Ngọc Cầm

Chương 9



“Tha em! A a… Tha! Hức.. A a.” Du Cẩm Ngọc tiếng khóc đứt quãng, âm thanh trong trẻo ngày thường cũng đã khàn đi.

Cậu không còn nhớ rõ bản thân đã cao trào bao nhiêu lần. Mỗi khi cậu run rẩy lên đỉnh xong thì sẽ bị Du Hàm bức cho cao trào lần nữa.

Nam nhân vẫn như cũ điên cuồng ra vào, chưa hề có dấu hiệu mệt mỏi.

Du Cẩm Ngọc bị thao mà như tra tấn. Sướng đến đầu óc không còn tỉnh táo. Mắt nổ đom đóm, miệng ngoài rên rỉ và khóc lóc thì chẳng thể nói được gì.

Du Hàm như uống nhầm thuốc. Ra vào hơn trăm cái trong người thiếu niên cuối cùng cũng thỏa mãn xả dòng tinh nóng hổi vào trong tử cung cậu.

Du Cẩm Ngọc sảng đến trợn cả mắt, miệng a a rên rỉ gì đó mà nam nhân không nghe rõ. Móng tay cậu bấu chặt lên vai Du Hàm để lại những vệt cào đỏ chói mắt.

Du Hàm thỏa mãn thở một dài hơi, đem âm hành nửa mềm rút ra. Nữ huyệt không còn thứ gì chặn lại ồ ạt đẩy cả chất lỏng bên trong chảy ra.

Hai chân Du Cẩm Ngọc run rẩy đến lợi hại, mở lớn không cách nào khép lại được. Hoa huyệt bị thao đến sưng vù biến dạng, trở thành một con suối nhỏ rỉ nước róc rách.

Du Hàm bị cảnh xuân trước mặt dâm đến ánh mắt tối dần đi.

Du Cẩm Ngọc cứ tưởng cuộc hoan ái vô độ này đã kết thúc, mệt mỏi đến một ngón tay cũng không nhấc lên nổi. Cậu thở dốc vài hơi ánh mắt từ từ trở nên mơ hồ và khép lại.

Thế nhưng cơn buồn ngủ của Du Cẩm Ngọc chợt bị đánh bay khi bàn tay của nam nhân lần nữa nâng chân cậu lên.

Cơ thể Du Cẩm Ngọc bị lật sấp lại. Còn chưa đợi cậu kịp phản ứng, âm hành vừa bắn ra của nam nhân lại lần nữa bừng bừng sau chiến đấu tiến vào nữ huyệt đã mỏi nhừ.

“Anh… Hức! A a..” Du Cẩm Ngọc lời gì cũng không muốn nói, trực tiếp khóc lớn cho nam nhân xem.

Du Hàm thấy thiếu niên khóc đến giọng cũng lạc đi, hai mắt sưng như hai hạt óc chó thì có chút đau lòng.

“Ngoan, một lần nữa thôi.” Du Hàm nhỏ giọng dỗ dành. Bàn tay quen thuộc xoa xoa eo nhỏ của thiếu niên giúp cậu thoải mái.

Thế nhưng Du Cẩm Ngọc lại không phải là lần đầu tiên bị lừa. Sớm đã quen thuộc như lòng bàn tay chiêu trò dỗ ngọt của nam nhân.

Cậu vung tay vung chân, được đà càng khóc lớn hơn. “Em không tin! A-anh là cái đồ lừa.. A Hức!.. Đừng nhấp nữa…”

Du Cẩm Ngọc đem một bụng lời trách móc chuẩn bị nói ra. Lời còn chưa nói bao nhiêu đã bị những cú thúc như trời giáng của nam nhân đánh cho im miệng, ngoan ngoãn kêu rên.

“Anh hứa mà.” Du Hàm hôn lên vành tai của cậu. Mười ngón tay của hắn đan vào mười ngón tay đang gắt gao siết chặt lấy ga trải giường của cậu.

Du Cẩm Ngọc bị thao đến đó dần dần trở nên mơ hồ, cũng không rõ là có nghe thấy nam nhân nói gì hay không.

Âm hành phía trong không ngừng ma sát bừa bãi. Đem điểm dâm của thiếu niên cọ mạnh như muốn nghiền nát.

Côn thịt dạo chơi bên ngoài một lúc chán chê cuối cùng cũng tìm đến miệng tử cung sưng rát. Ác liệt đâm mạnh vài cái nhầm khiến nó mở ra cho âm hành đi vào.

