Gần đến ngày tổ chức hôn lễ thì An Cửu ngày càng bận rộn hơn.
Hà Xuyên thì ngược lại, rất rảnh rỗi. Không những thế dạo gần đây đến công ty, Mộc Ái lại có vẻ như không gây khó dễ cho cô như mọi khi, cũng chẳng thèm giao cho 1 đống công việc từ trên trời rơi xuống nữa.
Tuy nhiên, ánh mắt của Mộc Ái nhìn cô có gì đó rất lạ nên cô cảm thấy rất nghi ngờ.
Sau khi tan làm, Hà Xuyên chợt nhận được tin nhắn từ đứa bạn thân.
Đã lâu rồi 2 người không gặp mặt, thế nên cô quyết định hẹn gặp mặt đứa bạn ở địa điểm cũ.
Hà Xuyên gỡ bỏ bộ đồ công sở chỉn chu, mặc lên chiếc váy đen hai dây, để lộ ra tấm lưng trần mịn màng. Cô trang điểm qua, uốn tóc, sửa soạn kỹ rồi cầm túi xách ra ngoài.
Trước đây, cô có rất nhiều bạn bè, nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức bình thường. Có điều, từ khi gặp gặp gỡ đứa bạn thân kia, cô mới biết thế nào là tình bạn ăn ý thật sự. Sở thích của hai người không những giống nhau mà còn gu ăn mặc và gu đàn ông cũng giống nhau.
Bước vào quán bar, Hà Xuyên mở túi xách lấy ra 1 tấm thẻ VIP màu đen. Nhìn thấy tấm thẻ, người đàn ông áo đen lập tức cúi chào khách rồi nói.
– Mời quý khách đi thang máy lên tầng 3 ạ.
Nhìn vào chiếc thẻ trên tay của Hà Xuyên, nếu là dân lâu năm đi Bar thì không ai không biết. Chiếc thẻ đen VIP của Bar này được thiết kế dành riêng cho những vị khách ưu tiên của quán, đáp ứng 2 điều kiện:
Mỗi tháng đến quán và tiêu tiền đạt mức tối đa.
Phải là khách hàng quen, từ 2 năm trở lên.
Nhưng dạo này khá nhiều ngà giàu mới nổi, thẻ VIP lại có giới hạn nên người nắm giữ quán bar này đã đưa ra thêm 1 điều kiện. Đó chính là khách hàng phải có gia tộc lớn đứng sau bảo đảm, không thì quen biết thế lực lớn để họ giúp mình cam kết.
Mà Hà Xuyên có được chiếc thẻ này chính là nhờ đứa bạn thân của cô.
Vừa mới bước ra khỏi thang máy, Hà Xuyên đã gặp được chính quản lý, sau đó nhìn thẻ VIP trên tay cô, quản lý liền tận tình dẫn cô đến phòng riêng ngay mặc dù cô không có cần.
Khi cô mở cánh cửa ra, đột nhiên 1 cô gái từ bên trong chạy đến, giơ tay véo 2 bên má cô tỏ vẻ tức giận.
– Tiểu Xuyên, có phải dạo này mày ăn gan hùm hay không mà dám không liên lạc với tao hả? Về quê lấy chồng cũng không mời tao luôn… Mày được lắm đấy…
– Dư Mẫn… Từ từ đã, buông ra đi đau má tao. Có gì bình tĩnh đã để tao kể mày nghe.
Dư Mẫn hừ 1 cái, sau đó vòng tay qua quàng cổ Hà Xuyên lôi vào bên trong.
Thế là Hà Xuyên liền đem chuyện bản thân trải qua kể hết cho Dư Mẫn nghe.
Chỉ biết sau khi nghe xong, Dư Mẫn tỏ vẻ kinh ngạc như không thể tin nổi.
– Cái gì? Mày đã kết hôn với An Cửu?
– Tại anh ấy muốn vậy, với lại tao cũng có chút tình cảm với anh ấy…
Dư Mẫn có vẻ như biết gì đó, sắc mặt của cô bắt đầu trở lên nghiêm trọng hơn, không còn bộ dáng tươi cười như thường ngày nữa.
