Có phải là nàng không?
Thanh Ngọc có một suy đoán to gan, mà càng suy nghĩ thì hắn lại càng chắc chắn đến tám chín phần.
Đúng vậy, tỷ tỷ kia chính là Lý Mỵ Nương, nàng là Cốc chủ Vạn Hoa cốc.
Bảo sao nàng lại giúp mình như vậy.
Haiz, cũng may nàng xinh đẹp tuyệt trần, làm Thanh Ngọc mừng rỡ, chứ nếu nàng lại là bà lão khom khem thì chắc giờ hắn nôn ra mật xanh mật vàng mất.
Đối với vấn đề quan hệ nam nữ này, chủ trương của Thanh Ngọc vẫn là rất hiện đại, nhưng mà hiện đại thì hiện đại, bây giờ hắn quá yếu, nàng có là mỹ nhân đẹp nhất thiên hạ đi nữa thì giờ cũng chưa tới phần hắn.
Dù sao cũng đã biết là nàng, vậy thì dễ sống hơn rồi.
– Đinh, chúc mừng thiếu gia đạt đến Khai Mạch cảnh, được nhận thưởng 20 điểm tích lũy.
Thanh âm của Ly Ly làm Thanh Ngọc bừng tỉnh lại. Hắn nói với Ly Ly:
– Ly Ly, mua Phách Căn đan.
– Đã mua Phách Căn đan, đã chuyển vào trữ vật giới chỉ của thiếu gia.
Thanh Ngọc quả quyết, lợi dụng lúc này hiệu quả của nước thuốc còn chưa hết, hắn muốn rèn sắt ngay khi còn nóng, bèn lấy Phách Căn đan từ trong nhẫn trữ vật ra, lập tức bỏ vào miệng.
Đan dược vừa vào miệng đã tự động hòa tan, hóa thành những dòng linh khí nhiều màu sắc chảy đi khắp nơi trong cơ thế hắn. Hắn bỗng nhiên cảm nhận được da thịt xương cốt dường như đang có sự thay đổi nhàn nhạt mà hắn không rõ. Trong không trung hắn cảm nhận được nhiều linh khí hơn, tốc độ lưu chuyển linh khí trong cơ thể Thanh Ngọc cũng lại nhanh hơn.
Thả lỏng tâm thần, hắn trực tiếp ngừng tu luyện Hồng Mông Kinh, mà chuyển qua Hỗn Độn Kinh, đồng thời bỏ một viên Tụ Khí Đan mà Lý Mỵ Nương cho vào miệng.
Linh khí nồng đậm từ khắp nơi tràn về, tụ hội về phía nhà trúc nhỏ của Thanh Ngọc, sau đó lại chui vào trong thân thể hắn qua làn da, nói chung toàn cơ thể hắn bây giờ mỗi tấc da thớ thịt đều có thể hấp thu linh khí.
Người bình thường tu luyện chỉ hấp thu linh khí qua cách thổ nạp, chứ làm gì có loại tu luyện biến thái như này?
Lý Mỵ Nương cũng là không còn lời nào để nói rồi.
Tiểu phu quân của nàng mang cho nàng hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Nàng cũng đành mặc kệ, để hắn muốn làm gì thì làm.
Sau một hồi, ở trên đỉnh nhà trúc của Thanh Ngọc có một lốc xoáy linh khí nho nhỏ, mà hắn bây giờ lại cảm nhận được bình cảnh của Luyện Khí cảnh tầng hai.
Tiếp tục hấp thu, điên cuồng vận chuyển chu thiên, Thanh Ngọc đang ngồi trong bồn tắm bỗng nhiên nghe thấy tiếng răng rắc.
Hắn biết mình đã đột phá rồi.
Đột phá cũng không chấn động như là khi tiến vào Luyện Khí cảnh tầng một.
Luyện Khí cảnh có chín tầng, thì tầng một, tầng bốn, tầng bảy là khó nhất, vì nó tương đương với Luyện Khí sơ, trung, hậu kỳ. Bình cảnh của tầng thứ tư và tầng thứ bảy luôn luôn lâu hơn, khó vượt qua hơn những bình cảnh thông thường.