Du Cẩm Ngọc rốt cuộc cũng không chịu nổi nữa. Kêu lớn một tiếng không biết lấy sức ở đâu ra mà bật dậy.

Du Hàm có trước không kịp phòng bị, đang trong tư thế quỳ bị thiếu niên đẩy cho lùi về sau một chút.

Du Cẩm Ngọc nhanh lẹ chớp lấy thời cơ, dùng cả tứ chi bò lên phía trước. Âm hành từ từ bị ly khai ra khỏi nữ huyệt, chỉ còn sót lại phần quy đầu.

Du Cẩm Ngọc còn chưa kịp vui mừng vì bản thân sắp được giải thoát, eo đã bị một bàn tay to lớn siết lại.

Trước khi còn kịp phản kháng, toàn bộ cơ thể đã bị Du Hàm không hề tốn sức kéo về vị trí cũ. Nữ huyệt vừa được giải thoát chưa đến mười giây đã bị âm hành lần nữa lấp đầy.

“A a a!…” Du Cẩm Ngọc tuyệt vọng rên lớn, cơ thể run rẩy thừa nhận nam nhân chinh phạt.

Tư thế quỳ giao hợp này trùng khớp thế nào lại rất thích hợp với phong cách làm tình kịch liệt của nam nhân. Âm hành mỗi lần đều được đâm vào đến tận cán, đem miệng tử cung nhỏ của thiếu niên căng thành cái túi nhỏ hàm chứa dương vật.

Du Cẩm Ngọc rất nhanh lại muốn cao trào, thế nhưng ngọc hành nhỏ sớm đã bị sử dụng quá độ đến mức yếu ớt rủ xuống. Trên đầu chỉ có thể miễn cưỡng tiết ra chất lỏng trong suốt đến đáng thương.

Nữ huyệt chỉ là một mình đảm nhiệm trọng trách này. Thế nhưng nữ huyệt dù đã co rút nhiều đến mức Du Cẩm Ngọc cũng cảm thấy đau xót vẫn không hề tiết ra chất chất lỏng nào.

Thiếu niên phát giác được điểm khác lạ, sợ hãi quay đầu lại nhìn nam nhân, khóc nói. “Không.. A a Không ra được.. Hức!”

Trên đỉnh đầu truyền xuống tiếng cười nhỏ của Du Hàm. Nam nhân hôn xuống tấm lưng ướt đẫm bởi mồ hôi và bị phủ đầy bằng dấu vết tình ái của thiếu niên.

“Không ra được vậy thì tè ra đi.”

Du Cẩm Ngọc hai mắt mở lớn, biểu cảm tràn ngập sợ hãi khi nghe nam nhân nói. Những cú thúc mang theo khoái cảm vô hạn của nam nhân vẫn không ngừng đánh xuống.

Tiểu mỹ nhân không còn cách nào chống cự. Nữ huyệt bất lực co giật vài lần, chất lỏng màu vàng nhạt từ nơi giao hợp của hai người chảy xuống. Tạo một vũng nước lớn trên khăn trải giường.

Du Cẩm Ngọc gương mặt đỏ bừng, sụp đổ khóc lớn thành tiếng. “Huhu.. Hỏng rồi.. A a.. Hức! Bị các người thao hỏng hết rồi.”

Rõ ràng là một thiếu niên mười tám tuổi đàng hoàng, khỏe mạnh. Vậy mà tối ngày bị đám người tinh trùng thượng não này thao cho nói tiểu là tiểu.

Càng xấu hổ và nhục nhã hơn nữa chính là cậu vậy mà trong khung cảnh này cảm thấy sung sướng đến não cũng muốn tê liệt. Hai chân run rẩy đến lợi hại.

“Không hỏng. Tiểu huyệt vừa nóng vừa chặt. Thao rất sướng.” Du Hàm ôm thiếu niên đang khóc đến cơ hồ không thở nổi lên. Để cậu ngồi lên cơ thể mình dùng nữ huyệt cưỡi côn thịt.

Du Cẩm Ngọc bị tư thế này đâm sâu đến lưng cũng cong lại run rẩy. Cậu nhìn nam nhân bằng ánh mắt đáng thương.

Du Hàm từ đầu đến cuối đều không bị ảnh hưởng. Hắn vỗ vỗ lên mông cậu hai cái, giọng nói khàn khàn dụ dỗ. “Ngoan, tự mình cưỡi đến khi tự ra thì anh liền tha cho em.”

