Khi Y Lộ Thước Xuyên Qua Võ Hiệp Thế Giới

Chương 4: C4: Chương 4



Giọng vừa rơi xuống, hai người ôm cùng một chỗ lập tức chia tách, cách nhau xa hai thước.

Mặc dù không rõ phu phu là ý tứ gì, nhưng với chỉ số thông minh của bọn họ vẫn có thể đoán được đại khái. Sau khi đoán được đại khái, cũng có chút kinh sợ.

Đầu tiên, Hồ Thiết Hoa trực tiếp nhảy lên, đôi mắt trừng to muốn rơi ra ngoài, lớn tiếng quát:

– Ai cùng thiết công kê (gà trống sắt) là phu phu a!

Biểu tình Cơ Băng Nhạn.. phải chờ nghiệm chứng.

Nguyên lai Hồ Thiết Hoa trợn tròn mắt nhìn thấy một thùng nước xối lên đầu Sở Lưu Hương, đau lòng không thôi, thầm hô xa xỉ lãng phí. Lập tức liền nhịn không được, muốn xông tới trước mặt Sở Lưu Hương nắm búi tóc của hắn hút miếng nước giải khát.. khụ khụ..

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Cơ Băng Nhạn không ngăn cản hắn.

Sau đó, hiểu lầm như thế tạo thành.

Bị Hồ Thiết Hoa hung hăng rống lên một câu, dưới chân Y Lộ Thước vừa động, trốn thoát thế công nước miếng của hắn.

Dừng ý cười, Sở Lưu Hương nói:

– Lão Hồ, tỉnh táo một chút.

– Đinh! Độ hảo cảm của diễn viên +1, ký chủ thỉnh tự do phát huy sự thông minh tài trí của ngài.

– Đinh! Ký chủ bị người ngâm thơ rong ám ảnh, mời hướng đoàn người diễn viên ca tụng tình cảm sâu đậm của mình. Đặc biệt cung cấp trăm bình rượu ngon, hai thùng hoa quả ướp băng.

Đúng lúc Sở Lưu Hương vừa hỏi Y Lộ Thước, Y Lộ Thước phất áo choàng, cánh tay phải vung lên, dùng thanh âm thâm tình ngâm nga:

– Lữ khách trong sa mạc a, mặt trời cay độc như vậy, đại sa mạc tàn khốc, các ngươi có thể hiểu được?

– Các ngươi tuyệt vọng, các ngươi không cam lòng, các ngươi đổ máu không đổ lệ, lâm vào khốn cảnh lại không buông bỏ, đối với sinh mệnh vẫn nhiệt ái như lúc ban đầu, đối diện thiên nhiên đáng sợ các ngươi không chút nào do dự, các ngươi kiên cường nghị lực, tinh thần bất khuất cảm động ông trời.

– Ta chịu ý chỉ của thần, cứu các ngươi trong nước sôi lửa bỏng, các ngươi không cần cảm kích, không cần đáp tạ, các ngươi chỉ cần theo ta cùng nhau lớn tiếng niệm – hệ thống vạn tuế!

Áo choàng phất qua, xoay tròn trên không, khí thế mười phần, bá khí trắc lậu.

* * *!

Mọi người trợn mắt há hốc mồm.

– Đinh! Ký chủ dùng kỹ thuật biểu diễn khoa trương triệt để làm rung động đoàn người diễn viên, hệ thống đặc biệt phân phối chứng thư “kinh ngạc làm kinh rụng cằm của ngươi”, xem như cổ vũ.

Không được mọi người phối hợp, không có hoa tươi, không có thanh âm vỗ tay, Y Lộ Thước ra vẻ nhi đồng khí phồng lên hai má như là bánh bao.

Nhìn biểu tình của Y Lộ Thước, Sở Lưu Hương có vẻ có chút hiểu được ý tứ của hắn, nhất là câu nói “nước sôi lửa bỏng”.

Sờ sờ mũi, Sở Lưu Hương chắp tay cười nói:

– Đa tạ huynh đài, có thể hỏi huynh đài giúp miếng nước uống.