Bây giờ Thanh Ngọc đột phá Luyện Khí tầng thứ hai, là bởi vì linh căn của hắn đột ngột tăng cấp, lại do dùng thêm một viên Tụ Khí Đan.
Hắn cũng không vui mừng, bởi vì khi đứng ở dưới thác nước kia, hắn đã bỗng nhiên hiểu ra một đạo lý.
Đại đạo xa vời, phải luôn luôn không ngừng cố gắng, không được bỏ bê một giây phút nào, thì mới có ngày trở nên cường đại, mới có tư cách để nói chuyện ở thế giới này.
Khi hiểu ra được vấn đề đó, dường như tâm cảnh của Thanh Ngọc đã dần tăng thêm một chút, bây giờ tu vi đột phá là chuyện nước chảy thành sông.
– Ly Ly, cho ta kiểm tra thông số cá nhân.
Chủ nhân: Thanh Ngọc
Linh căn: Cửu phàm căn (Hỗn nguyên cửu thánh căn đã bị nhược hóa)
Tư chất: Phàm giai (Hỗn nguyên thánh giai đã bị nhược hóa)
Thể chất: Không được tiếp cận thông tin
Huyết mạch: Không được tiếp cận thông tin
Chức nghiệp: Không
Tinh cảnh: Khai Mạch tầng một
Khí cảnh: Luyện Khí tầng hai
Thần cảnh: Hoang Cung nhất tinh
Linh căn của hắn từ cửu tạp căn giờ đã biến thành cửu phàm căn rồi. Vẫn dính dáng tới chữ “phàm”, gánh nặng đường xa a!
Nhẹ nhàng thở phào một tiếng, rồi lại ngồi yên trong bồn nước thuốc củng cố lại tu vi. Thanh Ngọc có mấy vấn đề trong tu luyện, mãi mà vẫn không biết nên hỏi ai. Xem ra, một thời gian nữa phải đánh liều đi gặp Lý Mỵ Nương mới được.
…
8 tháng sau.
Thanh Ngọc 7 tuổi, hắn đã lại cao lớn thêm một chút, mà nương theo hắn tu luyện Hồng Mông Kinh, da dẻ hắn lại càng ngày càng đẹp, càng trắng, càng dẻo dai.
Thời gian này, vị tỷ tỷ bị câm có đưa tới cho hắn thêm một chiếc bàn nhỏ, giấy bút nghiên mực, và vài cuốn sách để hắn tự tập viết chữ.
Trong vườn linh thảo kia thì Thanh Ngọc để ý thấy có một vài loại linh thảo đã bị người ta hái đi, rồi gieo thêm hạt linh thảo mới xuống. Hắn cũng để ý nhưng vẫn là nhiệt tình chăm sóc, không có nói thêm điều gì.
Sau khi đã sử dụng hết toàn bộ Tụ Khí đan mà Lý Mỵ Nương đưa cho hắn, Thanh Ngọc đã đột phá Luyện Khí tầng thứ ba. Hắn cũng không biết tốc độ tu luyện của mình so với người khác là nhanh hay chậm, chỉ cảm thấy bây giờ thân thể nhẹ nhàng linh hoạt, tốc độ của bản thân hắn bây giờ cũng nhanh hơn trước kia nhiều lắm.
Những kiếm chiêu cơ bản của Huyễn Diệt Kiếm Quyết hắn đã vô cùng thành thạo, chẳng qua là chưa bước được vào giai đoạn nhập môn. Vì đòi hỏi cơ bản của bộ tâm pháp này yêu cầu hắn phải có tối thiểu tu vi Trúc Cơ kỳ.
Bây giờ, hắn cũng chỉ mới là lĩnh ngộ da lông của kiếm chiêu mà thôi.
Hắn lại nhớ tới những người khác, họ rõ ràng có thể ngự kiếm mà phi hành, cái đó đến bao giờ hắn mới làm được?
Xem ra, hắn phải đánh liều đi gặp Lý Mỵ Nương một phen.
Xế chiều ngày hôm nay, Thanh Ngọc tắm rửa, quần áo chỉnh tề. Hắn đi dọc theo dốc núi về phía tòa Huyền Ngọc lâu kia, hy vọng gặp được Lý Mỵ Nương, trong lòng muốn hỏi nàng thật nhiều vấn đề mà hắn chưa có lời giải đáp.