Du Cẩm Ngọc nghe yêu cầu của nam nhân lại lần nữa tuyệt vọng muốn khóc. Cậu rõ ràng là bị Du Hàm thao liên tục nhiều tiếng đồng hồ.

Đừng nói là tự cưỡi, bây giờ bảo cậu đứng dậy cũng là một thách thức lớn.

“Hức… Em không làm được đâu. Xin anh… Hức! Tha cho em đi mà..” Du Cẩm Ngọc dùng giọng điệu đáng thương nhất mà cậu có thể làm để nói.

Du Hàm cũng biết rằng cậu đã hết sức. Thế nên lần này hắn quyết định sẽ làm đúng như thì mình nói. “Anh biết em sẽ làm được. Bảo bối, lần này không lừa em.”

Trên mặt nam nhân thể vẻ đứng đắn và đáng tin cậy như thường ngày. Du Cẩm Ngọc lại không kiềm được muốn tin nam nhân.

Hai tay cậu chống lên cơ bụng săn chắc của Du Hàm, mông khẽ nhấc lên rồi ngồi xuống.

“A a… Sâu quá.. Đâm xuyên mất.” Du Cẩm Ngọc nói trong mê sảng, cảm giác cả dạ dày, tim và đầu óc đều bị côn thịt của hắn đỉnh tới.

Du Hàm đỏ mắt nhìn cơ thể nhỏ bé của thiếu niên nhịp nhàng lên xuống. Bị tốc độ chậm rãi, lười biếng của Du Cẩm Ngọc tra tấn đến trân nổi gân xanh.

Thiếu niên động tác vụng về, theo bản năng không ngừng nâng hông lắc eo. Cố gắng thỏa mãn nam nhân.

Hai mắt cậu trở nên mê ly. Bị âm hành đỉnh đến tâm trí mơ hồ. Miệng rên rỉ nghe không rõ.

Du Hàm trán đổ mồ hôi, rõ ràng là muốn bắt nạt cậu một chút. Không ngờ cuối cùng kẻ bị dày vò lại là mình.

“Bảo bối… Nhanh chút.” hắn khó chịu nói. Du Hàm bị cảm giác lấy đá đập chân làm cho nghẹn đến giọng cũng trầm đi mấy phần.

“Ư.. Sao anh lớn.. Quá vậy.. Hức! Sâu quá! A a…” Du Cẩm Ngọc dùng tay đặt lên bụng. Cậu sợ hãi khi cảm nhận được âm hành của nam nhân đâm vào tay mình.

“Ừ. Lỗi anh.” Du Hàm bị hành động vừa ngây thơ vừa quyến rũ của cậu hấp dẫn đến đỏ mắt. Nam nhân nắm lấy eo cậu, giữ Du Cẩm Ngọc ngồi vững trên eo mình rồi nhấp mạnh.

“A a!.. Không!..” Du Cẩm Ngọc bị thao lộng đến cả người nghiêng ngả. Vài lần suýt đổ gục xuống nhưng bị tay nam nhân giữ chặt lại.

Tay cậu nắm chặt lấy cánh tay đang kìm hãm bản thân. Cố vận hết sức đẩy nó ra nhưng mọi nổ lực đều như đổ cát vào sa mạc.

Du Hàm tự nhấp vài cái để an ủi bản thân sau đó dừng lại. Hắn vỗ lên mông sớm đã bị thao đến đỏ hồng của thiếu niên vài cái.

“Nếu em không nhanh lên thì anh tự mình làm đấy.”

Du Cẩm Ngọc mím môi, bộ dạng ủy khuất cùng đáng thương nhưng lại bị nam nhân lạnh lùng từ chối bằng một cú thúc thẳng vào tử cung.

Thiếu niên hít mũi, cố nuốt nước mắt rồi nâng hông di chuyển. Tốc độ so với ban nãy đã là nhanh nhưng vẫn không đủ đối với nam nhân.

Nam nhân nhìn cậu chật vật như vậy cũng thở dài. Với kĩ thuật nhún lấy lệ này thì đừng nói hắn thỏa mãn, tự cậu cao trào cũng thật khó.

Du Hàm giúp cậu điều chỉnh. Côn thịt phía trong chuẩn xác nghiền lên điểm dâm của thiếu niên.

Du Cẩm Ngọc cong lưng rên lớn, khoái cảm vụn vặt nãy giờ hoàn toàn không thể so với khoái cảm nam nhân mang lại.

