Ngân Trì phu nhân tỏ ra rất độ lượng, dịu dàng vẫy vẫy tay, nói:
– Tiêu Ly, đưa gốc Huyết Thành Huyền Thảo tứ phẩm ra cho Thiến Thiến Quận chúa. Không đúng… phải nói là một gốc cỏ dại không đáng một đồng mới đúng.
Thiếu niên tuấn tú đứng cạnh Ngân Trì phu nhân liền khẽ nhếch miệng cười, trong tiếng cười có chút mỉa mai, sau đó đưa cái hộp đựng Huyền dược cho Ngự Thiến Thiến.
Ngự Thiến Thiến lấy gốc thạch thảo ra khỏi hộp rồi nắm chặt trong tay. Quả nhiên không còn chút Huyền Khí và Dược khí nào.
Huyền dược này vốn đỏ sẫm như máu, bây giờ lại biến thành màu trắng, trông chẳng khác gì loại thạch thảo bình thường.
Chấp sự thứ sáu thấp giọng nói:
– Lúc ta đưa gốc thạch nào này cho Ngân Trì phu nhân thì nó quả thật là một gốc Huyền thảo tứ phẩm. Ta một mực đi theo nàng ra khỏi Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, nhưng không thấy nàng mở hộp ra hoán đổi Huyền thảo. Đúng rồi, sau khi ra ngoài, thiếu niên đi bên cạnh Ngân Trì phu nhân đã mở hộp ra. Sau khi hắn chạm vào thì gốc Huyết Thạch Huyền thảo đã không giống lúc trước nữa. Cũng chính lúc ấy, hắn phát hiện gốc Huyết Thạch Huyền thảo này là giả.
Ngự Thiến Thiến cau mày, nhìn thoáng qua thiếu niên tên “Tiêu Ly”, nói:
– Không ngoài dự đoán của ta, nhất định là thiếu niên kia có dị chủng tâm cung. Hắn lợi dụng lực lượng dị chủng tâm cung của mình để hút đi Huyền khí và Dược khí trong gốc Huyết Thạch Huyền thảo này. Bởi vậy cho nên gốc Huyền thảo tứ phẩm này mới biến thành một gốc thạch thảo bình thường.
Chấp sự thứ sáu nói:
– Vậy bây giờ phải làm gì? Cho dù chúng ta biết nàng giở trò quỷ, nhưng lại không làm gì được. Một khi tin này bị truyền ra ngoài, sẽ đả kích rất lớn đến thanh danh của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng chúng ta.
Ngự Thiến Thiến hít vào một hơi thật sâu, khẽ lắc đầu, đây là tử cục, không giải được. Người ta đào hố bẫy bọn họ, giờ bọn họ đã ngã xuống, muốn trèo lên thì cực kỳ khó khăn.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Thiến Thiến Quận chúa, có thể đưa gốc Huyền dược này cho ta xem không?
Vừa rồi Ngân Trì phu nhân đã nói rõ thân phận của Ngự Thiến Thiến, Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên không thể gọi nàng là Ngự chấp sự được nữa.
Ngự Thiến Thiến đặt gốc thạch thảo vào lại trong hộp, sau đó đưa cho Ninh Tiểu Xuyên, cười khổ nói:
– Ngươi cũng xem một chút đi! Lần này đã không còn cơ hội vãn hồi nữa rồi, lần này xem ra Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng sẽ tổn thất nặng nề rồi.
Ninh Tiểu Xuyên nhận lấy cái hộp, ngón tay ấn lên thạch thảo, dùng Tâm Thần để cảm nhận nó.
Gốc thạch thảo này quả nhiên bị người ta rút hết Huyền Khí và Dược khí, biến thành một loại thạch thảo tầm thường.
Chẳng qua, Ninh Tiểu Xuyên phát hiện Dược khí trong thạch thảo vẫn chưa bị hút hết, trên thực tế vẫn còn lưu lại một ít Dược khí nho nhỏ.
Từ đó cho thấy tu vi của tên thiếu niên gọi là Tiêu Ly kia cũng không cao, bằng không thì Dược khí trong Huyền dược đã bị hắn hút cạn rồi.
Gốc thạch thảo này vẫn còn lưu giữ một chút Dược khí, vậy thì dễ xử lý rồi.
