Sau Khi Xuyên Thư Tôi Trở Thành Nữ Phụ Hào Môn

Chương 22



Sau khi về đến nhà, thu thập xong Tô Thiển rốt cuộc nằm trên giường lớn mềm mại, đột nhiên nhớ tới Hứa Như dặn cô gửi tin nhắn cho bà biết.

Vội vàng click mở khung chat cho Dạ Diệu khung chat. “Em về đến nhà rồi!” Cảm giác có chút đông cứng, chỉ có điều không có việc gì, đại khái giống như Dạ Diệu đại lão này hẳn là cũng không để ý đến cái này……

Ngay tại thời điểm cô nghĩ, đối phương phát tới: “Thiển Thiển, sao anh cảm thấy em giống như không muốn nói chuyện với anh vậy?”

Tô Thiển dừng ở trên hai chữ Thiển Thiển này, cảm giác trong lòng như bị phỏng. Loại cảm giác này có chút kỳ quái, nhưng cũng chỉ là trong nháy mắt lướt qua mà thôi.

Tô Thiển mới không thừa nhận giọng điệu chính mình không tự nhiên đâu, trả lời: “Không có, sao anh lại cảm thấy như vậy?”

Sau đó đối phương liền trò chuyện video qua đây, cái quỷ gì thế, sao lại gọi video, cảm giác điện thoại trong tay giống như củ khoai lang nóng phỏng tay, nhận cũng không được, không nhận cũng không được.

Cuối cùng, vẫn là nhận. Bên kia nháy mắt liền xuất hiện một gương mặt thịnh thế mỹ nhan. “Chào buổi tối, Thiển Thiển. Hôm nay chơi vui vẻ không?”

“Còn…… Còn tốt đi!”

Cũng nhìn cô gái ở video bên kia, khuôn mặt không trang điểm vẫn xinh đẹp như cũ, ừm, chỉ là mặt có chút hồng, chẳng lẽ là thẹn thùng.

“Nghe nói em hiện tại học ở Dật Dương phải không?”

“Vâng.”

“Anh cũng là tốt nghiệp từ đó, coi như là học trưởng của Thiển Thiển, chẳng lẽ Thiển Thiển đối với học trưởng đều ngay cả tên cũng không gọi sao?”

Cô gái nhỏ có chút ủy khuất, “Đương nhiên không phải, chủ yếu là em còn không có nghĩ được phải gọi anh như thế nào thôi.”

“Cái này đơn giản nha, anh lớn hơn em, em gọi anh là Dạ Diệu ca là được, hoặc là em muốn thì gọi Diệu ca ca.”

“Không được, vẫn là Dạ Diệu ca đi.”

“Ừm, cô gái ngoan. Tốt, cứ như vậy đi, nghỉ ngơi sớm một chút.”

Tô Thiển vẻ mặt mê man, gọi điện thoại lại đây chẳng lẽ là vì chọn một cách xưng hô sao, hay là đại lão còn có ý tứ khác, cô nghe không hiểu.

Bỏ đi bỏ đi, không nghĩ nữa. Phỏng chừng đại lão cũng không có ác ý, vẫn là ngủ đi.

Ngày hôm sau, khi xuống lầu ăn cơm, lại nhìn đến ba anh trai nhà mình ba quầng thâm mắt có chút nghiêm trọng, đây là làm sao vậy.

“Các anh tối hôm qua không ngủ ngon sao? Như thế nào mắt thâm quầng trầm trọng như vậy?” Tô Thiển quan tâm hỏi.

Những người khác nhìn thoáng qua về phía bọn họ, cũng tỏ vẻ ngạc nhiên. Rốt cuộc ba đứa trẻ này luôn trưởng thành sớm, càng không có làm phụ lòng gia trưởng, cho hình ảnh buồn cười như vậy vẫn là cực kỳ hiếm thấy.

Ba người liếc nhau, không khỏi cười khổ. Còn không phải là vì em gái nhà mình à, tối hôm qua vừa về đến, đại ca liền khẩn cấp thông báo Dạ Diệu khả năng sẽ xuống tay với em gái đáng yêu của mình, như vậy còn ngủ sao được, đương nhiên phân tích cách làm của Hứa Như phu nhân ở đàng kia đến tột cùng có hàm nghĩa gì? Có thể đại biểu ý nghĩ của Dạ Diệu hay không, hay là chỉ đơn thuần thích em gái mình.

Vạn nhất (1/1000) kia [Dạ Diệu] nếu là thật sự thích em gái mình, vậy tiểu bạch thỏ nhà mình khẳng định không cách nào thoát khỏi, kia chính là một con hồ ly tu hành ngàn năm. Liền tính bọn họ lớn hơn hắn, cũng chưa chắc có thể so sánh với hắn.

Tuy rằng ba anh em suy nghĩ nhiều như vậy, nhưng vẫn là không định nói, nếu như em gái vốn không rõ ràng cảm tình, vạn nhất bị ý nghĩ của bọn anh làm cho hiểu biết một chút thì làm sao bây giờ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.