Du Hàm cũng chỉ giúp cậu một lần. Du Cẩm Ngọc cố gắng nhớ lại, sau vài lần kiên trì cuối cũng cũng tự mình dùng côn thịt của hắn thao điểm dâm của chính mình.

“A a.. Thật sướng..” tự mình nhún khiến Du Cẩm Ngọc điều chỉnh được tần suất, khoái cảm không quá dồn dập nên cậu thoải mái đến rên cũng ngọt hơn.

Du Hàm gắt gao nhìn chằm chằm cậu. Nhìn thiếu niên bị khoái cảm bao vây đến nổi lên dâm tính thì sự thỏa mãn trong lòng không ngừng dâng lên.

Đứa trẻ ngoan ngoãn trong trẻo như thế, chính là bị hắn làm cho trở nên dâm đãng như bây giờ.

Du Cẩm Ngọc tự mình chơi đùa một hồi cuối cùng cũng tìm được cao trào. Cậu nâng nhanh tốc độ, cuối cùng là cong lưng hét lớn.

Nữ huyệt cùng ngọc hành như cũ vẫn không thể tiết chất lỏng. Du Hàm nhân lúc thiếu niên đang cao trào thì nắm lấy eo cậu.

Dùng tốc độ so với thiếu niên tự động ban nãy có thể nói là một trời một vực mà đâm rút.

“Thả… A a! Thả ra!” Du Cẩm Ngọc bị tấn công bất ngờ, ngoài khóc ra thì không làm được gì.

Toàn bộ cơ thể đều bị chế ngự trong lòng ngực nam nhân, có giãy thế nào cũng không ra. Chỉ có thể ngồi đó chân chính chịu thao.

Du Hàm đưa đẩy vài phút, cuối cùng thì rút ra, đem tinh dịch tưới lên khắp hạ bộ của thiếu niên.

Du Cẩm Ngọc cũng không biết lấy chất lỏng từ nơi nào, lần nữa bị thao đến tè ra.

Hạ thân của cậu trở nên lầy lội vô cùng. Dịch thể của cả hai hòa tan vào nhau, chẳng phân biệt được của ai.

Du Cẩm Ngọc trực tiếp ngủ thiếp đi. Cuộc làm tình này có thể nói là ác liệt nhất trong hai ngày nay.

Mặc dù nói Du Thanh và Du Nhân Phong mỗi lần đều làm cậu đến lỏng huyệt, chân run. Nhưng để so với Du Hàm thì vẫn có cảm giác kém hơn một chút.

Du Hàm bế người đã ngủ đi vào nhà tắm tẩy rửa. Lần này có vẻ hắn hơi quá tay. Thiếu niên dù đã ngủ say nhưng vẫn vô thức run rẩy và rên nhỏ khi bị hắn chạm vào.

Khi bế người ra khỏi công ty thì bên ngoài trời đã tối. Lúc làm tình thì không để ý nhưng giờ nghĩ lại Du Hàm mới nhận ra mình đã liên tục dày vò thiếu niên hơn bảy tiếng đồng hồ.

Xe chỉ mất tầm mười phút đã về tới biệt thự.

Người hầu và quản gia thấy gia chủ bế cậu chủ nhỏ thì đều ngầm hiểu trong lòng. Ai cũng im miệng làm việc.

Du Thanh vẫn còn ở trụ sở làm việc chưa về. Căn nhà dù có người hầu qua lại nhưng vẫn có cảm giác trống trải và lạnh lẽo.

Du Hàm đi thẳng đến lầu, đem thiếu niên ngủ say như chết đặt lên giường. Du Cẩm Ngọc như cảm nhận được, vô thức níu lấy tay nam nhân. Cảm giác như đang níu lấy hơi ấm từ hắn.

Nam nhân mỉm cười, nụ cười ôn nhu và dịu dàng đến ngọt tận tim. Không hề mang theo sự giả vờ cho thiếu niên thấy như thường ngày.

Đây chính là cảm xúc thật của hắn. Và nó vĩnh viễn chỉ thể hiện cho một mình cậu.

Du Cẩm Ngọc, Du Hàm.

Dù chỉ là tình cờ, nhưng không phải nói, tên họ hợp đến lạ.