Ninh Tiểu Xuyên mấy ngày gần đây đều luyện chế Huyết Thiềm Mộc. Mặc dù gần như tất cả Huyết Thiềm dịch đều bị Ma kiếm hấp thu vào trong máu huyết, nhưng hắn vẫn còn lưu giữ không ít Huyết Thiềm Mộc khí.
Dược khí của Huyết Thiềm Mộc có tác dụng tương tự với Huyết Thạch Huyền thảo. Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn có thể đổi rồng tráo phượng, truyền Huyết Thiềm Mộc khí vào trong gốc thạch thảo này, khiến nó lại trở thành một gốc Huyết Thạch Huyền thảo tứ phẩm.
Chuyện này vừa nghe thì cảm thấy rất đơn giản, nhưng muốn thực hiện thì còn khó hơn việc rút đi Dược khí và Huyền Khí trong Huyền thảo rất nhiều. Cũng chỉ có người có được Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung như Ninh Tiểu Xuyên mới làm được chuyện này mà thần không biết quỷ không hay mà thôi.
Ninh Tiểu Xuyên đặt tay vào trong hộp, trên ngón tay toát ra một tầng huyết quang nhàn nhạt, bắt đầu truyền Huyết Thiềm Mộc khí vào trong Huyền dược.
Ở bên dưới, Ngân Trì phu nhân mỉm cười dịu dàng, nói:
– Thiến Thiến, Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng bán Huyền dược giả, các ngươi tính đền bù cho người mua thế nào đây? Hì hì, bổn phu nhân cũng không quan tâm chút tiền này, nhưng mà sau này e rằng ta không dám tới Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng mua đồ nữa đâu. Được rồi, chúng ta về!
Một vài chấp sự và thị nữ trong Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng nhìn thấy bộ dạng càn rỡ của Ngân Trì phu nhân, đều giận đến run người. Nếu ánh mắt có thể giết người thì Ngân Trì phu nhân đã bị giết rất nhiều lần rồi.
– Chậm đã.
Ninh Tiểu Xuyên cầm chiếc hộp trong tay, đi tới giữa đại môn của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, đứng ở bậc thang trên cùng.
Ngân Trì phu nhân vốn sắp bước lên xa giá, lại nghe thấy Ninh Tiểu Xuyên hô lên, liền ngừng lại, xoay người cười yêu mị, nói:
– Tiểu ca, chẳng lẽ ngươi có gì muốn chỉ giáo ta sao?
Tiêu Ly đứng sau lưng Ngân Trì phu nhân, thoáng nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên với ánh mắt khinh thường.
Ngự Thiến Thiến và chấp sự thứ sáu cũng hoàn toàn không hiểu Ninh Tiểu Xuyên muốn làm gì.
Chẳng lẽ hắn muốn vạch trần quỷ kế của Ngân Trì phu nhân? Cho dù hắn vạch trần được nàng thì cũng đâu có người nào tin tưởng, ngược lại còn làm cho Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng phải gánh thêm cái tiếng “hẹp hòi” nữa.
Ninh Tiểu Xuyên lấy gốc thạch thảo ra, cầm trong tay, nói:
– Thực ra đây là một gốc Huyết Thạch Huyền dược tứ phẩm, chẳng qua trình độ Dưỡng Tâm thuật của Ngân Trì phu nhân quá thấp, học nghệ không tinh cho nên mới nhìn sai mà thôi.
Ngân Trì phu nhân nheo đôi mắt phượng, nhìn chằm chằm thiếu niên đứng trên bậc thang trên cùng, giận đến ngứa răng. Tên tiểu tử này không biết từ đâu chui ra, dám nói nàng học nghệ không tinh, tạo nghệ quá thấp.
Phải biết rằng, nàng vốn là Dưỡng Tâm Sư trung cấp, địa vị tôn quý vô cùng, đám Dưỡng Tâm Sư sơ cấp kia làm sao có thể so sánh được với nàng.
Đôi môi của nàng hơi nhếch lên nụ cười quyến rũ, hàng mi chớp động, từ trong đôi môi hồng ướt át truyền ra thanh âm vũ mị:
– Thiếp thân quả thực không nhận ra đây là một gốc Huyết Thạch Huyền thảo tứ phẩm. Chẳng hay tiểu ca có thể giảng giải cho thiếp thân nghe không?
