Thế mà Lãng Ngýu lại cho y nghe hắn tra án à, tra án gì mà cần Trýờng Týõng Tý y nghe nhỉ? Sự hiếu kì làm Trýờng Týõng Tý tỉnh ngủ hẳn, y ngồi dậy, dựa vào ðầu giýờng, vớ tay lấy cuốn sách ðặt trên bàn, chuông ðồng ðể bên cạnh. Chỉ là y vừa lật trang ðầu ðã khựng tay lại, trong chuông ðồng cất lên âm thanh nữ nhân, lại là giọng y quen thuộc
Nữ nhân trong chuông ðồng nói ” chủ soái gọi ta ðến, không biết có chuyện gì?”
Lãng Ngýu khách khí “ðem ghế ðến mời tiểu Nhu cô nýõng ngồi”
Cái này là cho y nghe chuyện tình cảm bằng âm thanh hả, rốt cuộc tên nhóc này muốn làm gì vậy. Sự mờ mịt bao trùm thần trí, khi này dù tay ðang lật sách nhýng tai lại chãm chú lắng nghe ðộng tĩnh bên trong chuông ðồng, nhý không muốn bỏ sót thứ gì.
Lãng Ngýu hỏi ” hôm qua là tiểu Nhu cô nýõng ðýa bản výõng về trýớng nhỉ ?”
Nếu Trýờng Týõng Tý không phải quá quen thuộc với Lãng Ngýu thì chắc sẽ không ngờ cái âm giọng nghiêm nghị này cùng với cái giọng ” tiểu nýõng tử” nài nỉ ỉ oi suốt ngày bên tai y kia hòa làm một ngýời ðýợc. Làm sao cùng một ngýời lại có thể từ mèo hóa thành hồ li, từ hồ li hóa thành mèo. Thêm nữa, lần ðầu y nghe hắn xýng ” bản výõng”, nghe có chút uy nghiêm ðó.
Trýờng Týõng Tý không hề hay bản thân sớm giờ không chú tâm vào nọi dung câu chuyện, cũng bỏ vị cà rốt cô nýõng kia sang ngỏ ngách nào rồi
Giọng tiểu Nhu cất lên, nhý nýớc chảy hoa trôi, vô cùng mát ngọt, vừa dịu dàng vừa trong trẻo, ðúng là ” yểu ðiệu thục nữ, quân tử hảo cầu” vị cô nýõng này rất ra dáng thục nữ” là ta thấy chủ soái ngồi say bên ðóng lửa, lúc ðó ngýời lại say rồi, sợ chủ soái cảm gió ðêm, nên ðýa ngýời về”
Lãng Ngýu nói ” tại sao không nhờ týớng sĩ, một thân nữ nhi yếu ðuối vác ta về nhý vậy, có chút vất vả cho cô nýõng rồi”
“không vất vả,” Tiểu Nhu nói ” ðýợc giúp cho chủ soái ta rất vui, không vất vả thật ðó”
” tâm ý của tiểu Nhu cô nýõng ðối với bản výõng, bản výõng xin nhận”
Tiểu Nhu kinh hỉ ” výõng…výõng gia”
Ðúng là ” anh hùng thì khó qua ải mỹ nhân” mà, Trýờng Týõng Tý thầm cảm thán trong lòng, bỗng dýng ngứa cổ họng ðúng lúc, không nhịn ðýợc bật lên ho mấy cái
Lãng Ngýu nói, lần này là nói với Trýờng Týõng Tý” Sao lại ho rồi, cõ thể không khỏe chỗ nào sao, gọi Ô Vân Du thãm khám cho huynh ði”
“…” thực ra Trýờng Týõng Tý muốn giải thích một chút, không phải y cố tình phá không khí ðâu. Ho xong cảm thấy não nhý bị ho vãng luôn rồi, ðầu có chút choáng, nhýng vẫn muốn nghe hết câu chuyện ” không sao, ðệ tiếp tục ði”
Lãng Ngýu vẫn còn lo ” gọi Ðiềm Hạc Hiên nấu cho huynh ly nýớc ði”
Trýờng Týõng Tý ừ cho qua, lia nhìn sang Ðiềm Hạc Hiên , thấy nàng ta ðang dọn chén, y quay lại, tiếp tục lật sách “ta ổn rồi, ðệ cứ tiếp tục ði”
Lãng Ngýu mất một lúc mới lên tiếng nữa, lần này là ðang nói chuyện với bên kia” tâm trạng bản výõng hôm nay không tệ, tiểu Nhu cô nýõng có biết tại sao không?
Tiểu Nhu thực lòng muốn biết ” Nếu Chủ soái nguyện ý chia sẻ niềm vui cùng tiểu Nhu, tiểu Nhu nguyện ý nghe”
Lãng Ngýu nói ” ðồ bị mất, tìm lại ðýợc”
Sau khi hắn nói câu này, Trýờng Týõng Tý không nghe tiểu Nhu lên tiếng nữa.
” chuông ðồng này nhý mạng của bản výõng, ta ngày ðêm ðều mang theo bên cạnh, nhýng không biết kẻ to gan nào lại ði lấy tâm can bảo bối của ta, ðeo lên cho một con Khuyển khuyển”
Nghe nhý hắn ðang nhàn nhạ kể một câu chuyện cùng với bằng hữu quen thân của mình vậy. Chỉ có ðiều, vị bằng hữu kia ðang bị câu chuyện thýờng nhật của hắn dọa rồi, sớm giờ ðều không hề lên tiếng
Lãng Ngýu nói ” tiểu Nhu cô nýõng hôm qua là ngýời vất vả ðýa ta về, vậy ngýời có thấy ai là ngýời trộm chuông của ta ròi quãng bỏ không?”
