Ngưu Ma Vương Cật Văn Tử

Chương 10: Phiên ngoại



“Tiểu Ngưu Ngưu, nơi đó không có sữa tươi, cầu xin ngươi đừng hút nữa…”

Đây là thanh âm từ trong tẩm cung Ngưu Ma vương thích nhất truyền ra, vừa nghe cũng biết là tiểu kiều thê của Ngưu Ma vương phát ra, trong tiếng rên rỉ còn kèm theo nức nở.

“Bò cái nhỏ đang nói dối, có ta ngày ngày uy cho ngươi sữa tươi, ngươi làm sao lại không có sữa uy nhi tử chứ.” Tà mị nhẹ giọng trêu đùa, đồng thời còn có tiếng vang ‘cót két’ kỳ quái sắc tình.

“A a a… gạt người… đó không phải là sữa tươi… oh oh…… là nước tiểu của ngươi…… nha nha nha…… Tiểu Ngưu Ngưu, chớ cắn ta… ô… con cắn nữa cũng không có sữa cho con ăn… a a……” Thanh âm đáng thương mê người khóc lóc sụt sùi làm cho lòng người thực ngứa ngáy, vừa nghe cũng biết trong tẩm cung khẳng định đang trình diễn xuân cung đồ kịch liệt nóng bỏng.

Trong tẩm cung xác thực đang trình diễn xuân cung đại hí vô cùng tình sắc tà ác, lại có chút dọa người, đã làm mẹ nhưng vẫn là tiểu hài tử – Lạc Á đang cả người trần truồng ôm một con tiểu hùng ngưu màu trắng bạc uy sữa.

Nói uy sữa thật ra có chút gượng gạo, phải nói là tiểu hùng ngưu kiên quyết muốn hút sữa của Lạc Á mới đúng, tiểu hùng ngưu cắn đầu nhũ cậu, dùng sức bú, nhưng lại giống thường ngày không thấy nửa giọt sữa, làm cho nó có chút giận, càng dùng sức cắn mạnh hơn, hoàn toàn mặc kệ mẫu thân đã không chịu được.

Giữa ánh sáng ban ngày làm như vậy chưa nói tới cái gì sắc tình tà ác, cũng sẽ không làm cho Lạc Á đáng thương mê người như vậy, cùng với tiểu hùng ngưu khi dễ Lạc Á còn có một siêu cấp đại hùng ngưu, nói là đại ngưu quái còn tương đối thích hợp.

Ngưu quái lúc nào cũng to lớn dọa người như vậy, toàn thân đều là vảy rắn cùng gai băng khủng bố, ôm lấy Lạc Á nhu nhược mềm nhuyễn từ phía sau, dùng đại thú hành so với cánh tay nam tử loài người trưởng thành còn mạnh mẽ hơn của mình đâm chọc cái mông nhỏ của Lạc Á. Nhìn liền thấy đau, rất khó tưởng tượng bản thân Lạc Á bị trừu sáp như vậy sẽ có cảm giác gì, khẳng định vô cùng đau đi!

Chỉ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng như cánh đào, lê hoa đái vũ, vô cùng động lòng cùng chọc người thương tiếc, nhưng là đồng thời cũng sẽ khiến cho giống đực muốn ngược đãi, muốn chà đạp cậu, khi dễ cậu, cảm thấy cậu càng khóc càng khả ái, đại ngưu quái chính là có loại tâm lý biến thái này.

Lạc Á thật sắp khóc tới chết, đôi ngươi hồng sắc đã đong đầy nước mắt, những giọt nước trong suốt không ngừng từ khóe mắt chảy ra, cái miệng nhỏ nhắn mê người vừa khóc lại vừa kêu: “Ô ô ô… chớ dùng băng kê đâm ruột ta nữa, sẽ thủng… A a a…… thật sẽ thủng đó…… oh oh oh…… ô ô… Ngưu ca ca là đồ bại hoại, luôn thích dùng đại băng kê khi dễ ta, để cho băng kê cắn ta… ô ô……”

“Tiểu tao hóa, nói gì vậy! Cái gì gọi là ta luôn dùng đại băng kê khi dễ ngươi, là ai nói cái mông ngứa, cầu xin ta cho đại băng kê đi vào ăn con muỗi…” Ngưu Ma vương không vui mắng, vừa muốn ‘trừng phạt’ tiểu kiều thê, nào ngờ đã có người giúp hắn ‘dạy dỗ’ cậu.

“A —— ta thật không có sữa… Tiểu Ngưu Ngưu ngoan, bọn ta sẽ uy ngươi ăn canh thịt…” Lạc Á đột nhiên hét lên một tiếng, đau tới nhíu chặt chân mày, đáng thương khẩn cầu nhi tử trong ngực lại vừa cắn cậu một cái.

Cậu không có sữa uy nhi tử, chỉ có thể uy nhi tử ăn canh thịt, nhưng tiểu gia hỏa này lại rất thích nằm úp sấp trước ngực cậu hút đầu nhũ, vọng tưởng có một ngày có thể hút ra sữa tươi. Bất quá cái này so với nhi tử muốn ăn tiểu kê kê hay uống nước tiểu của cậu vẫn còn tốt chán!

Thời điểm bảo bảo mới ra đời còn muốn ăn tiểu kê kê của cậu, hại cậu mắc cỡ đến hôn mê tại chỗ, cũng không biết sau đó bảo bảo có uống nước tiểu không, cậu cũng thể không biết xấu hổ hỏi trượng phu. Nếu như cuối cùng trượng phu ngăn trở nhi tử, nhi tử không ăn cũng may, còn nếu không…

Trời ạ! Cậu không dám nghĩ, cậu nhất định phải quên chuyện này, coi như cho tới bây giờ không có phát sinh qua, nếu không cậu sẽ không có mặt mũi sống trên đời, càng không có biện pháp đối mặt với nhi tử cùng trượng phu nữa…

“Oa!!! Các ngươi thật là bỉ ổi, lúc uy nhi tử bú sữa cũng làm!” Thanh âm so với chim hoàng oanh còn ngọt ngào dễ nghe hơn chợt vang lên, Ngưu Ma vương liếc qua, tên ma đầu này lại tới, còn tưởng rằng lần trước bị hắn dùng chữ kia ‘hù dọa’ thì một thời gian rất dài y cũng sẽ không dám trở lại.

Lạc Á thấy mẹ chồng đột nhiên xuất hiện mắc cỡ chết được, ôm nhi tử trước ngực đầu cúi xuống thật thấp, hận không thể biến mất luôn. Nếu như không phải mông đang bị đại kê kê ‘toàn thân là gai băng’ của trượng phu giữ chặt thì cậu thật muốn lập tức đào cái động mà chui vào.

Ô, tại sao lại bị Lộ Á nhìn thấy bộ dạng đáng xấu hổ của mình như thế này, y sao cứ thích thừa dịp trượng phu đang giúp cậu ăn con muỗi liền xuất hiện? Hại cậu mỗi lần đều mất thể diện muốn chết, cảm thấy không có mặt mũi gặp lại Lộ Á nữa.