Nàng đã từng gặp qua một vài người có tài hùng biện cao minh, chỉ sông nói không phải sông, thế mà ai cũng phải tin.
Thế nhưng, nàng không tin rằng trên đời này lại có người có thể nói kiểu gì mà khiến nàng tin một gốc thạch thảo là một gốc Huyền dược tứ phẩm được.
Nàng đã từng gặp qua một vài người có tài hùng biện cao minh, chỉ sông nói không phải sông, thế mà ai cũng phải tin.
Thế nhưng, nàng không tin rằng trên đời này lại có người có thể nói kiểu gì mà khiến nàng tin một gốc thạch thảo là một gốc Huyền dược tứ phẩm được.
– Mọi người nhìn nhé! Thực ra đây là một gốc Huyền dược ẩn trong đá, bên ngoài bọc một tầng da đá. Phải cạo tầng đá ra mới có thể nhìn được bản thể của Huyền dược.
Ninh Tiểu Xuyên dùng Huyền Khí chấn vỡ tầng da đá bọc bên ngoài, lập tức từ bên trong lóe lên huyết quang lóa mắt, lộ ra một gốc dược thảo tràn ngập Huyền Khí.
Huyết Thạch Huyền dược.
Một màn này thật sự quá rung động, khiến toàn trường yên tĩnh, làm cho tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người.
Nhất là những người hiểu rõ nội tình, thì lại càng khiếp sợ đến tột đỉnh.
Ngự Thiến Thiến bất giác dùng ngón tay che miệng, đôi mắt toát ra thần sắc mừng rỡ, không khỏi càng xem trọng Ninh Tiểu Xuyên hơn. Nàng lập tức nắm lấy thời cơ, phản kích lại:
– Tầng da đá đó là do Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng chúng ta cố ý lưu lại, để ngăn Dược khí trong Huyết Thạch Huyền dược không bị xói mòn. Người tầm thường đương nhiên không thể nhìn ra, nhưng chỉ cần đạt tới trình độ Dưỡng Tâm Sư sơ cấp, đều sẽ nhận thấy sự khác biệt của lớp da đá bao phủ quanh Huyền dược. Không ngờ quý phu nhân là Dưỡng Tâm Sư trung cấp của Dưỡng Tâm Điện Đế Quốc, mà lại không nhận ra được, còn nói Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng chúng ta bán thuốc giả. Đúng là oan uổng cho người tốt, thật khiến người khác đau lòng mà. Đồng thời, ta cũng không khỏi hoài nghi rốt cuộc trình độ của Dưỡng Tâm Điện Đế Quốc cao đến mức nào mà một Dưỡng Tâm Sư trung cấp lại không biết gì về Huyền dược bọc đá.
Ngân Trì phu nhân lạnh lùng nhìn chằm chằm vào thiếu niên tuấn lãng sau lưng, lập tức dọa cho thiếu niên kia sợ đến mức quỳ rạp xuống đất.
Trên gương mặt xinh đẹp của Ngân Trì phu nhân cố nặn ra nụ cười, nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái thật sâu, cười cười:
– Không ngờ Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng còn có nhân tài nhân kiệt như vậy, quả thật khiến cho thiếp thân phải ghen ghét mà. Không biết tiểu ca có thể cho thiếp thân biết tên được không?
Ngự Thiến Thiến đương nhiên biết Ngân Trì phu nhân là dạng người gì, quý phụ lẳng lơ này nổi tiếng nhất là câu dẫn nam nhân. Đặc biệt là loại thiếu niên lang như Ninh Tiểu Xuyên, chẳng mấy chốc mà trở thành đồ chơi trên giường của nàng.
Ngự Thiến Thiến sợ Ninh Tiểu Xuyên bị Ngân Trì phu nhân mê hoặc, vội nói:
– Tiểu Xuyên là tuyệt thế quỷ tài, là người giỏi nhất trong các Dưỡng Tâm Sư sơ cấp của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng. Tương lai nhất định sẽ trở thành thành viên trung tâm của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng chúng ta, phu nhân cũng đừng lôi kéo vô ích.
