Hồng Ngạn

Chương 27



Trýờng Týõng Tý thoáng bất ngờ, bất ngờ là tin quốc chủ tuyển phi, không phải tin mang phýợng thai hay long thai. Vì theo y biết về vị Tam sý bá Lãng Nguyệt Thiền này sau cýới vị tam phu nhân thì ðã tuyên bố sau này sẽ không thấy thêm bất kì ai. Dù sau này lên ngôi, chỉ có duy nhất một ngýời công chúa là Lãng Kinh Lạc, nhýng sức khỏe ngýời này mai ốm, nay ðau, lại không thể kết linh hạch, ðối với sự mệnh thần nữ này là một chuyện khá bi quan, vì lẽ ðó nên bá quan trong triều nãm nào cũng dâng sớ muốn quốc chủ nạp thêm thiếp.

Nhýng tất cả sớ dâng lên ðều bị quốc chủ thịnh nộ mà ném vào mặt bọn chúng. Nay bỗng dýng phong phi, còn có con trýớc, ngýời ðýợc chọn lại là một trong tứ ðại kiều nữ Thần Phù nãm ðó, Lạc Trắc Diệp.

Lại là Lạc Trắc Diệp.

Nhắc ðến 3 chữ này Trýờng Týõng Tý có chút bồi hồi, ngýời này nãm xýa từng là ðôi thủ cạnh tranh gay gắt với y. Chỉ là sau khi Trýờng gia không còn, ngýời này ðã trở về trýớng của Nhị ðiện hạ, tức thái tử ðiện hạ bây giờ, làm phó viện chủ, viện ngoại Linh y ðiện.

Từ ðối thủ trở thành mẹ kế, Trýờng Týõng Tý cảm thấy mối quan hệ này có chút phức tạp.

Chỉ có ðiều, với sự ghen tuông ðáng sợ của Mễ Mộc Miên, ðể Lạc Trắc Diệp thuận lợi phong phi thì có hõi bất ngờ, vì vậy y vừa lật sách vừa hỏi” quốc hậu không có ý kiến gì sao”

” hình nhý quốc chủ cũng kiên dè ðiều ðó nên ðợi cái thai của Lạc quí phi gần sinh mới công khai, bây giờ quốc hậu có nói gì cũng muộn rồi” Ô Vân Du bồi thêm ” nhýng mà giận ðến ngã bệnh rồi”

Trýờng Týõng Tý cảm thấy ngýời này tự bao giờ trở nên yếu ðuối nhý vậy, hễ chuyện gì cũng ngã bệnh ðýợc. Y thở dài ” xem ra ta sắp phải ðối mặt với thâm cung quyền ðấu rồi ðây”

” sẽ hấp dẫn hõn tranh chức thế tử” Ô Vân Du phụ họa

Nhắc ðến vị trí thế tử nọ Trýờng Týõng Tý bỗng nhiên nhớ ðến một ngýời, chần chừ một lát cũng hỏi ” Nghiên Dýõng, ðệ ấy vì sao không tiếp nhận vị trí thế tử vậy, ta nghe nói ðệ ấy là ngýời ðýợc chọn, nhýng chýa ðợi ðến lễ sắc phong ngýời ðã trốn ði biên cảnh rồi?”

” ngýời biết ðại ðiện hạ là ngýời không thích tranh với sự ðời mà”

” không ðủ thuyết phục, vị trí này ðịnh sẳn rồi, ðâu có tranh nữa ðâu”

” câu hỏi này, ta nghĩ ðiện hạ nên là ngýời biết rỏ chứ nhỉ?” Ô Vân Du nói xong thì rời khỏi ðộng “Ta cũng không biết ðây là chuyện tốt hay chuyện xấu, nhýng cũng phải thông báo với ngýời một tiếng, nếu không có gì bất thýờng thì ðiện hạ có khả nãng xuất quan sớm hõn dự ðịnh ðấy”

Trýờng Týõng Tý khó hiểu ” ta? ta biết gì cõ?”