“Phu thê các ngươi thật là một đôi cha mẹ vô lương tâm, còn làm ngay trước mặt hài tử, cũng không sợ tôn tử của ta bị hỏng mắt sao?” Lộ Á bay trên không trung, mắng mỏ nhi tử đang cùng con dâu mập hợp.

Lạc Á thẹn thùng quẫn bách muốn chết, Âu Cách Phỉ Tư lại tỏ ra xem thường. Làm hỏng mắt? Thiệt mệt mẫu hậu còn dám nói, chính y mới nên lo lắng bị châm hỏng mắt, y toàn thừa dịp người khác đang làm vô cùng thoải mái mà xông vào, nhìn người khác ân ái như thế sớm muộn nhất định sẽ bị hỏng mắt cho xem!

“Tiểu tử thối, đó là cái thái độ gì! Đáng giận, ngươi đừng tưởng rằng ta không có việc chạy tới quấy rầy, ta đây là tới thông báo cho các ngươi, tối mai đến Thiên giới tham gia yến tiệc đầy tháng của nhi tử Thước Tư.” Lộ Á bị biểu lộ khinh thường của nhi tử chọc đến nổi giận.

Thật ra thì y chính là cố ý tới quấy rầy bọn họ, cho nên ban ngày không đến mà chọn nửa đêm canh ba chạy tới thông báo, ai kêu con trai lần trước dùng chữ y sợ nhất uy hiếp y chứ.

“Người cùng Thước Tư hòa hảo?” Ngưu ma vương huy động đôi cánh to lớn màu trắng bạc che kín thân thể Lạc Á, cho dù là mẫu hậu của mình nhưng hắn cũng không muốn để y thấy thân thể Lạc Á.

Đối với chuyện mẫu hậu cùng Thước Tư hòa hảo cũng không ngoài suy nghĩ của hắn, mẫu hậu là khẩu xà tâm phật điển hình, mạnh miệng mà thôi, y đã sớm muốn cùng Thước Tư hòa hảo, chẳng qua là vẫn không biểu lộ ra. Bất quá nhi tử Thước Tư đã được mấy tháng rồi còn làm tiệc đầy tháng cái gì, chẳng qua mẫu hậu ép họ đi.

“Cái gì gọi là ta cùng Thước Tư hòa hảo, ta cùng Thước Tư vốn luôn rất tốt, chẳng qua là cùng vợ nó không tốt… nhưng mà quên đi, xem như vì lợi ích của Thước Tư, liền miễn miễn cưỡng cưỡng tiếp nhận tên kia đi!” Lộ Á hừ một cái, bĩu môi nói.

Y tuy đã từng nhiều lần len lén đi xem nhi tử của Thước Tư, nhưng vẫn không ra mặt cùng bọn họ hòa hảo, tiểu tử Thước Tư kia cũng không tới cầu xin y, bọn họ vẫn căng thẳng như vậy. Không nghĩ tới lần trước bị Âu Tư dùng chữ kia uy hiếp, nhưng lại thành cơ hội cho y và đại nhi tử làm lành, ngày đó y bị dọa sợ còn chưa tới Lưu Tinh cung liền té xỉu ngay trên hành lang Thiên cung, vừa lúc bị vợ chồng Thước Tư thấy, được bọn họ đưa về Lưu Tinh cung, y và con trai vì vậy rốt cuộc có cơ hội nói chuyện.

Từ đó về sau Chu Lợi Địch mỗi ngày đều mang theo nhi tử của hắn và Thước Tư tới Lưu Tinh cung hướng y thỉnh an, y từ từ cũng mềm lòng, rốt cuộc quyết định tiếp nhận hắn. Lần này y muốn mượn yến tiệc đầy tháng của tôn tử, hướng chúng thần tuyên bố tiếp nhận chuyện của Chu Lợi Địch cùng nhi tử, thừa nhận thân phận của bọn họ…

“Đã biết, ta sẽ đi, người còn không nhanh đi về, đừng ở chỗ này làm trở ngại chúng ta.” Ngưu Ma vương lạnh mặt, phất tay đuổi người. Không biết phụ vương có chuyện rời khỏi Thiên giới đến khi nào sẽ trở lại, chờ phụ vương trở lại, hắn nhất định phải nói phụ vương quản mẫu hậu thật tốt, mẫu hậu càng ngày càng quá đáng rồi.

“Thúc giục cái gì, ta lập tức đi ngay, nhớ ngày mai mang Lạc Á cùng tiểu tôn tử khả ái của ta cùng tới, ta chờ các ngươi nha!” Lộ Á lần này ngoài dự đoán của mọi người chưa chết nhất định không đi, lại gật đầu đáp ứng, trong mắt lóe lên một tia tà ác.

Muốn y đi không thành vấn đề, bất quá trước khi đi y nên hảo hảo dạy dỗ nhi tử không biết hiếu thuận là gì này, luôn muốn đuổi y đi, còn dùng chữ y sợ nhất uy hiếp y, đồ siêu cấp bất hiếu, đây mới là mục đích thực sự của chuyến này. Lúc này chắc chắn là bọn họ đang làm tình, như thế y mới có thể dùng chiêu tà ác đó chỉnh nhi tử chứ.

Khóe miệng tinh xảo khẽ nhếch, phun ra một chuỗi chú ngữ, sau đó một đạo kim quang bắn về nơi hạ thể vợ chồng Ngưu Ma vương đang tương liên.

“Các ngươi hảo hảo tương thân tương ái đi nha, muốn tách ra thì ngày mai tới yến tiệc đầy tháng tìm ta, ha ha ha…”

Tiếng cười tà ác còn chưa biến mất, Lộ Á đã không thấy đâu. Từng có loại kinh nghiệm này, Lạc Á kinh hoảng quay đầu nhìn trượng phu, hỏi: “Lộ Á đối với chúng ta làm cái gì? Không phải là…”

Cậu có chút sợ, Lộ Á sẽ không giống như lần trước hạ lới nguyền làm cho hạ thể bọn họ không thể tách ra, dính liền một chỗ đi!

“Tựa như lần trước vậy.” Ngưu Ma vương bất đắc dĩ gật đầu, hắn thật bội phục mẫu hậu, đều đã lớn tuổi như vậy còn làm ra loại trò đùa ác này.

“Ô ô, vậy làm sao bây giờ? Ta cũng không muốn giống như lần trước cả ngày dính liền một chỗ!” Lạc Á nức nở nói. Nhớ tới hơn một tháng kia hạ thể bọn họ cả ngày dính liền một chỗ, trượng phu mỗi ngày đều đem cậu làm thùng phân, cậu cũng thẹn thùng muốn điên rồi, mặc dù trượng phu bây giờ… vẫn như cũ, ngày ngày đi tiểu trong cái mông cậu!

Ngưu Ma vương nhíu mi, thanh mâu thoáng qua một tia không vui, lạnh giọng hỏi: “Ngươi như vậy là ghét cùng ta cả ngày dính liền một chỗ sao?”

