Trýờng Týõng Tý mở mắt, hình ảnh trýớc mắt mông lung, phải một lúc lâu sao y mới ðịnh thần lại, nhận ðịnh ðýợc trýớc mắt là bức týờng trắng xóa quen thuộc, y thở hắt ra: trở về rồi, không ðúng, là tỉnh mộng rồi. Y cảm giác cổ họng khô rát, vén chãn ra, ngồi dậy khỏi giýờng, tiến lại bàn rót tách trà. Trà mới pha, còn nóng, chảy vào cõ thể vô cùng dễ chịu
Phía cửa có âm thanh, Trýờng Týõng Tý nghía mắt ra, chỉ thấy Ðiềm Hạc Hiên ðang lú cái ðầu vào từ cửa ðộng nhìn vào, khi thấy Trýờng Týõng Tý ngồi nhắm trà, nàng có chút kinh ngạc, nhýng vội ðịnh thần lại ” ðiện hạ tỉnh rồi?”
Trýờng Týõng Tý nghiêng tách trà uống cho hết, gật ðầu, . Y chýa kịp hỏi nàng ta muốn làm gì ðã thấy Ðiềm Hạc Hiên bỏ ði hýớng nhà bếp. Khi này hạ tách trà xuống, mới lýu ý một chút, y hiện tại là ðang sở hữu cõ thể thuộc về mình rồi sao? Hình nhý cũng không khác cõ thể Lãng Kinh Lạc là mấy mà nhỉ?
Lúc Trýờng Týõng Tý say mê khám phá cõ thể mình, từ cửa ðộng, có ngýời áo Lam býớc vào, tay còn býng khây ðồ ãn ” ðiện hạ có vừa lòng không?”
Nói Ô Vân Du tạo ra khối thân thể này Trýờng Týõng Tý vẫn chýa tin ” cũng không tệ “
Ô Vân Du ðể ðồ ãn lên bàn, hỏi ” ðiện hạ ngủ lâu nhý vậy, lại mõ nữa sao”
” ừ, không biết tên ranh nào giở trò, làm ta mõ toàn chuyện cũ”
Ô Vân Du ðýa tay lên miệng ho một cái
Trýờng Týõng Tý liếc hắn ” mõ về ngýõi ðấy, Chu týớc výõng”
Khóe môi Ô Vân Du giật giật, sau ðó giãn thành nụ cýời, thản nhiên gắp thức ãn vào bát “cuối cũng ðiện hạ cũng nhớ ta là ai rồi”
Trýờng Týõng Tý lại hỏi “Chu týớc výõng cùng ta thù ðịch, ngýõi không ðể tâm ðến kẻ thù tới mức tạo thân thể ta hoàn hảo nhý vậy chứ “
Ô Vân Du nói” Cũng nhý Mộc ðộc nhân huynh vậy, bản lĩnh chúng ta ðều có thể ðánh lừa ðýợc ðối phýõng mà”
Trýờng Týõng Tý không vòng vo mà hỏi thẳng ” Là mẹ ngýõi cứu ta”
Ô Vân Du biết ngýời này ða nghi, cũng không có ý ðịnh giấu diếm ” ngýời trả õn nãm xýa huynh cứu ngýời”
Mẹ của Ô Vân Du thực chất là một trong số các vị ðệ tử của quốc chủ Phong quốc, tên Ô Chân. Quốc chủ phong quốc có ba vị ðệ tử, Ô Chân là ðệ tử chân truyền thứ hai. Vì Ô Chân là ngýời của Phong quốc, mà Phong quốc xýa nay nổi tiếng với các kì pháp, thuật nặng ngýời từ xýõng này chỉ là một trong những số ðó.
Ô Chân khi ðó có qua lại với một nam nhân Mộc quốc, nhýng vì thân phận hắn chỉ là một tên thýõng nhân bình thýờng nên quốc chủ ðã không ðồng ý chuyện tình cảm này, còn bắt nhốt Ô Chân lại. Ô Chân sau ðó ðã bỏ trốn theo nam nhân về Mộc quốc, bỏ thân phận ðệ tử. Sau ðó phu quân chết, Ô Chân dẫn theo hai con ẩn danh sống qua ngày.
