Tổng Giám Đốc Tàn Bạo

Chương 130: Quá Khứ Của Đại Phong (II)



Author: KHBN2015

Editor: Chumeodethuong (Thu Phuong)

Trước hết mình gửi lời xin lỗi mọi người. Khiến các bạn phải đợi qua lâu mới có chương. Vì mình  thời gian vừa học vừa đi làm. Giờ thì mình học xong , kg cần phải đi học nữa đi làm về rảnh viết truyện tiếp.

========================================

Đại Phong nhớ đến thời khắc, khi anh nhìn thấy cảnh ba mẹ mình và những người làm chết thảm trong trận hỏa hoạn, anh không kiềm được xúc động mà rơi nước mắt;

Diệu Linh đưa tay lau nước mắt cho anh; “Đại Phong, em xin lỗi, em không nên nhắc đến chuyện buồn của anh”

“Sau khi bố mẹ qua đời, thì ông bà nội, ông bà ngọai, cậu, chú hai và ba mẹ nuôi giúp anh mai táng cho ba mẹ rất đàng hoàng và cũng đền bù một số tiền lớn cho gia đình người làm trong nha lúc bấy giờ, còn phần vợ chồng quản gia và Trân, chú Chu và chú Dương vẫn sắp xếp làm cho ba me nuôi anh.”

“Còn phần anh thì được ba mẹ nuôi nhận anh làm con nuôi, đã mang về nuôi dưỡng và chăm sóc. Ba mẹ nuôi đã kết hôn nhiều năm, nhưng vì bị hiếm muộn nên không thể sanh được con. Hơn nữa ba nuôi cũng là anh em họ của ba ruột anh, từ nhỏ đã được bà nội nuôi dưỡng cùng lớn lên với ba và chú hai anh.”

“Lúc sinh thời ba đã giúp đỡ cho ba nuôi một số tiền lớn để mở công ty làm vỏ bánh xe, tuy là một công ty nhỏ nhưng có thể cho vợ chồng họ một có sống thoải mái không lo ăn không lo mặc. Hai vợ chồng họ vì trả ơn cho ba mẹ anh, cho nên chăm sóc và thương yêu anh giống như đứa con ruột.”

Anh thở dài rồi nói tiếp,

“Ba nuôi dạy dỗ anh rất nghiêm khắc, từ một cậu bé hoạt bát và vui vẻ, trở thành một con người lạnh lùng, vô cảm và tàn nhẫn, vì ông ấy muốn sau khi anh lớn lên phải trả thù cho ba mẹ.”

“Khi sau sinh nhật 13 tuổi của anh, thì ông ấy đã đưa anh vào tổ chức Hắc Long Hội tại Nhật Bản để huấn luyện, ông ấy bảo đây là tâm nguyện của ba khi còn sống. Ở trong Hắc Long Hội chẳng khác nào địa ngục trần gian, ở nơi đó anh đã quen biết được Vĩ Thanh và Thái Huy, bọn anh cùng nhau luyện võ, bắn súng, phóng phi đao, xâm nhập vào máy tính từ xa, bọn anh cùng nhau chảy qua những ngày gian khổ.”

“Cho đến khi anh được 18 tuổi thì được đưa sang Mỹ du học tại trường đại học Harvard. Trong lúc anh còn đi học, anh đã làm việc cho một công ty chứng khoán, khi ấy anh đã tích lũy rất nhiều kinh nghiệm trong việc đầu tư trên thị trường tài chính và bất động sản. Sau khi tốt nghiệp, thì anh quay về thành phố X để tiếp quản công ty của ba nuôi anh.”

Đại Phong nhìn chằm chằm Diệu Linh một lúc, anh biết những gì anh sắp nói tiếp sẽ khiến cho vợ rất đau lòng, nhưng anh đã quyết định tối nay sẽ nói hết tất cả cô nghe;

“Anh nhờ vào sự hiểu biết kinh tế và thị trường tài chính của mình, sau khi anh tiếp quản công ty của ba nuôi, anh đã mở rộng thêm thị trường kinh doanh, công ty của anh càng ngày càng phát triển mạnh giống như diều gặp gió, chưa đến hai năm từ một công làm vỏ bánh xe nho nhỏ, trở thành tập đoàn Đại Dương, có tiếng nhất tại thành phố X và Trung Quốc trong việc đầu tư cổ phiến, bất động sản và những kinh doanh khác, cũng là một đối thủ cạnh tranh mạnh nhất của tập đoàn Hoàng Bảo và tập đoàn Shy.”