Thấy trượng phu tựa hồ tức giận, Lạc Á vội vàng lắc đầu giải thích: “Không, ngươi đừng hiểu lầm, ta chẳng qua là cảm thấy cả ngày dính liền một chỗ như vậy rất bất tiện, hơn nữa…”

“Hơn nữa cái gì?” Móng vuốt đại thú nâng cằm Lạc Á lên, đầu ngưu to lớn tiến tới gần, thú mâu màu xanh tựa như ánh đèn rực sáng chăm chú nhìn cậu.

“Ngươi sẽ ở trong cái mông ta đi tiểu, bây giờ bảo bảo sinh ra rồi cũng không thể giúp ta uống nước tiểu, ngươi vẫn cắm ở bên trong đi tiểu, bụng sớm muộn sẽ hư mất…” Lạc Á xấu hổ rời mắt không dám nhìn trượng phu, nhỏ giọng oán giận.

“Thì ra là ngươi bởi vì cái này mà khóc… yên tâm, ngày mai ta nhất định sẽ đi tìm mẫu hậu cởi bỏ pháp thuật, để cho chúng ta tách ra, đồ ngốc!” Ngưu Ma vương nghe xong ha ha cười to, hôn lên gò má phấn nộn của tiểu kiều thê. Hắn còn tưởng rằng Lạc Á khóc vì ghét cùng hắn cả ngày ở chung một chỗ, khiến cho hắn có chút tức giận.

Kinh nghiệm lần trước cho hắn biết cùng Lạc Á cả ngày dính liền một chỗ là chuyện nguy hiểm nhường nào, hắn sẽ không lúc nào không nghĩ đến chuyện cuồng thao vật nhỏ khả ái này, như vậy sớm muộn sẽ đem cậu làm hỏng mất.

“Cám ơn ngươi, nhưng chúng ta như vậy làm thế nào đến yến hội?” Lạc Á lo âu chỉ hạ thể hai người dính chặt, vẻ mặt khổ não. Bọn họ như vậy thậm chí ngay cả y phục cũng mặc không xong thì làm sao có thể đi được, sẽ có rất nhiều người tham gia yến tiệc đầy tháng a.

“Đây chính là một vấn đề…” Ngưu Ma vương nhíu chặt thú mi màu bạc, mẫu hậu thật biết chỉnh người mà.

“Ha ha ha……” Tiểu hùng ngưu trong ngực Lạc Á đột nhiên nở nụ cười, tựa hồ cũng cảm giác được phiền não của cha mẹ, đối với tình trạng quẫn bách của bọn họ chỉ cảm thấy hết sức buồn cười.

“Tiểu tử thối, không cho phép!” Ngưu Ma vương tức giận rống to. Đáng giận, ngay cả nhi tử cũng cười hắn!

Lạc Á mắc cỡ đỏ mặt, ngay cả nhi tử cũng cười nhạo cậu, ô ô…

Hôm sau — Thiên giới

Tiệc đầy tháng nhi tử của Mễ Thác Thước Tư được làm hết sức náo nhiệt, chúng thần Thiên giới toàn bộ đều được mời, ngay cả đứa con thứ hai bị Thần Hậu ghét nhất Ám thần Hắc Nặc Lỗ Tư cũng đi, bất quá Thần Vương có việc nên vẫn chưa xuất hiện.

Yến hội tiến hành được một nửa Âu Cách Phỉ Tư mới từ từ đến, chúng thần thấy hắn cũng lấy làm kinh hãi, không phải là bởi vì màu tóc của hắn, mà là bởi vì hắn ăn mặc. Chiến thần cao lớn uy vũ, tuấn mỹ lạnh lùng mặc một bộ áo choàng cực lớn màu đen, che kín từ đầu tới chân, trước ngực còn ôm một món đồ rất lớn, chẳng lẽ là lễ vật đưa cho tiểu chất tử!

“Tham kiến Tam điện hạ.” Thị nữ xinh đẹp động lòng người, vóc dáng thon thả tiến lên hành lễ, đưa tay muốn giúp Âu Cách Phỉ Tư cởi áo choàng trên người.

Nào ngờ sắc mặt Âu Cách Phỉ Tư lập tức đại biến, món đồ trong ngực hắn bị dọa sợ đến giật bắn một cái, Âu Cách Phỉ Tư lập tức phát ra khí phách cường đại, đem thị nữ muốn chạm hắn bắn đánh bay.

“Cút ngay!”

Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Âu Cách Phỉ Tư, vốn còn định tới thỉnh an hắn nhưng thấy thế liền không dám nữa.

Âu Cách Phỉ Tư lúc này mới nhận ra được mình thất thố, bất đắc dĩ khẽ cau mày, không phải là hắn cố ý làm người khác chú ý, mà là trong áo choàng hắn có thứ tuyệt đối không thể để cho người khác thấy. Lạc Á đang trốn ở bên trong, trong ngực còn ôm nhi tử vẫn cắn đầu nhũ cậu đang ngủ, pháp thuật của mẫu hậu khiến cho bọn họ bây giờ không thể mặc quần áo, hắn chỉ có thể khoác áo choàng rồi cho Lạc Á núp ở bên trong.

Trong áo choàng đen nhánh, Lạc Á cưỡi trên côn thịt của nam nhân cũng không biết vừa rồi thiếu chút nữa cậu liền bị người khác phát hiện, cậu chỉ nghe được chung quanh vô cùng ồn ào, tựa hồ đã đến nơi tổ chức yến hội.

Hy vọng nhi tử có thể luôn ở trong mộng đẹp, ngàn vạn chớ tỉnh bây giờ, nếu không phát ra âm thanh liền nguy to. Cậu cũng không thể phát ra âm thanh, nhưng thật là khó, từ đêm qua bị làm đến bây giờ hậu đình đã sưng đỏ không chịu nổi, trượng phu tùy tiện làm một động tác rất nhỏ, cũng sẽ làm cho cậu vô cùng có cảm giác…

Bất quá khó nhịn hơn nữa cũng phải nhịn, cậu và trượng phu đang trần như nhộng, toàn bộ cái mông quang lõa, đại kê kê của trượng phu còn cắm trong cái mông cậu, tuyệt không thể để cho chúng thần ở đây biết được.

“Thật xin lỗi, Tam điện hạ tha mạng!” Thị nữ xui xẻo ngã xuống đất lại vội vàng bò đến trước mặt Âu Cách Phỉ Tư, sợ hãi liều mạng dập đầu cầu xin tha thứ.

Nam nhân lạnh lùng phất tay cho nàng lui ra, thị nữ thở phào nhẹ nhõm lập tức rời đi.

Lạc Á ở trong áo choàng khẽ cau mày, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì sao? Cậu ở bên trong cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ có thể dùng tai nghe ngóng.

Âu Cách Phỉ Tư phát hiện chúng thần cũng nhìn hắn nhỏ giọng nghị luận, mày kiếm anh tuấn cau càng lợi hại hơn, đồng mâu xanh thẫm hung ác nhìn lướt qua chúng thần đang chụm đầu kề tai, chúng thần lập tức bị dọa sợ đến câm như hến, toàn bộ cúi đầu không dám nhìn thêm.