Gương mắt trắng như trứng gà của Ngân Trì phu nhân chợt lộ ra nụ cười ôn nhu, nói:
– Đãi ngộ của Dưỡng Tâm Điện Đế Quốc chúng ta tuyệt đối không ít hơn Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng. Tiểu xuyên, sau này nếu ngươi muốn tìm nơi nương tựa mới, có thể tới Tề Thiên Hầu Phủ tìm ta. Bất cứ lúc nào, đại môn của Tề Thiên Hầu Phủ cũng đều có thể mở rộng vì ngươi.
Ngân Trì phu nhân có vóc dáng yêu kiều, giọng nói yểu điệu, không hề có chút nào giống với một nữ nhân đã có chồng, mà nàng giống như một yêu nữ khuynh thành, thướt tha bước lên xa giá hoa lệ.
Ninh Tiểu Xuyên đứng trên cầu thang, nói:
– Phu nhân, Huyền dược của người!
Ngân Trì phu nhân ngoài đầu lại, cười nói:
– Là Huyền dược của ngươi!
– Bịch bịch…
Cỗ xe do mười tám đầu Huyền thú trắng như tuyết cùng kéo, chậm rãi rời đi, người qua lại trên đường nhìn thấy đều phải tránh lui.
Ngân Trì phu nhân tất nhiên hiểu rằng Ninh Tiểu Xuyên đã lợi dụng thủ đoạn nghịch thiên để biến thạch thảo bình thường trở thành Huyền dược, nhưng nàng làm chuyện mờ ám trước, nên tất nhiên không thể vạch trần Ninh Tiểu Xuyên.
Lần này, nàng vốn định phá hỏng thanh danh của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, không ngờ lại bị Ninh Tiểu Xuyên và Ngự Thiến Thiến cấp cho một chầu nhục nhã.
Bây giờ gặp phải chuyện mất mặt như vậy, trong lòng nàng tất nhiên không vui rồi.
– Thật là đáng hận, có cần ta đi giết tiểu tử của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng hay không?
Tiêu Ly ngồi bên cạnh Ngân Trì phu nhân, Huyền Khí chấn động, trong mắt lóe lên sát ý nhàn nhạt.
Tiêu Ly có “Dị Chủng Thú Hình Tâm Cung”, có thể trong tình huống thần không biết, quỷ không hay mà hấp thu Huyền Khí và Dược khí trong Huyền dược.
Nhưng thân phận hắn hèn mọn, chỉ là một tiểu tạp dịch trong Tề Thiên Hầu Phủ mà thôi.
Cho đến tận khi Ngân Trì phu nhân phát hiện hắn có được “Dị Chủng Thú Hình Tâm Cung”, mới ra sức đào tạo hắn. Tiêu Ly cũng không khiến nàng thất vọng, chỉ trong ba năm ngắn ngủi, đã từ Huyền Khí tầng thứ ba, vươn mình tới Thần Thể cảnh.
Sau khi Tiêu Ly đạt tới Thần Thể cảnh, Ngân Trì phu nhân liền dẫn hắn tới Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng. Nàng muốn lợi dụng chỗ đặc thù của Võ Đạo Tâm Cung của hắn, để đả kích thanh danh của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng.
Bởi vậy, mới xảy ra chuyện ngày hôm nay.
Ngân Trì phu nhân đang tức giận, đôi mắt chợt lóe lên, thoáng nhìn bàn tay tay mảnh khánh trắng như tuyết của mình, sau đó vung mạnh, tát Tiêu Ly ngã xuống, cái tát không ngờ khiến cho nửa bên mặt Tiêu Ly sưng đỏ.
– Phế vật, vốn còn cho rằng thiên phú của ngươi có thể giúp ta chèn ép Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, không ngờ lại làm ta mất mặt như vậy. Cút!
– Phu nhân, phu nhân… Bây… bây giờ ta sẽ đi giết tên thiếu niên đã phá hỏng chuyện tốt của chúng ta, xin phu nhân hãy cho ta một cơ hội.
Tiêu Ly tóc tai bù xù, quỳ trên mặt đất, ôm lấy chân Ngân Trì phu nhân, giống như một con chó bị chủ nhân vứt bỏ, đang cầu xin chủ nhân nhặt lại.
– Ta bảo ngươi… Cút!