Có người thưởng mặt mũi, hỏi nước uống đương nhiên là không thành vấn đề, Y Lộ Thước tán thưởng sự hiểu biết của diễn viên, sau đó búng ngón tay.

Nghe thanh âm tiếng búng tay, lạc đà liền chạy tới trước người chủ nhân, bốn chân khom thấp ngoan ngoãn ngồi xuống cầu vuốt v e.

Y Lộ Thước vỗ lên đầu lạc đà một cái, thu hoạch diễn cảm ngu xuẩn của con lạc đà ph óng đãng.

– Đinh! Mị lực của ký chủ đã siêu việt cực hạn, đã vượt qua vật chủng, thần cũng không thể ngăn cản bước chân của ngài, đặc biệt tặng phong hào “Khoáng thế mỹ nhân”, thưởng một ao tắm cân phạt tủy, hai lần dùng hoa tươi sữa tắm, mười bình dưỡng nhan đẹp cơ.

* * *!

Y Lộ Thước lặng lẽ.

Chỉ thấy khuôn mặt hắn một mảnh lạnh lùng, nếu không nói chuyện lại có vài phần hương vị hiệp sĩ lãnh khốc, lúc này Sở Lưu Hương mới chú ý tới diện mạo của đối phương.

Đó là một khuôn mặt cực kỳ bình thường, ném vào trong đám người cho dù có ánh mắt cũng không thể liếc một cái liền nhận ra.

Nhưng trên khuôn mặt cực kỳ bình thường này lại có ánh mắt đoạt hồn vạch phách, đen nhánh như mực, khóe mắt nhếch lên lại tăng thêm vài phần thanh tú linh động cho hắn.

Nhìn thấy đối phương bỗng nhiên trầm mặc, Sở Lưu Hương nghi hoặc hỏi:

– Huynh đài?

Y Lộ Thước giương mắt nói:

– Phú Thượng Ca.

Sở Lưu Hương sửng sốt, cười nói:

– Tên của huynh đài?

Y Lộ Thước gật gật đầu, đáp ứng một tiếng.

Đây là tên kiếp thứ nhất của hắn, nếu không phải hệ thống nhắc nhở, hắn cũng đã quên.

Y Lộ Thước đương nhiên đem bệnh hay quên của mình oán lên đầu hệ thống, ở trong lòng lại oán hận hệ thống có lòng dạ bất lương.

Tại sao hắn không thể dùng mặt thật gặp người?

Muốn hắn dùng thân phận không rõ tiếp cận diễn viên, vừa nhìn liền biết không có hảo tâm đi.

– Đinh! Mời ký chủ tín nhiệm tính quyền uy của bổn hệ thống, cách thực hiện này của hệ thống là có mục đích, nếu muốn biết.. không thể tiết lộ, ký chủ tự mình suy đoán đi.

– Đinh! Hệ thống thăng cấp, mời đừng quấy nhiễu.

Y Lộ Thước:

* * *!

Ngạo kiều!

Sở Lưu Hương nói:

– Tại hạ Sở Lưu Hương.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Khi Y Lộ Thước Xuyên Qua Võ Hiệp Thế Giới

Chương 4



Ngựa đang chạy như điên đột nhiên té ngã xuống đất, người cưỡi ngựa cũng bị quăng ngã xuống dưới.

– Đinh! Bốn gã võ sư đang bỏ chạy, đao kiếm không có mắt, mời ký chủ nhanh chóng bảo hộ diễn viên, miễn cho liên lụy cá trong chậu.

* * *

Y Lộ Thước càng xác định hệ thống sau khi thăng cấp đầu óc đã hỏng, diễn viên mà cũng cần hắn bảo hộ sao?

Cho dù em gái mềm nhũn của diễn viên cần hắn bảo hộ cũng không có gì, mà hắn là một đại nam nhân tại sao cần bảo hộ nam nhân, cũng không phải bảo tiêu lại không có tiền lấy, hắn mới không làm.

Cấp tiền còn có thể cân nhắc một chút (cũng không phải).

Nhắc tới, hệ thống có cảm giác muốn bảo hộ diễn viên rất mãnh liệt, nghiêm trọng hoài nghi diễn viên là con riêng của ngươi.

