Tổng Giám Đốc Đói Bụng: Thỏ Trắng Mở Cửa Đi!

Chương 29: Bỏ đi, đần như vậy làm sao hiểu!



Thạch Thương Ly trực tiếp lái xe về nhà, Loan Đậu Đậu như đứa con ngoan đi theo hắn vào, hắn ngồi trên ghế sa lon, cô đứng trước mặt, cúi đầu, nghe mắng.

Thạch Thương Ly nhíu mày: “Tôi đói bụng, cô còn không đi nấu cơm đi?”

Hả?

Loan Đậu Đậu kinh ngạc, tối khuya hắn đến quán bar đón cô chính là muốn cô nấu cơm cho hắn sao?

Mười một giờ rưỡi nấu cơm tối sao? Đồ lừa bịp! Loan Đậu Đậu không cam tâm tình nguyện bị biến thành người giúp việc đi vào nhà bếp, trong tủ lạnh cái gì cũng có, cho nên dùng cái gì cũng được!

Thạch Thương Ly nhắm mắt, môi mím lại, không hề làm anh hưởng đến đường cong mỹ lệ trên khuôn mặt hắn. Hắn sẽ không nói cho Loan Đậu Đậu biết bởi vì hắn biết tâm địa Thạch Lãng rất xảo quyệt, thích đi hộp đêm, mà cô trí thông minh không nhiều sợ cô sẽ bị thiệt thòi nên hắn cố ý đi đón cô.

Thật ra thì Loan Đậu Đậu có bị thiệt thòi hay không cũng không có quan hệ gì với hắn. Có thể là sợ sau khi cô bị thiệt thòi sẽ ảnh hưởng tới việc hắn bắt nạt cô.

Chờ Thạch Thương Ly ăn xong, Loan Đậu Đậu thu dọn xong đã khuya, Thạch Thương Ly thấy vậy lương tâm trỗi dậy đưa cô về! Còn có thể dư lại một khoản tiền nhỏ, Loan Đậu Đậu rất thích.

Lúc xuống xe, ánh mắt âm u của Thạch Thương Ly nhìn cô chằm chằm,môi mỏng mím chặt một hồi lâu mới nói: “Không nên quá gần gũi với Thạch Lãng.”

“Sao?” Loan Đậu Đậu dáng vẻ ngu ngốc nhìn hắn, không hiểu ý của hắn. Cô không phải thư ký của Bọ Hung sao?

Thạch Thương Ly nhìn cô thật lâu, cuối cùng thu hồi ánh mắt, tự lẩm bẩm: “Bỏ đi, đần như vậy làm sao hiểu.”

Sau đó lái xe đi mất!

Loan Đậu Đậu ngửa đầu ngắm nhìn vầng trăng tròn, ánh sáng ưu thương, hai anh em nhà hắn chính là khắc tinh của cô! Rốt cuộc kiếp trước cô hiếp dâm bọn họ hay giết cả nhà họ…….Đời này cô phải gặp bọn họ! Quá khổ!

Rạng sáng năm giờ, Thạch Thương Ly vẫn chưa ngủ, ngồi trên ghế sa lon mềm mại. Đôi mắt âm u nhìn chằm chằm cánh cửa khép kín trước mặt, một lúc sau rốt cuộc cửa mở, trên người trần trụi đầy vết hôn, giống như con mèo Ba Tư cao quý Thạch Lãng đi ra, sửng sốt khi thấy người ngồi ở ghế sa lon, sau đó khóe miệng khẽ cười.

Đi tới trước bàn uống một ly nước đá xoa đi cái bụng đang nóng ran.

Thạch Thương Ly cũng không giận, bộ dạng lạnh lùng càng kiên nghị, đứng dậy, đôi tay đặt trong túi quần, lạnh lùng nói: “Nếu đã quay về thì không cần phải sống cuộc sống thối nát như thế này, em gạt được ông già nhưng không gạt được anh!”

“Cái gì thối nát?” Thạch Lãng khẽ cười, giọng nói cực kỳ quyến rũ “Em thật sự thích những cử chỉ lẳng lơ cũng những tiếng rên rỉ của những người phụ nữ kia dưới người em. Chỉ cần động tay là có thể làm cho họ vui vẻ rồi, một việc như vậy cảm giác thật tuyệt.”

Thạch Thương Ly mặt không thay đổi, lời nói so với bắc cực còn lạnh hơn “Anh đang chờ xem sức mạnh thực sự của em.”

Xoay người sải bước đi tới cửa, bóng lưng hắn dưới ánh sáng có mấy phần cô đơn. Bỗng nhiên quay lại nhìn chằm chằm Thạch Lãng, ánh mắt cũng trở nên sắc bén: “Không được tới gần Loan Đậu Đậu, đây là cảnh cáo em.”

Bùm…….

Cửa phát ra một tiếng kêu lớn, vang vọng không ngừng trong mềm đêm yên tĩnh, giống như cái gì đó đánh vào lòng.

Trên khuôn mặt Thạch Lãng hiện lên một tia kinh ngạc, Thạch Thương Ly vì một người con gái mà mở miệng sao? Hắn cũng có người phụ nữ trong lòng sao?

Thạch Thương Ly, chẳng lẽ anh không biết chỉ cần là của anh thì tôi đều sẽ cướp sao?

Công ty cho tới Loan Đậu Đậu tôi đều sẽ cướp về tay tôi!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.