Chẳng may cho bà sau ðó, hai ðứa con của bà bị nhiễm ðại dịch, là nguồn khởi lây lan cho Mộc quốc. Khi ðó Ô Chân chỉ kịp dùng toàn bộ linh lực bản thân cứu con trai khỏi trận dịch bệnh, ðứa con gái không tu linh hạch nên bị nhiễm bệnh.
Ðýợc linh lực bảo hộ nên Ô Vân Du thoát khỏi ðại nạn, nhýng ðó lại là ðiều khiến hắn dằn vặt nhiều nhất, nếu không vì hy sinh linh lực cho hắn, Ô Chân sẽ không nhiễm bệnh. Sau ðó y ðýợc tin thế tử ðiện hạ chế ðýợc thuốc giải rồi, Ô Vân Du thực sự vui mừng, chỉ là niềm vui ngắn ngủi. Y cứ thế mà chờ ðợi từ ngày này sang ngày khác, vẫn không thấy quan binh phát thuốc giải. Trong khi ðó tình hình của mẹ và muội muội ngày càng tệ.
Ðến một buổi sáng nọ, sau khi tỉnh dậy, Ô Vân Du phát hiện muội muội chỉ còn lại hõi tàn, nhìn nàng chật vật giành lại hõi thở, thần thức y trống rỗng, y biết mình không thể cứ vậy mà ngồi chờ ðýợc nữa rồi, Ô Vân Du quyết ðến huyện lệnh ðòi thuốc
Chỉ là, khi ðến nõi, thứ ðập vào tầm mắt của y lúc này là một hàng ngýời ðứng xếp hàng dài trýớc huyện lệnh, có vẻ là phát thuốc giải, nhýng mà, y nhìn thấy cái gì vậy? Có tiền mới nhận ðýợc thuốc, ngýời không có tiền ðều bị thẳng thừng ðuổi ði, ðuổi không ði thì một ðám binh chạy lại ðánh. Ô Vân Du nhìn thấy…nhìn thấy một ðám quan huyện ðang túm tụm, kẻ phát thuốc, kẻ nhận tiền, kẻ ðếm tiền, cýời ðến ðộ cái bụng mỡ giấu bên trong lớp y phục dày rung lên.
Ngýời nhà y sắp chết rồi, làm sao bọn chúng còn có thể ở ðây trýng bộ dáng vui vẻ hýởng thụ thành quả cýớp bóc nhý vậy, Ô Vân Du chạy ðến nói lí lẽ, bị bọn chúng chặn lại, còn tẩn cho một trận, bọn chúng nói ” lũ nghèo xó các ngýõi, sống làm gì cho chật ðất, chết ði nhýờng cho ngýời giàu chúng ta sống”, bọn chúng nói ” không có tiền thì không có quyền sống”…Ô Vân Du bị ðánh ðến ðiên rồi, y lúc ðó thật sự muốn giết ngýời…
Hôm ðó muội muội y chết, y ðiên cuồng ngày ðêm ðiều chế dýợc, cuối cùng chế ra ðýợc một trấn xác, giữ xác muội ấy không mục rữa. Chỉ là Ô Vân Du không ngờ, 3 hôm sau, y lại phải tạo thêm một trấn xác nữa.
Trýờng Týõng Tý không nuốt ðồ ãn nổi nữa, hạ ðũa ” khi ðó muội muội ngýõi không có linh hạch nên ta không cứu cô ấy ðýợc, xin lỗi”
Ô Vân Du nói ” ta nói rồi, trong chuyện này ðiện hạ ngýời không có lỗi, không cần phải xin lỗi ta nhý thế, ngýời cũng thấy mà nếu ngýời thật sự làm sai, mẹ ta cũng không gắng sức nhý vậy mà tái tạo cõ thể cho ngýời, ngýời nói ðây là cõ thể ðầu tiên ngýời tái tạo, dùng toàn bộ tâm huyết, vì vậy ðiện hạ phải quí trọng, bà ấy ở dýới suối vàng cũng vui vẻ rồi”
Trýờng Týõng Tý ngẩng ðầu nhìn hắn ” Ô phu nhân?”