– Dư Mẫn, có chuyện gì sao?
Ánh mắt của Dư Mẫn sa sầm lại.
– Mày biết đấy, gia đình tao đang có rất nhiều chi nhánh ở bên Pháp. Ban đầu cậu quen An Cửu để trả thù An Tư Nhất tao không có ý kiến, nhưng mày tuyệt đối đừng dây dưa tình cảm với hắn ta!
– Tại sao?
– Mày không biết đâu, trong giới kinh doanh bên Pháp, ai cũng biết 1 chuyện. Đó là con gái của ông trùm tài phiệt mafia rất yêu An Cửu. Thủ đoạn của cô ta tàn nhẫn ra sao không ai là không biết, dù thế cũng chẳng ai dám động vào bởi vì thế lực sau lưng cô ta rất lớn. Hà Xuyên, mày chỉ là 1 người bình thường thôi, An Cửu và mày không hợp với nhau đâu. Thế nên, cậu hãy tránh xa hắn ra càng sớm càng tốt thì hơn!
Nghe những lời này của Dư Mẫn, không hiểu sao sống lưng của Hà Xuyên lạnh toát.
Rõ ràng hôm nay là 1 ngày vui, tại sao lại có chuyện này xảy ra chứ?
Dư Mẫn thấy Hà Xuyên không nói gì thì nước mắt rưng rưng mà ôm chầm lấy cô, nhẹ nhàng khuyên nhủ.
– Tiểu Xuyên à, nghe mình đi. Cậu yêu ai mình không cấm, nhưng riêng người đàn ông An Cửu đó thì không được! Cậu sẽ bị Vũ Giai đó nhắm trúng đó!
Trước đây, Dư Mẫn đã từng nghe đến sự tàn nhẫn của Vũ Giai. Đến cả anh trai của cô cũng liên tục nhắc cô nên tránh xa nhân vật đó ra. Nếu động chạm đến mafia, chỉ sợ đến không những riêng bản thân mà những người xung quanh cũng bị liên lụy.
– Chuyện này, An Cửu không có nói cho mình biết.
– Đồ ngốc, sao hắn ta có thể nói được. Chuyện Vũ Giai yêu hắn điên cuồng ra sao, ai ai cũng biết!
Bất giác, trong lòng của Hà Xuyên có chút dao động.
– Nhưng anh ấy sẽ từng nói bảo vệ mình…
– Thường ngày cậu thông minh lắm mà sao giờ lại ngu ngốc như thế chứ? Tiểu Xuyên của mình ơi, đến các gia tộc lớn còn không dám dây vào gia tộc mafia. Cậu hãy nên suy nghĩ cho tương lai phía trước đi.
Khi Hà Xuyên còn đang suy nghĩ, đột nhiên cánh cửa bên ngoài bị ai đó đẩy ra.
An Cửu từ đâu xuất hiện, bất ngờ đi đến nắm lấy cổ tay của Hà Xuyên.
Cô còn chưa kịp phản ứng đã bị hắn kéo dậy ôm vào lòng. Mà Dư Mẫn đang ôm lấy cô bỗng bị hụt ngã sõng soài trên ghế.
– Ch.ết tiệt! An Cửu, anh bị điên à?
Ánh mắt An Cửu tối đen lại, lạnh giọng lên tiếng.
– Dư tiểu thư, cô nên biết điểm dừng của bản thân mình ở đâu! Tốt nhất đừng xe vào chuyện của tôi!
Bàn tay của An Cửu bỗng siết chặt lại. Lúc này, hắn quay nhìn chằm Hà Xuyên 1 lúc lâu.
Khi cô còn chưa hiểu gì thì hắn đã cho xe lùi lại, sau đó rời khỏi An Gia ngay.
