Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

Chương 370: Ta rất có tự tin



Đám nhóc tì nhìn về phía Hạ Dược đang ngồi xổm trên mặt đất, hắn cũng mới bảy tuổi, lúc này trên mặt đã tràn đầy thần sắc tự trách.

“Nếu không phải ta chịu không nổi phép khích tướng của bọn họ, xúc động đáp ứng trận nhã tập này, các ngươi cũng sẽ không bị ta liên lụy, tới tranh vũng nước đục này, kết quả còn có khả năng làm ảnh hưởng đến thanh danh của học đường, làm tiên sinh bị sỉ nhục.”

“Chuyện này như thế nào có thể trách ngươi?” Dịch Tuấn Khôn rốt cuộc là người nhiều tuổi nhất ở nơi này, vẫn là có tư thế của đại ca ca, “Ngươi cũng là vì giữ gìn tiểu sư muội của chúng ta, mới có thể trúng kế, trách thì phải trách Đông Nghĩa thư viện quá đê tiện.”

Đông Nghĩa thư viện là cố ý làm trò trước mặt Hạ Dược chửi bởi thanh danh của Tần An Ninh, Tần An Ninh tính tình hoạt bát, an tĩnh không đến mười lắm phút là có thể lao ra ngoài đi chơi đến cả người là bùn đất mới trở về, tính tình càng ngày càng có xu hướng giống nam tử.
Bọn họ liền nói nàng là thôn cô hương dã, không có nửa điểm khí chất của tiểu thư khuê các.

Thuận tiện châm chọc Tần phu tử dạy nữ nhi không tốt, lại như thế nào có thể dạy ra được học sinh có học vấn có tố chất, Hạ Dược nghe bọn hắn liên tiếp vũ nhục tiểu sư muội cùng tiên sinh, nơi nào có thể nhịn được?

Cuối cùng liền có trận văn nhân nhã tập này, kỳ thật chỉ là cuộc tỷ thí của học sinh dưới mười tuổi thuộc hai học đường.

Hạ Dược thực tự trách, những người khác lại cảm thấy hắn cũng không có làm sao, sôi nổi an ủi hắn không cần nghĩ nhiều.

Cố Vân Thư cũng đi qua vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói, “Lúc ấy, là nam nhân đều sẽ đáp ứng thôi.”

Nam nhân cái quỷ nga, ngươi chỉ là hài tử 6 tuổi đừng nói loại lời này chứ.

Dịch Tuấn Khôn đem Hạ Dược kéo lên, “Được rồi, hiện tại không phải thời điểm nói những lời này, không lâu nữa là tỷ thí bắt đầu rồi. Chúng ta đem quá trình lại nói một lần đi.”
Nói xong, hắn vô tình nhìn thoáng qua Cố Vân Thư.

Người sau chớp chớp mắt, nhìn hắn làm cái gì? Hắn rất có tự tin a.

Dịch Tuấn Khôn ho nhẹ một tiếng, trong tay cầm một trương giấy, nói, “Lần tỷ thí này có tất cả ba vòng, trận đầu chúng ta ra đề mục, ra người, hơn nữa chỉ định đối phương thi cùng mình. Trận này để Liễu Dật ra tay, so chơi cờ.”

Cờ nghệ của Liễu Dật rất tốt, ngay cả phu tử cũng nói hắn tuổi còn nhỏ nhưng tính tình trầm ổn, không cao ngạo không nóng nảy, chỉ sợ những người khác cho dù học qua mười mấy năm cũng không phải đối thủ của hắn.

Cho nên cho dù Liễu Dật cũng chỉ mới bảy tuổi, nhưng để hắn lên sân khấu là thích hợp nhất, rốt cuộc đối phương cũng là học sinh không đến mười tuổi. Lại là do bọn họ chỉ định ai là người dự thi, tỷ lệ thắng lợi là rất lớn.
“Trận đầu chúng ta tất khởi đầu tốt đẹp, trận thứ hai tỷ thí liền khó khăn một chút, do đối phương ra đề mục, ra người, còn chỉ định học sinh dự thi bên này chúng ta.”

Lời này vừa nói xong, mọi người đều đồng thời nhìn về phía Cố Vân Thư.

Cố Vân Thư cảm giác chính mình bị nhìn đến lông mao đều dựng ngược, “Nhìn ta làm gì?”

Dịch Tuấn Khôn nói, “Trận thứ hai này đối phương hơn phân nửa sẽ chọn ngươi dự thi, chúng ta cũng không biết bọn họ ra chính là đề mục gì. Vân Thư, nếu là quá khó khăn, ngươi liền từ bỏ đi, kỳ thật cũng không có gì mất mặt, ngươi cũng mới chỉ đi học được nửa năm, bọn họ vốn dĩ chính là muốn khi dễ ngươi. Trận này nếu bị thua, chúng ta còn có vòng thứ ba. Cho nên, ngươi không cần phải cảm thấy áp lực quá lớn, cũng không cần bị bọn họ đả kích, chúng ta phải có nội tâm cường đại, không thể ở chỗ này mà thua không gượng dậy nổi biết không?”
Dịch Tuấn Khôn còn có chuyện không nói rõ, Đông Nghĩa thư viện bên kia bởi vì chuyện lần trước với đại tỷ của Cố Vân Thư, đối với Cố Vân Thư có độ chú ý cực cao, chỉ sợ chờ hắn thua, khả năng còn sẽ nói chút lời nói khó nghe, để báo thù lúc trước phu tử bọn họ bị nhục nhã.

Cố tình hắn tuổi tác còn nhỏ, đến lúc đó phải bị đả kích tàn nhẫn, từ đây đối với việc học sau này sinh ra phiền chán thì làm sao bây giờ?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.