Trước mạt thế, Đường Mặc Kỳ ở Đường gia có thân phận hơi chút xấu hổ, là nhị thiếu gia Đường gia ở Kinh đô, Đường Kiếm Phong là người thừa kế được Đường gia trọng điểm bồi dưỡng.
Toàn bộ Đường gia, thậm chí ở kinh đô không ai không biết rằng hai anh em bọn họ bất hòa. Sau khi Đường lão gia tử tuyên bố người thừa kế, Đường Kiếm Phong bị động tiếp nhận Đường gia. Đường Kiếm Phong là con riêng đột nhiên “chuyển chính thức”, cùng Đường Mặc Kỳ tất nhiên không có chút quan hệ anh em chân chính.
Mẹ Đường Mặc Kỳ khi cậu còn năm tuổi ngoài ý muốn qua đời, thời điểm Đường gia binh hoang mã loạn chuẩn bị tang lễ, một nữ nhân mang theo Đường Kiếm Phong xông vào Đường gia, sau trận khắc khẩu hoảng loạn, Đường Kiếm Phong bị Đường gia giữ lại.
Người ngoài chỉ cho rằng Đường gia nhận một đứa con riêng về thôi, nhưng không nghỉ tới chỉ một năm sau Đường lão gia tử tuyên bố Đường Kiếm Phong là người thừa kế. Vô luận bên ngoài có kinh ngạc như thế nào, Đường gia vẫn do Đường lão gia tử định đoạt.
Sau khi Đường Mặc Kỳ bị đả kích liên tiếp, tính cách đại biến, gia thế Đường gia tuy lớn, nhưng thân tình lại ít ỏi không có bao nhiêu.
Mất đi thân phận người thừa kế, thậm chí còn bị một đứa con riêng thượng vị, Đường Mặc Kỳ không chỉ bị người ngoài chê cười, thân phận ở Đường gia cũng có chút xấu hổ, bị người Đường gia hoàn toàn từ bỏ.
Nhưng mà ngoài dự đoán của mọi người, Đường Kiếm Phong lại sủng người em cùng cha khác mẹ này như bảo bối, che chở cho cậu, sợ cậu chịu ủy khuất. Tất cả mọi người đều biết Đường Mặc Kỳ chính là nghịch lân không thể đụng của Đường Kiếm Phong.
Nhưng Đường Mặc Kỳ lại có phản ứng của một người bình thường, cậu chán ghét Đường Kiếm Phong, coi người anh cùng cha khác mẹ này như kẻ thù.
Cứ như vậy, một người sủng, một người hận, gập ghềnh sống qua mười mấy năm. Thẳng đến khi anh trai Đường Kiếm Phong tiến vào quân đội làm bộ đội đặc chủng, em trai Đường Mặc Kỳ điền nguyện vọng đại học đến thành phố khác, quan hệ của hai người mới chân chính mà dịu xuống một cách lãnh đạm.
Trong mắt người ngoài, tựa hồ là bởi vì khoảng cách không gian làm nhạt nhòa loại quan hệ dị dạng này. Nhưng trên thực tế, chỉ có số ít người ở Đường gia chân chính mới hiểu được lí do. Bởi vì Đường Kiếm Phong yêu say đắm em trai Đường Mặc Kỳ, làm cho Đường Mặc Kỳ bùng nổ hoàn toàn hận ý đối với anh.
Vào lúc buổi tối khi Đường Mặc Kỳ cùng đám hồ bằng cẩu hữu lêu lỏng chơi bởi trở về, Đường Kiếm Phong rốt cuộc nhịn không được nữa, quyết định nhập ngũ làm bộ đội đặc chủng, đoạn tình cảm đơn phương này khả năng vĩnh viễn không chiếm được đáp lại, anh không cam lòng.
Một lần nhìn thấy em trai say khước trở về sau đêm khuya, nhìn thấy dấu môi của nữ nhân trên cổ áo cậu, Đường Kiếm Phong chỉ cảm thấy khí huyết cuồn cuộn, khóe mắt muốn nứt ra, đại não trống rỗng, anh yêu cậu mười năm, đổi lại là một khắc chưa từng hết hận từ cậu.
Đường Kiếm Phong chỉ cảm thấy nhịn không được khát vọng với em trai, nội tâm dã thú dưới các loại áp lực tránh thoát nhà giam, nhào về hướng em trai mà anh đã yêu thương mười mấy năm qua.
