Ngọt Tới Trong Tim

Chương 43



Đạo diễn khi nhận được điện thoại, lập tức đi đến nghênh đón Giang ảnh đế, hơn nữa còn dẫn anh đi đến phòng nghỉ của chính mình.

“Giang lão sư, hôm nay như thế nào cậu lại tới nơi này?” Đạo diễn cười tươi mặt mày rạng rỡ mà hỏi.

Giang Thịnh Hoài cũng lười biền mà cùng ông ta nói loanh quanh, “Đến gặp người không được sao?” Người nào đó khẩu thị tâm phim mặt không đỏ tâm không nhảy bình tĩnh nói.

Giang Thịnh Hoài bộ dáng hoảng loạn của đối phương, cũng không muốn làm chậm trễ thời gian của đôi bên, liền đơn giản trực tiếp mà nói thẳng.

“Tần Duyệt Hàn tham gia chương trình,cùng Chử Vũ Trạch có quan hệ gì hay không?”

Đạo diễn do dự một hồi, rất nhiều lần cố ý trốn tránh ánh mắt của Giang Thịnh Hoài, cuối cùng bị bức đến mức không còn cách nào, mới ấp úng mà nói: “Kỳ thật chương trình lần này Chử Vũ Trạch đóng góp không ít cổ phần, Tần Duyệt Hàn là do cậu ta mời vào.”

Đạo diễn nói xong liền lập tức cúi đầu, loại việc như này thật sự là không dễ chịu chút nào.

Ông ta còn nghĩ Giang Thịnh Hoài sẽ còn hỏi thêm vài thứ nữa, không ngờ một chút âm thanh từ Giang Thịnh Hoài cũng không có.

Ngồi một hồi lâu, anh mới mở miệng nói: “Tổ sản xuất có phải hay không đã đem tất cả thiết bị điện tử thu lại?”

“Đúng vậy, này không phải là vị có thể làm cho mọi người nhanh chóng hòa nhập với cuộc sống ở nông thôn” Việc này ngay từ đầu cũng đã thông báo với toàn bộ khách mời.

“Về sau khi phát sóng trực tiếp kết thúc, đem điện thoại trả lại cho Tần Duyệt Hàn đi.”

“A, Giang lão sư, như này thật không phù hợp với yêu cầu của tổ sản xuất.”

Giang Thịnh Hoài lập tức ném cho đạo diễn một cái nhìn lạnh tanh, đạo diễn lập tức liền nói lại: “Là là là, buổi tối sẽ đem điện thoại trả cho cô ấy.”

Giang Thịnh Hoài đem khẩu trang cùng kính râm đeo lên, anh đứng ở trên sườn núi. Hoàng hôn dần dần rơi xuống, Tần Duyệt Hàn phía dưới cây đại thụ lớn ở trong sân, không biết đang cùng Chử Vũ Trạch nói cái gì, trên mặt thỉnh thoảng lộ ra một tia cười điềm đạm, người nào xem đến vẻ mặt cũng không vui được.

Đứng một lúc sau, Giang Thịnh Hoài liền chính mình lái xe trở về.

Cả đi cả về hết sáu tiếng đồng hồ, thời điểm trở về cũng đã là 9 giờ.

Mới mấy tiếng trước anh có gửi cho Tần Duyệt Hàn một tin nhắn: Mấy ngày nay xuất ngoại, hôm nay vừa trở về.

Không biết người nào đó đã trả lời hay chưa, vẫn là mở di động ra kiểm tra một chút.

“Ân!”

Ân? Liền chỉ trả lời một chữ, trong đầu Giang ảnh đế hiện lên vô số dấu hỏi chấm, chẳng lẽ không biết nói gì nữa sao?”

Ví dụ như vì cái gì mà xuất ngoại? Ví dụ như có mệt hay không? Còn có chuyện của Bạch Thường cùng với cô, cô cũng không tính toán nói với anh một câu nào hay sao?

Nội tâm Giang ảnh đế không ngừng tưởng tượng, mặt ngoài lại ra vẻ bình tĩnh mà gõ mấy chữ gửi qua: “Em không có chuyện gì muốn nói với tôi sao?”

Tần Duyệt Hàn đang tính đi ngủ, liền nghe thấy tiếng điện thoại rung lên một cái, mà tim cô cũng theo đó mà đập nhanh hơn.

Nhìn thấy tin nhắn của Giang lão sư, cô càng thêm có chút không biết làm như thế nào.

Mới vừa nãy cô đã suy nghĩ hết cả nửa ngày, nghĩ tới nghĩ lui đều cảm thấy bản thân cần phải khống chế tốt cảm xúc của chính mình, không thể cùng Giang lão sư tăng thêm sự bối rối, cho nên mới gửi một ‘Ân’ qua.

“Giang lão sư vất vả.” Tần Duyệt Hàn sau khi gửi tin nhắn xong nhanh chóng lấy tay che lại di động, khẩn trương mà hít một sâu một hơi.