_____

Lời tác giả:

Có mún mình giải thích cho là tại sao hợp khum nà?~ :3

Có thì cmt nha, chap sau mik nói cho 😘💖✨


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Ngọc Cầm

Chương 9



“Tha em! A a… Tha! Hức.. A a.” Du Cẩm Ngọc tiếng khóc đứt quãng, âm thanh trong trẻo ngày thường cũng đã khàn đi.

Cậu không còn nhớ rõ bản thân đã cao trào bao nhiêu lần. Mỗi khi cậu run rẩy lên đỉnh xong thì sẽ bị Du Hàm bức cho cao trào lần nữa.

Nam nhân vẫn như cũ điên cuồng ra vào, chưa hề có dấu hiệu mệt mỏi.

Du Cẩm Ngọc bị thao mà như tra tấn. Sướng đến đầu óc không còn tỉnh táo. Mắt nổ đom đóm, miệng ngoài rên rỉ và khóc lóc thì chẳng thể nói được gì.

Du Hàm như uống nhầm thuốc. Ra vào hơn trăm cái trong người thiếu niên cuối cùng cũng thỏa mãn xả dòng tinh nóng hổi vào trong tử cung cậu.

Du Cẩm Ngọc sảng đến trợn cả mắt, miệng a a rên rỉ gì đó mà nam nhân không nghe rõ. Móng tay cậu bấu chặt lên vai Du Hàm để lại những vệt cào đỏ chói mắt.

Du Hàm thỏa mãn thở một dài hơi, đem âm hành nửa mềm rút ra. Nữ huyệt không còn thứ gì chặn lại ồ ạt đẩy cả chất lỏng bên trong chảy ra.

Hai chân Du Cẩm Ngọc run rẩy đến lợi hại, mở lớn không cách nào khép lại được. Hoa huyệt bị thao đến sưng vù biến dạng, trở thành một con suối nhỏ rỉ nước róc rách.

Du Hàm bị cảnh xuân trước mặt dâm đến ánh mắt tối dần đi.

Du Cẩm Ngọc cứ tưởng cuộc hoan ái vô độ này đã kết thúc, mệt mỏi đến một ngón tay cũng không nhấc lên nổi. Cậu thở dốc vài hơi ánh mắt từ từ trở nên mơ hồ và khép lại.

Thế nhưng cơn buồn ngủ của Du Cẩm Ngọc chợt bị đánh bay khi bàn tay của nam nhân lần nữa nâng chân cậu lên.

Cơ thể Du Cẩm Ngọc bị lật sấp lại. Còn chưa đợi cậu kịp phản ứng, âm hành vừa bắn ra của nam nhân lại lần nữa bừng bừng sau chiến đấu tiến vào nữ huyệt đã mỏi nhừ.

“Anh… Hức! A a..” Du Cẩm Ngọc lời gì cũng không muốn nói, trực tiếp khóc lớn cho nam nhân xem.

Du Hàm thấy thiếu niên khóc đến giọng cũng lạc đi, hai mắt sưng như hai hạt óc chó thì có chút đau lòng.

“Ngoan, một lần nữa thôi.” Du Hàm nhỏ giọng dỗ dành. Bàn tay quen thuộc xoa xoa eo nhỏ của thiếu niên giúp cậu thoải mái.

Thế nhưng Du Cẩm Ngọc lại không phải là lần đầu tiên bị lừa. Sớm đã quen thuộc như lòng bàn tay chiêu trò dỗ ngọt của nam nhân.

Cậu vung tay vung chân, được đà càng khóc lớn hơn. “Em không tin! A-anh là cái đồ lừa.. A Hức!.. Đừng nhấp nữa…”

Du Cẩm Ngọc đem một bụng lời trách móc chuẩn bị nói ra. Lời còn chưa nói bao nhiêu đã bị những cú thúc như trời giáng của nam nhân đánh cho im miệng, ngoan ngoãn kêu rên.

“Anh hứa mà.” Du Hàm hôn lên vành tai của cậu. Mười ngón tay của hắn đan vào mười ngón tay đang gắt gao siết chặt lấy ga trải giường của cậu.

Du Cẩm Ngọc bị thao đến đó dần dần trở nên mơ hồ, cũng không rõ là có nghe thấy nam nhân nói gì hay không.

Âm hành phía trong không ngừng ma sát bừa bãi. Đem điểm dâm của thiếu niên cọ mạnh như muốn nghiền nát.

Côn thịt dạo chơi bên ngoài một lúc chán chê cuối cùng cũng tìm đến miệng tử cung sưng rát. Ác liệt đâm mạnh vài cái nhầm khiến nó mở ra cho âm hành đi vào.

