Ta Không Muốn Sinh Hài Tử

Chương 30



“Ta còn chưa quyết định” Lý Học Tuấn một bên tiếp nhận bao đồHỏa Kế đưa, một bên đáp.

“Ha ha, chúng ta có thể trước đi xung quanh nhìn xem một chút,xem trấn trên *** có dạng gì thì sinh ý hảo, hoặc là thiếu dạng*** gì” Miêu Nhi cao hứng nói.

“Ân, đó là một ý kiến hay, Miêu Nhi thật thông minh” Lý Học Tuấnnhãn tình sáng lên.

Miêu Nhi không khách khí cho Lý Học Tuấn một cái nhìn xemthường, kính nhờ, điều tra thị trường là điều cơ bản nhất trước khichuẩn bị khai ***.

Lý Học Tuấn một tay cầm bao đồ, một tay nắm Miêu Nhi đangtinh thần hưng phấn, Miêu Nhi nhìn xung quanh xem xét, mộtbộ dáng như đang gánh trách nhiệm nặng nề, trong lòng Lý HọcTuấn liền ngứa ngáy, nếu không phải đang ở chợ thì Lý Học Tuấn đãkéo Miêu Nhi lại ôm trong lòng mà hung hăng hôn một cái.

Ai, trấn này thật sự quá nhỏ, cái gì cũng đều là tự cấp tự túc, từánh mắt mình xem ra, thật sự không có buôn bán nào có vẻ tiềmlực, Miêu Nhi thầm nghĩ.

“Học Tuấn ca, huynh thấy thế nào rồi?” Miêu Nhi cố ý hỏi.

“Ngươi mới hồi nãy không phải nói chợ quá đông và lộn xộn, bánđồ ăn không sạch sẽ sao, ta quyết định sẽ mở một *** bán đồ ăn,chuyên môn bán các loại đồ ăn khác nhau, như vậy khi chợ nghỉkhông có người bán thức ăn thì cũng có thể có mua đồ ăn” Lý HọcTuấn nghiêm trang nói.

Miêu Nhi hoài nghi nhìn Lý Học Tuấn trong chốc lát, đến lúc Lý Học Tuấn cảm thấy ánh nhìn kỳ lạ của Miêu Nhi, lúc này mớilớn tiếng nói: “Huynh, có phải đang trêu đùa ta phải không? Huynhcó phải đã sớm có ý tưởng tốt, có phải hay không?”

“Ai nói, này không phải ta với ngươi cùng nhau xem qua mới quyếtđịnh sao, bây giờ lại nói ta như thế” Lý Học Tuấn nhịn cười nói.

“Huynh là người xấu, bảo huynh làm mấy chuyện xấu huynh cònkhông thừa nhận” Miêu Nhi thẹn quá thành giận, giơ lên nắmtay nho nhỏ, không khách khí nện vào trên người Lý Học Tuấn.

“Ha ha, được rồi, được rồi, là ta không tốt, không nên trêu đùaMiêu Nhi thông minh của chúng ta, đi nào, chúng ta đi tìm nha tử(người môi giới) xem có mặt tiền cửa hàng tốt hay không” Lý HọcTuấn lấy bàn tay to của mình bao lấy nắm tay nho nhỏ đang nệnlên người mình của Miêu Nhi, cười nói.

Miêu Nhi thở phì phì “hừ” một tiếng, vẫn là bị Lý Học Tuấn kéođi.

Nói là nơi môi giới, kỳ thật chính một cái lều, trong đó từng nha tửbỏ ra một số tiền nhất định thuê một cái bàn, đây cũng coi như làmột nghề đơn giản, ở trấn trên bất luận là người nào cần kiếm cáigì đó thì cũng đều đến đây tìm nha tử, cho nên hơn phân nửa nhatử ở đây đều nguyện ý bỏ ra một chút tiền thuê một quầy hàng.

Lý Học Tuấn mang theo Miêu Nhi trực tiếp tìm đến nha tử hiểubiết nhất, là một nam nhân trẻ tuổi, làm nha tử được một năm,khả năng đánh giá thực không sai, trước kia cùng Lý Học Tuấn làmviệc chung trong một ***. Lý Học Tuấn giải thích kỹ tình huống,Triệu nha tử mở ra một cuốn vở, tìm kiếm một phen, sau đónói: “Có ba chỗ thích hợp, một chỗ ở đầu chợ, một chỗ ở đầu thôn,chỗ còn lại chính là mảnh sân bên cạnh nơi các vị đang trụ”

Lý Học Tuấn gật gật đầu “Hôm nay đã không còn sớm, ngày maichúng ta lại nhìn thử xem”

“Không thành vấn đề, giờ thìn ngày mai ta sẽ đến nhà của ngàitrước, đầu tiên xem nơi gần đó trước, được không?” Triệu nha tửsảng khoái đáp ứng.

“Không thành vấn đề, ta sẽ dặn người gác cổng” Lý Học Tuấn lạicùng Triệu nha tử nói mấy câu, sau đó mới nắm tay Miêu Nhitrở về.

“Chờ một chút, Miêu Nhi” Lý Học Tuấn giữ chặt Miêu Nhi, quẹovào một cửa tiệm bán điểm tâm “Nơi này bán bánh đậu xanh ngonlắm, thử xem”

Miêu Nhi cầm một khối lên nếm thử, ân, quả thật không sai,có chút giống bánh đậu xanh kiếp trước, vị ăn rất ngon, đại khái lànơi này không có chất phụ gia đi.