– Đinh! Ký chủ nghi vấn tiết tháo của hệ thống, cấp điện giật cấp hai!

Đối với Y Lộ Thước mà nói, bị hình phạt giống như là bữa cơm ngày thường, điện giật chỉ là nạo ngứa, không đau không ngứa, không cần để ý.

Cho nên hệ thống trừng phạt đối với hắn mà nói thật sự là buồn cười.

Quả nhiên là máy móc trí lực phát dục không được đầy đủ, trong lòng Y Lộ Thước âm thầm cười nhạo hệ thống.

Lúc này hệ thống đang giống như diễn viên dùng toàn bộ tinh thần chăm chú xem xét cảnh tượng trước mắt, cho nên cũng không lưu ý nội tâm ký chủ đang thầm mắng chính mình, nếu không nhất định phun cho hắn một khuôn mặt nước miếng.

– Những người này gặp quỷ sao?

Cảnh tượng trước mắt thật sự có chút quỷ dị, trong lòng Hồ Thiết Hoa không khỏi rùng mình.

Bốn người phía trước cầm đao chặt chém vào trong hư không, còn hung ác như muốn liều mạng.

Sau khi sức cùng lực kiệt, đã có hai vị dẫn đầu ngã xuống.

– Đinh! Đã có hai vị tráng sĩ ngã xuống. Diễn viên là thần trinh thám, đã giám biện thân phận tráng sĩ, thành viên Bành môn thất hổ.

– Lại có một vị tráng sĩ ngã xuống, lúc này hệ thống cần điểm nhang bi ai cho ba vị tráng sĩ.

– Đinh! Trên bầu trời có một con ưng lớn, ký chủ cần nhắm bắn chính xác hay không?

Y Lộ Thước là người lười biếng chán ghét phiền toái, hắn trực tiếp tuyển chọn dấu X.

Ngay sau đó mắt hắn trợn tròn nhìn thấy con ưng lao xuống chộp lấy cái thùng trên lưng ngựa bay đi, có chút.. hối hận.

– Đinh! Đoàn người diễn viên trinh thám thật phấn khích. Hiện tại tiến vào hoàn tiết « suy đoán chân tướng nổi điên », hoan nghênh ký chủ tử khí nặng nề tham dự hoạt động suy đoán.

Y Lộ Thước sụp mắt nhìn tên râu xồm một cái, vừa liếc mắt liền nhìn ra đối phương trúng độc anh túc (á phiện – ma túy). Nhưng cũng không phải không thể trị liệu, chỉ là phế chút công phu, nhưng việc này không thuộc bổn phận của hắn quản tới.

– Đinh! Ký chủ mắt lạnh bàng quan, gặp chết không cứu, danh hiệu « Thần y thánh thủ đánh không nhúc nhích ta quản hắn đi chết » lại củng cố.

||||| Truyện đề cử: Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn! |||||

– Đinh! Diễn viên đoán trúng chân tướng, phần thưởng tạm thời do hệ thống thay mặt bảo quản, mời ký chủ làm tốt chuẩn bị tâm lý.

Đúng lúc Y Lộ Thước tự hỏi chính mình cần làm chuẩn bị tâm lý gì, một tiếng gào thét kêu to đánh đoạn suy tư của hắn.

Lại nhìn hai người Hồ Thiết Hoa cùng tiểu Phan, biểu tình như là gặp quỷ, câu nói « ác ma » trong miệng Bành Nhất Hổ đã sản sinh ảnh hưởng đối với bọn hắn.

– Đinh! Nhân loại vô tri a, thật buồn cười. Tâm tình bổn hệ thống thật tốt, đại tập truyền thuyết mãnh quỷ phóng tặng, mời ký chủ tối nay giảng cho đoàn người diễn viên nghe qua trước khi đi ngủ.

Giảng chuyện xưa? Y Lộ Thước vui vẻ nhận.

Nhớ có đoạn thời gian hắn ẩn cư, không người nói chuyện, chỉ có thể cùng ma thú câu thông nói chuyện phiếm, mỗi ngày mài luyện thần kinh yếu ớt của chúng nó càng thêm căng thẳng, người tốt bao nhiêu nha!

