Mệt Rồi! Đi Rồi! Tan Rồi!

Chương 44: Sắp Có Kịch Hay



Ngày mới lại bắt đầu, hôm nay trời âm u, sáng sớm đã mưa không ngừng, sấm chớp rất đáng sợ!

Đối với Vivian, hôm nay lại là một ngày vừa buồn vừa tức giận. Hôm nay lại chính là ngày nhắc nhở cho cô biết rằng cô phải trả thù.

Vivian đứng nhìn ra cửa sổ, tay cô nắm chặt, thù này chưa trả cô không thể nào sống yên được. Giọng cô trầm xuống:”Mẹ sắp trả thù cho con thành công rồi! Con hãy xem nhé!”

Cô nhìn xa xăm ra ngoài kia, ngày cô mất đi đứa con lại là ngày mà bọn họ chuẩn bị cho hôn lễ. Thật đáng hận!

Cô đi lại giường lấy chiếc điện thoại. Tay cô bấm một dãy số điện thoại mà cả đời này có lẽ cô không thể nào quên được. Đầu giây bên kia bắt máy, cô nói:”Anh Phong, hôm nay có thể gặp một chút không? Quán cafe cũ được chứ?”

Cô cúp máy rồi ném chiếc điện thoại xuống giường. Giọng cô khinh bỉ:”Kịch hay sắp đến rồi! Mấy người đợi đó đi! Nên cho ai đi trước nhỉ???”

Lý Nam Phong sau khi nghe điện thoại của Vivian, hắn ta rất hào hứng. Hắn lập tức thay bộ quần áo rồi xịt ít nước hoa.

Vừa đi vừa giỡn trên cầu thang, hắn ta nghe một giọng rất rất quen thuộc. Giọng này ngày nào hắn cũng nghe, nghe chắc cũng đã gần 30 năm rồi. Đó là giọng của ba hắn ta – Lý Bác Huân. Ông hỏi:”Giải quyết chuyện đó thế nào rồi?”

Lý Nam Phong quay lại nhìn Lý Bác Huân, hắn ta bối rối, không lẽ nói với ông ấy là cô gái kia do hắn hại chết rồi! Hắn nói:”Con có chuyện đi một chút! Lát nói sau!” Nói rồi hắn chạy đi luôn!

Đêm qua hắn còn gặp một cơn ác mộng khủng khiếp thế mà hôm nay đã vui vẻ đi gặp nữ nhân.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Mệt Rồi! Đi Rồi! Tan Rồi!

Chương 44: Con có thai rồi!



Vân Khê nhanh chóng giải quyết chiếc xe đó bằng cách cô ta đem rửa nó thật sạch cả trong lẫn ngoài. Cô ta còn lấy cả camera hành trình ra vứt sọt rác. Cô thở phào nhẹ nhỏm:”Xong rồi!”

Gương mặt của Lý Nam Phong tái xanh, hắn ta vẫn còn rất sợ. Vân Khê nhìn gườn mặt đó mà bực mình, cô ta nói:”Này! Anh muốn người ta nghi ngờ hả? Dẹp cái bản mặt của anh vào đi! Về nhà!”

Hai người họ mỗi người lái một xe về nhà.

Buổi chiều, hôm nay trời tối thật nhanh, Lý Bác Huân đang ngồi đợi sẵn Lý Nam Phong ở nhà. Ông ta muốn biết kết quả con mình làm như thế nào nên đã về rất sớm.

Lý Nam Phong vẫn mang gương mặt tái xanh về nhà, hắn ta để xe dưới hầm rồi một mạch đi lên phòng.

Lý Bác Huân gọi hắn lúc mà hắn đi ngang, hắn ta cũng không nghe. Sau đó, ông ấy mới hỏi Vân Khê:”Khê, có chuyện gì vậy?”

Vân Khê suy nghĩ không biết nên lấy lý do nào để nói chuyện với ba chồng. Cô ta gãi đầu rồi nói:”Dạ không có chuyện gì! Hồi nãy anh ấy đi chơi với con không may tông trúng con mèo nên anh ấy sợ vậy thôi!”

Lý Bác Huân gật gật, ông ta hào hứng hỏi:”Vậy chuyện cô blogger giải quyết thế nào rồi?”

“Dạ con cũng không biết nữa! Để mai ba hỏi anh ấy thử xem! Nhưng mà con có một tin vui!”

“Tin vui gì?”

“Con có thai rồi!”

Nghe Vân Khê nói vậy, Lý Bác Huân vui mừng khôn xiết. Mẹ của Lý Nam Phong nghe vậy, bà ấy từ nhà bếp chạy lên. Giọng bà ấy vui mừng:”Thật sao? Lần này không nhầm nữa à? Chắc chắn không? Mai mẹ dẫn con đi khám nhé! Khỏi phải lộn như lần trước nữa!”

“Dạ vâng mẹ!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.