Du Cẩm Ngọc rốt cuộc cũng không chịu nổi nữa. Kêu lớn một tiếng không biết lấy sức ở đâu ra mà bật dậy.

Du Hàm có trước không kịp phòng bị, đang trong tư thế quỳ bị thiếu niên đẩy cho lùi về sau một chút.

Du Cẩm Ngọc nhanh lẹ chớp lấy thời cơ, dùng cả tứ chi bò lên phía trước. Âm hành từ từ bị ly khai ra khỏi nữ huyệt, chỉ còn sót lại phần quy đầu.

Du Cẩm Ngọc còn chưa kịp vui mừng vì bản thân sắp được giải thoát, eo đã bị một bàn tay to lớn siết lại.

Trước khi còn kịp phản kháng, toàn bộ cơ thể đã bị Du Hàm không hề tốn sức kéo về vị trí cũ. Nữ huyệt vừa được giải thoát chưa đến mười giây đã bị âm hành lần nữa lấp đầy.

“A a a!…” Du Cẩm Ngọc tuyệt vọng rên lớn, cơ thể run rẩy thừa nhận nam nhân chinh phạt.

Tư thế quỳ giao hợp này trùng khớp thế nào lại rất thích hợp với phong cách làm tình kịch liệt của nam nhân. Âm hành mỗi lần đều được đâm vào đến tận cán, đem miệng tử cung nhỏ của thiếu niên căng thành cái túi nhỏ hàm chứa dương vật.

Du Cẩm Ngọc rất nhanh lại muốn cao trào, thế nhưng ngọc hành nhỏ sớm đã bị sử dụng quá độ đến mức yếu ớt rủ xuống. Trên đầu chỉ có thể miễn cưỡng tiết ra chất lỏng trong suốt đến đáng thương.

Nữ huyệt chỉ là một mình đảm nhiệm trọng trách này. Thế nhưng nữ huyệt dù đã co rút nhiều đến mức Du Cẩm Ngọc cũng cảm thấy đau xót vẫn không hề tiết ra chất chất lỏng nào.

Thiếu niên phát giác được điểm khác lạ, sợ hãi quay đầu lại nhìn nam nhân, khóc nói. “Không.. A a Không ra được.. Hức!”

Trên đỉnh đầu truyền xuống tiếng cười nhỏ của Du Hàm. Nam nhân hôn xuống tấm lưng ướt đẫm bởi mồ hôi và bị phủ đầy bằng dấu vết tình ái của thiếu niên.

“Không ra được vậy thì tè ra đi.”

Du Cẩm Ngọc hai mắt mở lớn, biểu cảm tràn ngập sợ hãi khi nghe nam nhân nói. Những cú thúc mang theo khoái cảm vô hạn của nam nhân vẫn không ngừng đánh xuống.

Tiểu mỹ nhân không còn cách nào chống cự. Nữ huyệt bất lực co giật vài lần, chất lỏng màu vàng nhạt từ nơi giao hợp của hai người chảy xuống. Tạo một vũng nước lớn trên khăn trải giường.

Du Cẩm Ngọc gương mặt đỏ bừng, sụp đổ khóc lớn thành tiếng. “Huhu.. Hỏng rồi.. A a.. Hức! Bị các người thao hỏng hết rồi.”

Rõ ràng là một thiếu niên mười tám tuổi đàng hoàng, khỏe mạnh. Vậy mà tối ngày bị đám người tinh trùng thượng não này thao cho nói tiểu là tiểu.

Càng xấu hổ và nhục nhã hơn nữa chính là cậu vậy mà trong khung cảnh này cảm thấy sung sướng đến não cũng muốn tê liệt. Hai chân run rẩy đến lợi hại.

“Không hỏng. Tiểu huyệt vừa nóng vừa chặt. Thao rất sướng.” Du Hàm ôm thiếu niên đang khóc đến cơ hồ không thở nổi lên. Để cậu ngồi lên cơ thể mình dùng nữ huyệt cưỡi côn thịt.

Du Cẩm Ngọc bị tư thế này đâm sâu đến lưng cũng cong lại run rẩy. Cậu nhìn nam nhân bằng ánh mắt đáng thương.

Du Hàm từ đầu đến cuối đều không bị ảnh hưởng. Hắn vỗ vỗ lên mông cậu hai cái, giọng nói khàn khàn dụ dỗ. “Ngoan, tự mình cưỡi đến khi tự ra thì anh liền tha cho em.”