Ngân Trì phu nhân lạnh lùng nói, trong đôi mắt xinh đẹp lóe lên một tia vô tình.
Lòng bàn tay của nàng ngưng tụ một dải huyền quang ngũ sắc, hóa thành ngũ sắc thủ ấn cực lớn, đánh bay Tiêu Ly ra ngoài.
Tiêu Ly văng ra khỏi xa gia của nàng giống như một con chó chết, rơi xuống bên đường. Toàn thân dính đầy máu và bụi đất, thoạt nhìn giống một kẻ ăn mày.
Cỗ xe ngựa băng băng rời đi, biến mất sau cuối con đường.
Lòng bàn tay của Ngân Trì phu nhân ngưng tụ một dải huyền quang ngũ sắc, hóa thành ngũ sắc thủ ấn cực lớn, đánh bay Tiêu Ly ra ngoài.
Tiêu Ly văng ra khỏi xa gia của nàng giống như một con chó chết, rơi xuống bên đường. Toàn thân dính đầy máu và bụi đất, thoạt nhìn giống một kẻ ăn mày.
Cỗ xe ngựa băng băng rời đi, biến mất sau cuối con đường.
Tiêu Ly chật vật từ trên mặt đất bò dậy, miệng hộc ra một ngụm máu tươi, dung mạo vẫn anh tuấn như trước, thế nhưng nhìn thế nào vẫn thấy giống chó nhà có tang.
Trên đường cái, đám Võ giả trên đường đều nhìn hắn với vẻ châm chọc, có người còn cười nhạo:
– Lại một tên bị bám váy bị Ngân Trì phu nhân vứt bỏ.
– Phi! Loại bám váy chó má, chỉ là đồ chơi trên giường của Ngân Trì phu nhân, loại nam nhân không có cốt khí này, cho dù bị Ngân Trì phu nhân đánh chết cũng đáng.
– Ngân Trì phu nhân chỉ nuôi dưỡng một con chó mà thôi.
…
…
Tiêu Ly cắn chặt răng, Huyền Khí trên người bắt đầu vận chuyển, đánh trọng thương mấy tên Võ giả cười nhạo hắn, sau đó ném vào trong cống.
Trong lòng hắn hận nhất là Ninh Tiểu Xuyên, nếu không phải Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện, hắn sẽ lập công lớn trước mặt Ngân Trì phu nhân, nói không chừng đêm này còn có thể hưởng thụ cá nước thân mật với Ngân Trì phu nhân.
Đồng thời, hắn cũng hận Ngân Trì phu nhân.
Nữ nhân này đã hoàn toàn hủy hắn, biến hắn thành một con chó, một con chó đực hầu hạ cho nàng.
Sau khi làm nàng tức giận, nàng sẽ vứt bỏ bản thân một cách vô tình, không có nửa phần lưu luyến.
Nàng chính là một con chó cái.
Một con chó cái mà ai cũng có thể làm chồng.
– Ngân Trì phu nhân, sớm muộn cũng có ngày ta bắt người quỳ trên đất li3m ngón chân cho ta, biến ngươi trở thành nô lệ của Tiêu Lý ta.
Tiêu Lý biết bản thân hiện nay còn lâu mới là đối thủ của Ngân Trì phu nhân, thậm chí bản thân cũng không rời khỏi Ngân Trì phu nhân được, thân thể của Ngân Trì phu nhân khiến hắn như si như cuồng, hắn quyết định phải gi ết chết Ninh Tiểu Xuyên, sau đó đem đầu của Ninh Tiểu Xuyên về hiến lên cho Ngân Trì phu nhân, có lẽ lúc đó bản thân có thể trở lại bên cạnh nàng, được nàng sủng ái.
Nghĩ đến đây, Tiêu Ly liền hăng hái tiến đến Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng.
…
Trong Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng.
Ninh Tiểu Xuyên đặt gốc Huyết Thạch Huyền thảo đỏ như máy vào lại trong hộp.
– Cạch…
Huyết Thạch Huyền Thảo lập tức biến thành một đống bột phấn.
Trên thực tế, Ninh Tiểu Xuyên cũng không biến nó lại thành Huyết Thạch Huyền thảo một lần nữa, mà chỉ lợi dụng Huyết Thiềm Mộc khí để tạo thành dáng vẻ bên ngoài mà thôi.