Ngưu Ma vương ở Thiên giới là một kẻ hung bạo, chọc giận hắn thì tùy thời đều có thể mất mạng!

Âu Cách Phỉ Tư khẽ hừ nhẹ một tiếng sau mới hướng đại điện đi tới, huynh tẩu đang đứng ở nơi đó nhìn hắn, tiểu thọ tinh bị một người không nghĩ tới ôm lấy.

Nam nhân vừa động Lạc Á liền thảm, thiếu chút nữa kêu thành tiếng. Mỗi khi nam nhân đi một bước, côn thịt to lớn trong cái mông sẽ động một cái, nhẹ nhàng ma sát tràng bích, cảm giác ngứa ngáy tuyệt vời lập tức vọt tới ót, mật dịch phong phú lại chảy ra.

Cậu cắn thật chặt môi dưới, đem tiếng rên rỉ nhiều lần đến khóe miệng cứng rắn nuốt trở về, nam nhân không biết cậu khổ, bước chân rất lớn, đại kê kê mấy lần đụng phải chỗ sâu trong tao huyệt nhạy cảm, nhưng chẳng qua là vừa đụng phải liền lập tức rời đi, thật giống như lông vũ gãi ngứa. Cảm giác kia thực phiền lòng, khiến cho chỗ sâu trong cái mông hảo trống rỗng…

Chờ lúc trượng phu dừng lại, Lạc Á đã đầu đầy mồ hôi, vừa định nôn mửa, bên ngoài áo choàng liền vang lên một giọng nam lạnh như băng uy nghiêm.

“Ngươi đã đến rồi.”

Lạc Á lập tức bị dọa sợ đến một cử động cũng không dám, lẳng lặng nằm áp vào ***g ngực lạnh như băng lại tràn đầy cảm giác an toàn của trượng phu, hai lỗ tai giơ lên thật cao, cẩn thận lắng nghe động tĩnh chung quanh, thần kinh vô cùng căng thẳng.

Đối diện với Âu Cách Phỉ Tư là đại ca trong tam bào thai như cùng khuôn in ra, trên người luôn tỏa ra vạn đạo kim quang chói mắt, hắn chỉ khẽ ừ một tiếng. Trừ Lạc Á, hắn đối với người khác cũng vô cùng lạnh lùng, bất quá đại ca cũng lạnh lùng giống hắn chắc sẽ không để ý.

“Tam điện hạ, cám ơn ngươi, hân hạnh đón tiếp.” Đứng bên cạnh nam nhân tóc vàng, mỹ nam tử tóc xám giống như bách hợp cao quý xinh đẹp, ưu nhã hướng hắn chào một cái, phong độ phiên phiên, thần thái không thua bất kỳ kẻ nào ở đây. Không hổ là ánh sáng của nhân loại, để cho chúng thần Thiên giới cũng thưởng thức Thánh Đức Thái tử Chu Lợi Địch.

“Mãi không thấy ngươi xuất hiện nên chúng ta còn tưởng rằng ngươi không tới.” Nam nhân tóc đen hôm nay ôm nhân vật chính – tiểu quang sư cười nói, hắn và mỹ nam tử tóc vàng cùng Âu Cách Phỉ Tư có khuôn mặt giống hệt nhau.

“Ngươi cũng tới thì ta làm sao không đến được.” Nhìn nhị ca của mình, Âu Cách Phỉ Tư lạnh lùng nhếch môi. Không nghĩ tới lại ở chỗ này đụng phải hắn, còn thấy hắn biến thành người hình, thật là ly kỳ! Chẳng lẽ hắn không sợ mẫu hậu thấy sẽ bị hù chết sao!?

“Tại sao không thấy em dâu khả ái cùng tiểu hùng ngưu của chúng ta? Lần trước cứu các ngươi, chỉ vội vàng cùng em dâu gặp mặt một lần, không có cơ hội cùng em dâu trò chuyện mấy câu.”

Tiểu chất tử trong ngực Hắc Nặc Lỗ Tư đang chơi đùa với mái tóc dài của hắn, Ám thần tò mò hỏi đệ đệ, kim mâu so với đại ca nhạt hơn một chút nhìn chằm chằm món đồ đệ đệ ôm trước ngực, nhanh chóng lướt qua một tia tà ác không rõ ý nghĩa.

“Sao không đưa tam Vương phi cùng tiểu điện hạ đến? Tiểu điện hạ nghe nói cũng sắp đầy tháng.” Chu Lợi Địch cũng ôn nhu cười hỏi, ánh mắt xanh biếc so với phỉ thúy còn xinh đẹp hơn quan sát ba huynh đệ sinh ba đứng chung một chỗ.

Ba nam nhân được xưng tụng là đẹp nhất Thiên giới nhất tuy có khuôn mặt giống nhau nhưng khí chất lại khác xa một trời một vực, cho người ta cảm giác hoàn toàn bất đồng. Trượng phu của hắn là lãnh khốc uy nghiêm, Nhị điện hạ là tà mị lỗ mãng Tam điện hạ lại là lãnh đạm hung ác, đều là siêu cấp mỹ nam tử trên đời hiếm thấy, mị lực vô biên. Bốn phía chúng thần ánh mắt toàn bộ tập trung ở trên người ba huynh đệ, những nữ thần xinh đẹp người người gò má ửng hồng, trong mắt tất cả đều là mê luyến…

Lạc Á nghe có người nhắc tới mình và nhi tử, bị dọa sợ đến ngừng thở, tim đập như đánh trống. Lúc này cái mông nhỏ càng ngày càng ngứa, chỗ sâu càng ngày càng trống rỗng, con muỗi bắt đầu làm ác, thật muốn đại băng kê của nam nhân có thể hung hăng đâm vào.

Cái mông nhỏ cơ khát không khỏi len lén xiết hai cái, động tác nhẹ nhàng vô cùng lại làm cho nam nhân âm thầm kêu khổ. Cắm trong cái mông đều là *** dịch lại không thể động, thật là ‘sống không bằng chết’, hắn phải cắn chặt hàm răng mới có thể miễn cưỡng khống chế mình. Bây giờ tiểu kiều thê lại giãy giụa, không phải là muốn tánh mạng của hắn sao!

Tuy biết tiểu kiều thê không phải cố ý, càng không phải là dụ dỗ hắn, nhưng vẫn khiến cho hắn thiếu chút nữa không thể kiềm chế, hắn sắp không khống chế được bản thân nữa!

“Tiểu hùng ngưu hôm nay có chút không thoải mái, Lạc Á muốn chiếu cố nó nên không tới được, lần sau sẽ dẫn bọn họ cùng đi.” Âu Cách Phỉ Tư miễn cưỡng áp xuống dục hỏa đang làm loạn trong cơ thể, mặt không đổi sắc trả lời. Nhìn vẻ mặt của hắn bây giờ thật khó có thể tưởng tượng là hắn đang làm chuyện *** uế hạ lưu đến nhường nào!

