Mộng Tường Vy

Chương 38



Rời khỏi Lalita Queen, chiếc xe thể thao gào rú chạy như bay trên xa lộ. Đêm xuống, từng đợt sương mờ chùng chình ẩn hiện trong khoảng không vô tận, đường xá vắng bóng người qua lại… Ngồi trước ghế lái, gương mặt Nam Phong không biểu lộ quá nhiều cảm xúc, nhưng có trời mới hiểu được tâm trí của anh lúc này đang cực kỳ phẫn nộ. Ánh mắt của gã giám đốc – sếp của Hồng Anh nhìn ngắm cô ấy như muốn nuốt trọn từng khấc da thịt… đã vô tình châm ngòi vào ngọn lửa ghen tuông đang rực cháy trong lòng.
Đúng vậy, Nam Phong đang ghen. Vì anh yêu Hồng Anh, không muốn bất kỳ một người đàn ông nào khác nhìn ngắm cũng như nảy sinh ý đồ đen tối nào đó với cô. Khi yêu, con người ta có những suy nghĩ thật kỳ lạ!
Ngồi bên ghế lái, ánh mắt Hồng Anh mơ màng, từ sâu trong cơ thể, từng đợt sóng tình đang cuộn trào sục sôi. Hồng Anh cảm thấy nóng tới mức khó hiểu, toàn thân bứt rứt khó chịu, cô thực sự rất rất muốn được thỏa mãn nhu cầu sinh lý vào lúc này. Cảm giác đó trước nay chưa hề bộc phát mạnh mẽ như vậy cả… Vừa khao khát lại vừa ngượng ngùng, vì với cô, sự chủ động đòi hỏi là một điều gì đó thật mất giá… Nhưng mà, ôi chết mất, phải diễn tả cảm giác trong cơ thể lúc này như thế nào được đây? Những cảm xúc phức tạp cứ thế đan xen và chi phối lấy tâm hồn yếu đuối của Hồng Anh, không cần biết Nam Phong đang suy nghĩ gì, lúc này cô chỉ biết cúi mặt xuống để che giấu đi những luồng cảm xúc hư hỏng.
Im lặng hồi lâu, thấy Hồng Anh lim dim nhắm mắt, Nam Phong thấy lạ bèn quay sang nhìn. Đôi gò má ửng hồng, bờ môi xinh đẹp thỉnh thoảng mím chặt, gương mặt nhăn nhó giống như đang phải chịu đựng điều gì đó ghê gớm lắm. Nhìn vào biểu hiện này của Hồng Anh, Nam Phong nảy sinh cảm giác lo lắng. Anh cất lời quan tâm:
— Hồng Anh, em thấy trong người không được khỏe sao?
Hồng Anh mệt nhọc đáp lời:
— Em không sao. Chỉ cảm thấy buồn ngủ một chút.
Tâm sinh lý của Hồng Anh lúc này đang cực kỳ hỗn loạn, dẫu ham muốn bản năng đang dâng cao nhưng cô quyết không để bản thân “mất giá”, không thể nào chủ động đòi hỏi điều ấy cùng anh được. Nhất định không thể! Hồng Anh nghĩ vậy và vẽ ra một lời nói dối.
— Khi nãy em uống rượu?
Nam Phong tò mò hỏi lại, trong không gian chật trội của xe riêng, anh ngửi thấy mùi bia rượu thoang thoảng. Chính xác là như vậy, khi nãy ngồi ở phòng hát, vì cảm thấy nóng và cổ họng bỏng rát nên Hồng Anh tùy ý bật nắp chai bia và uống như một cách để giải nhiệt.
— Em uống bia… một chút thôi!
Hồng Anh thật thà đáp.
Nam Phong thầm suy nghĩ, đây là lần đầu tiên anh thấy Hồng Anh say bia rượu, gương mặt đỏ hồng càng khiến cho nét ngây thơ của cô trở nên quyến rũ.
