“Nương, cái Thanh Hà kia hiện tại đã trở thành một quân cờ bỏ đi, đến cũng vô dụng, vì sao còn muốn giữ nàng ta lại.”
Nàng một chút đều không cảm thấy, Hạ Trì Uyển đem Thanh Hà đuổi qua đây là bởi vì nàng ta trọng dụng Thanh Hà, cho Thanh Hà đến đây để giúp Thu di nương vui vẻ.
Hơn nữa vì chuyện lúc trước, Hạ Phù Dung đã sớm chán ghét Thanh Hà bộ dáng không biết lớn nhỏ, giữ lại cũng là chướng mắt.
Thu di nương cười cười, “Một nô tài mà còn dám ở trước mặt ta hô to gọi nhỏ, ta còn là lần đầu tiên nhìn thấy, có thể nào dễ dàng để Thanh Hà rời đi như vậy đây?”
“Đã đem thuốc đưa sang chỗ Nhị đệ rồi đi?” Sắc trời đã tối, Hạ Trì Uyển dưới sự hầu hạ của nha hoàn, rửa mặt chải đầu một phen, Thạch Tâm đã trở về rồi.
“Hồi tiểu thư, đồ đã đưa đến, hơn nữa Triệu di nương cũng để cho Nhị thiếu gia dùng tới.” Thạch Tâm nhìn Bão Cầm ở một bên hầu hạ Hạ Trì Uyển.
Thanh Bình bị giáng chức, Bão Cầm được thay thế bổ sung.
“Thanh Hà tỷ bị Thu di nương an bài vào trong phòng của Hương Hòa và Thạch Lưu, làm cho hai nàng cùng Kim Quế Lạc Thiền bị nhét chung một chỗ.” Nói đến đây, trên mặt Thạch Tâm lộ ra dáng vẻ tươi cười như mèo con trộm được đồ.
Hạ Trì Uyển gật đầu, không thể phủ nhận, Thu di nương đối với nàng thật không ra sao, thậm chí còn rất tệ.
Thế nhưng rất nhiều lúc đối nhân xử thế, Thu di nương so với nàng lão luyện hơn nhiều, muốn đối phó một người, vị tất cần tự mình động thủ, mượn đao giết người, sẽ càng thống khoái hơn.
Nhất đẳng nha hoàn của Thu di nương, Nguyệt Quý, sớm đã bị Thu di nương biến thành người trong phòng cha.
Mà bốn nhị đẳng nha hoàn kia, mỗi người cũng đều không đơn giản, nghĩ muốn thay thế bổ sung vị trí của Nguyệt Quý , thậm chí là cùng Nguyệt Quý giống nhau, trở thành người trong phòng cha.
Nữ nhân tranh chấp, bất quá là vì y, thực, trụ, hành bốn chữ này ( mặc, ăn, ở, làm ).
Bởi vì Thanh Hà xuất hiện, làm hại bốn nha hoàn phải cùng nhau chen chúc trong một gian phòng, e là hiện tại bốn nha hoàn kia đều hận chết Thanh Hà, ngay cả Nguyệt Quý cũng sẽ không bỏ qua người có cơ hội vượt qua chính mình, Thanh Hà.
Bốn nha hoàn của Thu di nương hiện tại có lẽ tạm thời đoàn kết đi , đối phó một mình Thanh Hà, tin tưởng những ngày kế tiếp của Thanh Hà, tuyệt đối sẽ rất đặc sắc.
Vì thế, đem Thanh Hà nâng lên có thể so với đánh giết Thanh Hà còn thú vị hơn, vị tất không có mượn đao giết người.
“Được rồi, thời gian không còn sớm, nghỉ ngơi đi.” Hạ Trì Uyển ngáp một cái, liền nằm xuống, tối hôm nay, nàng nhất định có thể ngủ ngon giấc.
Hạ Phù Dung cấm túc, Hạ Vũ Hân được ma ma giáo dưỡng săn sóc, người của Hạ gia thì nhận được tin tức, thu được thiếp mời, viết rằng ở trong hoàng cung bảy ngày sau, tổ chức yến tiệc mừng sinh nhật của thái tử.
Thái tử gọi Chu Huyền Khải, tự Vĩnh Hân, tuổi gần mười chín, đã có hai trắc phi, vị trí thái tử phi treo lơ lửng đã lâu.
Cho nên, lần yến tiệc của thái tử này, nói dễ nghe là để mừng sinh nhật thái tử. Kì thực là đại yến tương thân trá hình, để cho thái tử Chu Huyền Khải chọn thái tử phi mà thôi.
Phàm những người có thể được mời đi, tuyệt đại bộ phận đều là quan lớn.
Dù sao hoàng đế ngoại trừ một đứa con trai là thái tử ra, còn có những đứa con khác, cho nên loại yến hội này, sẽ không hạn định chỉ yêu cầu đích nữ tham gia, thứ nữ cũng có cơ hội.
Có thể được chọn làm thái tử phi, ngoại trừ khuôn mặt đẹp và tài hoa ra, trọng yếu hơn là một điểm mà tất cả mọi người đều có thể lý giải, đó chính là có thể trợ giúp thái tử đăng vị.
Hạ Trì Uyển chính là đích nữ duy nhất của Hạ Bá Nhiên , bởi vậy, vị trí thái tử phi cực kỳ, cực kỳ có khả năng rơi vào trên người Hạ Trì Uyển.
Nghe được tin tức này, Hạ Vũ Hân cả khuôn mặt nhỏ nhắn đều đỏ lên vì tức. (-_-)
Vì cái gì chuyện tốt toàn bộ đều rơi vào trên người Hạ Trì Uyển cái tỷ tỷ kia của nàng, Hạ Trì Uyển cùng nàng so sánh với nhau, ngoại trừ thân phận đích nữ ra, có cái gì có thể so được với nàng?