“Nguyên lai là như vậy! Ngươi ôm thứ gì trong áo choàng đó, có phải lễ vật muốn tặng cho tiểu chất tử hay không, cho ta xem một chút!” Ám thần ồ một tiếng thật dài, ánh mắt tà mị khôn khéo quan sát vật trong ngực đệ đệ, bỗng dưng đưa tay muốn kéo áo choàng đệ đệ ra. Vừa rồi thị nữ muốn lấy áo choàng xuống lại bị đệ đệ phản ứng lớn như vậy, bên trong khẳng định cất giấu cái gì quan trọng.

Lạc Á núp trong áo choàng bị dọa đến toàn thân phát run, sống lưng toát ra mồ hôi lạnh, lần này mà bị phát hiện thì xong rồi!

“Ngươi làm gì thế!” Âu Cách Phỉ Tư cũng sợ hết hồn, lập tức bắn một đạo lục quang đẩy tay của nhị ca ra. Tay hắn đang ôm Lạc Á, không có cách đưa ra, cũng may có thể sử dụng pháp thuật.

Bị dọa sợ nên tiểu kiều thê run hết sức lợi hại, tiểu huyệt cũng hơi co rút lại như muốn hút đi huyết mạch của hắn, làm hắn thật sự không nhịn được, côn thịt to lớn từ từ động đậy. Đứng trước mặt hai ca ca cùng một tẩu tẩu, chung quanh còn có rất nhiều thần linh, nhưng hắn không quản được nữa…

Lạc Á không nghĩ tới trượng phu lại dám trước mặt nhiều người như vậy động, sửng sốt một chút, lập tức đưa tay che miệng lại. Vẫn chờ đợi trượng phu trừu sáp, lúc này rốt cuộc như nguyện, khoái cảm mãnh liệt tuôn trào, kích thích chưa bao giờ từng có khiến cho cậu thoải mái muốn phát điên…

“Thứ đang động trong ngực ngươi rốt cuộc là bảo bối gì?” Ám thần tươi cười càng tà mị, hắn cũng không buông tha cho tam đệ, lại muốn đưa tay giật lấy đụng áo choàng.

“Không liên quan đến ngươi.” Âu Cách Phỉ Tư lạnh lùng mắng, lại phát ra một đạo lục quang hất văng tay của nhị ca, côn thịt vẫn không dừng lại mà tiếp tục trừu sáp, cẩn thận từ từ di động, chỉ cần vừa động thì chính hắn cũng không muốn ngừng.

Tiểu huyệt của tiểu kiều thê thế nào lại thắt chặt như vậy, xem ra cậu cũng giống như hắn, sớm nhịn không nổi! Thật thoải mái, không nghĩ tới ở trước mắt người khác làm sẽ thoải mái như vậy, kích thích chết mất!

Dục vọng khiến cho Chiến thần mất đi lý trí, rõ ràng nhị ca đã nổi lên nghi ngờ, hắn vẫn như cũ mạo hiểm bị chúng thần phát hiện, ở trước mặt mọi người trộm thao tiểu kiều thê, thật sự làm cho người ta bội phục hắn lớn mật cùng háo sắc.

“Ngươi càng không cho ta xem thì ta càng muốn xem.”

Hắc Nặc Lỗ Tư đang chuẩn bị gây sự cùng đệ đệ, lại bị đại ca ngăn trở.

“Đủ rồi! Đừng ở tiệc đầy tháng của nhi tử ta làm loạn, chú ý một chút!” Thước Nhĩ Thác Tư không vui trừng mắt nhìn Nhị đệ thích gây sự, trầm giọng cảnh cáo.

“Ngại quá.” Phụ thân của nhân vật chính đã lên tiếng, Hắc Nặc Lỗ Tư không thể không cho người ta mặt mũi, trong lòng vẫn không cam, nghĩ, thật đáng tiếc, khó lắm mới bắt được nhược điểm của Âu Tư, có cơ hội để cho Chiến thần bình thường cực kỳ lãnh khốc ở trước mặt chúng thần mất thể diện.

Âu Cách Phỉ Tư lạnh lùng hừ một tiếng, bụng đột nhiên hơi ươn ướt, có thứ gì phun ở trên người hắn, trong áo choàng đồng thời vang lên một thanh âm ‘xì xì’ kỳ quái, đây là tiếng lúc đi tiểu mới có.

Thanh mâu thoáng qua một tia kinh ngạc, không thể nào, Lạc Á lại bị dọa đến tiểu ra!

Không sai, Lạc Á bị hù dọa cho sợ gần chết, tuy cậu chìm đắm trong khoái cảm mập hợp nhưng thần kinh vẫn rất căng thẳng, cảm giác kích thích tùy thời sẽ bị phát hiện cùng sợ hãi khiến cậu không chịu nổi, mất thể diện tiểu ra.

Phát hiện mình bị dọa sợ đến tiểu ra, Lạc Á xấu hổ muốn chết, lúc này lại nghe đến giọng nam khinh bạc tà nịnh mê người kia vang lên.

“Các ngươi nghe được thanh âm gì không?” Hắc Nặc Lỗ Tư cố ý hỏi huynh tẩu bên cạnh, kim mâu một mực không rời khỏi món đồ đệ đệ ôm trong người. Trong ngực Âu Tư quả nhiên cất giấu một người, về phần thân phận người nọ ra sao…

Kim mâu chợt trở nên sáng chói, muốn nhìn thấu thứ bên trong áo choàng đệ đệ, Âu Cách Phỉ Tư lập tức làm phép, để cho hắn chỉ có thể nhìn đến một màu xanh biếc, cái gì khác cũng không thấy.

“Xem ra pháp lực của ngươi khôi phục không ít, rất nhanh liền có thể hoàn toàn phục hồi như cũ.” Lại thất bại Hắc Nặc Lỗ Tư có chút bất đắc dĩ, liếc nhìn mái tóc màu xanh đậm của đệ đệ, cười nói.

Âu Cách Phỉ Tư không trả lời, tàn nhẫn trừng mắt nhìn nhị ca một cái, hắn tỏ rõ là cố ý muốn cho mình ở trước mặt chúng thần bối rối, đừng để cho mình bắt được nhược điểm của hắn nếu không mình nhất định sẽ đáp lễ hắn thật tốt.

“Nhị điện hạ lỗ tai thật tốt, có thể nghe được thanh âm chúng ta nghe không được.” Chu Lợi Địch mở miệng hòa giải, khóe miệng vẫn mỉm cười tựa như gió xuân tháng hai ấm áp động lòng người.

“Ta cũng không có nghe được thanh âm gì.” Mễ Thác Thước Tư cũng lắc đầu, lạnh lùng nói.

Vốn Lạc Á tưởng rằng chết chắc lại nghe được đối thoại của bọn họ, khóe miệng nâng lên, ở trong lòng thở dài một tiếng. Cũng may lỗ tai bọn họ không tốt, thật là may mắn, cuối cùng tránh được một kiếp, còn tưởng rằng lần này nhất định sẽ bị phát hiện chứ!