Nếu Tiểu Bạch sáng ðèn, Trýờng Týõng Tý thật sự muốn hỏi Lãng Ngýu, rốt cuộc tại sao hắn lại rời bỏ Thần Phù ðến biên cýõng, muốn hỏi hắn nãm ðó sau khi y chết ðã xảy ra chuyện gì. Trýờng Týõng Tý nhìn cái chuông, rất tiếc là nó không sáng, y nâng chuông, kề sát vào bên miệng, khẽ gọi “Tiểu Ngýu? Nghiên Dýõng? Lãng Nghiên Dýõng?”

Không ngýời ðáp.

Trýờng Týõng Tý biết rỏ sẽ không ngýời ðáp, chỉ là y thèm nói chuyện với ngýời này quá, không biết thế nào chỉ ðành gọi tên hắn nhý vậy thôi. Y ðặt chuông ðồng lại lên bàn, lúc lấy tay về, phát hiện ánh sáng bên chuông vừa vụt sáng qua, Trýờng Týõng Tý lập tức cầm lấy chuông ðồng, gọi ” Nghiên Dýõng?”

“….” bên kia hồi lâu mới ðáp ” Không phải”

Trýờng Týõng Tý có thể nghe ra ðó không phải là giọng của Lãng Ngýu, giọng Lãng Ngýu có chút trầm, giọng ngýời này cũng trầm nhýng không mang theo sự lýời nhát ðó. Chỉ là phát dác không phải Lãng Ngýu nên y có chút khong vui vì thất vọng” vậy ngýõi là ai, sao lại giữ chuông ðồng”

” ta là Thử Lam Yên” bên kia bổ sung” là thị vệ của công tử”

Lần trýớc là ðể chuông cho chó ðeo, lần này lại rõi vào tay thị vệ, sự quan trọng trong miệng Lãng Ngýu này làm Trýờng Týõng Tý có chút lung lay vì nghi ngờ rồi.

Thử Lam Yên nói ” ðiện hạ ðừng hiểu lầm, công tử giữ ngýời, à…à không giữ chuông ðồng rất kĩ, ngay ðêm cận kề, chỉ là ngýời ðang bận chút việc, nhờ ta cất giữ cho ngýời thời gian”

” ta cũng không nói giận hắn, không cần giải thích”

Cách nói chuyện của Trýờng Týõng Tý có chút uy quyền, hình nhý làm bên kia bị áp bức, giọng có chút gấp mà ấp úng ” ðiện hạ ðừng giận công tử, huynh ấy dạo gần ðây rất bận, chỉ là muốn sắp xếp ổn thỏa ðể kịp về khi ngýời xuất quan. Công tử thật ra cũng nhớ ngýời lắm, chỉ là tình thế huynh ấy bây giờ có chút nguy hiểm không tiện gọi cho ngýời”

“ừm” Trýờng Týõng Tý phát dác mình vừa nghe hài chữ nguy hiểm, lập tức chú tâm lại, hỏi ngýợc lại ” ngýõi nói cái gì nguy hiểm?”

” xin lỗi ðiện hạ, công tử dặn ta không ðýợc nói với ngýời” Thử Lam Yên ngập ngừng

Trýờng Týõng Tý sau không nghe ra ngýời này ðang cố tình nói cho y biết, rỏ là có âm mýu, nhýng mà Trýờng Týõng Tý không có tâm trạng nghĩ nhiều nhý vậy, y nghiêm mặt ” ta hỏi lại, Nghiên Dýõng ðệ ấy hiện tại ðang ở ðâu?”

……

Trýờng Týõng Tý không nói gì thêm, cuộc nói chuyện của y cùng vị thị vệ kia ðã kết thúc hồi lâu, nhýng y chýa dứt khỏi, vẫn còn ngồi ngẩn ngõ nhìn chuông ðồng, lúc này thần sắc vẫn giữ chặt, nhìn ra có chút nghiêm túc, y bỗng nổi trận lôi ðình, hét lên ” Ðiềm Hạc Hiên, ngýõi vào ðây cho ta”

Ðiềm Hạc Hiên ðang ðứng ngủ bên ngoài, nghe giọng ðiệu thì thầm ðoán ðýợc chuyện, nhýng vẫn nhởn nhõ nhý thýờng bữa mà býớc vào” ðiện hạ có chuyện gì “

Trýờng Týõng Tý hỏi trực tiếp vấn ðề ” Lãng Nghiên Dýõng ði Dị quốc sao?”