Đầu tiên Giang Thịnh Hoài lộ ra một chút tươi cười, nhưng là lập tức mày lại nhăn chặt.

Tần Duyệt Hàn quan tâm anh anh rất là vui vẻ, nhưng vế đề là không phải anh muốn nghe cái này.

“Tiểu nha đầu, gần đây tôi không có ở đây, có ai khi dễ em hay không?” Giang ảnh đế kiên nhẫn mà dẫn dắt.

Thấy cô trầm mặc mấy mười mấy giây, Giang ảnh đế cảm thấy những lời này cơ hồ quá mức thân mật, sợ sẽ dọa cô chạy mất, lập tức giải thích nói: “Ý tứ của tôi chính là, ở trong trò chơi có ai khi dễ em hay không?”

“Không, không có.” Tần Duyệt Hàn có chút chột dạ, liền liếc nhìn về phía avatar của anh một cái, mà cô nhìn vào trong gương thấy gương mặt đang đỏ lên của chính mình, liền cảm thấy bản thân sao lại không biết cố gắng như vậy..

“Không có chuyện gì thì tốt, ngày mai còn phải quay chương trình, đi ngủ sớm một chút đi.”

Giảng ảnh đế liền nhanh chóng kết thúc đoạn đối thoại, mà Tần Duyệt hàn cũng nhanh chóng mà trả lời: Ngủ ngon!

Này nghỉ nhưng không thể nghỉ, Tần Duyệt Hàn k1ch động một đêm không thể ngủ được. Nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, cô chỉ hy vọng chính mình có thể thật nhanh trưởng thành thật nhanh có thể nổi tiếng.

Đêm đến, Tần Duyệt Hàn lại có một giấc mộng đẹp.

Ngày phát sóng trực tiếp hôn sau, vẫn là Chử Vũ Trạch mới sáng sớm tinh mở liền đi đến gọi cô, so với ngày hôm qua hôm nay còn sớm hơn, thời điểm đi ra bên ngoài còn có chút tối om.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Ngọt Tới Trong Tim

Chương 43: Giang thịnh hoài online wechat



Giang Thịnh Hoài vừa mới về đến nhà, nhìn thấy tin nhắn của Tần Duyệt Hàn gửi cho mình, mà tin nhắn gần nhất mà cô gửi chính là đi tham gia chương trình thực tế “Đi vào điền viên.”

Vừa mới lên mạng một chút liền nhảy ra vô số tin tức về “Đi vào điền viên.”

“Mẹ kiếp!”, Giang ảnh đế thô bạo mà quát một cái.

Nghê Kiều giới thiệu cho anh một bác sĩ tâm lý người nước ngoài, một hai bắt anh phải đi khám, kết quả vừa đi thì chính là đi mười ngày.

Mười ngày này, Giang Thịnh Hoài vẫn luôn phương pháp trị liệu của bác sĩ tâm lý, căn bản là không hề xem đến di động.

Thật vất vả trải qua để trở về, mà vừa về liền nhìn thấy mấy tin tức này.

Trừ bỏ tin nhắn của Tần Duyệt Hàn, ở phía dưới còn có tin nhắn của Hồ Tiểu Mễ.

“Giang Thịnh Hoài anh chết ở đâu vậy? Bạn đời của anh bị Bạch Thường khi dễ kia kìa.”

“Giang Thịnh Hoài anh không có xảy ra chuyện gì đó chứ? Có chuyện gì chúng ta cùng nói, nếu nói với tôi không được không phải còn có Lục Tử Xuyên sao?”

“Uy, anh nếu còn sống thì nhớ lên tiếng.”

…..

Giang Thịnh Hoài bực bội mà nhìn tin nhắn, sau đó chậm chạp gửi lại một tin nhắn: Bạch Thường chuyện là như thế nào?

Còn chưa quá 5 giây Hồ Tiểu Mễ liền lập tức trả lời: Lão hỗn đản rốt cuộc anh cũng chịu lộ diện.

Giang Thịnh Hoài: Nói chuyện chính!

Hồ Tiểu Mễ không dám chậm trễ nhanh chóng đáp lại, “Chuyện này đã qua bao nhiêu lâu rồi chứ, hình như là một tuần trước, Thấm Hàn đang làm nhiệm vụ, liền bị Bạch Thường dùng một chiêu đánh chết tại chỗ sau đó lại sống dậy, cứ như vậy hơn cả chục lần trông vô cùng thảm nha. Nếu là tôi, khẳng định sẽ bị bóng ma tâm lý. Đến mấy ngày sau, Bạch Thường mỗi lần đều canh chừng cô ấy online game thì sẽ giết, mà chị dâu Thấm Hàn lại có chút cứng đầu, mỗi khi bị Bạch Thường khi dễ cũng không có hé răng một câu nào.”

