Giống như lời Tư Hành nói, mẹ của Tư Hành là Đàm Vân cực thích khi Nhan An An mặc chiếc váy này.
Vừa mới xuất hiện, Đàm Vân liền nhận ra bọn họ, đem Nhan An An khen một lần, từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, khen đến mức vượt cả tiêu chuẩn.
Chẳng những không làm người đối diện cảm thấy khen cho có lệ, mà là khiến người được khen mà hưởng thụ.
Nhan An An bị bà khen như vậy, khuôn mặt nhỏ trong suốt tinh tế, tự nhiên mang thêm một tầng hồng nhạt đeo trên mặt.
Tư Hành thấy cô vợ nhỏ của mình, thẹn thùng như vậy, khẽ nói: “ Mẹ, người đừng làm vợ con khó xử như vậy.”
Đàm Vân cười mắng anh một câu, “ Mẹ thích An An còn không kịp, nơi nào làm con bé khó xử?. Anh cái tiểu tử thúi không cần ở chỗ này châm ngòi ly gián làm ảnh hưởng đến quan hệ mẹ chồng nàng dâu của tôi”
Nhan An An mím môi, muốn cười, lại không dám cười.
Lần đầu tiên nhìn thấy có người dùng ngữ khí như vậy giáo huấn Tư Hành, hơn nữa Tư Hành còn không có bộ dáng dám phản kháng lại, cô cảm thấy có vài phần thú vị.
Tư Hành ngoan ngoãn nhận sai, chợt mở miệng hỏi: “ Cơm trưa là đi ra ngoài ăn hay chúng ta cùng nhau về nhà ăn”
“ Không ăn”
Tư Hành cùng Nhan An An đồng thời cùng ngẩn ra.
Tư Hành liền hỏi: “Vậy mẹ lại nói muốn ở lại đây vài ngày?”
Đàm Vân cười cười, “ Hù dọa con thôi, trường đại học đã sắp xếp chỗ cho chỗ ở rồi, cho nên sẽ không ở cùng các con được”
Tư Hành: “…”
Trò đùa có chút hơi quá, khiến anh không ngừng lo lắng, cũng làm cho An An khẩn trương cả buổi sáng.
Đàm Vân nhìn thoáng qua vẫn không nói gì Nhan An An, đi đến bên cạnh cô, nắm lấy cánh tay mảnh khảnh của cô, ôn hòa nói: “ An An, kỳ thật mẹ vẫn luôn nghĩ đến việc đến thăm con. Lần này nếu không phải con ở đây, mẹ khẳng định sẽ không sảng khoái như vậy đáp ứng ba của tiểu Hành mà sang đây. Cho nên, ngày mai buổi tối có thể bồi mẹ cùng nhau ăn bữa cơm?”
Nhan An An đã hoàn toàn đỏ mặt, cô ngẩng đầu lên, ngoan ngoãn gật gật đầu, trong mắt giống như chưa một hồ nước tươi đẹp dịu dàng, làm người đối diện không nhịn được sinh ra trìu mến.
Đàm Vân sơ sờ đầu cô, ôn nhu cười nói: “ An An thật đáng yêu, so với tiểu tử thúi này ngoan hơn nhiều”
Tư Hành: “…”
Buổi chiều, Giang Đại cùng Nhan An An ăn cơm.
Giang Đại ăn nhai miếng bò bít tết trong miệng xong, kinh ngạc hỏi: “ Cho nên cậu gặp qua mẹ của giáo sư Tư?”
Nhan An An “ Ân” một tiếng.
“ Thế nào? Có đẹp không? Có phải hay không đặc biệt có khí chất? Giáo sư Tư lớn lên đẹp như vậy, mẹ giáo sư Tư khẳng định cũng không kém phần”
Giang Đại liên tiếp hỏi, Nhan An An từng bước từng bước mà trả lời.
“ Tính cách cực tốt, rất đẹp, đặc biệt có khí chất”
Nhan An An không khỏi hồi tưởng lại Đàm Vân một chút, đó là một điều, khó mà tưởng tượng được.
Năm tháng luôn không có một chút nhượng bộ mà khiến con người già nua theo thời gian, nhưng ở Đàm Vân giường như chuyện đó là không có, đặc biệt khí chất lại càng thêm cao.
Bà tính cách ôn hòa, mỗi cái giơ tay, nhấc chân đều khiến người khác có cảm giác thoải mái. Trên mặt không có cố tình trang điểm, vô cùng đơn giản, nhưng lại để ấn tượng sâu sắc cho người khác.
Đại khái cũng chỉ có người như vậy, mới có thể dạy Tư Hành ưu tú như vậy.
“ Vậy cậu cảm giác bà ấy có ấn tượng như thế nào đối với cậu? Có hay không làm khó dễ cậu? Tớ nghe nói mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu từ trước đến nay đều rất khó”
“ Không có, giống như rất thích tớ”
“ Vậy là tốt rồi, có điều lần đầu tiên gặp phụ huynh cậu chuẩn bị món quà như nào vậy”
Giang Đại vừa nói, Nhan An An mới kinh ngạc phát hiện chính mình như thế nào lại quên mất.
Vì thế cơm còn chưa có ăn xong, cô liền kéo Giang Đại đi đến cửa hàng trang sức.
Đị dạo bốn cửa hàng cùng lúc, Giang Đại rốt cuộc cũng không còn kiên nhẫn được nữa, liền nói: “ An An, rốt cuộc cậu muốn mua món nào?”
Nhan An An trong đầu hỗn loạn, mơ hồ nói: “ Tớ cũng không biết”
Người phục vụ thấy hai cô không có phương hướng, nhẹ giọng hỏi: “ Xin hỏi lễ vật, quý khách muốn tặng cho ai?”
Nhan An An trước đây đi mua đồ đều có chủ kiến, tưởng tượng bản thân muốn mua gì lúc sau mới vô trung tâm thương mại, cũng không cần đến người phục vụ đến giới thiệu.
Thế nhưng hôm nay, lại lang thang không có mục tiêu, lãng phí thời gian như vậy, trong đầu vẫn chưa có lựa chọn nào.
Thật sự không có cách nào, cô mới nhờ đến sự giúp đỡ của phục vụ, hàm súc mà trả lời: “ Trong nhà có trưởng bối”
Giang Đại ở một bên bồi thêm một câu: “ Là mẹ chồng, lần đầu tiên gặp mặt, cho nên chị gái, chị nhìn xem, có ý kiến gì thích hợp hay không?”
Nhan An An liếc mắt nhìn cô một cái.
Giang Đại cười nói: “ Ai nha, đừng nhìn mình như vậy, tớ không phải đang giúp cậu nói cụ thể một chút đó sao?”
Người phục vụ nhìn lướt qua ở quầy hàng một lúc, liền chọn ra một mẫu vòng cổ bạch kim trân châu.