Ðiềm Hạc Hiên bình thản” Vân Du công tử nói ngýời cần tập trung bế quan, thông tin không cần thiết có thể không cần nghe”

” Vậy bây giờ có thể nói ðýợc rồi, tại sao hắn phải ðến Dị quốc” Thấy Ðiềm Hạc Hiên chần chừ, Trýờng Týõng Tý sinh khí ” không nói sao, vậy ta ði tìm Ô Vân Du”

Thấy hắn ðứng dậy, Ðiềm Hạc Hiên kéo ngýời ngồi lại, khi này mới nói ” hắn ðến Dị quốc hay không thì ta không biết, nhýng nửa nãm trýớc, hắn vì tạo mýa mà tổn hại linh hạch, phải ði bế quan “

Ðối với Trýờng Týõng Tý, bốn chữ “tổn hại linh hạch” kia còn kinh khủng vạn lần với chuyện hay tin Lãng Ngýu ði Dị quốc, y cảm thấy bản thân mình nhý bị biến thành con lừa, mặc ngýời lừa gạt, sắc mặt hiện tại ðã khó coi ðến cực hạn rồi ” cái gì gọi là tạo mýa tổn hại linh hạch? Một trận mýa có hề hấn gì với công lực của ðệ ấy, tại sao phải ðến mức tổn hại?”

“Tây Lýõng bị Dị quốc truyền ðộc, cũng may có Ngýu lang quân ra tay trợ giúp, nhýng muốn rửa ðộc cứ cách 5 nãm phải tạo mýa một lần, nửa nãm trýớc chính là thời hạn 5 nãm ðó. Chỉ có ðiều, nghe nói tình hình nãm nay khô hạn hõn mọi nãm, làm quá trình tạo mýa gặp chút khó khãn, trong quá trình xảy ra chút vấn ðề làm linh hạch Ngýu lang quân bị tổn hại nghiêm trọng, nên ðã bế quan rồi” Ðiềm Hạc Hiên nói ” ta chỉ biết bao nhiêu, ta nói hết rồi ðó”

Sắc mặt Trýờng Týõng Tý trắng bệch” bế quan ra chýa”

Ðiềm Hạc Hiên lắc ðầu “ðến nay vẫn chýa nghe tin xuất quan”

Trýờng Týõng Tý rũ mi, cố giữ bình tĩnh ðể xâu chuỗi lại một số chuyện. Ðiềm Hạc Hiên nói Lãng Ngýu xuát quan chýa ra, nhýng khi nãy Thửu Lam Yên nói Lãng Ngýu ðến Dị quốc rồi. Sẽ có một ngýời nói gạt y về chuyện của hắn, sẽ là ai? Trýờng Týõng Tý lấy lại vẻ ðiềm tĩnh, sự hoảng khi nảy ðã tiêu tán, y hỏi ” dạo gần ðây Dị quốc có ðộng tỉnh gì bất thýờng không?”

” Có một tin” Ðiềm Hạc Hiên nói” mấy ngày trýớc có tin quốc sý Dị quốc tẩu hỏa nhập ma trong lúc bế quan”

” sau ðó thế nào?”

” chýa có tin tiếp theo”

Nếu ðúng nhý những gì Trýờng Týõng Tý suy ðoán thì tên Lãng Ngýu này ðúng là gan to bằng trời rồi, dám giấu y hành ðộng liều lĩnh nhý vậy, xem y là tên ngốc sao? Trýờng Týõng Tý khép mắt, bình ổn cảm xúc hỗn loạn trong lòng, một lúc thật lâu mới mở ra ” còn bao lâu nữa thì xuất quan

Ðiềm Hạc Hiên nói” khoảng 3 tháng nữa.”

Trýờng Týõng Tý lạnh mặt” Tìm Ô Vân Du giúp ta.”

Ngoài cửa ðộng có tiếng býớc chân, chýa thấy ngýời ðã nghe thấy tiếng ” Ðúng là không nên cho ngýời nghe quá nhiều thông tin bên ngoài, qui tắc của bế quan chính là ðể lòng thanh tịnh, ðiện hạ cứ bị quấy nhiễu nhý vậy, linh lực bạo phát, khi ðó Vân Du ta nói sao với mọi ngýời bên ngoài ðây”

Trýờng Týõng Tý nhìn hắn býớc vào” ngýõi chẳng phải nói ta có thể xuất quan sớm ?”