Lại nói tiếp, Hồ Tiểu Mễ không biết tên thật của Thấm Hàn là gì.

“Bạch Thường chán sống?” Cũng không biết là Giang Thịnh Hoài đang hỏi Hồ Tiểu Mễ hay là đang nói với không khí.

Hồ Tiểu Mễ buông tay, “Ai biết được, cũng có thể là như vậy.”

Dù sao nói đến cuối cùng, còn không phải là nợ đào hoa của Giang Thịnh Hoài gây ra hay sao?

Giang Thịnh Hoài càng nghĩ càng cảm thấy bực bội, liền mở tivi lên.

“Sư tỷ, chị tỉnh rồi.” Chử Vũ Trạch tươi cười không một chút phòng bị.

Giang Thịnh Hoài cũng là đàn ông, đương nhiên biết cười tươi như vậy chỉ có thể ở trước mặt người mình thích mới có thể lộ ra. Xem chương trình giải trí lần này, chỉ sợ là Chử Vũ Trạch đã ở phía sau động tay động chân.

“Ừ, làm cơm xong rồi sao? Muốn hay không chị đến giúp em?”

Chử Vũ Trạch duỗi duỗi người, động tác mang theo vài phần khí chất lười biếng: “Không cần, sư tỷ chỉ cần phụ trách ăn cơm là tốt rồi.”

Hai người vừa đứng dậy,liền phát hiện trên mặt hai đội khách quý của chương trình, ngập tràn biểu tình ba chữ ‘Cầu giúp đỡ’

Trong đó một khách mời là nữ vừa ăn vừa khen không dứt miệng: “Vũ Trạch cậu làm cái gì cũng đều ngon như vậy, thật muốn làm cộng sự của cậu ô ô ô.”

Chử Vũ Trạch cười cười, lãnh đạm mà lễ phép trả lời: “Nhưng tôi chỉ muốn cộng sự cùng sư tỷ Duyệt Hàn.”

Đột nhiên bị từ chối mà không kịp phòng ngừa, vị nữ khách mời kia đầu tiên ngây ra một lúc, không nghĩ tới Chử Vũ Trạch sẽ trực tiếp mà từ chối mình, ngay sau đó liền coi như chưa có chuyện gì xảy ra mà tiếp tục ăn.

‘Đúng là thẳng nam Vũ Trạch ha ha ha ha ha ha’

‘Chị gái nhỏ không cần mặt mũi sao, sao có thể trực tiếp từ chối như vậy ha ha ha.’

Giang ảnh đế càng xem càng sinh khí, liền tắt tivi đi, trở lại gara không chớp mắt chọn một cái xe rồi lái ra ngoài.

Xe chạy được nửa đường, Nghê Kiều liền gọi điện thoại đến.

“Nghe nói cậu mới vừa quay trở về, hiện tại đang ở đâu?” Nghê Kiều mới vừa xử lý xong chuyện của một nghệ sĩ trong tay mình, liền ngay lập tức gọi điện cho Giang Thịnh Hoài.

“Trên đường!” Giang Thịnh Hoài cũng không biết chính mình đang làm gì, có điều nhìn thấy Tần Duyệt Hàn cùng với người khác thân mật cười nói như vậy, trong lòng đột nhiên liền…..

“Đi đâu mà ở trên đường?” Mày Nghê Kiều nhăn lại, cảm giác tên hỗn đản Giang Thịnh Hoài sắp sửa gây ra chuyện gì đó.

“Ở nông thôn!” Giang Thịnh Hoài chưa gì đã thay đổi quyết định của mình, hơn nữa vì đi với tốc độ nhanh suýt chút nữa anh liền đâm vào vòng chắn ở trên đường. “Tôi đi tìm Tần Duyệt Hàn, bảo đảm sẽ không xảy ra chuyện gì. Cứ như vậy trước đi, tôi cúp máy trước.”

Nghê Kiều thầm mắng một tiếng nhãi ranh, sau đó liền đem điện thoại ném lên trên bàn đó, có chút đau đầu mà đè đè huyệt Thái Dương.

Chuyện này rốt cuộc là như nào đây, lúc trước kêu cậu ta cân nhắc mà suy xét một chút thì không suy xét lúc này lại trở nên nóng nảy. Người này chính là tự biết cách làm khó bản thân.

Giang Thịnh Hoài đương nhiên không biết Nghê Kiều đang nghĩ cái gì, dù sao nhất thời xúc động, lái xe được mấy tiếng cuối cùng cũng đã đến nơi Tần Duyệt Hàn quay chương trình.

Anh bước xuống xe vô cùng bình tĩnh, suy nghĩ đến việc Tần Duyệt Hàn đang phát sóng trực tiếp, cho nên anh không có trực tiếp đi tìm cô. Mà đứng ở phía đằng xa mà nhìn nhìn, sau đó lại liên hệ với đạo diễn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
ad
ad
ad