— Hẹn gặp anh mà lại say rượu bia như này à?
— Anh đưa em về nhà được không? Em xin lỗi, hôm nay em hơi mệt.
— Được.
Lúc này Hồng Anh không nghĩ được điều gì khác, cô yên tâm nhắm mắt và không ngừng chiến đấu với những cảm xúc đang đè nén trong cơ thể. Xe chạy thêm một quãng thì dừng lại, tưởng đã về tới nhà trọ, Hồng Anh khẽ mở mắt. Nhưng không phải vậy, trước mặt cô bây giờ là một không gian trang hoàng mỹ lệ, ánh sáng đèn điện lung linh. Trên tầng cao nhất của tòa nhà, dòng chữ mạ vàng được hắt sáng bởi hệ thống đèn led làm hiện rõ 3 chữ:
NAM PHONG VILLA
Hồng Anh ngạc nhiên… Nơi này.. là sao đây? Không lẽ… Cô thực sự không thể tưởng tượng ra được sự giàu có của người đàn ông này. Trong lúc bối rối, Hồng Anh quay người sang và cất lời hỏi:
— Đây đâu phải nhà trọ của em? Anh đưa em về nhà được không?
— Anh đồng ý đưa em về nhà, nhưng không phải bây giờ!
Dứt lời, Nam Phong xuống xe và chủ động bế Hồng Anh bước vào đại sảnh của Nam Phong Villa, tất cả mọi người từ bảo vệ tới lễ tân đều nghiêng mình kính cẩn khi thấy anh xuất hiện. Xen lẫn thái độ kính trọng trước vị CEO quyền lực thì hết thảy mọi người đều ngạc nhiên vì hành động lúc này của Nam Phong. Trên tay anh là một thân thể kiều diễm của một nữ nhân xinh như hoa, gương mặt ấy dù đã cố gắng núp sau vòm ngực của Nam Phong nhưng cũng đủ kích hoạt trí tò mò của tất cả mọi người. Lần đầu tiên họ thấy sếp đưa một cô gái về Villa để nghỉ ngơi. Thực sự là một câu chuyện rất đáng để bàn luận!!
Bước vào phòng nghỉ cao cấp nhất của Villa, Nam Phong nhẹ nhàng đặt Hồng Anh xuống chiếc giường rộng lớn, thấy cô nhắm nghiền đôi mắt, anh tưởng cô mệt và buồn ngủ thật, vì biểu hiện này có lý do chính đáng. Thứ nhất, Hồng Anh bận rộn cả ngày tại công ty, loay hoay xoay sở công việc không tránh được áp lực. Thứ hai, buổi tối đi gặp khách hàng, tác dụng phụ của rượu bia khiến cô ấy buồn ngủ… Suy luận như vậy nên Nam Phong muốn để cho Hồng Anh được nghỉ ngơi. Anh thư thái cởi bỏ bộ đồ trên người mình xuống, trong khoảnh khắc anh định quay người bước vào phòng tắm thì Hồng Anh bất ngờ ngồi dậy, nhanh như chớp, Hồng Anh chạy vào phòng tắm trước nhưng quên đóng cửa.
Nhìn biểu hiện lạ lùng ấy, Nam Phong tưởng Hồng Anh say và buồn nôn, anh lo lắng chạy theo cô nàng vào phòng tắm. Cơ thể đang có những dấu hiệu lạ, vô cùng khó chịu nên Hồng Anh không chú ý đến không gian đẹp đẽ xung quanh. Thấy giữa phòng có một bồn tắm rộng lớn, sức nóng trong người đang bộc phát dữ dội, không cả cởi xiêm y, Hồng Anh vội vàng bước chân vào bồn tắm. Trời về đêm, nhiệt độ đang xuống thấp, nước trong bồn lạnh giá nhưng Hồng Anh mặc kệ, cô vô tư ngâm mình dưới làn nước trong veo.