” nửa nãm trýớc, ngýời không qua khỏi nữa” Ô Vân Du thở dài ” là một nữ nhân mệnh bạc”
” xin lỗi, là ta vô ý”
” nếu ðiện hạ ðã nhớ, cũng biết ngọn nguồn, cũng rỏ lí do của ta rồi” Ô Vân Du cýời lãnh ðạm” ta nói với ðiện hạ ta không hại ngýời mà”
Mộc týõng tý rủ mi uống canh, cho là ngýời này vì hối hận chuyện nãm xýa bắt y giao cho Diệp Thổ Lâu, khiến cho y bị phanh thây, nhýng vẫn có linh cảm có ðiều khoogn ðúng ” tạo xác là một chuyện, hồi sinh ta lại là một chuyện, sao Vân Du công tử lại gộp chung hai thứ vậy?”
Ô Vân Du chỉ cýời ” sống lại không tốt sao, sao ðiện hạ lại muốn tìm hiểu ngọn ngành làm gì “
Trýờng Týõng Tý nhìn sang Ðiềm Hạc Hiên, ngýời này thật chãm ãn, sớm giờ chỉ tập trung làm ðúng một chuyện duy nhất ” ðể ngãn chặn âm mýu của hắn”
Ô Vân Du gát ðũa” âm mýu của hắn , ngýời chặn ko nổi”
Trýờng Týõng Tý nhìn hắn” vậy ta cũng không thể làm con rối cho hắn muốn ðiều khiển thế nào cũng ðýợc”
” hắn ko xem ngýời là con rối”
” ngýời toàn tâm giúp hắn nhý vậy, hắn ðúng là tìm ðýợc một thuộc hạ trung thành”
Ô Vân Du phản bác ” ta không phải thuộc hạ của hắn”
Trýờng Týõng Tý ” ồ ” một cái
Ô Vân Du biết mình bị y gài, nên chặc lýỡi một cái, sau nói ” ta vì ái nái nên hồi sinh ngýõi, hắn có mục ðích của hắn, chúng ta là hợp tác nhau”
Trýờng Týõng Tý nói ” sau ðó thì sao? Ta không có thù Lãng gia, cũng không giết ngýời. Diệp Thổ lâu cũng ðã chết, Liễu Thổ Chýõng chạy rồi. Nói tóm lại, ta không hận ai hết, ta sẽ không giúp các ngýõi trả thù ai cả, nếu các ngýõi cứ ép, ta thà trở về làm một cái hồn linh nấu canh dýới Mạnh bà ðýờng”
” ðiện hạ, nhân gian không có gì làm ngýời luyến tiếc sao” Ô Vân Du thở dài ” sao ðiện hạ ngýời một hai tiếng lại muốn rời khỏi ðây vậy, ngýời là thật lòng sao”
Trýờng Týõng Tý im lặng nhìn hắn, chỉ là giây phút câu hỏi có bật ra, y không biết nên nói cái gì nữa
Rốt cuộc nhân gian này có gì làm Trýờng Týõng Tý luyến tiếc không? Một bát mì? Một con cá nýớng? Hay một lời hứa hẹn ” ta muốn dẫn ngýời ði” kia.
Bỗng dýng giây phút này lòng Trýờng Týõng Tý nảy sinh ra cảm xúc nhớ mong mãnh liệt, y muốn gặp hắn. Nhýng bây giờ ngay cả việc nghe tiếng cũng làm không ðýợc, y còn mong cầu ðiều gì nữa.
Trýờng Týõng Tý tỉnh lại hõn tháng nay, mọi sinh hoạt vẫn diễn ra bình thýờng, vẫn phải tiếp tục dáng vẻ của Lãng Kinh Lạc, thân thể y khá mãnh rồi, ðối với việc mặc y phục nữ rồi giả dạng này cũng không phải là việc khó khãn gì cả. Ðiều làm y phiền lòng nhiều nhất, có lẽ là cái chuông kia, trýớc sau ðều không hề có ðộng tỉnh gì cả, ánh sáng chập chờn xanh cũng không còn, hiện nhý một vật ðã chết.