Hắc Nặc Lỗ Tư liếc mắt, thanh âm rõ ràng như vậy họ sao lại không nghe được, bọn họ là đang cố ý giúp Tam đệ mà.

“Mẫu hậu đâu?” Âu Cách Phỉ Tư không để ý tới nhị ca nữa, quay đầu hỏi đại ca. Làm nhẹ như vậy bây giờ không đã ghiền, hỏi mẫu hậu một tiếng xong rời đi, ra bên ngoài tìm một chỗ hảo hảo làm cho đủ!

“Mới vừa rồi còn ở đây, Hắc Tư gần tới là đi rồi.” Minh thần liếc nhìn nhị đệ. Hắc Tư mới đến cửa chính, mẫu hậu thấy được khí của hắn liền bị dọa chạy, không biết đã chạy đi đâu!

“Ta đi tìm y, cái này là lễ vật cho nhi tử ngươi.” Âu Cách Phỉ Tư biến ra một thanh đao đính bảo thạch lấp lánh rực rỡ, đưa đến trên người tiểu quang sư trong ngực nhị ca.

Bộ dáng tiểu quang sư có sừng màu vàng tuyệt đẹp, rất giống thú hình của đại ca, uy phong lẫm lẫm, hào quang vạn trượng. Bởi vì so với tiểu hùng ngưu nhà mình lớn hơn, hình thể tiểu quang sư cũng gấp đôi tiểu hùng ngưu, dáng dấp so với tiểu hùng ngưu cường tráng hơn rất nhiều.

Tiểu quang sư thấy bảo đao thì vô cùng thích, lập tức buông tha việc đùa giỡn tóc nhị thúc, cầm lên bảo đao không lớn lắm chơi đùa, rõ ràng vô cùng thích phần lễ vật này.

“Cám ơn Tam điện hạ.” Chu Lợi Địch lời còn chưa nói hết, liền thấy Âu Cách Phỉ Tư vội vàng xoay người rời đi, lục mâu trong suốt cơ trí thoáng qua một tia vui vẻ kỳ quái, không nghĩ tới hai vợ chồng Tam điện hạ lá gan lớn như vậy.

“Đệ tức của chúng ta giống như đã tới, không biết tiểu chất tử có tới không.” Hắc Nặc Lỗ Tư ôm bả vai ca ca, *** uế cười cợt.

“Nhàm chán!” Minh thần liếc mắt nhìn đệ đệ.

Chu Lợi Địch lắc đầu mỉm cười, hy vọng lần sau có thể cùng em dâu núp dưới áo choàng chính thức gặp mặt, có cơ hội nói chuyện với nhau…

Bên ngoài Thái Dương thần điện không có một bóng người, tất cả mọi người bao gồm thị vệ cũng được Chu Lợi Địch mời vào trong điện uống rượu, Âu Cách Phỉ Tư dục hỏa đốt người ôm Lạc Á mới ra khỏi đại điện, liền khẩn cấp bay lên nóc thần điện, kéo áo choàng bao Lạc Á ra, đem cậu đè trên nền ngói bằng vàng lạnh như băng mà cuồng thao.

“Tiểu tao hóa, vừa rồi lại một mực cám dỗ ta, còn dám đi tiểu lên người ta, xem ta thao chết ngươi…”

“Oh ah… ta không có cám dỗ ngươi… oh oh…… ta không phải cố ý muốn đi tiểu… ách a a a…… tha thứ ta… a……” Tiểu kiều thê lắc đầu kêu oan, thân thể bị đâm đến sắp tan chảy, tiểu huyệt vui sướng kẹp chặt thú hành nam nhân mà bú mút, hưởng thụ khoái cảm mãnh liệt khi bị xâm chiếm.

Mới vừa rồi thật là quá kinh hiểm, cũng may mọi người đầu nghễnh ngãng, nếu không hai vợ chồng bọn hắn bây giờ khẳng định sớm bị tất cả mọi người cười nhạo, không mặt mũi nào gặp người nữa!

“Ta nói ngươi đang câu dẫn ta, còn cố ý đi tiểu lên người ta, không cho phép phản bác!” Nam nhân bá đạo mắng, đại côn thịt vừa trướng lại vừa đau cuồng loạn đâm chọc trong tiểu huyệt ấm áp nóng bỏng. Vảy rắn cùng gai băng giá lạnh nhanh chóng ma sát tràng bích ướt át, đem mật dịch cuồng phun ra, làm tăng thêm vẻ tiên diễm trên nền ngói xinh đẹp xa hoa dùng vàng ròng làm ra này…

Ngưng mắt nhìn tiểu kiều thê dưới ánh trăng động lòng người, lộ ra mỹ thái kinh người, đồng mâu màu xanh biến thành xanh đậm, tiểu kiều thê tối nay giống như càng thêm mê người hơn trước. Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lại đẫm mồ hôi và nước mắt có chút hoa lệ, hắn thích nhất đôi môi đỏ mọng bị cắn đến xuất huyết, da thịt bị mồ hôi thấm ướt như hoa anh đào xinh đẹp ướt sương ở dưới ánh trăng tỏa ra ánh sáng yêu diễm mê người, tựa như phấn ngọc thượng hạng. Càng nhìn càng cảm thấy tiểu kiều thê thật là đẹp, hảo mê người, khiến cho người ta thật là muốn hung hăng chiếm giữ làm của riêng…

“Ưm, đã biết… a a…… là ta không biết xấu hổ câu dẫn ngươi… oh a a… nha nha… là ta…… cố ý đi tiểu trên người ngươi…… a ha… ta biết… sai lầm rồi… xin ngươi…… trừng phạt ta… A a a a……” Bị khoái cảm bắt làm tù binh đầu óc Lạc Á loạn thất bát tao, mất đi khả năng suy nghĩ, ngoan ngoãn như nam nhân mong muốn, *** loạn kêu lên.

“Lại tự mình cầu xin ta trừng phạt ngươi, tiểu tao hóa hảo *** đãng, ôm nhi tử còn bị ta thao đến thích như vậy, còn lớn tiếng kêu cơ khát như vậy, cũng không sợ đánh thức nhi tử sao?” Nam nhân tà ác cười, liếm vết máu rơi trên cánh môi phấn nộn, lại đưa tay bóp một đầu nhũ khác không bị nhi tử mút.

Được nam nhân nhắc nhở, Lạc Á vội vàng nhìn nhi tử trong ngực, tiểu hùng ngưu ngủ thực say, đối với động tác kịch liệt của bọn họ chẳng qua là nhẹ nhàng rên rỉ hai tiếng nhưng cũng không mở mắt.

Lạc Á hơi an tâm, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng, điều chỉnh tư thế trên tay, cố gắng ôm nhi tử, để cho bé có thể ngủ an ổn, sẽ không bởi vì động tác kịch liệt của nam nhân mà rơi ra…

“A a a… đâm tới… đâm tới…… chính là chỗ đó… a a…… con muỗi vừa cắn ta… vừa làm phép… a nha nha… cứu… ta…” Đột nhiên đại kê kê của nam nhân giống như trụ băng sáp đến chỗ sâu trong cái mông, đỉnh đến cúc tâm sưng đỏ, khiến cho Lạc Á lập tức quên sự tồn tại của nhi tử, kêu đến chết đi sống lại.

