Đã là canh Thìn một khắc, từng tia nắng chiếu nhẹ nhàng le lói qua từng khe lá. Có tiếng chim ríu rít. Nàng tiểu thư lười – Thiên Kỳ vẫn chưa muốn thức dậy. Hoa Khiết sư mẫu đã thức dậy từ rất sớm, bà đã sắc xong ba siêu thuốc rồi rồi mà đồ nhi của bà vẫn lười biếng nằm ngủ chưa dậy. Bà bước tới phòng Thiên Kỳ, gõ cửa:
– Tư Thiên Kỳ!
Bên trong vẫn chẳng có động tĩnh gì, bà tiếp tục gọi và gõ cửa liên tục. Tất cả đều vô dụng. Bà không chần chờ gì nữa, mở cửa vào luôn bên trong. Cảnh tượng trước mắt khiến người ta kinh ngạc.
Một cô tiểu thư đang ngủ rất say, nhưng đó không phải điều kì lạ. Thứ kì lạ ở đây là dáng ngủ này của cô mà bị nhìn thấy thì ai dám nói cô là thiên kim tiểu thư của một gia tộc quyền quý.
Bà không muốn nhìn thấy cảnh này nữa, lớn tiếng gọi:
– Tư Thiên Kỳ, mau dậy cho ta!
Đôi mắt Thiên Kỳ khe khẽ mở, hàng mi dài khẽ rung, mày hơi nhíu lại. Bà bước đến bên giường lấy tay lay mạnh Thiên Kỳ. Đôi mắt Thiên Kỳ mở to, đôi mắt trong veo nhìn chằm chằm vào bà. Cô giật mình bật dậy, hoảng hốt hỏi bà:
– Sư mẫu, sao người lại ở đây?
– Một khi đã là đồ nhi của ta, con không được phép lười biếng, mau dậy ngay cho ta.
– Nhưng mà con…
Chưa kịp nói hết câu, cô đã bị Họa Khiết sư mẫu kéo dậy. Bà gọi Sương nhi và Tuyết nhi chuẩn bị cho Thiên Kỳ thay đồ. Hôm nay sẽ là buổi học đầu tiên của cô.
Có một gian phòng được thiết kế riêng cho Họa Khiết sư mẫu, hôm nay cô tới đây để bắt đầu quá trình học dược của mình.
Trên chiếc bàn nhỏ có năm loại dược, thoáng nhìn thì thấy rất giống nhau. Họa Khiết sư mẫu cất tiếng gọi Thiên Kỳ:
– Con mau lại đây.
– Vâng
– Trước tiên, con phải học cách phân biệt các loại dược, ghi nhớ được tác dụng và cách dùng của nó.
– Xin người chỉ cho con.
– Con hãy phân biệt các loại dược bằng màu, mùi là chính đây là các loại dược đơn giản nhất, con hãy học cách phân biệt chúng, hai khắc sau ta sẽ kiểm tra.
Thiên Kỳ nhìn 5 loại dược trên bàn không biết làm sao để phân biệt cả. Cô cúi xuống ngửi thử từng loại nhưng chỉ có hai loại có mùi rõ ràng để phân biệt mà thôi.
Nhìn 3 loại còn lại, cô không biết làm thế nào. Cô tự hỏi dược liệu có như trà không nhỉ? Cô nghĩ vậy liền xuống bếp mang lên một siêu nước nóng. Cô cho 3 loại dược còn lại vào từng chiếc ly rồi rót nước nóng vào. Cô định pha trà sao?
Dược ngấm nước phai màu ra nước nóng từ đó cô dễ dàng phân biệt được ba loại. Nếu như ở thời hiện đại thì cô đau đầu khi phải phân biệt các chất hóa học thì bây giờ lại phải phân biệt dược đúng là ở thời nào cũng có cái khổ của nó.
Đúng hai khắc sau, Họa Khiết sư mẫu đến kiểm tra. Nhìn cách làm của cô bà bật cười:
– Con pha trà đó hả?
– Dạ tại vì ba loại này mùi khó phân biệt nên con làm vậy ạ.
– Nếu sau này gặp dược không màu thì sao.
Cô thực sự không biết trả lời thế nào cả. Hàng trăm loại dược, sau này cô phải làm sao đây. Cô có thể ghi nhớ nhưng nếu không phân biệt được thì nhớ cũng vô dụng.
Họa Khiết sư mẫu nhìn cô, rồi chầm chậm cất lời:
– Không phải loại nào con cũng làm như vậy được, ta đã chuẩn bị sách về phân loại dược cho con ở thư phòng, con tới đó lấy để học. Ta cần đi lấy thuốc một chuyến nửa tháng sau sẽ về. Con lo học cho tốt.
– Người đi lâu như vậy, con có gì không hiểu thì biết hỏi ai?
– Ta tin mấy thứ đó không làm khó được con.
– Vâng.
Từ khi Họa Khiết sư mẫu đi, cô rất nghiêm túc học hành, ngày nào cũng dậy rất sớm làm theo hướng dẫn trong sách Họa Khiết sư mẫu đưa.
Sáng dậy trước giờ Thìn, chạy quanh Thiên Thư lầu 5 vòng. Chạy xong vào ăn sáng, ăn sáng xong cô liền tới phòng học đem thuốc ra và làm theo sách để phân biệt. Chiều lên núi phía sau vườn đào để hái thuốc nâng cao kĩ năng phân biệt dược liệu của mình. Chỉ sau 2 tuần cô đã có thể phân biệt được toàn bộ loại dược trong sách mà Họa Khiết sư mẫu đưa.
Họa Khiết sư mẫu trở về sau khi tìm được đủ dược bà cần. Bước vào Thiên Thư lầu, bà thấy Thiên Kỳ đang chạy. Nhìn thấy bà trở về, Thiên Kỳ chạy tới chỗ bà, liền xách giúp bà tay nải, liên tục hỏi:
– Sư mẫu, người đi đâu mà lâu vậy? Người cần dược gì quý lắm sao? Người có mệt lắm không?
– Con tính không cho ta thở hay sao?
– Người mau vào trong đi – Thiên Kỳ tươi cười, đưa Họa Khiết sư mẫu vào trong.
Họa Khiết sư mẫu nghỉ ngơi một lát, rồi liền nhìn qua Thiên Kỳ hỏi:
– Con học đến đâu rồi?
– Con phân biệt được toàn bộ dược trong sách của người rồi.
Họa Khiết sư mẫu tỏ ra rất hài lòng nhưng lại tiếp tục hỏi:
– Con chắc chứ? Ta kiểm tra nếu con không phân biệt được thì sẽ có hình phạt đó.
– Con đã phân biệt được. Con chắc chắn.
– Được, vậy ta sẽ bắt đầu kiểm tra con.
Như không muốn chờ thêm một khắc nào, Họa Khiết sư mẫu lấy ra một trăm loại dược, yêu cầu cô ghi ra tên và tác dụng của chúng.
Không hề nao núng, cô liền lấy giấy bút viết ra từng tờ giấy tên và công dụng của dược để tương ứng với từng loại trên bàn. Chỉ sau một khắc cô đã hoàn thành bài kiểm tra của Họa Khiết sư mẫu.
Trên khuôn mặt phúc hậu của Họa Khiết sư mẫu hiện lên một nụ cười mãn nguyện. Đồ nhi của bà quả là bất phàm.