Mệt Rồi! Đi Rồi! Tan Rồi!

Chương 46: Món Quà Cho Cưng!



Vivian cười, cô bí ẩn nói:”Em có vị hôn phu rồi! Sắp cưới rồi nhưng bị anh mê hoặc biết phải làm sao! Nếu anh đồng ý, em gửi anh hợp đồng được chứ?”

Lý Nam Phong trong đầu có rất nhiều câu hỏi và thắc mắc, hắn nói với cô:” Nếu em không muốn làm người thứ ba, tại sao lại kêu anh làm nhân tình của em? Không phải điều đó gián tiếp khiến em là người phá hoại gia đình anh sao?”

Giọng cô đầy mê hoặc:”Nếu anh là nhân tình của em, anh là người thứ ba mới đúng! Bây giờ em phải đi, nếu đồng ý thì nhắn tin cho em! Nếu không thì không sao! Xem như hôm nay chưa từng nói chuyện!”

Vivian đứng dậy, lần này là cô có việc. Mark đã quay trở lại, lịch làm việc của cô lại dày đặc nữa rồi!

Đi được vài bước, cô nghe câu:”Anh đồng ý!”

Vivian quay lưng lại, cô cười rồi nói:”Vậy đợi em gửi hợp đồng cho anh!”

“Còn có cả hợp đồng nữa sao?”

“Em muốn cái gì cũng rõ ràng.”

“Được!”

Lý Nam Phong dù có chút thiệt thòi nhưng hắn ta rất mãn nguyện với điều mình đã chọn. Điều trước mắt cần giải quyết đó chính là chuyện của cô nàng blogger kia, hắn không biết phải trả lời thế nào với ba của mình. Đột nhiên hắn nghe một tin tức trên ti vi mà quán cafe đang mở:”Hôm nay, cô nàng blogger liên quan đến mặt nạ tập đoàn Lý Thị đã chính thức nói rõ rằng không phải do sử dụng mặt nạ mà cô bị như vậy. Chỉ là tin đồn mà thôi!”

Hắn ta ngẩn người ra. Cái gì mà tin đồn, cái gì mà nói rõ rồi lên tiếng, không phải cô ta chết rồi sao?

Vivian ghé ngang qua tai Lý Nam Phong, cô nói nhỏ:”Món quà đầu tiên cho cưng! Vui vẻ nhé! Làm nhân tình của em không thiệt đâu!”

Nói rồi Vivian quay lưng đi để lại Lý Nam Phong vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Mệt Rồi! Đi Rồi! Tan Rồi!

Chương 46: Em không muốn làm người thứ ba



Mặc dù trời mưa, Lý Nam Phong vẫn bất chấp lái xe rất nhanh để đến gặp người trong mộng của mình.

Đến nơi, hắn bước vào. Hắn quan sát xung quanh một lúc, ánh mắt hắn dừng lại ở một cô gái đang bịt khẩu trang và đeo kính râm. Hắn biết chắc chắn là Vivian nên hắn đã bước tới ngồi xuống đối diện đó. Giọng hắn hào hứng:”Hẹn anh có việc gì không? Hay là nhớ anh?”

Vivian nghiêm túc nói:”Tính của em rất thẳng thắn, em nói luôn nhé! Em không muốn làm người thứ ba! Anh có thể đáp ứng được nhu cầu đó của em không? Nếu được thì chúng ta…!”

Lý Nam Phong suy nghĩ một lúc, hắn giả vờ chưa hiểu lắm:”Ý của em là sao?”

Vivian kéo khẩu trang xuống, cô lấy tách trà uống rồi nói:”Anh là giả vờ không hiểu sao?”

Lý Nam Phong nghĩ rằng nếu bây giờ tiến đến với Vivian, chuyện tối qua Vân Khê nói rằng cô ấy có thai, Lý Bác Huân biết thì ông ta sẽ cho anh một bài học nhớ đời luôn. Hắn nói:”Vân Khê bây giờ đang có thai! Anh không thể nào bỏ cô ấy được!”

“Vậy em hiểu ý anh rồi! Vốn dĩ muốn cho anh một cơ hội! Vậy thôi! Không gặp lại nữa!”

Vân Khê xách túi chuẩn bị đi. Cô đeo lại khẩu trang rồi đứng lên.

Lý Nam Phong không hề muốn cắt đứt với Vivian, hắn ta níu Vivian lại. Hắn nói:”Liệu có cách khác không? Anh không muốn!”

Vivian ngồi xuống, cô giả vờ suy nghĩ một lúc. Cô nói:”Làm nhân tình bí mật? Anh nghĩ sao?”

“Nhân tình? Anh tưởng em chưa có người yêu hoặc chưa chồng chứ!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.