” Nhýng thế này vẫn chýa ðủ” Ô Vân Du dịu giọng khuyên can ” ðiện hạ, ngýời kích ðộng cũng không giúp ðýợc gì, xem tình hình thì Ngýu lang quân giải quyết rất êm ðẹp, ngài ấy không cho ngýời biết chẳng phải là vì muốn ðiện hạ an tâm bế quan sao? Xuất quan trýớc thời hạn phải trả một cái giá không nhỏ, nếu ngýời có mệnh hệ gì ngýời không an lòng nhất sẽ là ai ðây”

Ô Vân Du nói ðúng, nếu Trýờng Týõng Tý kích ðộng ra ngoài lúc này, y cũng không thể chạy ðến Dị quốc bắt ngýời về. Không thể làm ðýợc bất cứ ðiều gì, Trýờng Týõng Tý xoa thái dýõng, bỏ xuống giýờng, rời khỏi phòng

Trýờng Týõng Tý ra výờn cây, nõi ðây y vừa ðể thêm một cá bàn, trên bàn ðặt ðủ dụng cụ giấy viết. Y ngồi xuống, mở ra cuộn giấy, bên trong là một bức tranh vẻ dang dở, y nâng bút chấm mực, tiếp tục hoàn thành.

Ô Vân Du ðứng bên cạnh nhìn bức tranh, bình phẩm ” còn nhỏ vậy nhýng phong thái ðã rất hõn ngýời”

Trýờng Týõng Tý ðýa mắt nhớ lại, tay vô thức vuốt ve bức tranh thiếu niên, ðây là bức tranh y vẽ Lãng Ngýu thời niên thiếu, ngýời ngồi dýới con thuyền nhỏ, hai chân ðnag ðung ðýa dýới nýớc, mắt hýớng lại, ngýời rộ lên, vô cùng týõi tắn.

Cũng không rỏ vì sau mấy hôm nay trong ðầu lại hiện về một số hình ảnh cũ mà y không quen thuộc, nhý ðã xảy ra với y rồi, nhýng nó lại quá ý xa lạ

Trýờng Týõng Tý nói ” nếu ngýõi thấy, ngýõi sẽ biết y lúc ðó rất ngốc, làm việc rất bồng bột, là một tiểu tử háo thắng, lại thích bám ngýời. Khi ðó , trong nhà ta chỉ có một ngýời ca ca, khi bái sý cũng bị xếp hạng chót, bên trên là sý ca, sý tỷ. Suốt ngày bị ngýời ta xem là tiểu tử không lớn nổi, cứ nhý vậy mà bảo bọc ta. Nhýng ta không muốn nhý vậy, ta thích thể hiện bản thân, ta muốn chút uy nghiêm của bậc thái tử, vì vậy khi tiểu tử này xuất hiện, lại mặt dày bám ta nhý vậy, ta liền trổ hết tham vọng làm tiền bối mà ðổ lên ngýời cậu ấy. Nhýng mà ðúng là mặt dày thật, bị ta ức hiếp ðến chừng ðó cũng không trách không giận, lại nhiệt tình muốn nhận ta làm ðại ca, là một tên ngốc không hõn không kém.”

Ô Vân Du nhìn thần sắc ngýời ngồi ðó, biết ðýợc dạo gần ðây thông qua mộng hồi, ngýời này ðã nhớ lại khoogn ít chuyện cũ rồi ” Ngýu lang quân hả, ngài ấy không ngốc ðâu”

Trýờng Týõng Tý hạ bút, ðem bức tranh còn thõm nồng mùi mực, kề sát lên môi, áp sát vào khuôn mặt ngýời trong tranh kề, thổi cho khuôn mặt cýời lộ hai cái rãng thỏ kia khô ði vết mực ” ừm, hiện tại thì hết ngốc rồi, nhýng mà qua ngần ấy nãm nhý vậy, khi ta trở về, y lại là ngýời ðầu tiên nhận ra. Ngýõi hiểu mà, cảm giác ði xa một chuyến khi trở về bất ngờ vẫn có ngýời ở ðó chào ðón ngýõi. Cứ nhý tiểu ðệ ðệ nãm nào vậy, ta cũng không còn ngýời thân ở thế gian này nữa, nếu mất thêm y thì sẽ thảm biết bao nhiêu, vì vậy khi nghe y gặp chuyện, lòng ta thực sự rối, ngýõi hiểu mà Vân Du công tử”

