Trọng Sinh Thập Niên 80: Tiếu Giai Thê

Chương 12: Đồng Thời Xuất Viện



Người nói chuyện cũng giống Lục Tiểu Song đến từ thành phố, ngày thường quan hệ của hai người cũng thân thiết hơn so với người khác. Lục Tiểu Song nghe cô ấy nói như vậy, trong lòng dù có tức giận cũng phải đè xuống không phát hoả.

Trong lòng cô minh bạch, Tần Thúy Phân cũng không ngu ngốc giống như Thịnh Ninh, dễ nói chuyện như vậy, chính cô càng phải chú ý khi nói chuyện với cô ta.

“Khụ khụ…… Tôi là đến nhìn cô. Tôi nhìn xem cô hại mọi người mất mặt, trong lòng cô thoải mái lắm phải không?” Rốt cuộc là trong lòng không thoải mái, Lục Tiểu Song phá lệ nói chanh chua.

“ Chị Tiểu Song, không thể trách em được, là Thịnh Ninh cô ấy……” Tần Thúy Phân vẻ mặt ủy khuất, nói chuyện che che dấu dấu, nhưng ý tứ thực rõ ràng ám chỉ đầu sỏ gây tội chính là Thịnh Ninh. ” Em cũng là người bị hại, em hiện tại hận bản thân sao không đi chết đi.”

“Tần Thúy Phân, cô nói những lời này chúng tôi không thích nghe.” Có người rõ ràng không ưa nhìn Tần Thúy Phân trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu, khinh thường nói: “ Mệt cho cô còn luôn miệng nói với người khác mình cùng Thịnh Ninh là bạn tốt, kêu chúng tôi chiếu cố cô ấy nhiều hơn. Cô làm bạn tốt chính là như vậy sao? Chúng tôi vừa mới từ phòng bệnh của Thịnh Ninh lại đây, cũng không thấy cô ấy giống như cô vậy.”

Tần Thúy Phân tức đến nghiến răng ken két, Thịnh Ninh cái con *** nhỏ này làm sao lại đổi tính rồi?

“Được rồi, chúng ta kệ cô ta ở lại hảo hảo tĩnh dưỡng, dù sao chiều nay cũng phải rút quân về đơn vị, để một mình cô ta ở lại đi.” Lục Tiểu Song nói xong liền muốn đi, Tần Thúy Phân đột nhiên từ trên giường nhào về phía này, lôi kéo cô đau khổ cầu xin nói: “Chị Tiểu Song, thực xin lỗi, em cũng không nghĩ mọi chuyện xảy ra như vậy. Em thật sự vô tội, cầu xin mọi người đừng tức giận được không? Về sau các chị muốn em làm gì em đều nguyện ý.”

“ Cô nghĩ hay nhỉ, chúng tôi đều bị cô hại thảm, đi ra ngoài đều không dám nói là người của đoàn văn công sư đoàn 39.”

Lục Tiểu Song vẻ mặt chán ghét cùng cô dây dưa, động tác phản ứng hơi mạnh, một cái tát thình lình đánh vào trên người Tần Thúy Phân. Tiếng bạt tai vang dội làm cho mọi người trong phòng bệnh đều sợ ngây người, Tần Thúy Phân che lại má phải nóng rát , nhu nhược đáng thương nói: “Thực xin lỗi chị Tiểu Song, đều là em sai.”

“ Cô…… Cô làm sao không tránh ?” Lục Tiểu Song sững sờ nhìn bàn tay của mình, làm sao cũng không nghĩ tới cô sẽ đánh Tần Thúy Phân một cái tát.

Cô chính là cố ý nhận cái tát đó, sao có thể trốn được. “ Chị Tiểu Song em không trách chị, là do em xứng đáng bị đánh, là em liên luỵ đến mọi người. Chỉ cần có thể làm cho mọi người bớt giận, đánh mắng em như thế nào cũng được.”

“Được rồi, được rồi, đừng có bày ra cái bản mặt khó coi này, tôi nhìn đến phiền.” Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng Lục Tiểu Song rốt cuộc không bày sắc mặt khó chịu tiếp tục trách móc nữa. “Trong Đoàn kêu chúng tôi đến xem cô, khi nào cô có thể xuất viện? Nếu đã có thể xuất viện liền trở về cùng với chúng tôi.”

“Có thể, em bây giờ có thể xuất viện.”

Một đám người khi đến mênh mông cuồn cuộn, rời đi cũng mênh mông cuồn cuộn. Lục Tiểu Song lỡ đánh phải Tần Thúy Phân tự biết mình đuối lý, bận lên bận xuống giúp cô ta xử lý thủ tục xuất viện, lại kêu đồng đội đỡ Tần Thúy Phân đi đường, vốn là chạy tới hưng sư vấn tội, cuối cùng lại biến thành đón người bệnh ra viện.

Dọc theo đường đi sắc mặt Lục Tiểu Song đều không tốt.

Chân Thịnh Ninh bị thương xác định không có vấn đề gì, cũng đi theo đoàn người cùng nhau xuất viện. Trương Hồng Mai sợ hai người lại nháo lên, liền không cùng mọi người trong đoàn đi chung xe, hai người đứng ở cửa bệnh viện chờ xe. Nơi này đi tới đi lui đều là xe bộ đội, trong người hai cô lại không có tiền nên hy vọng có thể chờ được xe của sư đoàn 39 đi nhờ.

“Thịnh Ninh nếu không cậu ngồi xuống nghỉ ngơi một lúc đã?” Trương Hồng Mai thấy cô đứng ở dưới ánh nắng chói chang, phơi nắng khiến cho gương mặt ửng đỏ, vội vàng nói.

“Không cần, mình có thể chịu được.” Thịnh Ninh quơ quơ nạng chống lắc đầu. Cô bị nứt xương, lúc ấy chỉ hơi đau một chút, hiện tại đã tốt hơn rất nhiều rồi. Sở dĩ cần phải bó thạch cao cẩn thận như vậy chủ yếu do cô là diễn viên múa, chân rất quan trọng không thể lưu lại di chứng.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.