryuu.”

“Khiến anh dè chừng như vậy, thậm chí cần tôi giúp sức, là hắn tỉnh lại anh sao?”

“!” Người thuần chủng thầm hít một hơi… Vì sao cậu ta biết?

“Kaname Kuran, từ lần đó uống máu của anh, trong mơ luôn xuất hiện một ma pháp trận triệu hồi thuỷ tổ, cùng một người đàn ông kỳ quái. Lúc đầu, tôi cho rằng là quá khư của mình… A, có lẽ không cần giải thích vì sao tôi lại biến thành thuần chủng đi, anh hẳn là đã sớm biết, bởi vì… Vampire thủy tổ bị gọi về trong giấc mộng, không phải tôi, là anh… Khác biệt duy nhất chính là, anh bị ép.”

Kaname nở nụ cười… Số phận chúng ta tương tự như vậy, Zero Kiryuu, Thượng đế đã định trước muốn chúng ta hợp tác, trở thành đồng bạn, bởi vì chúng ta thống khổ, chỉ có những kẻ đã trải qua mới có thể lý giải. Nhưng mà cậu thiện lương, ta lãnh khốc, ta tại trên người cậu, tìm được những tố chất mà ta cần. Ta vì bảo vệ Yuuki, giống như cậu bảo hộ Kiryuu Ichiru vậy, muốn đem hết toàn lực sáng tạo cho đối phương một bầu trời mỹ lệ an bình, nhưng ta cũng muốn bảo hộ cậu, cũng muốn cậu cùng ta đối mặt với kẻ thù, giống như đồng bạn giúp đỡ lẫn nhau.

“Tên của hắn, là Kuran Rido. Nhưng địch nhân lớn nhất, lại là Nguyên lão viện… Chính những lão già đó mới khống chế được Hiệp hội hunter. Khống chế được những thợ săn trung thành giống như cha mẹ và thầy của cậu. Điều đó có nghĩa cậu không chỉ phải đối phó với Kuran Rido, mà còn toàn bộ Hiệp hội? Thậm chí… Nguyên lão viện của vampire tộc?”

“Vậy còn anh? Là muốn chống lại cơ cấu thống trị tối cao của vampire?”

“Đẩy số phận thuần chủng chúng ta theo hướng điên cuồng… Là những tên cáo già tràn ngập dã tâm và dục vọng của Nguyên lão viện.”

“Nếu như, là vấn đề Nguyên lão viện, triệt để hủy diệt nó không phải là xong sao? Tự tôn của một thuỷ tổ, lại để cho những lớp hậu bối khiêu khích? Kaname Kuran, anh không phải là một kẻ chấp nhận yên lặng chịu đựng tất cả, tôi cũng không phải. Những kẻ tổn hại đến chúng ta, thay đổi số phận chúng ta, đã đến lúc chúng phải trả giá. Hợp tác đi, Kaname Kuran… Hiệp hội hunter, cùng Nguyên lão viện, để chúng ta đến giúp bọn chúng hoàn toàn biến mất!”

Có thể nói ra nói như vậy, rõ ràng đến bước tiếp theo cũng chưa nghĩ đến, cũng dáng vẻ kiên định quyết không lui về sau như vậy… Kaname bỗng nhiên nhớ tới người thợ săn đã từng nói nói qua ‘Sợ hãi vẫn là sợ hãi, nhưng không phải vì sợ hãi mà thối lui, hèn nhát không dám tiến lên…’ Con người này, không phải nói chỉ là nói mà thôi… Thời gian đến cùng một chỗ với cậu ta, hẳn là sẽ rất náo nhiệt đi?

“Được, chúng ta hợp tác.”

Zero tiến lên, bắt lấy tay Kaname, trên mặt không mang bất kỳ biểu cảm gì.

Cái giá phải trả cho việc chọc giận ta là rất lớn… Vì người thân của ta, ta có thể cho toàn bộ thế giới các ngươi rơi vào cõi chết, ta chính là một người như thế, vậy nên, khiến các người hối hận vì những việc các người đã làm, để ta tặng cho các người một cơn ác mộng… “Cho bọn chúng biết, đem chúng ta trở thành những quân cờ có thể tùy thời bỏ qua, là bọn chúng sống trên đời, làm ra quyết định ngu xuẩn nhất.”

– —————-TBC- —————-


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.