Ô Vân Du gật ðầu ðồng cảm ” ta hiểu nổi lòng của ðiện hạ, nhý ta ðã nói, Ngýu lang quân xýa nay hành sự chýa từng ðể ngýời khác lo lắng thay, chỉ còn vài tháng, ðiện hạ ngýời kiên nhẫn một chút”

Trýờng Týõng Tý thở hõi dài, ủy khuất mà nói” không kiên nhẫn các ngýõi cũng có cho ra ngoài ðâu, chýa thấy ai báo õn nhý kiểu ngýõi cả”

Ô Vân Du chỉ cýời ” không ngờ ðiện hạ còn biết vẽ tranh”

” lúc ðó ðâu có biết vẽ, nhýng ta lại bóc phét là ðại ca thì cái gì cũng biết thành ra phải miệt mài ngày ðêm học ðể dạy cho ngýời ta ðó”

Nhắc ðến chuyện cũ khóe miệng ngýời này cứ cong lên, Ô Vân Du thật tâm mà nói ” có bằng hữu nhý vậy, thật ngýỡng mộ”

Trýờng Týõng Tý nửa thật nửa ðùa ” Vân Du công tử cũng có bằng hữu nhý vậy mà, ngýỡng mộ cái gì, ta còn ngýỡng mộ các ngýõi cõ, các ngýõi còn vì nhau mà hoàn hành sự nghiệp lớn”

Ô Vân Du biết ngýời này cố tình, ý cýời vẫn không thu, sắc mặt vẫn không ðổi ” vì vậy, chúng ta không thể làm bằng hữu, chỉ có thể dừng lại ở quan hệ lợi dụng lẫn nhau

Trýờng Týõng Tý ðýa mắt nhìn qua hắn một cái, không nói gì chỉ mỉm cýời nhạt.

……

Trýờng Týõng Tý ðýa tay vờn làn nýớc, dòng nýớc ðang chìm nổi những cánh hoa tím, theo ðộng tác của tay y, mấy cánh hoa bị ðùa bỡn theo, sau ðó ngón tay mảnh khảnh výõn tới kẹp lấy một cánh hoa, y ðýa ðến gần chóp mũi, nhắm mắt thýởng thức hýõng vị của nó. Chỉ là mỗi khi vào ao trì tắm, trong tiềm thức của y lại hiện lên hình ảnh quen thuộc.

Tối ðó nýớc trong ao trì ðộng, Trýờng Týõng Tý lờ mờ thấy bên dýới nýớc có bóng ngýời xé màn nýớc bật dậy, ngýời tiến gần, áp ðôi tay ấm nóng vào bờ má ýớt sủng của Trýờng Týõng Tý, Trýờng Týõng Tý nghe âm thanh gần sát bên tai

Hắn gọi ” Trýờng ca, ðừng ngủ ở ðây dễ bị bệnh ðó, lên giýờng mà ngủ”

Trýờng Týõng Tý không trả lời, khẽ nhúc nhích “ým” lên một tiếng

Hắn nói ” Trýờng ca, ðừng lõ ta, mở mắt ra một chút, xem ta là ai? “

Trýờng Týõng Tý thật mở mắt, y nhìn thấy ngýời trýớc mặt cả ngýời ýớt sủng, tóc mái ðýợc vén lên càng phô ra khuôn mặt tuấn tú của hắn, càng làm ánh mắt ðen kia càng sáng rực, ðôi mắt ðó nhý chứa cả thiên hà, nhý muốn cuốn ngýời vào trong ðể nhấn chìm, ngýời này, tại sao lại nhìn Trýờng Týõng Tý rực cháy nhý vậy. Thực nóng, hiện tại Trýờng Týõng Tý chỉ khoát áo choàng, áo mỏng thấm nýớc, ðôi tay kia luôn qua hông y, cố ðịnh ở ðó lại nhý một thanh sắc nung, nóng rát tâm can.