Du Cẩm Ngọc nghe yêu cầu của nam nhân lại lần nữa tuyệt vọng muốn khóc. Cậu rõ ràng là bị Du Hàm thao liên tục nhiều tiếng đồng hồ.

Đừng nói là tự cưỡi, bây giờ bảo cậu đứng dậy cũng là một thách thức lớn.

“Hức… Em không làm được đâu. Xin anh… Hức! Tha cho em đi mà..” Du Cẩm Ngọc dùng giọng điệu đáng thương nhất mà cậu có thể làm để nói.

Du Hàm cũng biết rằng cậu đã hết sức. Thế nên lần này hắn quyết định sẽ làm đúng như thì mình nói. “Anh biết em sẽ làm được. Bảo bối, lần này không lừa em.”

Trên mặt nam nhân thể vẻ đứng đắn và đáng tin cậy như thường ngày. Du Cẩm Ngọc lại không kiềm được muốn tin nam nhân.

Hai tay cậu chống lên cơ bụng săn chắc của Du Hàm, mông khẽ nhấc lên rồi ngồi xuống.

“A a… Sâu quá.. Đâm xuyên mất.” Du Cẩm Ngọc nói trong mê sảng, cảm giác cả dạ dày, tim và đầu óc đều bị côn thịt của hắn đỉnh tới.

Du Hàm đỏ mắt nhìn cơ thể nhỏ bé của thiếu niên nhịp nhàng lên xuống. Bị tốc độ chậm rãi, lười biếng của Du Cẩm Ngọc tra tấn đến trân nổi gân xanh.

Thiếu niên động tác vụng về, theo bản năng không ngừng nâng hông lắc eo. Cố gắng thỏa mãn nam nhân.

Hai mắt cậu trở nên mê ly. Bị âm hành đỉnh đến tâm trí mơ hồ. Miệng rên rỉ nghe không rõ.

Du Hàm trán đổ mồ hôi, rõ ràng là muốn bắt nạt cậu một chút. Không ngờ cuối cùng kẻ bị dày vò lại là mình.

“Bảo bối… Nhanh chút.” hắn khó chịu nói. Du Hàm bị cảm giác lấy đá đập chân làm cho nghẹn đến giọng cũng trầm đi mấy phần.

“Ư.. Sao anh lớn.. Quá vậy.. Hức! Sâu quá! A a…” Du Cẩm Ngọc dùng tay đặt lên bụng. Cậu sợ hãi khi cảm nhận được âm hành của nam nhân đâm vào tay mình.

“Ừ. Lỗi anh.” Du Hàm bị hành động vừa ngây thơ vừa quyến rũ của cậu hấp dẫn đến đỏ mắt. Nam nhân nắm lấy eo cậu, giữ Du Cẩm Ngọc ngồi vững trên eo mình rồi nhấp mạnh.

“A a!.. Không!..” Du Cẩm Ngọc bị thao lộng đến cả người nghiêng ngả. Vài lần suýt đổ gục xuống nhưng bị tay nam nhân giữ chặt lại.

Tay cậu nắm chặt lấy cánh tay đang kìm hãm bản thân. Cố vận hết sức đẩy nó ra nhưng mọi nổ lực đều như đổ cát vào sa mạc.

Du Hàm tự nhấp vài cái để an ủi bản thân sau đó dừng lại. Hắn vỗ lên mông sớm đã bị thao đến đỏ hồng của thiếu niên vài cái.

“Nếu em không nhanh lên thì anh tự mình làm đấy.”

Du Cẩm Ngọc mím môi, bộ dạng ủy khuất cùng đáng thương nhưng lại bị nam nhân lạnh lùng từ chối bằng một cú thúc thẳng vào tử cung.

Thiếu niên hít mũi, cố nuốt nước mắt rồi nâng hông di chuyển. Tốc độ so với ban nãy đã là nhanh nhưng vẫn không đủ đối với nam nhân.

Nam nhân nhìn cậu chật vật như vậy cũng thở dài. Với kĩ thuật nhún lấy lệ này thì đừng nói hắn thỏa mãn, tự cậu cao trào cũng thật khó.

Du Hàm giúp cậu điều chỉnh. Côn thịt phía trong chuẩn xác nghiền lên điểm dâm của thiếu niên.

Du Cẩm Ngọc cong lưng rên lớn, khoái cảm vụn vặt nãy giờ hoàn toàn không thể so với khoái cảm nam nhân mang lại.