— Hồng Anh… Em bị sao thế này?
Nam Phong ngỡ ngàng khi thấy Hồng Anh ngâm mình trong nước lạnh, thao tác nhanh vòi nước, anh mở chế độ nước nóng để điều chỉnh nhiệt độ nước trong bồn.
— Anh mặc kệ em… Tắm nước lạnh… em thấy dễ chịu hơn!
Ánh mắt Hồng Anh nhìn Nam Phong đắm đuối, anh thực sự không hiểu nổi cô ấy đang có những suy nghĩ gì? Nhẽ phụ nữ khi say lại có hành động khó hiểu như này ư?
Nước lạnh khiến Hồng Anh tỉnh táo được đôi chút, nhưng mà… khao khát được thỏa mãn như cầu sinh lý không hề vơi đi. Hồng Anh chán ghét cảm xúc lúc này của bản thân, cô thấy mình thật hư hỏng.
Bận rộn công việc cả ngày dài, Nam Phong cũng thấm mệt, đứng dưới vòi sen, thân hình cao lớn không mảnh vải ngang nhiên tắm rửa trước mặt Hồng Anh. Mà kỳ thực, những hình ảnh nhạy cảm đó càng khiến cho cô thêm khao khát. Cô khao khát được gần gũi với người đàn ông trước mặt, muốn được cùng anh chìm đắm trong hoan lạc ái tình… Hồng Anh, tại sao m.ày lại có thể hư hỏng tới mức này được chứ?
Tắm xong, Nam Phong quấn lên mình chiếc khăn màu trắng, xoay người lại, thấy Hồng Anh ngoan ngoãn nằm trong bồn. Chiếc váy màu bee giờ đây ôm sát vào cơ thể cô, nội y màu hồng nhạt cũng theo đó mà lộ rõ. Nhìn cảnh tượng đó, Nam Phong nuốt nước miếng trong vô thức.
— Ngâm nước lâu quá sẽ không tốt đâu… Mình vào phòng nghỉ ngơi nhé!
Nam Phong cúi xuống định giúp Hồng Anh cởi chiếc váy trên người cô xuống, nếu muốn đi ngủ, không thể mặc theo đồ ướt được. Giây phút anh đưa tay lên trước ngực cô lần tìm khuy áo, bất thình lình Hồng Anh mở mắt và vòng tay lên cổ anh mà ôm chặt. Chưa dừng lại ở đó, Hồng Anh rướn người chủ động hôn lên bờ môi ngọt ngào của Nam Phong. Khoảnh khắc đó… Nam Phong đứng hình mất mấy giây! Cô ấy… đang say nên mới như vậy sao?
— Ngoan… Buông tay ra, anh giúp em cởi bỏ đồ ướt rồi đi ngủ. Cứ như vầy em sẽ bị nhiễm lạnh đó.
Hồng Anh không chịu buông tay, cô ghì sát người anh xuống và thốt lên giọng nói nũng nịu:
— Ưm… Không muốn ngủ!
— Nghe lời… Hôm sau không cho em đi tiếp khách nữa. Uống chút rượu bia rồi về hâm như thế này đây.
Chiếc váy bị dính nước nên cực kỳ khó cởi, loay hoay mãi Nam Phong mới tháo bỏ được nó khỏi cơ thể nuột nà của Hồng Anh. Lúc này trên người cô chỉ còn lại bikini 2 mảnh màu hồng quyến rũ. Từng khấc da thịt trơn mịn phô bày trước mắt, chứng kiến cảnh tượng đó… Nam Phong thực sự không có cách nào ngăn cản được ham muốn đàn ông đang bộc phát.
Ngắm nghía một lát, Nam Phong thuận tay tháo bỏ bikini khỏi cơ thể Hồng Anh, khẽ cúi người, anh dùng sức và bế cô ra khỏi bồn tắm. Hồng Anh dụi đầu vào vòm ngực rắn chắc của anh mà nũng nịu:
— Em nóng… em nóng lắm…
— Em khó chịu ở chỗ nào?
