Linh Tịch và hai Hoa Linh thì bay múa ở đỉnh đầu hắn, vui cười đùa giỡn, lại tăng thêm cho lãnh địa không ít sức sống.
So sánh ra, Cuồng Chiến Sĩ Thụ Tinh ngược lại ổn trọng hơn rất nhiều.
Vẫn cẩn trọng tuần tra biên giới lãnh địa, cảnh giác gió thổi cỏ lay bốn phía.
– Tốt, tất cả đều đi nghỉ ngơi đi, ngày mai còn có rất nhiều chuyện phải làm.
Lâm Hữu mỉm cười, nói với đám thực vật.
Hắn biết các thực vật có thể nghe hiểu lời nói của hắn.
Hắn ăn hết thịt nướng, lại uống một chút nước do hạt sương sớm lấy được trên những tán lá cây lưu giữ lại, hắn cũng đứng dậy trở vào trong nhà gỗ, nằm xuống nghỉ ngơi.
………..
Sáng sớm hôm sau.
Trời vừa sáng thì Lâm Hữu đã dậy.
Hắn ăn chút gì đơn giản, kiểm tra một chút bốn phía lãnh địa, rồi mang theo sáu binh chủng thực vật cấp 3 rời đi.
Hôm nay, hắn cũng không có đi đến đồng bằng bên kia, mà khóa chặt mục đích ở rừng rậm khu lãnh địa.
Trước đó không dám tiến vào, vì thực lực quá yếu.
Hiện tại, thực lực của hắn đã tăng lên tới cấp 3, còn có nhiều binh chủng cấp 3 như vậy, hoàn toàn không cần lại sợ hãi sẽ gặp phải ma thú cấp 3, nhưng cũng đi vào thăm dò nhìn một chút.
Có lẽ còn có thể phát hiện thứ gì đó ngoài ý muốn cũng khó nói.
Cứ như vậy, một người mà sáu binh chủng thực vật trùng trùng điệp điệp rời khỏi lãnh địa, trực tiếp đi sâu vào trong rừng rậm.
Trong rừng rậm rất tối, cơ hồ tất cả ánh sáng đều bị lá cây rậm rạp che khuất, chỉ có thể thông qua từng tia sáng mặt trời thấy rõ bốn phía.
Nơi xa sẽ còn thỉnh thoảng truyền đến tiếng thú hống và rú thảm, nghe có chút khiếp người.
Đi không được bao lâu, Lâm Hữu lại gặp phải con ma thú đầu tiên, một con thằn lằn lớn như cá sấu.
【 Tên: Thằn Lằn Tấn Công Nhanh】
【 Chủng tộc: Dã thú 】
【 Đẳng cấp: cấp 3】
【 Sức mạnh: 33 】
【 Thể chất: 28 】
【 Nhanh nhẹn: 44 】
【 Tinh thần: 32 】
【 Kỹ năng: Ảnh Hóa (hóa thành hư ảnh, dung nhập trong bóng tối, mắt thường khó có thể phát giác được) 】
【 Giới thiệu: Một loại ma thú hắc ám ưa thích ẩn nấp, tốc độ rất nhanh. 】
…
– Lên, giải quyết nó.
Lâm Hữu trực tiếp hạ chỉ lệnh đối với thực vật bên người.
Đồng thời, con Thằn Lằn Tấn Công Nhanh kia vốn đang gặm ăn thức ăn cũng phát hiện Lâm Hữu, gào rú một tiếng, hóa thành một cái bóng dung nhập vào trong bóng tối xung quanh, hung mãnh đánh về hướng hắn.
Nếu như nếu không nhìn kỹ, căn bản sẽ thấy không rõ bóng dáng của nó, quả thật mắt thường khó thấy.
Đương nhiên, thực vật bên người Lâm Hữu cũng không phải ăn chay.
Thằn Lằn Tấn Công Nhanh mới xông lại chưa đến mười mét, từng cây dây leo đã liên tiếp vung ra, ngăn cản tốc độ tiến lên của nó.
Nhưng chuyện khiến Lâm Hữu không nghĩ tới chính là.