Vũ Giai ở trong kia, làm sao hắn có thể để cho cô ta gặp mặt Hà Xuyên được chứ? Với tính cách của Vũ Giai thì khả năng cao cô ta sẽ cho người ám sá.t Hà Xuyên đến khi nào thực hiện được ý đồ thì thôi.
Nhìn thấy vẻ mặt của An Cửu trầm trọng như vậy, Hà Xuyên có chút thắc mắc nhưng không dám hỏi.
Đến khi xe của 2 người đã cách An Gia 1 khoảng khá xa, bấy giờ An Cửu mới cho xe dừng lại.
– An Cửu… Anh… Làm gì thế?
Nghe thấy thế, An Cửu nhẹ nhàng quay sang đặt tay lên đầu của Hà Xuyên rồi căn dặn.
– Lát nữa người của tôi sẽ đến đây đưa em về biệt thự trước. Tôi phải quay trở lại An Gia xử lý nốt chút chuyện. Tối chúng ta gặp nhau sau.
Giọng nói của An Cửu rất dễ nghe khiến Hà Xuyên cảm thấy vô cùng yên tâm.
Nhưng cô vẫn cảm thấy có gì đó không đúng lắm.
– An Cửu, là anh đang giấu em chuyện gì đúng không?
Vốn dĩ Hà Xuyên cho rằng An Cửu sẽ chối nhưng thật không ngờ, hắn lại thẳng thắn đáp lại cô.
– Đúng vậy.
– Là chuyện gì chứ?
– Đợi 1 thời gian nữa, tôi giải quyết xong sẽ nói cho em biết. Em đừng lo lắng.
Hà Xuyên rất biết điều, chỉ gật nhẹ 1 cái. Cô tin tưởng An Cửu, nếu như hắn không muốn nói cho cô thì dù cô cơ làm gì hắn vẫn sẽ không nói.
Thôi thì cô đợi cũng được.
Rất nhanh sau đó, người của An Cửu lái xe đến đưa Hà Xuyên trở về trước. Còn An Cửu liền cho xe của mình quay lại An Gia.
Hắn không biết rằng Vũ Giai có moi được tin tức gì từ những người khác hay không, tốt hơn hết hắn nên quay lại xem xét tình hình thì vẫn hay hơn.
Chừng nào chưa gặp được hắn thì chắc chắn Vũ Giai sẽ không có từ bỏ.
Cổng lớn của An Gia lần nữa được mở ra. Sau khi giao xe cho quản gia, An Cửu lập tức tới phòng khách ngay.
Quả nhiên, Vũ Giai đang có mặt ở đây.
Cô ta quay lại, trông thấy An Cửu thì lập tức tỏ vẻ vui mừng, không kìm lòng được mà chạy đến muốn ôm hắn.
– An Cửu, lâu lắm rồi em mới gặp anh đó.
Nhưng trước khi Vũ Giai chạm đến thì An Cửu trừng mắt. Vũ Giai bị doạ sợ, tay chân lập tức cứng ngắc không thể động đậy.
Mà An lão gia lúc này liền lên tiếng.
– Tiểu Cửu, bạn em đến từ sớm rồi đấy. Em ở lại nói chuyện với bạn nhé, ta không làm phiền 2 đứa nữa.
An lão gia nói xong thì đứng dậy, khi đi ra đến cửa, ông như nhớ ra điều gì đó liền dừng lại.
– Nếu được thì kêu bạn em ở lại mấy hôm nữa, dù sao hôn…
– Anh à, nếu bận thì đi đi. Chuyện của em để em tự giải quyết!
Cũng may An Cửu phản ứng nhanh nên đã cắt ngang lời nói của anh trai ngay.
Thấy An Cửu không được vui vẻ, An lão gia liền thở dài rồi đi ngay.
Bấy giờ, trong phòng chỉ còn lại Vũ Giai và An Cửu.
– Anh Cửu, bao giờ anh về lại Pháp thế? Ba em cứ nhắc anh suốt đấy.
– Tại sao cô lại có mặt ở đây?
