Thế Thân Xứng Chức Phải Hóa Bạch Nguyệt Quang

Chương 6: Giá trị hảo cảm là 0



“Lục Bạch , chính cậu nên biết chừng mực. Lục gia chu cấp cho cậu cũng không ít. Tiền tiêu vặt , cơm ăn áo mặc. Cậu dựa vào cái gì không bao dung cho Tiểu Quỳnh ? Tiểu Quỳnh thân thể không tốt , cậu lại khát vọng muốn vị trí này , chẳng lẽ còn muốn bức tử em ấy sao ?”

“Bức tử ?” Lục Bạch cười nhạo: “Tôi có thể sống hai mươi năm , dựa vào cái gì Lục Quỳnh hắn sống không nổi ? Bởi vì thân thể hắn không tốt ? Bởi vì hắn lương thiện đáng yêu ? Hay vẫn là bởi vì hắn ưu nhã mê người , là niềm kiêu ngạo lớn nhất của Lục gia các người ?”

“Nhưng anh dựa vào cái gì liền khẳng định tôi không so được với hắn ? Xét đến cùng , chỉ là vì các anh không nghĩ sẽ nhận tôi không phải sao ?”

“Lục Du bất công đưa ra chủ ý , anh cùng Lục nhị chính là đồng lõa.”

“Lướt qua ba mẹ , trực tiếp đem thân phận của tôi giấu đi , sau đó liền che mắt thiên hạ , tiếp tục nuông chiều đệ đệ giả yêu thích của các anh !”
“Hóa ra cậu cũng không ngu a !” Lục Can không tức giận mà còn bật cười: “Lục Bạch , cậu muốn chúng tôi nhận cậu: “ Lục Can quyết định làm cho Lục Bạch nhận thức thật tốt chính mình có bao nhiêu chênh lệch: “Cậu cảm thấy cậu có điểm nào giống với người Lục gia ?”

“Dựa vào việc cậu ở phòng vẽ tranh Thiên Quang vẽ những thứ lung tung rối loạn ? Hay dựa vào phiếu điểm áp chót của cậu ở khoa kế toán chuyên nghiệp ? Hay vẫn là dựa vào những lời nói và cử chỉ thô bỉ của mình ?”

“Cậu nói ba mẹ cùng chúng tôi như thế nào tiếp nhận một người như vậy ?”

“Cậu dù sao cũng phải cho chúng tôi một chút thời gian đúng không ?”

“Để có thể tiếp thu một kẻ căn bản không giống người Lục gia là cậu.”

Lời cuối cùng Lục Can nói , mang theo chút ý cười , bên trong lại đều là châm chọc.
Lục Bạch lại khe khẽ cười , trên mặt không có nửa điểm bi thương như ngày xưa , ngược lại thản nhiên nói: “Anh xem , nói lời thật lòng cũng không có khó khăn như vậy.”

“Lục Can , mỗi ngày phải trưng ra bộ mặt ngụy quân tử anh không thấy ghê tởm sao ?”

“Cậu chơi tôi ?” Lục Can lập tức tức giận.

Đúng lúc này , ngoài cửa truyền đến giọng điệu kinh hoảng của quản gia: “Tam thiếu , tiểu thiếu gia dường như không được thoải mái.”

“Gọi đại ca trở về.” Lục Can nói xong những lời này một giây sau liền rời khỏi phòng.

Giá trị hảo cảm trong lúc tranh chấp lên xuống không ngừng giờ liền an tĩnh lại. Còn lại có 5 điểm giá trị.

Lục Bạch nhắm mắt , thử đưa tới trước mắt toàn bộ tin tức.

Lục tam không thể đối với thân phận cùng huyết thống của cậu làm như không thấy , nhưng càng nhiều vẫn là muốn xua đuổi.
Giống như đối với chuyện cậu có thể vẽ tranh , ở phòng vẽ tranh khi ấy , Lục Bạch cũng đã ám chỉ cho Lục Can thấy. Cậu dùng bút chì màu , nhưng đến khi giao lên lại là một bức tranh đen trắng không hình thù.

Hành lý cậu mang tới Lục gia vốn dĩ không nhiều , phần lớn đều là dụng cụ vẽ tranh. Lục Can nếu để ý , liền có thể thấy trong phòng cậu có mùi thuốc màu nhàn nhạt.

Đáng tiếc , Lục Can quả là bị mù.

Còn với vị tiểu thiếu gia Lục Quỳnh băng thanh ngọc khiết đơn thuần thiện lương kia , Lục Bạch chỉ có thể nói , bệnh của hắn , cũng đến rất đúng lúc. Lại lựa vào lúc Lục Bạch đang mở ra khe hở trong tâm trí Lục Can liền bệnh tái phát.

Bất luận là ôn nhu , hay là xung đột gay gắt , mỗi một người , đều sẽ bị tính toán của Lục Quỳnh gãi đúng chỗ ngứa.
Lục Bạch nheo mắt lại , chợt nghĩ ra một cái kết luận , Lục Quỳnh có lẽ , không , phải nói rằng chắc chắn Lục Quỳnh đã biết chính mình không phải người của Lục gia.

Đọc được suy đoán của Lục Bạch , hệ thống tức khắc liền kinh hãi: “Không có khả năng ! Dựa theo tuyến thời gian của tiểu thuyết , Lục gia lúc này còn chưa có nháo lên , Lục Quỳnh cũng không thể biết a !”

Dựa theo miêu tả của thế giới này , Lục Quỳnh khi biết tin mình không phải con ruột của Lục gia , chỉ là bị ôm sai , mà cha mẹ chân chính đã qua đời , bị chịu đả kích lớn , bệnh nặng một thời gian. Thậm chí còn bởi vì đột nhiên biết được chân tướng sự việc liền sinh ra bóng ma tâm lý , sau đó còn không cầm nổi bút vẽ. Như vậy hẳn là một người tốt ?

“Người tốt ?” Lục Bạch bị hệ thống ngốc nghếch chọc cho bật cười: “Ta có thể xem được giá trị hảo cảm của Lục Quỳnh đối với ta không ?”
“Có thể , chờ một lát.”

Thực nhanh hệ thống liền nhắc nhở [ Giá trị hảo cảm với Lục Bạch , 0 ]


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.