Du Hàm cũng chỉ giúp cậu một lần. Du Cẩm Ngọc cố gắng nhớ lại, sau vài lần kiên trì cuối cũng cũng tự mình dùng côn thịt của hắn thao điểm dâm của chính mình.

“A a.. Thật sướng..” tự mình nhún khiến Du Cẩm Ngọc điều chỉnh được tần suất, khoái cảm không quá dồn dập nên cậu thoải mái đến rên cũng ngọt hơn.

Du Hàm gắt gao nhìn chằm chằm cậu. Nhìn thiếu niên bị khoái cảm bao vây đến nổi lên dâm tính thì sự thỏa mãn trong lòng không ngừng dâng lên.

Đứa trẻ ngoan ngoãn trong trẻo như thế, chính là bị hắn làm cho trở nên dâm đãng như bây giờ.

Du Cẩm Ngọc tự mình chơi đùa một hồi cuối cùng cũng tìm được cao trào. Cậu nâng nhanh tốc độ, cuối cùng là cong lưng hét lớn.

Nữ huyệt cùng ngọc hành như cũ vẫn không thể tiết chất lỏng. Du Hàm nhân lúc thiếu niên đang cao trào thì nắm lấy eo cậu.

Dùng tốc độ so với thiếu niên tự động ban nãy có thể nói là một trời một vực mà đâm rút.

“Thả… A a! Thả ra!” Du Cẩm Ngọc bị tấn công bất ngờ, ngoài khóc ra thì không làm được gì.

Toàn bộ cơ thể đều bị chế ngự trong lòng ngực nam nhân, có giãy thế nào cũng không ra. Chỉ có thể ngồi đó chân chính chịu thao.

Du Hàm đưa đẩy vài phút, cuối cùng thì rút ra, đem tinh dịch tưới lên khắp hạ bộ của thiếu niên.

Du Cẩm Ngọc cũng không biết lấy chất lỏng từ nơi nào, lần nữa bị thao đến tè ra.

Hạ thân của cậu trở nên lầy lội vô cùng. Dịch thể của cả hai hòa tan vào nhau, chẳng phân biệt được của ai.

Du Cẩm Ngọc trực tiếp ngủ thiếp đi. Cuộc làm tình này có thể nói là ác liệt nhất trong hai ngày nay.

Mặc dù nói Du Thanh và Du Nhân Phong mỗi lần đều làm cậu đến lỏng huyệt, chân run. Nhưng để so với Du Hàm thì vẫn có cảm giác kém hơn một chút.

Du Hàm bế người đã ngủ đi vào nhà tắm tẩy rửa. Lần này có vẻ hắn hơi quá tay. Thiếu niên dù đã ngủ say nhưng vẫn vô thức run rẩy và rên nhỏ khi bị hắn chạm vào.

Khi bế người ra khỏi công ty thì bên ngoài trời đã tối. Lúc làm tình thì không để ý nhưng giờ nghĩ lại Du Hàm mới nhận ra mình đã liên tục dày vò thiếu niên hơn bảy tiếng đồng hồ.

Xe chỉ mất tầm mười phút đã về tới biệt thự.

Người hầu và quản gia thấy gia chủ bế cậu chủ nhỏ thì đều ngầm hiểu trong lòng. Ai cũng im miệng làm việc.

Du Thanh vẫn còn ở trụ sở làm việc chưa về. Căn nhà dù có người hầu qua lại nhưng vẫn có cảm giác trống trải và lạnh lẽo.

Du Hàm đi thẳng đến lầu, đem thiếu niên ngủ say như chết đặt lên giường. Du Cẩm Ngọc như cảm nhận được, vô thức níu lấy tay nam nhân. Cảm giác như đang níu lấy hơi ấm từ hắn.

Nam nhân mỉm cười, nụ cười ôn nhu và dịu dàng đến ngọt tận tim. Không hề mang theo sự giả vờ cho thiếu niên thấy như thường ngày.

Đây chính là cảm xúc thật của hắn. Và nó vĩnh viễn chỉ thể hiện cho một mình cậu.

Du Cẩm Ngọc, Du Hàm.

Dù chỉ là tình cờ, nhưng không phải nói, tên họ hợp đến lạ.

_____

Lời tác giả:

Có mún mình giải thích cho là tại sao hợp khum nà?~ :3

Có thì cmt nha, chap sau mik nói cho 😘💖✨


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.