Mặc kệ lời nói của Vũ Giai, An Cửu lập tức vào việc chính. Mà người phụ nữ kia nhìn hắn đắm đuối rồi nở 1 nụ cười tươi bình thản đáp lại.
– Em nhớ anh đó. Với lại, em nghe nói anh về đây vì 1 người phụ nữ. Em muốn xem xem cô ta là ai mà dám quyến rũ anh thôi.
Từ nhỏ, Vũ Giai đã được cưng chiều thành hư, hơn thế, cô ta được sinh ra trong 1 gia tộc mafia. Thế nên, cách suy nghĩ của cô ta khác với người thường.
Trong mắt của Vũ Giai, muốn cái gì thì phải có cho bằng được. Nếu không có được thì cô ta nhất định sẽ hủy diệt, không để bất cứ ai ngoài cô ta có được thứ đó.
An Cửu đã quá chán ngấy với cách theo đuổi của Vũ Giai rồi. Hắn thật sự không hề có chút tình cảm nào với cô ta, ngược lại càng khiến cho hắn cảm thấy chán ghét vô cùng.
– Vũ Giai, từ trước đến nay tôi không tiễn cô đi không phải tôi sợ thế lực phía sau lưng cô mà vì tôi nể mặt mũi của ba cô! Lời cảnh cáo cuối cùng của tôi, tốt nhất nên biết điều 1 chút! Nếu không, ngày tàn của cô không được yên nghỉ ở Pháp đâu!. Đam Mỹ Cổ Đại
Nói đến đây, An Cửu hừ lạnh rồi đi ra khỏi phòng. Đúng lúc thấy quản gia đi đến, hắn liếc mắt lại về phía Vũ Giai rồi căn dặn quản gia.
– Tiễn khách!
Vũ Giai nhìn chằm bóng lưng của An Cửu, sắc mặt dần trở lên khó coi hơn.
Tuy không bằng lòng nhưng cô ta vẫn phải theo quản gia ra ngoài.
Xuống bãi đỗ xe, Vũ Giai vô tình gặp 1 người phụ nữ lái 1 chiếc ô tô trắng trở về.
Cô ta nghi ngờ, đợi đến khi người phụ nữ đó xuống xe thì lập tức đi đến giả bộ hỏi dò.
– Xin chào, tôi là bạn của anh Cửu, nay đến đây chơi. Không biết cô là gì với anh ấy vậy?
Mộc Ai tháo kính ra, nhìn Vũ Giai từ đầu đến chân 1 lượt rồi thầm đánh giá. Toàn thân chỗ nào cũng là đồ hiệu có tiếng, chắc hẳn là 1 đại thiên kim nào đó.
– À, tôi là Mộc Ái, là cháu dâu của An Thất Gia.
Vũ Giai nghe xong thì có chút hụt hẫng. Cô ta mỉm cười, trò chuyện với Mộc Ái vài câu, cuối cùng không nhịn được mà buột miệng.
– Rốt cuộc người phụ nữ mà anh Cửu say mê là ai chứ?
Nghe được câu này, đầu Mộc Ái bắt đầu nảy số. Nhìn bộ dạng kia, chắc chắn là 1 người phụ nữ yêu ông trẻ nhưng đang ghen.
Nhớ lại khoảng thời gian cô ta bị Hà Xuyên sỉ nh.ục, khiến cho cô ta rất căm phẫn.
Vì thế, Mộc Ái giả bộ không biết gì mà nói vu vơ.
– Cô muốn gặp vợ sắp cưới của ông trẻ tôi sao? Chắc là hứng thú với cô dâu chứ gì…
– Cô biết người phụ nữ đó? Mà vợ sắp cưới là sao?
Chỉ đợi có thế, Mộc Ái liền bắt đầu thêm dầu vào lửa.
– Mấy hôm nữa là đến hôn lễ của ông trẻ và vợ sắp cưới rồi. Tôi nghe nói ông trẻ yêu cô gái ấy lắm, cô là bạn của ông trẻ tôi mà không biết… Quả thực nên suy nghĩ lại đó…