Từ rừng trúc bước lên dốc núi, Thanh Ngọc mới phát hiện ra vậy mà xung quanh có một khu vườn nhỏ, trong đó tràn ngập hoa mẫu đơn đang nở rộ.
Bước nhanh tới trước thềm lầu các, Thanh Ngọc đứng ở đó, lại nghe thấy một làn trầm hương thơm nhè nhẹ, khiến hắn thần thanh khí sảng.
Hít một hơi thật sâu, bình tĩnh, hắn đứng trước thềm lầu các, chắp tay ôm quyền, nói:
– Tiểu Ngọc bái kiến tiền bối.
Hắn cứ đứng im như vậy, chờ đợi.
Cũng không để hắn phải chờ lâu, hai cánh cửa bằng ngọc chậm rãi từ từ mở ra, trong tai hắn còn có giọng nữ nhân truyền ra:
– Vào đi.
Thanh Ngọc bình ổn tâm tình, nhẹ nhàng bước vào phía trong lầu các. Bên trong lầu các hắn chỉ thấy được một tấm bình phong màu trắng chặn phía trước mặt, phía sau bình phong hắn lờ mờ nhìn thấy một người đang ngồi xếp bằng. Ở phía dưới tấm bình phong, có chiếc bồ đoàn đã được để sẵn ở đó.
Tiềng nữ nhân ở bên trong lại vọng ra:
– Ngồi xuống, ngươi tìm ta có chuyện gì?
Thanh Ngọc ngoan ngoãn khụy gối lên bồ đoàn, mới bắt đầu chắp tay cất tiếng hỏi:
– Hôm nay vãn bối mạn phép tới đây muốn xin tiền bối chỉ giáo cho một vài vấn đề.
“Cũng nho nhã ra phết” Lý Mỵ Nương ở bên trong âm ầm cười cười:
– Ngươi hỏi đi.
– Vãn bối có từng đọc trong một cuốn sách, nói người tu hành đều có thần thức, nhưng vãn bối lại không có thần thức, đó là tại sao vậy?
Thanh Ngọc hỏi lại.
– Có hai loại thuật cơ bản là Nội Thị thuật và Ngoại Thị thuật, dùng để tỏa thần thức vào xem xét bên trong cơ thể mình hoặc tỏa thần thức ra quan sát bên ngoài. Hai loại thuật này ngươi phải đạt tới Luyện khí tầng bốn mới có thể học được.
Thanh Ngọc bây giờ mới hiểu ra. Hắn lại tiếp tục hỏi:
-Vãn bối từng thấy có người ngự kiếm phi hành, vậy xin hỏi làm sao để có thể làm được như vậy?
Lý Mỵ Nương trong đầu thầm nghĩ không biết mình cứ để hắn lủi thủi ở đây không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu. Hắn không có ai chỉ điểm, mà nghi vấn khi tu luyện thì quá nhiều. Xem ra mình phải tìm cách khác mới được.
– Ngự kiếm phi hành là khi ngươi đạt tới Trúc Cơ, thân thể đã bắt đầu thuế phàm, thì mới có thể học Trường Hồng thuật, đứng trên linh khí mà phi hành.
Thanh Ngọc nghe vậy, ngẫm nghĩ một hồi, rồi lại nói:
– Xin hỏi tiền bối, người ta khi tu hành có những loại tư chất nào vậy?
– Có phàm giai, thượng giai, đỉnh giai. Ta còn nghe nói những thiên tài ở Trung Vực có cả tư chất tiên giai, vừa sinh đã mang trong mình tiên vận, không biết là có đúng vậy hay không. Tư chất cao hay thấp ảnh hưởng tới việc lĩnh ngộ công pháp, tâm pháp, pháp thuật, võ kỹ nhanh hay chậm. Ta nghe người ta nói, ngươi chỉ có tư chất phàm giai, làm sao mà đến bây giờ mới hơn một năm đã tu luyện nhanh vậy? Mấy người cùng nhập môn với ngươi còn đang tìm khí cảm kia kìa, vậy mà ngươi nhìn lại ngươi xem, giờ đã Tụ Khí tầng ba có đúng không?