Năm ấy em trai ăn chơi trác táng của anh không đủ sức lực chống cự, bị anh trai cưỡng hiếp, đêm đó là một đêm thảm khốc, nhiều năm sau Đường Kiếm Phong nhớ lại vẫn như cũ tràn ngập hối hận cùng áy náy. Nhưng mà sau đó anh đã sớm bị chấp niệm khống chế, sủng ái em trai so với hô hấp của anh còn muốn quan trọng hơn.
Qua ngày hôm sau, Đường lão gia tử đem Đường Kiếm Phong áp giải về lại bộ đội đặc chủng, còn Đường Mặc Kỳ bị đưa đi nước ngoài, lấy danh nghĩa nghỉ dưỡng ngây người hơn nửa năm mới trở về học đại học. Mà trường đại học cũng được an bài ở Hải thị cách xa kinh đô.
Trải qua một loạt chuyện này, thiếu niên bi ai phát hiện, cậu chẳng những không thoát khỏi trói buộc của Đường gia, ngược lại còn bị Đường gia theo dõi, mà cậu cũng chưa từng bước vào nhà cũ Đường gia một lần nào nữa.
Cho đến khi mạt thế tiến đến, Đường Kiếm Phong mang theo một nhóm người tới tìm cậu, trong thời khắc sinh tử ở trước mặt, Đường Mặc Kỳ bất đắc dĩ tiếp nhận bảo hộ từ anh.
Dọc theo đường đi trở về kinh đô, hai người cơ hồ không có giao lưu gì, nhưng mà mỗi một lần nguy hiểm xảy ra ngay trước mặt, Đường Kiếm Phong đều đem em trai bảo vệ kĩ càng.
Đường trở về cũng không thuận lợi, khí hậu đột ngột chuyển biến xấu, động đất, tang thi xuất hiện khắp nơi, thậm chí văn minh nhân loại còn rơi vào hỗn loạn tan rã thảm khốc. Đường Kiếm Phong mang theo mười hai đồng đội đều hi sinh toàn bộ. Vì để cho em trai có thể an toàn trở lại kinh đô, mỗi một lần một mình Đường Kiếm Phong đều bất chấp nguy hiểm ra ngoài tìm kiếm vật tư. Hai người đi đường suốt ba tháng, trên dưới Đường gia khi thấy hai người an toàn trở về đều thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Đường Mặc Kỳ đối với bọn họ không tính là cái gì, thậm chí không ở trong mắt bọn họ, nói chính xác hơn là một cái trói buộc. Nhưng mà Đường Kiếm Phong lại là trụ cột đời sau của Đường gia, có năng lực có thủ đoạn, Đường gia nếu muốn tranh một vị trí nhỏ ở mạt thế, nhất định phải dựa vào Đường Kiếm Phong.
Từ khi trở lại kinh đô, Đường Mặc Kỳ không còn được gặp Đường Kiếm Phong, bởi vì Đường Kiếm Phong tiếp tục trở lại quân ngũ.
Mạt thế nửa năm, người lây nhiễm vi-rút tang thi xuất hiện tiến hóa lần đầu tiên, hoàn cảnh sinh tồn của nhân loại lại bị tổn thương nghiêm trọng. Vòng an toàn tại kinh đô lại thu nhỏ một lần nữa, người Đường gia được bảo hộ nghiêm mật cũng dần dần có nguy cơ.
Khi sự tồn vong của nhân loại gặp phải tồn vong, thiên nhiên lại một lần nữa ban tặng cho họ một món quà. Trong nhân loại dần dần xuất hiện dị năng, đây chính là hi vọng mới của nhân loại, là đảm bảo sinh tồn của mọi người. Mà người nhược kê như Đường Mặc Kỳ cũng thức tỉnh phong hệ dị năng.
Nhưng mà Đường Mặc Kỳ chưa cao hứng được bao lâu, người bị lợi ích huân tâm tìm đến cậu, vì lợi ích mê người, cậu của Đường Kiếm Phong giao Đường Mặc Kỳ cho viện nghiên cứu ở kinh đô.
Sau khi tiếp nhận thí nghiệm tra tấn nhân thể hai tháng, Đường Kiếm Phong rốt cuộc cũng dẫn người đột phá phòng thí nghiệm, lúc này Đường Mặc Kỳ hơi thở thoi thóp, sinh lý cùng tâm lý chịu đã kích trầm trọng.
Đường Kiếm Phong cũng không có mang người về Đường gia, mà là đem cậu nuôi dưỡng ở chỗ của quân đội. Sau nửa năm dốc lòng chăm sóc chiếu cố của Đường Kiếm Phong, Đường Mặc Kỳ rốt cuộc cũng có chuyển biến tốt đẹp.