” lúc ngýời rõi vào hôn mê, chuông gió ðiện hạ có reo một lần” Ðiềm Hạc Hiên nói
Trýờng Týõng Tý lau mặt bình thản mà hỏi ” y nói gì?”
Ðiềm Hạc Hiên nói” bảo thời gian tới phải ra chiến trýờng, bận rộn chiến sự sẽ không liên lạc với ðiện hạ”
“….” Trýờng Týõng Tý chau mài ” có nói bao lâu không?”
Ðiềm Hạc Hiên lắc ðầu.
Trýờng Týõng Tý rõi vào trầm mặc. Hẳn là có chuyện quan trọng mới phong bế linh lực thế này. Dù nghĩ nhý vậy những trong lòng lại nảy sinh cảm giác bị bỏ rõi, tinh thần sa sút trầm trọng. Từ hôm ðó, mỗi ngày y ðều mang theo chuông ðồng bên ngýời, giây khắc ðều cầm lên kiểm tra xem có tia linh lực nào lóe lên, y sợ Lãng Ngýu ðột nhiên tìm, y lại không có kịp thời ðể trả lời. Nhýng mà y ðợi cái ðột nhiên tìm ðến này, ðợi một lúc hõn nửa nãm vẫn không có ðộng thái gì.
Số sách cổ trên kệ sách cùng ðã dịch ra gần hết, y ðể trên mỗi cuốn một bản dịch của mình, giúp ngýời sau ðọc sẽ dễ dàng hõn. Ðống dýợc liệu Trýờng Týõng Tý chế ðã chất ðầy ðống rồi, Ðiềm Hạc Hiên trêu ” ðiện hạ ðịnh xuất quan mở tiệm làm ông chủ bán dýợc hả?”. Khi này Trýờng Týõng Tý mới nhận thức ðýợc là mình chế nhiều nhý vậy. thế là hôm ðó y giao hết cho Ðiềm Hạc Hiên, bảo nàng ðem ra mấy tiệm thuốc bán lấy tiền.
Khối thân thể mới linh lực dồi dào, Trýờng Týõng Tý thức tận 3 ðêm liền cũng không hề hấn, vô cùng tốt.
Y phát dác ðýợc trời ðã khuya lắm rồi, nhýng vì gần hết cuốn trên tay nên y ráng nán thêm một chút. Binh thýờng nếu có Lãng Ngýu, Lãng Ngýu giúp y, ðã xong từ lâu rồi, cũng không cho y thức khuya nhý vậy ðâu. Không có ngýời nhắc nhở, cãn bệnh quên giờ giấc này lạ tái phát nữa rồi. Cuốn sách này bỗng xuất hiện quá nhiều kí tự khó hiểu nên cứ phải vạch tới vạch lui, ðắn ðo suy nghĩ.
Khi này Ô Vân Du từ kinh trở về, ði ngang ðộng thấy còn sáng ðèn nên ghé vào. Hắn kéo ghế ngồi bên cạnh, nhìn vào cuốn sách trên tay Trýờng Týõng Tý” khuya rồi mà còn chýa ngủ sao, coi bộ khối thân thể này ðiện hạ dùng rất tốt nhỉ?”
Trýờng Týõng Tý không ðáp lời hắn liền, y ghi cho xong hàng dịch mới lên tiếng ” ði gặp bằng hữu mới về?”
Ô Vân Du cýời ” sao ðiện hạ nghỉ ta ði gặp hắn”
Trýờng Týõng Tý không ðáp, chỉ cýời, sau ðó mới nói ” lần nào ngýõi ði gặp hắn trở về ðều thấy tinh thàn Vân Du công tử cũng tốt hẳn lên.”
Ô Vân Du cong khóe môi, nhý ngýời nói, tinh thần hắn hôm nay không tệ, lại thấy Trýờng Týõng Tý ngồi chãm chú vào cuốn sách kia, khi này ðã dịch xong, ðang ðọc lại, bỗng thấy sắc mặt y có chút lạ nên hỏi ” ðiện hạ gặp vấn ðề gì sao?”
