Mấu chốt là Giang Nhu trước sau vẫn không tin ảnh sẽ là bộ dáng này, kiên trì cho rằng là điện thoại xảy ra vấn đề.
Đang cãi nhau ầm ĩ, thời gian cũng trôi đi.
” Uy, đại ca, làm sao vậy?”
……
“Trở về sao, em biết rồi. Ta xuống ngay đây.”
“Nhu Nhu, yến hội kết thúc. Chúng ta xuống đi!”
“Đại ca, đi thôi!” Có một loại cảm giác trần ai lạc định.
” Thiển Thiển, chờ một chút.” Tô Thiển quay đầu nhìn lại, là Hứa Như.
” Dì à, làm sao vậy?”
“A Diệu nói với dì nó thêm phương thức liên lạc với con đúng không?” Thiếu nữ ngoan ngoãn gật gật đầu.
” Vậy Thiển Thiển có thể thường xuyên đến thăm dì được không, con biết đó, dì chỉ có mỗi đứa con là Diệu ca ca của con, dì vẫn luôn mong có thể có một cô con gái, hôm nay nhìn thấy con lại đặc biệt hợp ý, cho nên……”
Xem dáng vẻ chân thành của vị phu nhân ưu nhã này, tựa hồ không đồng ý đều là một việc tội ác tày trời, Tô Thiển liền đáp ứng.
” Vậy khi nào dì nhớ con để cho A Diệu đến đón con nha, bằng không một cô gái như con đi đến dì cũng không yên tâm.”
Mà Tô Khải ở một bên đã sớm nghe ra ý trong lời nói của Hứa phu nhân, nhưng ngại giáo dưỡng thân sĩ từ xưa tới nay khi trưởng bối đang nói chuyện đến miệng vào không tốt, chỉ có thể nhìn em gái nhỏ ngoan ngoãn nhà mình ngây ngốc vào bẫy rập còn hoàn toàn không biết gì cả.
Mà Hứa phu nhân thành công đang thầm nghĩ trong lòng: Con trai à, lão mẹ vì con ngay cả hình tượng đều từ bỏ, con xem biểu tình lão Đại nhà Tô gia kìa, con nhất định phải nắm chắc cơ hội tốt theo đuổi vợ nha.
Dạ Diệu là từ trong bụng Hứa Như chui ra, con trai nhà mình nghĩ cái gì bà còn có thể không biết, nếu là thật sự đối với tiểu cô nương nhà người ta không có hứng thú làm sao lại trao đổi phương thức liên lạc. Tuy rằng hiện tại Tô Thiển còn nhỏ, nhưng không sớm chút trao đổi cảm tình, chờ đến lúc tiểu cô nương thích bạn cùng lứa tuổi khi đó đã muộn rồi.
Có được đáp án chính mình mong muốn, Hứa Như tự nhiên sẽ không tiếp tục ở lại rước ánh mắt Tô Khải hận không thể giết người ngay tại chỗ.
” Vậy Thiển Thiển ngủ ngon, trên đường chú ý an toàn. Đúng rồi, về đến nhà gửi tin nhắn cho Diệu ca ca của con.”
” Vâng, dì Hứa ngủ ngon.”
Mà bên này Tô Thiển mới vừa lên xe, liền nhìn thấy vẻ mặt đại ca nhà mình u oán, tựa hồ là bản thân cõng hắn tìm được con cẩu khác.
Tô Thiển lắc đầu, đem những ý nghĩ kỳ quái này vứt bỏ.
Thật cẩn thận mở miệng nói: “Đại ca, anh làm sao vậy? Là em làm sai cái gì rồi sao?”
Tô Khải nhìn em gái đơn thuần nhà mình, hắn có thể nói như thế nào, còn có thể nói em một lòng tin tưởng dì Hứa thật ra là vì tác hợp em cùng con trai bà ấy.
Quả nhiên, vẫn là em gái nhà mình quá đơn thuần. Cẩn thận hỏi: “Em cùng Dạ Diệu trao đổi phương thức liên lạc?”
“Đúng vậy, làm sao thế?”
” Thiển Thiển, em cảm thấy phương thức liên lạc của con gái có thể tùy tiện cho người khác sao?”
“Không thể, nhưng em cũng là vì để Dạ Diệu bị mắng.”
Tô Khải lại không thể nói thẳng cậu ta có ý với em, đừng nói Tô Thiển, chính là hắn, cũng không tin Dạ Diệu động tâm với cô.
” Vậy thì, Thiển Thiển, em có biết dì Hứa muốn tác hợp em cùng Dạ Diệu không?”
“Biết, chỉ là anh ta đâu có thích em, không sao mà!”
Tô Khải chỉ có thể nhìn em gái nhà mình vẻ mặt không sao cả, xem ra việc này phải cùng lão Nhị lão Tam thương lượng một chút.
Đến nỗi, về sau đại ca lại có thể đề cử mấy quyển tiểu thuyết ngôn tình cho cô xem, Tô Thiển có lần cho rằng đại ca nhà mình khả năng có trái tim thiếu nữ. Cho nên đã xảy ra không ít hiểu lầm, nơi này tạm thời không đề cập tới.
–