Trong lúc ngủ mơ, một thanh trường kiếm không ngừng tới gần nàng, cuối cùng đâm vào ngực nàng, máu tươi chảy ra. Nàng còn tưởng rằng là ác mộng, sao tỉnh lại cảnh trong mơ lại trở thành sự thật! Ai có thể nghĩ đến Phượng Thiển kia mệnh lớn thế, bị một kiếm đâm vào ngực không nói, rõ ràng ngay cả Thái Y cũng nói: “Thương thế quá nặng, khó có thể qua khỏi.” Vì sao nằm một tháng, lại tỉnh lại? Đến tột cùng là vận khí của nàng ta tốt, hay là ông trời đang trêu đùa mình?
Phượng Thiển đúng là tỉnh, nhưng mà, nàng trừ bỏ nhớ rõ mình tên là Phượng Thiển, là người xuyên không, cái gì cũng không biết. Trên đời còn có chuyện bi kịch hơn thế này không? Nhìn ai nàng cũng không nhớ, chỉ thấy đầu buốt đau. Được rồi, giờ khắc này, trừ bỏ chủ động thẳng thắn thừa nhận mất trí nhớ, nàng còn có thể làm gì? Nàng còn tưởng rằng nàng xuyên thành tiểu thư nhà giàu, sao lại đột nhiên thành vợ bé của hoàng đế? Mà đằng này, còn trong tình huống bị thất sủng mấy năm trời.
Cảm thấy quá mức bị trêu ngươi, nàng tự thán với lòng, thôi thì sống cho trọn kiếp trọng sinh này ăn sung mặc sướng cũng không đế nỗi bi thương. Nhưng điều khiến nàng cảm thấy kinh hỉ, đó chính là vị hoàng đế kia lại quay ngoắt, đem nàng sủng đến tận trời. Mời các bạn cùng đón đọc câu chuyện ngôn tình đầy hấp dẫn này!
Bình luận