Trýờng Týõng Tý mắt không rời khỏi cuốn sách kia ” Ô Vân Du, hình nhý ta ðọc nhầm sách rồi”
Ô Vân Du không hiểu tình hình, hỏi y, khi này Trýờng Týõng Tý výõn tay sờ lên từng kí tự cổ trên cuốn sách kia ” Vân Du công tử có biết chuyện của Nguyệt týớng quân nãm ðó tạo phản Thiên giới”
Không rỏ ngýời tại sao ðột ngột lại hỏi nhý vậy, nhýng nhìn sắc mặt ngýng trọng Trýờng Týõng Tý, Ô Vân Du biết y phát hiện ðýợc vấn ðề gì rồi, bèn ðáp ” Có nghe qua một chút, nãm xýa Thiên ðế cùng Nguyệt Hạ niên thiếu là ðôi bạn thân, tuy nhiên sau ðó vì vị Nguyệt Hạ này quá ðýợc tiên výõng sủng hạnh, lại có tin ðồn y chính là con riêng của tiên výõng, khi này thiên ðế vẫn còn là thế tử ðiện hạ, thực lực Nguyệt Hạ khi này tãng lên không ít, xung quanh Thiên ðế xuất hiện nhiều kẻ dèm pha, dần dà tình cảm huynh ðệ kia bị rạng nứt. Sau ðó, Nguyệt Hạ ðầu quân cho Ma Tộc, dùng Mạn châu sa hồi sinh ma výõng, cýớp ngôi làm phản.”
Trýờng Týõng Tý khi này vẫn chýa thu phục lại thần sắc, vì thứ y ðọc ðýợc từ cuốn sách này, có chút trái ngýợc với những gì y nghe ðýợc ” ngýõi có tin Nguyệt Hạ sẽ tạo phản?”
” Ta nghe kể, nãm ðó cũng có nhiều ngýời không tin sự thật này lắm, nhýng mà sự thật vẫn là sự thật, y kề ðao lên cổ thiên ðế ép ngýời thoái vị là sự thật”
” Nhýng mà trong ðây, hình nhý ghi chép không phải nhý vậy”
Ô Vân Du ngạc nhiên ” trong ðó ghi gì?”
Trýờng Týõng Tý nói “Rất nhiều, nhýng ta chỉ dịch ðýợc một chút, bốn chữ ” hắn không tạo phản””
Ô Vân Du hỏi ” ngýời ðang ðọc sách gì vậy?”
Trýờng Týõng Tý lấc ðầu ” không rỏ, có vẻ là một cuốn nhật kí, trong ðây có nhiều kí tự lạ lắm, ta không dịch toàn bộ ðýợc, nhýng mà có thể chắc chắn nó có liên quan ðến thiên ðế cùng vị Nguyệt Lão kia”
Ô Vân Du nghiêm mặt, ngýng trọng cùng Trýờng Týõng Tý nhìn nhau vài khắc ” Sự việc này không ðõn giản, nõi ngýời ở ðúng là cãn phòng mấy trãm nãm trýớc thiên ðế từng ở, số sách trên kệ ðều là của y ðể lại, xýa nay chýa từng có ngýời dịch ra ðýợc số kí tự ðó, huynh có biết lí do không?”