Một khi thạch thảo rời khỏi tay Ninh Tiểu Xuyên, sẽ lập tức biến thành bột phấn.
Có thể nói, chuyện này vẫn tương đối mạo hiểm, so đấu giữa hai tòa Dưỡng Tâm Điện, cuối cùng vẫn là Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng thắng một bậc.
– May mắn là Ngân Trì phu nhân đang tức giận, không lấy gốc thạch thảo này đi, bằng không thì phiền toái lớn.
Ninh Tiểu Xuyên thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Ngự Thiến Thiến thì lại cao hứng nói:
– Ngân Trì phu nhân thật ra là Võ Đạo chí cường, nàng còn nắm trong tay thế lực một tòa Hầu Phủ, nhân tài đông đúc, cao thủ nhiều như mây, Tề Thiên Hầu Phủ có thể nói là một tay che trời. Nàng là nữ nhân kiêu ngạo, chịu phải thiệt thòi lớn như vậy, tất nhiên sẽ vội vàng chạy đi, nào còn tâm tình để ý đến một gốc Huyền dược tứ phẩm. Tiểu Xuyên, lần này cảm ơn ngươi, nếu không phải có ngươi, e rằng thanh danh của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng cũng khó giữ nổi.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Ta thân là Dưỡng Tâm Sư của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, lĩnh lương của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, tất nhiên đây là chuyện ta nên làm rồi.
Chấp sự thứ sáu bưng một chiếc hộp ngọc nho nhỏ đi tới, cung kính dâng lên cho Ngự Thiến Thiến.
Ngự Thiến Thiến liền đưa lấy chiếc hộp nhỏ đó cho Ninh Tiểu Xuyên, mỉm cười tao nhã, nói:
– Tiểu Xuyên, lần này ngươi đã lập công lớn cho Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, Dưỡng Tâm Điện quyết định sẽ tặng cho ngươi một phần thưởng.
Ninh Tiểu Xuyên vốn định cự tuyệt, nhưng trong lòng đột nhiên sinh ra một tia cảm ứng vi diệu, vì thế liền nhận lấy cái hộp nhỏ, mở nắp hộp ra.
Trong hộp đặt một viên đan dược nhỏ bằng hạt đậu, toàn thân trong suốt, có một luồng Huyền Khí lưu chuyển quanh thân đan, tản mát ra một luồng hương khí thơm ngát.
Ninh Tiểu Xuyên chỉ ngửi một hơi đan khí, liền cảm thấy máu trong người lưu chuyển nhanh chóng, Huyền Khí Võ Đạo cũng cấp tốc vận chuyển, phát ra thanh âm “ầm ầm”.
– Trung Cấp đan!
Ninh Tiểu Xuyên mừng rỡ, vội vàng đậy nắp cái hộp lại, nói:
– Đa tạ Quận chúa ban thưởng!
Giá trị của một viên Trung Cấp đan rất cao, Ninh Tiểu Xuyên tự nhiên sẽ không cự tuyệt, còn đối với Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng mà nói, Trung Cấp đan cũng không đáng kể gì.
Có viên Trung Cấp đan này, xem như sắp đột phá được Thần Thể cảnh rồi.
Một khi đạt tới Thần Thể cảnh, Ninh Tiểu Xuyên liền có thể tự luyện chế Trung Cấp đan.
Ngự Thiến Thiến rất vui vẻ, đôi mắt ngọc tinh tế đảo một vòng, thận trọng nói:
– Còn một việc phải nhắc nhở ngươi, tuy rằng Ngân Trì phu nhân rất mỹ lệ xinh đẹp, nhưng thanh danh cực kém, mười năm qua, nàng đã nuôi dưỡng rất nhiều trai bao, thế nhưng những trai bao đó đều chết trong tay nàng. Loại nữ nhân này, ngươi tốt nhất không nên tiếp xúc với nàng, một khi tiếp xúc với nàng, nàng sẽ hủy đi tiền đồ của ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên chợt nghĩ đến thân ảnh nữ tử xinh đẹp thanh lịch vừa rồi, quả nhiên là tuyệt đại yêu cơ, luận mỹ mạo, hoàn toàn có thể sánh ngang với Ngự Thiến Thiến. Thế nhưng, dáng người đầy đặn khêu gợi của nàng, có thể trực tiếp miểu sát loại thiếu nữ ngây ngô như Ngự Thiến Thiến, cho nên, nàng ta lại càng câu hồn dụ người hơn Ngự Thiến Thiến.