“Trong một dịp tình cờ tại tiệc xã giao thương mại được tổ chức tại thành phố X, anh đã quen biết được đại tiểu thư của tập đoàn Shy, chính là Tô Băng Nhu. Sau một thời gian quen anh quyết định sẽ cưới cô ta làm vợ, nhưng bà nội và ba mẹ nuôi đều phản đối cuộc hôn nhân này, không cho phép anh qua lại với cô ta. Anh bất mãn với sự phản đối vô lý của bọn họ, anh bất chấp tất cả dọn vào sống chung với cô ta, trong biệt thự của bố mẹ khi lúc sinh thời đã để lại, tức là nhà của chúng ta bây giờ.”
Anh ngừng lại một chút để quan sát Diệu Linh, anh biết cô đang ghen, anh đặt nụ hôn lên trán cô;

“Anh đã sống chung với cô ta được một thời gian, thì công ty của anh bỗng dưng xảy ra liên tiếp vấn đề, lúc ấy anh nghĩ rằng có lẽ tập đoàn Đại Dương nền tảng chưa được vững vàng, nhưng lại phát triển quá nhanh cho nên bị thất bại cũng là chuyện bình thường thôi.”

” Hơn nữa lúc đó anh tuổi cũng còn nhỏ, lại không có kinh nghiệm trong việc dùng người, nên bị kẻ xấu thừa cơ lợi dụng, mang bí mật dự án đấu thầu mảnh đất tại thành phố A bán tập đoàn Hoàng Bảo.”

“Khiến cho dự án đầu tư của Đại Dương lỗ lãi nặng nề mất đi một khoảng tiền lớn, rơi vào cơn khủng hoảng. Đây cũng là một cái bẫy của tập đòan Shy bày ra, Tô Băng Nhu vì sợ anh phát hiện ra sự thật chuyện hai cha con họ lợi dụng anh để trừ khử đối thủ và đồng thời mang hết tất cả tội lỗi để đỗ cho tập đòan Hoàng Bảo, nên cô đã rời xa anh.”
“Trong lúc cô ta rời xa anh, cũng là lúc tập đoàn Đại Dương đang gặp rất nhiều khó khăn trong việc phát triển lại, đồng thời tập đoàn Shy không ngừng chèn ép, có rất nhiều đối tác của tập đoàn Đại Dương rơi vào tay họ. Anh phải mất gần một năm tập đoàn Đại Dương mới có thể kinh doanh bình thường lại.”

“Sau khi công ty của anh vượt ra khỏi cơn khủng hoảng, thì bà nội ép anh cưới đại tiểu thư nhà họ Hoàng, là một người anh không hề quen biết, lại là con gái cưng của chủ tịch tập đoàn Hoàng Bảo, cũng là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của tập đoàn Đại Dương, cũng chính vì đoàn Hoàng Bảo mà làm cho anh mất đi mảnh đất tại thành phố A đã khiến cho anh gặp rất nhiều khó khăn, anh phải vượt bao nhiêu gian nan mới đứng vững lại được trong việc đầu tư bất động sản.”
Diệu Linh nhìn chằm chằm anh rồi nói,

“Cho nên anh đã xem em là kẻ thù, vì ba của em đã khiến cho Tô Băng Nhu rời xa anh và công ty sắp phá sản “

Đại Phong ôm chật cô;

“Linh Nhi, anh xin lỗi em, anh biết, anh đã làm rất nhiều chuyện không đúng đối với em, anh gây cho em rất nhiều tổn thương, những chuyện anh đã gây ra khó có thể tha thứ, anh chỉ mong từ nay về sau sẽ bù đắp lại những gì anh đã nợ em.”

Cô biết những lời này của anh đều là thật lòng. Cô nhìn thẳng vào mắt anh rồi nói.

“Đại Phong, em đã tha thứ cho anh từ lâu, những chuyện đã qua thì hãy quên nó đi.”

Khi ở trong kho hàng khi anh dùng thân để đở đạn cho cô, thì cô đã tha thứ hết những lỗi lầm anh đã gây ra cho cô trong quá khứ, cô biết anh yêu cô hơn cả mạng sống mình.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.