Nam Phong dịu dàng quan tâm.
— Em nóng… khát nước…
Đặt Hồng Anh nằm xuống giường, Nam Phong bật nắp chai nước và đỡ cô ngồi dậy. Đôi cánh tay run rẩy, Hồng Anh nhận lấy chai nước và uống không ngừng.
— Chậm thôi kẻo sặc…
Chai nước lọc vơi đi phân nửa, Hồng Anh đặt lên bàn rồi ngoan ngoãn nằm xuống giường. Sự bứt rứt, cảm giác khó chịu trong cơ thể vẫn đang giày vò tâm trí cô, Hồng Anh trùm kín chăn và cố chịu đựng.
— Hôm nay em bị sao thế?
Nam Phong không giấu được nỗi tò mò.
— Em mệt, em ngủ trước nhé.
— Ôm anh ngủ không được sao?
— Ôm anh xong… không ngủ được…
— Ôm xong thì mới ngủ được chứ? Quay lại đây với anh.
— Không ôm anh…
— Lại bướng rồi..
Nam Phong lật tung chăn ra và nằm sát lại phía Hồng Anh, lúc này hai cơ thể không mảnh vải cùng nhau đắp một chiếc chăn lớn. Hương thơm nam tính từ cơ thể Nam Phong càng khiến cho Hồng Anh cảm thấy bất lực, cô không chịu được nữa, bất giác vòng tay lên cổ anh, khẽ rướn người, bờ môi xinh đẹp mơn man tìm kiếm hơi ấm từ bờ môi ngọt ngào của anh…
— Ưhh..
Nam Phong chủ động hôn ngược lại, cánh tay anh ôm chặt lấy cơ thể mềm mại của cô, hơi ấm bờ môi nồng nàn, Nam Phong dây dưa mút nhẹ cánh môi, thỉnh thoảng những ngón tay hư hỏng lại mơn trớn nơi vòng 3 căng tròn và đùa ghẹo đầy thỏa mãn.
— Ưm… Phong…
Khẽ tách chân Hồng Anh ra, Nam Phong đưa ngón tay kích thích vào vùng cấm địa, cơ thể cô run lên theo từng nhịp cánh tay.
— Phong… Em muốn anh…
Hồng Anh không ngượng ngùng mà cất lời.
— Anh cũng muốn em…
Dư vị ngọt ngào của nụ hôn khiến cho dục vọng trong cơ thể bùng cháy một cách mãnh liệt. Hồng Anh chủ động đưa tay xuống nơi nhạy cảm của Nam Phong, lần đầu tiên cô muốn chạm lên nó mà không hề thấy ngượng. Nam Phong tròn mắt ngạc nhiên, sự chủ động ấy thực sự khiến anh cảm thấy thích.
— Hồng Anh… Em… ??
Nam Phong chưa kịp nói hết câu – Hồng Anh vội phủ cánh môi mềm của mình lên môi anh, nụ hôn ướt át chưa từng có. Ở phía dưới, bàn tay nhỏ bé của cô không ngừng nâng niu bảo bối cỡ lớn, kích thước của nó thực sự không thể coi thường.
Sự chiều chuộng ấy khiến Nam Phong cảm thấy sung sướng tới phát điên, cự long cao ngạo vươn lên phía trước, để mặc cho bàn tay nhỏ bé được tùy ý động chạm.
— Em hôn lên chỗ đó được không?
Hồng Anh ngưng lại nụ hôn và thì thầm.
Nam Phong như không tin vào những gì mình vừa nghe được, hôm nay cô ấy liên tục có những hành động khiến anh bất ngờ. Nhẽ say rượu nên hưng phấn hơn ngày thường sao?
— Anh sẽ rất thích… nếu như được em cưng chiều!