Đối mặt với dây leo cuốn tới bốn phương tám hướng, con thằn lằn kia vô cùng nhẹ nhàng tránh đi, giống như cá chạch, xuyên tới xuyên lui giữa từng sợi dây leo, đảo mắt nó tới đến trước mặt hắn, cách hắn chưa tới năm mét.
Mùi máu tươi mới, nhất thời để tính cách hung tàn của Thằn Lằn Tấn Công Nhanh bộc phát, tốc độ của nó đột nhiên nhanh hơn, mở ra miệng to như chậu máu cắn về phía Lâm Hữu!
Vào lúc này, vài gốc gai gỗ không có dấu hiệu nào phá đất mà lên:
– Phốc!
Âm thanh đâm qua vang lên, trong nháy mắt xuyên thủng dưới bụng con thằn lằn kia, khiến cho động tác của nó chậm lại.
Ngay sau đó, dây leo đầy trời rơi xuống, trong nháy mắt xuyên qua thân thể của nó.
【 Đánh giết được Thằn Lằn Tấn Công Nhanh cấp 3, thu hoạch được 12 điểm ma năng. 】
– Linh Tịch, rất tốt.
Lâm Hữu ngẩng đầu, nhìn về phía Linh Tịch vừa mới thu lại pháp trượng.
Gai gỗ vừa mới xuất hiện, chính là do Linh Tịch ra tay, cũng là một loại kỹ năng trong hệ Pháp Thuật tự nhiên.
Không nghĩ tới, ma thú có tốc độ nhanh như vậy đều có thể trúng đích, còn dùng một chiêu giết chết, thật không hổ là tồn tại nắm giữ huyết thống Vương tộc.
Linh Tịch đạt được sự khích lệ của Lâm Hữu, lập tức trở nên vui mừng nhanh lên, nó bay múa trên không trung vừa đi vừa về, chỗ đến, vẩy xuống từng mảnh ánh sáng.
Lâm Hữu nhìn một chút, Linh Tịch đánh giết ma thú cấp 3, kinh nghiệm tăng 1 điểm.
Nói cách khác, muốn thăng cấp lên cấp 4, nhất định phải đánh giết được 50 con ma thú cấp 3 mới được, chỉ sợ trong thời gian ngắn khó có thể làm được.
– Đi thôi, tiếp tục đi tới.
Ra lệnh một câu, đội ngũ lại tiếp tục xuất phát.
Có Cuồng Chiến Sĩ Thụ Tinh ở phía trước mở đường, Hoa Độc Đằng và Hoa Linh ở phía sau trợ giúp, một đường tiến lên cũng không có gặp nguy hiểm gì.
Ngược lại là xuất hiện không ít ma thú cấp 2 và cấp 3, cung cấp cho Lâm Hữu mười mấy điểm ma năng.
Hắn đi vào thế giới này lâu như vậy, đã hiểu rõ đầy đủ tầm quan trọng của ma năng.
Cho nên đương nhiên sẽ không khách khí, một đường quét ngang qua, tận lực kiếm lấy đủ nhiều ma năng, như vậy hắn cũng có thể chiêu mộ càng nhiều binh chủng.
Chỉ có như vậy, mới có thể sau khi thời kỳ an toàn bảy ngày kết thúc, mới có thể chân chính đặt chân trên thế giới này.
Hơn một giờ sau, cuối cùng, Lâm Hữu đã đi vào đến nơi sâu nhất của rừng rậm.
– Trước tiên dừng nghỉ ngơi một chút!
Bỗng nhiên, lỗ tai của Lâm Hữu khẽ động, kêu đội ngũ dừng lại.
Lúc này, hắn đã đi vào sâu trong rừng rậm, đi đến một hướng khác của khu rừng, lúc nào cũng có thể gặp được nguy hiểm, không thể không cẩn thận.
Sau khi hắn kêu đội ngũ dừng, hắn nhanh chóng đi đến dưới một gốc cổ thụ dây leo chằng chịt, hắn leo lên cây, ánh mắt thông qua khe hở nhánh cây nhìn ra phía ngoài.