Trýờng Týõng Tý lắng nghe
Ô Vân Du nói tiếp ” vì kết giới ðó chýa từng có ai phá ðýợc”
Hắn nói chýa từng có ai phá ðýợc, nhýng hôm ðó Trýờng Týõng Tý cõ bản không hề tốn sức cứ vậy mà ði vào ” Nhýng mà rỏ ràng có ngýời sắp sách ở cuối kệ”
” Là Ngýu Lang quân sắp cho huynh” Ô vân Du nói ” có lẽ vì mấy trãm nãm nên kết giới yếu ði, nên hôm ðó Ngýu Lang quân có thể tiến vào ðýợc một chỗ của giá. Hôm ðó phát hiện ngýời có thể vào trong kết giới, ta cũng bất ngờ lắm”
Trýờng Týõng Tý trầm ngâm ” nhý Vân Du công tử nói, có lẽ kết giới yếu, ta chỉ vô tình nhận ðýợc may mắn này”
Ô Vân Du gật ðầu ðồng tình ” quyển nhật kí này, cũng có khả nãng là của thiên ðế”
Trýờng Týõng Tý không dám chắc chắn, ngay từ ðầu Lãng Ngýu ðã nói với y rằng, chuyện nãm xýa Nguyệt Hạ tạo phản, thiên ðế dù rằng trýớc mặt là thanh lí môn hộ, ðẩy ngýời rõi xuống tru tiên ðài, nhýng mặt khác lại ði tìm rỏ nguyên do, có thể thấy ðýợc Thiên ðế không vô tâm nhý lời ðồn. Chỉ là ðóa Mạn ðà la mọc ngoài výờn kia, có thật chỉ là y vô tình tạo ra, thật sự không có chủ ý gì sao? Cả chuyện y có thể vào trong kết giới kệ sách mà mấy trãm nãm chýa ai vào? Còn ðóa hoa kia bỗng dýng nở khi gặp y? Tất cả chỉ là trùng hợp hay còn nguyên do nào ðó, giữa y vào thiên ðế có một mối duyên nào ðó chẳng hạn.
Thiên hạ cũng thýờng xảy ra tình trạng tồn tại một sợi dây liên kết của hai số mệnh vốn không liên can gì tới nhau này, có thể là do mệnh, có thể là do ân oán kiếp trýớc chýa hết, hoặc ðõn giản chỉ là một sự trùng hợp ðến khó tin nhýng có thật nào ðó.
Số chữ còn lại trong nhật kí, dù y cố mài mò suốt mấy hôm nay nhýng vẫn không ãn thua, vẫn là không ðọc ðýợc, nhý có kẻ cố tình giấu ði vậy. Nói vậy ðể tìm lí do ngụy biện cho sự nông cạn của bản thân thôi, Trýờng Týõng Tý thở dài, nếu có Lãng Ngýu ở ðây thì tốt, tiểu tử này thông thạo, có thể ghánh vác thay y rồi, nhýng mà tên này cứ vậy mà biệt tâm. Hắn trýớc nay nhý cái ðuôi bám bỗng dýng im lặng lâu nhý vậy làm Trýờng Týõng Tý sinh lo lắng, nhýng Ðiềm Hạc hiên sau khi tìm hiểu trở về nói với y, hắn tất cả ðều ổn, khi ðó Trýờng Týõng Tý mới dịu cõn lo lại.
Vài hôm sau ðó, Ô Vân Du thýờng hay trở về kinh, dýờng nhý có chuyện rắc rối gì ðó xảy ra rồi. Tối hôm ðó Trýờng Týõng Tý ðang ðọc sách ðêm muộn thì hắn có ghé vào” có một tin tức, không biết ðiện hạ có muốn nghe không”
” Nói vậy là ngýõi muốn ta nghe rồi” Trýờng Týõng Tý lýờm hắn
Ô Vân Du bật cýời, sau nói ” quốc chủ mới nạp phi?”
” ồ” Trýờng Týõng Tý bất ngờ ” là vị quí nhân lá ngọc cành vàng nào vậy”
” ngýời này ðiện hạ quen” Ô Vân Du tiếp tục ” là ngýời Lạc gia”
Lạc gia có hai tỷ muội song sinh, nếu nói về tỷ muội Lạc gia, thì tất nhiên không phải Lạc Yến Phân rồi, vì theo nhý y ðýợc biết Lạc Yến Phân cùng ðại sý ca Trầm Dã lấy nhau cũng gần 4 nãm rồi vì vậy y thản nhiên hỏi ” Lạc Trắc Diệp à?”
“Quí phi hiện ðang mang thai, là một phụng thai” Ô Vân Du nửa thật nửa ðùa ” xem ra ðịa vị thần nữ của ngýời sắp có ðối thủ rồi”