Nam Phong dịu dàng đáp lời.
Hai chữ “mất giá” vào thời khắc này dường như không còn nghĩa lý gì nữa, mơn man di chuyển cánh môi xuống vòm ngực rắn chắc của Nam Phong, Hồng Anh chủ động hôn lên ngực anh, hơi thở nữ tính nâng niu ở vùng ngực, vùng bụng… rồi dần dà tiến đến cự long đầy kiêu hãnh.
Bàn tay không ngừng vuốt ve lên bảo bối, bất ngờ, Hồng Anh cúi xuống và hôn nhẹ. Nam Phong thực sự mê mẩn động tác cưng chiều này, thân dưới anh không ngừng động đậy, chỉ là một cái chạm môi nhưng nhiêu đó thôi cũng đủ kích thích toàn bộ mọi giác quan trong cơ thể anh hiện hữu.
— Hồng Anh… em tuyệt quá!
Nhận được lời khen của người yêu, Hồng Anh bạo dạn hơn, hoặc cũng có thể vì cô đang khao khát được thỏa mãn như cầu sinh lý nên hành động tùy hứng hơn. Bờ môi xinh đẹp nhẹ nhàng nâng niu lấy bảo bối, chiếc lưỡi ướt át cọ quét không ngừng khiến núi lửa trong người Nam Phong chỉ muốn phun trào ngay tức khắc.
— Anh không chịu được… Em dừng lại đi…
Nam Phong cảm giác mỗi thớ thịt trên cơ thể anh đều đang gào thét, từng tế bào đều ngập tràn khát vọng dục tình.
— Phongg… em muốn anh thuộc về em… hoàn toàn, trọn vẹn!
Hồng Anh dịu dàng nói lên những lời lẽ yêu thương.
Nam Phong đặt Hồng Anh nằm xuống giường, trong nháy mắt, anh phủ thân hình cao lớn của mình lên người cô. Bờ môi anh khẽ ngậm lấy cánh tai Hồng Anh, cảm giác nóng ấm từ đầu lưỡi nhanh chóng lan ra.
— Anh muốn em quá… Hồng Anh.!!
Nam Phong khẽ thì thầm bên tai, thanh âm vì thân mật mà trở nên mơ hồ không rõ, nhưng nhiêu đó thôi cũng đủ để cả người Hồng Anh run lên… Nụ hôn của anh di chuyển xuống xương quai xanh, sống mũi cao vùi vào nơi mềm mại, cảnh xuân trước thềm ngực phập phồng nhấp nhô lên xuống. Nơi ấy như một dãy núi cao đầy kiêu hãnh, hai đóa hoa mai nhỏ xinh run rẩy trên đỉnh núi khiến anh không nhịn được mà thưởng thức ngay lập tức.
Dưới cơ thể là một cô gái dịu dàng, cái miệng chúm chím, chiếc cằm nhỏ gọn, gò má ửng hồng, đôi mắt diễm lệ long lanh chan chứa bao khát khao dục tình. Đôi chân dài thẳng tắp, vòng ba đầy đặn, chiếc eo thon gọn vừa đủ, khi tới thềm ngực lại nở nang xuân sắc… Hồng Anh giống như một tác phẩm điêu khắc tinh xảo của Thượng đế, hoàn hảo tới mức người đàn ông nào nhìn vào cũng đều có suy nghĩ muốn phạm tội. Nam Phong cũng không ngoại lệ! 1f61e.png

Thậm chí, ý muốn phạm tội ấy thường xuyên hiện hữu trong tâm trí của Nam Phong mỗi ngày, anh thực sự muốn được cùng cô…
— Em muốn… em muốn… ưhh…
Hồng Anh ngượng ngùng thốt lên lời lẽ gợi tình, hơi nóng dần tỏa ra, cô bối bối rối nhìn vào gương mặt điển trai của Nam Phong. Từ góc độ này trông anh hấp dẫn đến mê người.