Cho nên giảng chuyện xưa là điều hắn yêu thích nhất.

Y Lộ Thước hoàn hồn, liền nhìn thấy mọi người dùng biểu tình ngạc nhiên nhìn hắn. Ánh mắt như ăn mừng cùng cảm động đến rơi nước mắt, làm cho hắn thật khó hiểu.

Gãi gãi khuôn mặt, hắn nghi hoặc hỏi:

– Các ngươi nhìn ta làm gì?

Trong đôi mắt to của Hồ Thiết Hoa chợt rưng rưng, một tay khoác lên vai Y Lộ Thước, nói:

– Ngươi thật sự là huynh đệ tốt của lão Hồ ta!

Nếu không phải gặp được Phú huynh, bọn họ cuối cùng nói không chuẩn cũng rơi vào hoàn cảnh của bốn người kia, nhớ tới liền nghĩ lại mà sợ.

Tiểu Phan cắn lương khô, sợ hãi nói:

– Cảm ơn Phú đại gia, nếu không có ngài tiểu Phan hẳn đã sớm biến thành cô hồn dã quỷ của đại sa mạc.

Vừa nói hắn vừa run run.

– Đinh! Độ hảo cảm của diễn viên +5, trước mắt tiến độ là 30/100. Độ hảo cảm của diễn viên chà thật gian nan, ký chủ ngươi lại có âm mưu gì. Dùng đèn đỏ cảnh cáo, một cây tiểu roi da, hệ thống tạm thay mặt diễn viên bảo quản.

Răng rắc một tiếng, quả táo đỏ tươi bị bóp nát, sau lưng Y Lộ Thước phát tán tử khí đen thui, rất là đáng sợ.

Bổn hệ thống nói chuyện quá trắng ra, xong rồi, ký chủ ngu muội khẳng định phát hiện đại bí mật cuối cùng của bổn hệ thống.

Hệ thống hơi run rẩy, cẩn thận ra tay bổ cứu sai lầm của mình.

– Đinh! Vừa rồi trình tự của hệ thống thác loạn, thu hồi tiểu roi da, bồi thường ký chủ một bách bảo rương, mười bộ mặt màng đủ loại công hiệu.

Y Lộ Thước cảm thấy hệ thống thật kỳ quái, hắn chỉ là nhớ tới lúc mình còn nhỏ mẹ Cơ Cừu luôn nói chuyện kinh thanh thét chói tai như ma âm xỏ lỗ tai, khiến cho thân thể cùng tinh thần của hắn song song gặp thương tổn..

Nhớ tới đoạn năm tháng đen tối khó qua kia, cảm xúc Y Lộ Thước có chút không khống chế được.

Mở ra bách bảo rương, ánh mắt vốn không chút dao động chợt lóe lên, Y Lộ Thước rất nhanh quét qua bảo bối bên trong, rồi mới hài lòng khép nắp lại.

– Đinh! Ác ý dày đặc của ký chủ nhấn chìm hệ thống, bị lừa chịu lừa vô cùng nghiêm trọng, thể xác cùng tinh thần của hệ thống bị thương, bắt đầu duy tu.. 3.. 2.. 1..

Y Lộ Thước cúi đầu nhìn bốn cỗ thi thể, đột nhiên lên tiếng nói:

– Các ngươi biết Bành môn thất hổ vì cái gì chết.

Sở Lưu Hương nhìn hắn, nói:

– Bởi vì bọn hắn mang theo bảo vật.

Hồ Thiết Hoa:

– Là cái thùng bị con ưng cướp đi?

Y Lộ Thước nhếch môi cười:

– Bị ưng cướp đi cũng không có đồ vật kia.

Hồ Thiết Hoa không hiểu ra sao cả:

– Vậy bọn hắn cần là cái gì?

Y Lộ Thước chậm rãi nói:

– Cực Lạc ngôi sao.

Giọng rơi xuống, hắn cùng kiếm lật ra quần áo Bành Nhất Hổ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.