Thân thể tựa như bị vạn đạo lôi điện cùng nhau đánh trúng, nếu bị điện giật chết thì thật đáng sợ, ngay cả tim cũng bị giật đến co quắp tê dại, khiến cho cậu thiếu chút nữa lại mất khống chế.

“Con muỗi? Ngươi thật rất giống một con muỗi cái, một con muỗi cái khả ái làm người ta muốn ăn…” Nam nhân sắp cười chết, đem tiểu thịt huyệt trơn trượt sáp đến kêu ‘xích phốc, xích phốc’, hợp với thanh âm thân thể va chạm tình sắc vang dội, đan xen vào nhau tạo thành nhạc khúc *** uế tối thượng.

Dưới ánh trăng màu bạc sáng tỏ, phu thê Ngưu Ma vương hoàn toàn trầm mê trong bể dục, đem nhi tử kẹp ở giữa, giống như hai con mèo hoang đang phát tình, ở trên nóc Thái Dương thần điện làm đến khí thế ngất trời. Bọn họ hoàn toàn mặc kệ chúng thần đang ở phía dưới, bất cứ lúc nào cũng có thể bị phát hiện, dù sao bọn họ ngay trước mặt chúng thần cũng dám núp trong áo choàng ân ái…

Cũng may phía dưới yến tiệc đầy tháng đang rất náo nhiệt, người người trong đại điện hoàn toàn không chú ý tới trên nóc nhà có người, lại không nghĩ đến lại có người dám ở trên đỉnh đầu bọn họ mập hợp…

“Nha ách… ta mới không phải con muỗi cái, con muỗi cái không sanh được tiểu ngưu… a a…… ta là… ta là bò cái nhỏ…… ác oh oh……” Lạc Á vừa sảng khoái rên rỉ, vừa lắc đầu cải chính.

Trong mông cậu tuy có con muỗi nhưng cậu tuyệt đối không muốn biến thành con muỗi, vậy quá đáng sợ đi! Cũng không biết trong cái mông là con muỗi đực hay là con muỗi cái? Chắc là muỗi đực đi! Chỉ có muỗi đực mới có thể dữ dội như vậy, hư hỏng như vậy, lại thích loạn cắn cậu, bất quá con muỗi này tựa hồ pháp thuật vô cùng cao cường, ngay cả trượng phu là Chiến thần lợi hại như vậy cũng không có cách nào trị nó.

Ai, cũng không biết con muỗi hung hãn lợi hại như thế làm sao lại chạy vào cái mông cậu, nó có phải muốn cả đời ở trong mông của cậu, sau đó ăn thịt cậu, uống máu của cậu, một mực hành hạ cậu a!

“Phụt! ” Nam nhân thấy thực buồn cười, hắn nếu biết suy nghĩ trong lòng tiểu kiểu thê, nhất định sẽ cười lợi hại hơn nữa đi.

“Được, ngươi là bò cái nhỏ, không phải là con muỗi cái, ta nói sai. Xin hỏi trên đời này bò cái nhỏ thích gì nhất?”

Nam nhân đặt câu hỏi, đồng thời côn thịt to lớn cố ý để trước tiểu đậu trong cúc tâm kịch liệt cọ xát xoay tròn, hy vọng câu trả lời không cần nói cũng biết.

“Nha nha nha ——” Khoái cảm mãnh liệt khó có thể tưởng tượng xỏ xuyên qua toàn thân Lạc Á, đôi môi đỏ mọng mở to tới cực điểm, phát ra tiếng thét chói tai giống như muốn chết đi, thân thể kịch liệt co rút run rẩy.

Vừa vặn lúc này trong đại điện phía dưới vang lên tiếng đàn tuyệt vời vô cùng, mê hoặc tâm hồn, làm cho chúng thần kích động vỗ tay, át đi tiếng thét chói tai của Lạc Á. Tiếng đàn này do Chu Lợi Địch đánh ra, Chu Lợi Địch tuy là loài người nhưng tài đánh đàn so với Nhạc thần còn xuất sắc hơn.

Tiên nhạc mê hoặc lòng người làm cho Ngưu Ma vương càng thêm phấn kích, đi theo tiếng nhạc động lòng người chợt nhanh chợt chậm, chợt cao chợt thấp, hắn dùng tiết tấu hỗn loạn xỏ xuyên tiểu huyệt vô luận làm như thế nào cũng vĩnh viễn chật hẹp như xử tử, đâm chọc vào thân thể nhu nhược, khiến cho tiểu kiều thê lắc lư còn lợi hại hơn hồi nãy.

Lạc Á lớn tiếng thét lên, hai chân rời khỏi eo nam nhân ở trên không trung hưng phấn đá lung tung, động tác vô cùng mãnh liệt cùng tiếng thét hưng phấn chói tai cuối cùng đánh thức tiểu hùng ngưu vẫn đang ngủ say…

Thú đồng hồng sắc giống Lạc Á như đúc mở ra, nghi ngờ nhìn mẫu thân hét đến chết đi sống lại, khóe miệng đều là nước miếng, còn chảy một ít xuống người mình. Mẫu thân có phải đói bụng hay không? Kêu thật là lớn tiếng, làm bé mới tỉnh cũng cảm thấy thật là đói nha!

Tiểu hùng ngưu đối với đầu nhũ một mực ngậm trong miệng từ sớm đã bị mình hút lớn như trái anh đào lại nhanh chóng dùng sức bú liếm, biết rõ không thể nào hút ra sữa nhưng bé luôn thích ăn đầu nhũ của mẫu thân vừa thơm lại vừa ngọt…

“A a a a…… Tiểu Ngưu…… Ngưu… oh oh oh oh oh…… con muỗi… con muỗi…” Lạc Á phát hiện nhi tử đã tỉnh lại loạn hút cậu, đầu nhũ bị hút thật sự rất ngứa, con muỗi còn một khắc cũng không chịu nghỉ lại hung hăng cắn cậu, khoái cảm mãnh liệt khiến cậu ngay cả một lời cũng nói không rõ.

“Bò cái đáng giận, ta đây thương ngươi như vậy, thế nhưng ngươi thích nhất lại không phải là ta!” Nam nhân giận dữ, hắn cho là tiểu kiều thê nhất định sẽ nói thích nhất hắn và côn thịt của hắn, nào ngờ lại là ‘Tiểu Ngưu Ngưu’ cùng ‘con muỗi’, tức chết hắn mà!

Lạc Á mê mang nhìn mặt vẻ trượng phu đột nhiên đầy giận dữ, thấy thực khó hiểu, mình làm sai cái gì khiến cho trượng phu tức giận như thế.