Nếu như nàng ta thật sự muốn đi dụ hoặc một nam nhân nào đó, quả thật trong thiên hạ cũng không có mấy nam nhân không bị nàng dụ hoặc, cho dù là Ninh Tiểu Xuyên cũng không nắm chắc có thể toàn thân trở ra khi bị nàng dụ hoặc hay không.
Chấp sự thứ sáu đứng ở cách đó không xa, nhìn Ngự Thiến Thiến và Ninh Tiểu Xuyên, mặc dù bọn họ chỉ mười sáu, mười bảy tuổi, nhưng đều biểu hiện ra một loại cơ trí và bình tĩnh siêu việt đám đồng lứa.
Chỉ nhìn trí tuệ và thủ đoạn mà hôm nay bọn họ liên thủ đối phó với Ngân Trì phu nhân, quả thực còn lợi hại hơn những người thế hệ trước, tương lai của hai người nhất định bất phàm.
Chấp sự thứ sáu đứng ở cách đó không xa, nhìn Ngự Thiến Thiến và Ninh Tiểu Xuyên, mặc dù bọn họ chỉ mười sáu, mười bảy tuổi, nhưng đều biểu hiện ra một loại cơ trí và bình tĩnh siêu việt đám đồng lứa.
Chỉ nhìn trí tuệ và thủ đoạn mà hôm nay bọn họ liên thủ đối phó với Ngân Trì phu nhân, quả thực còn lợi hại hơn những người thế hệ trước, tương lai của hai người nhất định bất phàm.
Ngự Thiến Thiến nói:
– Sau này nếu cần gì có thể đến Đại Kim Bằng Vương Phủ tìm ta, trong thiên hạ này, chuyện mà Đại Kim Bằng Vương Phủ không giải quyết được cũng không nhiều đâu.
Ninh Tiểu Xuyên ở lại Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng mua một lượng lớn Huyền dược, ví dụ như Dưỡng Tâm thảo, Uẩn Huyết thảo, Đoạn Tục Phục Cốt thảo,… Hiện tại hắn có 630 vạn đồng tiền nhỏ trong người, tài đại khí thô, tất nhiên có thể mua được một lượng lớn Huyền dược rồi.
Sau khi mua Huyền dược xong, Ninh Tiểu Xuyên liền đánh xe Thanh Lộc Mã quay trở về Hải Đường trang viên.
Lúc xe Thanh Lộc Mã chạy ra khỏi nội thành, Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên dừng xe Thanh Lộc Mã lại, nói:
– Bằng hữu, đi theo ta từ nội thành đến tận đây, ngươi không ngại mệt sao?
– Hừ!
Dưới thùng xe Thanh Lộc Mã, chợt truyền đến một tiếng hừ lạnh.
Tiêu Ly từ dưới thùng xe Thanh Lộc Mã bay ra, đánh tới một quyền, Huyền Khí mạnh mẽ trên người bộc phát, hoàn toàn đánh nát xe Thanh Lộc Mã.
– Rào rào…
Tiền trên xe, bay lả tả ra ngoài, rơi đầy trên đất
Xe cũng chia năm xẻ bảy.
Ninh Tiểu Xuyên nhảy ra ngoài, tránh thoát một quyền của Tiêu Ly, thối lui thật xa, nhìn chằm chằm vào thiếu niên tóc tai bù xù bên dưới thùng xe Thanh Lộc Mã.
Bất ngờ chính là thiếu niên anh tuấn đi theo Ngân Trì phu nhân.
Tiêu Ly lạnh lùng liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, nói:
– Tính cảnh giác của ngươi rất cao, ngươi phát hiện ta núp ở dưới xe ngựa của ngươi từ khi nào?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Tu vi của ngươi cũng đủ cao, không ngờ có thể giấu được Tâm Thần cảm ứng của ta. Cho đến tận khi ra ngoại thành, sát ý nồng liệt trong người ngươi liền không khắc chế được nữa, lúc đó ta mới cảm giác có người núp ở dưới xe. Là Ngân Trì phu nhân phái ngươi đi giết ta?