Y khi ðó không rỏ khi ðó là mõ hay thật, vô cùng mõ hồ, nhýng y thực muốn, sau khi mình nhắm mắt lại mở ra, sẽ ðýợc thấy khuôn mặt ðó lần nữa

Bỗng kinh ngạc khi nghe gì ðó, thôn tin kia nhý ðánh bay mấy ý nghĩ nóng bỏng kia của Trýờng Týõng Tý, y xoay ngýời lại, hýớng ngýời bên ngoài ao trì, hỏi” tại sao lại phế phi, chẳng phải mới phong quí phi tháng trýớc, còn có …phụng thai”

” không biết ” Ðiềm Hạc Hiên ngồi gặm trái cây “nhýng thực sự bị phế rồi, ðồn ðại vô cùng khó nghe, xem nhý chuyện mất mặt nhất mà Lãng gia muốn chôn vùi”

Hôm ðó nhận ðýợc tin tức Lãng Nguyệt Thiền phong phi Trýờng Týõng Tý chỉ dừng ở mức tò mò một chút, hôm nay nghe tin phế phi thật sự mới là kinh ngạc, có cần phải nhanh nhý vậy” có phải quốc chủ chỉ muốn lợi dụng cô ta lấy ðứa con không?”

Ðiềm Hạc Hiên lấc ðầu, sau hỏi ” ngýời có biết lí do Lạc Trắc Diệp bị phế phi là gì không”

Trýờng Týõng Tý ngờ vực” liên quan ðến ðứa con?”

Ðiềm Hạc Hiên gật ðầu ” có ngýời tố Lạc Trắc Diệp ngoại tình, phýợng thai kia không phải con ruột quốc chủ, quốc chủ tất nhiên là một mực không tin, nhýng sau ðó ðã bắt gian tại trận, nhìn thấy nhân tình kia lẻn vào trong Nhân Tâm ðiện, tối ðó quốc chủ nổi trận lôi ðình ðem hai ngýời kia nhốt lồng heo ném xuống sông. “

“Lúc ðó, viện chủ Tý sắc ðiện, viện chủ nội viện Linh y ðiện ðều quì xuống cầu tình, mong quốc chủ nghĩ tình Lạc Trắc Diệp mang thai mà tha cho nàng ta. Vì vậy, tối ðó chỉ có tên tình nhân kia bị nhốt lồng heo ném xuống sông, Lạc Trắc Diệp ðýợc giữ mạng ðến lúc sinh ðứa bé kia”

Trýờng Týõng Tý hứng thú mà ồ một tiếng ” rốt cuộc vị cao nhân nào ðủ sức ðể tố quí phi ðang ðýợc quốc chủ ân sủng thế kia, khiến cho ngýời một býớc vinh quang lại một býớc ngã ngựa”

Ðiềm Hạc Hiên hýớng bức bình phong, nói” nhý ngýời nghĩ “

Trýờng Týõng Tý lật lật cánh hoa xem xét ” Vị trí ðiện hạ này quá ðáng sợ rồi, cũng may khi xýa phụ hoàng chỉ yêu một mình mẫu hậu, nên ta may mắn không ðýợc chứng kiến. Là Lãng gia không có duyên với nữ nhi hay là có ngýời muốn ðộc chiếm vị trí nữ nhi này cho con gái mình nên tìm cách tiêu diệt những cái gai khác”

” sẽ là mẹ ngýõi ðó” Ðiềm Hạc Hiên nửa ðùa nửa thật ” có sợ không?”

Trýờng Týõng Tý bật cýời, không ðáp, lại hỏi” Lạc Trắc Diệp mang thai mấy tháng rồi”

Ðiềm Hạc Hiên ðáp” Nghe nói lúc phong phi cũng ðỡ hõn 6 tháng, bây giờ chắc cũng gần sinh rồi”

Trýờng Týõng Tý hỏi” có ðảm bảo an toàn cho cô ta”

Ðiềm Hạc Hiên gật ðầu” tuy quốc chủ giận nhýng vẫn cho thị vệ bảo vệ trýớc Thanh Tâm ðiện, ðiện hạ ngýời yên tâm”

Trýờng Týõng


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.