Nhưng cậu căn bản không có cơ hội hỏi, trượng phu giận dữ giống như phát điên cuồng bạo sáp tiểu huyệt cậu, côn thịt liền trở nên lớn gấp đôi, gai băng trên thú hành cũng dài ra, mấy cái gai trên đại đầu đỉnh cũng đâm ra, tựa hồ chuẩn bị đem cậu làm đến hỏng mất, thao xuyên cái mông của cậu…

“Không muốn… A a… thật là đau…… ô ô ô…… tiểu huyệt muốn hư… a a a…… ngươi ăn nhẹ một chút… a a…… ngươi ăn con muỗi nhẹ một chút… oh oh oh… đâm chết mất… A a a a…… Ngưu ca ca chớ đâm con… muỗi… ngươi đâm con muỗi, con muỗi liền đâm ta… oh a…… Tiểu Ngưu… Ngưu chớ hút…… cầu xin con đừng hút… đầu nhũ cũng bị con hút nát rồi… ô a a…” Lạc Á vừa khóc lớn vừa cầu khẩn, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng trắng bệch vì đau.

Cậu tựa hồ rất thống khổ, nhưng côn thịt nhỏ nhắn không bị khống chế phía dưới lúc trước ỉu xìu vậy mà lại cương lên, lần này không phải là muốn đi tiểu, là muốn bắn tinh. Đau nhức lạnh đến tê dại xen lẫn trong khoái cảm không tưởng khiến cho cậu đang đau muốn chết đồng thời cũng cảm thấy khoái cảm liên tiếp!

“Hỏi ngươi một lần nữa, trên đời này ngươi thích nhất là cái gì? Không cho phép trả lời sai nữa, nếu không thật sự làm nát cái mông cùng bụng ngươi, để cho ruột và bụng của ngươi thối ra.” Nam nhân buông lời uy hiếp kinh khủng.

“Ô ô ô… ta thích……” Lệ mâu hồng sắc e ngại liếc nhìn trượng phu, do dự nên trả lời như thế nào, chỉ sợ trả lời sai sẽ khiến cho cái mông cùng bụng bị làm nát mất.

“Thích gì, nói mau!” Nam nhân thúc giục, phút chốc biến thành đại ngưu quái, thú hành hung ác kinh người nhắm đến nơi sâu thẳm vừa đâm vừa vươn cánh bay đi!

Âu Cách Phỉ Tư không biết sau khi hắn bay đi, có hai người thị nữ lập tức ôm bụng cười vang, xoay người biến lại là người hắn muốn tìm – Lộ Á cùng một tiểu nam hài dáng dấp rất giống Lộ Á.

“Mẫu hậu, cười chết ta rồi. Không nghĩ tới Tam ca luôn là bộ mặt quan tài, lại to gan háo sắc như vậy!” Tiểu nam hài tóc vàng mắt xanh, da trắng như tuyết, chừng mười bốn, mười lăm tuổi đối với Lộ Á cười nói, cười đến chảy nước mắt.

“Mặc Nhĩ, ta nói với ngươi Tam ca của ngươi bây giờ biến thành đại sắc ngưu, ngươi còn chưa tin, bây giờ thì tin rồi đi! ” Lộ Á nhìn Thất nhi tử của mình – Mộng thần Mặc Thụy Nhĩ hừ một cái, y cũng sắp cười chết, hình ảnh con thứ ba mang theo thê nhi hoảng hốt chạy trốn thật sự rất buồn cười.

Y vẫn muốn nhìn con dâu hạ thể tương liên cùng con trai sẽ tới tham gia yến tiệc đầy tháng như thế nào, không ngờ đứa con thứ hai đột nhiên xuất hiện, khiến cho y bị dọa sợ lập tức bỏ trốn, lại vừa lúc đụng phải Thất nhi tử cũng ở đây trốn tránh. Y liền mang nó canh giữ bên ngoài Thái Dương thần điện, chờ con thứ ba đi ra, ai ngờ con thứ ba vừa ra tới liền vội vã ôm lão bà bay lên trên nóc nhà đánh dã chiến, có xuân cung đồ miễn phí để xem, bọn họ dĩ nhiên sẽ không cự tuyệt, vẫn núp ở phía dưới nhìn lén, sau đó cố ý đợi khi đứa con thứ ba làm đến thời điểm cuối cùng sẽ biến thành thị nữ chạy ra hù dọa bọn họ, ha ha ha…

“Không nghĩ tới Tam ca bình thường khôn khéo như vậy, lại không phát hiện ra là chúng ta… ”

“Ngưu Ma vương không phát hiện các ngươi, nhưng ta phát hiện! Tiểu Mặc Nhĩ, cuối cùng đã tìm được ngươi!” Mặc Thụy Nhĩ lời còn chưa nói hết, sau lưng liền truyền tới một tiếng cười sảng khoái tục tằn.

Mặc Thụy Nhĩ ở trong lòng kêu to không ổn, A Đức Thái tên lão đầu biến thái kia đuổi tới, mình tại sao xui xẻo như vậy, lại bị lão yêu quái này coi trọng, đều là lỗi của Tam ca. Sớm biết cũng không hù dọa Tam ca chạy mất, như vậy giờ phút này còn có thể để cho Tam ca giúp ngăn cản một chút!

“Mẫu hậu, chạy mau!” Mặc Thụy Nhĩ sợ hãi quay đầu, nhìn một đầu tóc quăn màu lửa đỏ, khắp người đều là chú ấn, nam thần trung niên so với Âu Cách Phỉ Tư còn cao lớn khôi ngô hơn liền bị dọa sợ đến thét chói tai.

Thật sự là quả báo, vừa rồi bọn họ vẫn còn dọa người, bây giờ lập tức liền đến phiên bọn họ bị người dọa cho phải chạy trốn!

“Không còn kịp rồi, A Đức Thái pháp lực cao cường, chúng ta không trốn thoát, mau biến thân.” Lộ Á lắc đầu.

A Đức Thái cùng trượng phu y ngang hàng, ngay cả bọn Thước Tư đều không phải là đối thủ của hắn, hiện tại trượng phu lại không có ở đây. Trong đại điện tuy nhiều thần linh tề tụ nhưng chờ bọn họ đi ra Mặc Nhĩ sợ rằng sớm bị A Đức Thái bắt đi rồi, bây giờ biện pháp duy nhất là dùng đòn sát thủ siêu cấp của bọn họ!

Mặc Thụy Nhĩ gật đầu, chỉ thấy Thần Hậu cùng Thất vương tử tôn quý trong nháy mắt liền từ mỹ thiếu niên xinh đẹp siêu cấp biến thành hai đống đại tiện cực kỳ thối màu đen, mặt trên còn có mấy con ruồi xanh biếc bay loạn…

Nam thần tóc đỏ choáng váng, ngay sau đó bị mùi thối mãnh liệt kích thích thiếu chút nữa té xỉu, vội vàng đưa tay bịt mũi. Vưu Đông tại sao có loại lão bà cùng nhi tử thế này, động một chút là biến thành đại tiện, thật là…

Cuối cùng Lộ Á cùng Mặc Nhĩ có bị nam nhân tóc đỏ thần bí bắt đi hay không, ở nơi này cũng không muốn nói nhiều, bởi vì đó là một chuyện xưa khác


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.