– Ta không cần phải nói nhảm với người chết như ngươi làm gì.
Trong mắt Tiêu Ly, Ninh Tiểu Xuyên đã là một người chết, trên tay ngưng tụ ra một thanh Huyền Khí kiếm, từng bước đi về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy một luồng áp lực cường đại quét tới, toàn bộ không gian giống như đông cứng, khiến hắn cử động một ngón tay cũng rất gian nan.
Thiếu niên này nhất định là tu vi Thần Thể cảnh, bản thân hiện tại vạn vạn lần không phải là đối thủ của hắn.
– Đợi chút, ngươi cho rằng ngươi có thể giết được ta?
Biểu hiện của Ninh Tiểu Xuyên cực kỳ trấn định, cũng không hoảng loạn.
Tiêu Ly cười lạnh một tiếng, nói:
– Ngươi chẳng qua chỉ là tu vi Huyền Khí tầng thứ chín, hơn nữa còn là một Dưỡng Tâm Sư, ngươi cảm thấy ngươi ở trong tay ta, còn có cơ hội sống sao?
Sức chiến đấu của Dưỡng Tâm Sư Huyền Khí tầng thứ chín, tuyệt đối không bằng Võ giả Huyền Khí tầng thứ chín.
Huống chi, Tiêu Ly còn là tu vi Thần Thể cảnh tầng thứ nhất, hắn tin rằng muốn gi ết chết một Dưỡng Tâm Sư Huyền Khí tầng thứ chín, thì vẫn rất dễ dàng.
– Ta còn chưa biết tên họ của ngươi, cho dù ngươi muốn giết ta, cũng nên để ta làm quỷ minh bạch a.
Ninh Tiểu Xuyên biết hôm nay chạy trời không khỏi nắng, cho nên tận lực kéo dài thời gian, nói không chừng có thể gặp được cao thủ Võ Đạo nào đó đi ngang qua, có thể cứu bản thân một mạng.
Thế nhưng, khiến hắn thất vọng chính là vận khí của hắn hôm nay cũng không tốt lắm, không có người nào đếu cứu hắn.
– Tiêu Ly.
Tiêu Ly cũng không nói nhảm với Ninh Tiểu Xuyên nữa, kiếm khí chém ra, kiếm quang như tia chớp, chỉ trong nháy mắt đã bay tới bên cổ Ninh Tiểu Xuyên.
Nếu không có ai cứu mình, vậy thì chỉ có thể tự cứu bản thân mà thôi.
Khoảnh khắc Tiêu Ly xuất kiếm, Ninh Tiểu Xuyên liền vận chuyển Huyền Khí trong cơ thể, ngưng tụ ra một tầng huyền cương hộ thể, xoay người bỏ chạy.
Ầm ầm ầm…
Kiếm khí chém lên bề mặt huyền cương hộ thể sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, chém tan huyền cương, lưu lại một đạo vết máu cực sâu trên lưng Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên mượn lực trùng kích này nhảy tới, lập tức thân thể bay về phía trước hơn năm trượng.
Tiêu Ly vốn cho rằng một kiếm này sẽ chém bay đầu Ninh Tiểu Xuyên, nào ngờ huyền cương hộ thể của một Dưỡng Tâm Sư Huyền Khí tầng thứ chín lại có thể đỡ được một kiếm của Võ giả Thần Thể cảnh, mà chỉ bị thương.
Hắn cũng không biết rằng, mặc dù Ninh Tiểu Xuyên là Dưỡng Tâm Sư, nhưng sức chiến đấu cũng không yếu hơn Võ giả cùng cảnh giới chút nào, ngược lại, bởi vì hắn có Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, cho nên trong tình huống cảnh giới ngang nhau, hắn gần như là tồn tại vô địch.
Đợi đến khi Tiêu Ly kịp phản ứng thì Ninh Tiểu Xuyên đã trốn xa hơn mười trượng.
– Tốc độ trốn chạy cũng rất nhanh, đáng tiếc, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết.
Tiêu Ly phát ra một tiếng thét dài, sau đó cấp tốc đuổi giết Ninh Tiểu Xuyên, tốc độ còn nhanh hơn Ninh Tiểu Xuyên một bậc.