— Em muốn thế nào?
Hồng Anh cắn chặt môi, mặc dù đỏ mặt nhưng cô vẫn nói hết những gì bản thân đang khao khát:
— Em muốn… cái đó… cái đó… anh cho vào…
Nam Phong ghì sát hạ thân vào vùng cấm địa của Hồng Anh, khéo léo tách chân cô ra, cự vật không hề do dự mở cánh cửa đang khép hờ, từng bước từng bước tấn công vào thành trì ẩm ướt. Cơ mặt Hồng Anh giãn ra, toàn thân run lên mãnh liệt.
— Hồng Anh… em chặt quá!
Nam Phong điên cuồng phi nước đại, chăn gối trên giường xô lệch đi tứ phía, hôn nhẹ lên trán cô, anh nhẹ nhàng cất lời khen ngợi. Toàn thân Hồng Anh vẫn không ngừng run lên. Chính là cảm giác này, cô khao khát tới mức không thể kiểm soát được lý trí.
Hai má đỏ hồng, Hồng Anh mím chặt môi, cử chỉ âu yếm mà cất lời:
— Em thích như thế này… muốn được anh ra vào bên trong cơ thể em… Anh thích chứ?
— Thích!
Lời nói ấy của Hồng Anh chính là động lực để Nam Phong bùng phát bản chất đàn ông mạnh mẽ, anh thì thần gọi tên cô, thân dưới luân chuyển nhịp nhàng, thỉnh thoảng cự vật di chuyển ra ngoài cửa hang… rồi bất ngờ anh lại dùng sức và tiến vào dồn dập.
— Hồng Anh… Anh chỉ muốn nuốt chửng em!!
Hồn phách Hồng Anh tan tác trước những đợt tấn công mạnh mẽ của Nam Phong, cơ thể cô được lấp đầy, ý thức cũng hoàn toàn bị tiêu diệt, lúc này chỉ biết đi theo bản năng của người phụ nữ, xoay người để nghênh đón từng đợt thâm nhập của Nam Phong.
— Phongg… Ưhhh… ưm… Em thích…
Anh đưa tay cô lên đỉnh đầu, cảm giác cơ thể được lấp đầy không ngừng lắc lư, mỗi lúc một nhanh. Hồng Anh như một nhúm bông, hoàn toàn tan ra trong vòng tay của Nam Phong, mắt cô khép hờ, thần trí sớm đã không còn tỉnh táo. Bờ môi đỏ hồng đón nhận lấy nụ hôn của anh, nồng nàn và ướt át, thỉnh thoảng cô khẽ gọi tên anh, mỗi thanh âm phát ra đều là sự quyến luyến từ tận đáy lòng.
Nam Phong nâng eo Hồng Anh lên cao để cả hai kết hợp chặt chẽ hơn, dưới thân thể là người con gái mê loạn, mái tóc rối bời, từng lọn tóc dính chặt vào gương mặt ướt đẫm mồ hôi. Dáng vẻ ấy cùng ánh mắt gợi tình đã cướp hết lý trí của anh, Nam Phong không thể tìm được bản thân mình nữa.
Từng đợt sóng tình xô dồn dập, Nam Phong chạy nước rút, thân dưới ra vào không ngừng nghỉ, Hồng Anh thấy cơ bụng co lại, cảm giác thăng hoa bộc phát mạnh mẽ, cùng với đó là một dòng nước ấm chứa đựng bao tinh túy đàn ông của Nam Phong đang chảy tràn vào sâu trong cơ thể cô… Hồng Anh ôm chặt lấy Nam Phong như muốn níu giữ lại khoảnh khắc yêu thương tuyệt vời này. Ở bên anh, lý trí của cô dường như chưa bao giờ tồn tại, si mê bất chấp mà cuốn vào anh cùng với những hương say dục vọng…


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.