Lý Học Tuấn không chút do dự kêu Hỏa Kế lấy cho mình một bao,lại lấy thêm mấy thứ điểm tâm khác, nói là Dương Tú Nhi thích ăn.

“Mua nhiều như vậy, lại ăn không hết, huynh hiện tại đang chuẩn bịkhai ***, thời điểm đang cần rất nhiều tiền, vẫn là mua ít lại đimột chút” Miêu Nhi nhìn bộ dáng Lý Học Tuấn không chút dodự tính tiền, nhắc nhở nói.

“Ha ha, ngươi yên tâm đi, tiền cấp Miêu Nhi mua điểm tâm thì vẫnphải có” Lý Học Tuấn cười lớn nói, hiển nhiên tâm tình đặc biệthảo.

Miêu Nhi trừng mắt liếc Lý Học Tuấn một cái, liền đi ra ngoài.Lý Học Tuấn tiếp nhận điểm tâm xong, liền đuổi theo.

………

Sau khi về nhà, sao sao gác cổng đang cùng sao sao ở trong việnbên cạnh nói chuyện, gặp Lý Học Tuấn trở về, vội vàng tiến lên đón“Thiếu gia, thái thái đến Tôn gia nghe hát rồi, có cần đi gọi không?”

“Không cần, để cho A sao tận hứng đi” Lý Học Tuấn nói, lại xoaysang giải thích với Miêu Nhi “A sao thích nghe hát, lại khôngmuốn đến mấy đoàn hát lớn để nghe, cho nên hắn giao hảo vớimấy sao sao nhà khác, nếu trong nhà mấy sao sao đó có ai mờigánh hát thì tất sẽ thỉnh hắn qua nghe”

Miêu Nhi ừ một tiếng, tỏ vẻ đã biết, trong lòng lại rung độngvì một tiếng “thái thái” của sao sao gác cổng.

Lý Học Tuấn ngồi ở phòng khách, nhìn Miêu Nhi đi đi lại lại,cầm quần áo phóng hảo, điểm tâm đều lấy ra, đồng loạt sửa sangtốt, khóe miệng nhịn không được lại cong cong lên.

Miêu Nhi chuẩn bị điểm tâm tốt xong, cũng ngồi xuống bên Lý Học Tuấn nói chuyện một lát. Đến lúc mặt trời lặn, Tôn gia sẽ pháingười đưa Dương Tú Nhi về, cũng không cần phải lo lắng. Giữa trưacó mua chân lợn, Dương Tú Nhi đã xử lý tốt đặt ở trên bếp lò hầmnửa ngày, Miêu Nhi đem củ sen rửa sạch, cắt thành khối bỏvào nồi, rồi mới nhóm lửa nấu cơm.

“Buổi tối chúng ta liền vây quanh bếp lò ăn lẩu, được không?” Tuyrằng bây giờ là mùa hè, Miêu Nhi vẫn nhịn không được đềnghị, đó không phải do lười xào rau, mà chính là cảm thấy ăn lẩucũng có hương vị thôi.

“Ngươi cứ quyết định đi” Lý Học Tuấn lấy củi bỏ thêm vào bếp,nhướng nhướng lông mày nói.

Miêu Nhi đã đem rau xanh rửa sạch bỏ lên đĩa đặt lên trênbàn, sau đó quay lại bếp lò bên cạnh. Bên ngoài truyền đến tiếngtiếp đón của sao sao gác cổng, là Dương Tú Nhi đã trở lại.

“Xem A sao này, Miêu Nhi đến chơi một hồi cũng không yên thân,còn phải đi nấu cơm, ngày mai A sao sẽ không đi nghe hát nữa”

Dương Tú Nhi đi vào bếp, xin lỗi nói.

“Lý sao sao, sao lại nói vậy, con cũng không phải đến để cho cácngười hầu hạ” Miêu Nhi ngượng ngùng nói.

“Miêu Nhi, gọi sai rồi, phải gọi là A sao” Lý Học Tuấn đứng ở mộtbên, nhắc nhở nói.

“A, A sao, con nhất thời chưa quen, nên..” Miêu Nhi mơ hồ nói.

“Ha ha, không có việc gì, con còn nhỏ, từ từ sẽ quen thôi” DươngTú nhi một bên cầm bát, một bên nói.

……

Lúc ăn cơm chiều, Lý Học Tuấn cùng Dương Tú Nhi đơn giản nóimột chút chuyện chính mình sẽ mở một cửa tiệm chuyên môn bánđồ ăn, Dương Tú Nhi lại dặn dò nên chuẩn bị tốt những thứ gì,cũng không nói thêm gì nữa.

Sau khi ăn xong, Miêu Nhi lôi kéo Lý Học Tuấn dặn hắn nếubuổi sáng mình không thức dậy được thì nhất định phải đi kêu.

Miêu Nhi muốn cùng Lý Học Tuấn đi xem mặt tiền cửa hàng, kỳthật, ở nhà Miêu Nhi đều có thói quen giờ Mùi hai khắc thìtỉnh lại, hôm nay thay đổi hoàn cảnh mới, lại không ngủ trưa, sợkhông dậy được.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.