Tiểu Nhu bỗng ấp úng “… ta không biết, có…có lẽ là trong lúc výõng gia say, làm rõi trên ðýờng, sau có ngýời không biết nhặt ðýợc”
Lãng Ngýu” ồ, vậy mà có ngýời ðến nói với ta, là do tiểu Nhu cô nýõng ðêm ðến tặng cho khuyển khuyển cái chuông này làm lục lạc “
Tiểu Nhu lập tức thanh minh cho bản thân ” chủ soái, không hề có, hắn vu oan cho ta, ta không có tặng cho khuyển khuyển”
Trýờng Týõng Tý ðang nghe chãm chú, khi này từ cửa Ðiềm Hạc Hiên ðem ly nýớc ấm vào, là một ly trà rừng, y nhận lấy mà ngạc nhien, rỏ lúc nảy y không hề mở miệng gọi. Uống xong ðýa ly trà cho nàng dẹp, lại tập trung vào chuông ðồng
“là các týớng sĩ ta ðồn sai rồi” Lãng Ngýu nói ” là ngýời trong doanh của Ngýu lang quân ta lại ði ngồi tụ nãm tụ bảy ðồn thổi ðủ chuyện trên trời dýới ðất, là bản výõng quản giáo không nghiêm, ðể tiểu Nhu cô nýõng chê cýời rồi. Nhýng mà tiểu Nhu cô nýõng yên tâm, ta ðã khiến chúng không thể buông lời dèm pha, không ðúng sự thật về tiểu Nhu cô nýõng nữa, nếu cô nýõng chýa hài lòng thì ðem ðến ðây ðối chấp, ðể hai ngýời hai mặt một lời ðýợc không?”
tiểu Nhu lắp bắp ” nếu chủ soái ðã ra mặt cho ta dạy hắn một bày học vậy là ðủ rồi, ða tạ chủ soái thị uy”
lãng Ngýu nói” xem nhý trả õn tiểu Nhu cô nýõng ðýa ta về, sau này không còn nợ nần gì nữa, doanh trại là nõi nguy hiểm, quân binh cầm ðều là ðao thật kiếm thật, tiểu Nhu cô nýõng cũng hạn chế ðến, lỡ bị thýõng, Trần ðại nhân hỏi tội, bản výõng ghánh không nổi”
Tiểu Nhu ủ rủ ” dân nữ ðã hiểu, chỉ là tấm lòng dân nữ dành cho ðiện hạ mấy nãm nay, ðiện hạ ngýời biết rỏ ràng nhýng ngýời vẫn cứ thờ õ nhý vậy, hôm nay ngýời cũng cho Tiểu Nhu lời giải thích ðể ta rỏ ðýợc không?”
” Mệnh bản výõng gắn liền với giang sớn xả tắc, giang sõn còn ta còn giang sõn mất ta mất, Lãng Ngýu không cầu tình riêng, mong cô nýõng thấu hiểu ðại cuộc”
” nhýng mà…cũng ðâu liên quan tới chuyện ngýời tìm ái nhân, tiểu Nhu chỉ muốn bên cạnh cận kề cùng chủ soái, tiểu thiếp cũng ðýợc, không danh chính ngôn thuận cũng…”
Lãng Ngýu bỗng cất lời ” Tiểu Nhu cô nýõng, dừng lại ðýợc rồi, bản výõng nghĩ cô mà tiểu thý quyền quí, là ngýời hiểu lí lẽ, ðừng ðánh mất nhìn nhận ðó bản výõng giành cho cô”
Phải một lúc lâu mới nghe giọng Tiểu Nhu vang lên, khi này thanh âm mang theo sự nghẹn ngào” Tiểu Nhu ðã hiểu, là tiểu Nhu phiền lòng výõng gia, dân nữ xin cáo lui”
Ðợi ngýời ði, Trýờng Týõng Tý mới lên tiếng ” hình nhý ta nghe Trần tiểu thý khóc rồi, ðệ làm con gái ngýời ta khóc rồi”
” Trýờng ca, không nghe ra sao, cô ta là ngýời ðã lấy tiểu bạch rồi ném ði ðó” Lãng Ngýu nén giận ” không may cho cô ta là bị ngýời trong quân ta nhặt về ðeo lên cho khuyển khuyển, khi nãy ta không vạch trần là nể mặt phụ thân cô ta lắm rồi”
Ðối với vị ðệ nhất tài tử từng nâng hoa tiếc ngọc nhý Trýờng Týõng Tý, hành ðộng làm nữ nhi khóc lóc bỏ ði có chút quá ðáng rồi, vì vậy y khuyên ca” thật ra cô ta cũng chỉ là nữ nhi, chỉ là quá ái mộ ðệ thôi, ngýời ta là con gái ðó, không phải nhý giết giặc, ðối xử nhẹ nhàng chút ði”
“Hôm nay ta nói nhý vậy cô ấy là ngýời thoogn minh chắc hiểu rồi” Lãng Ngýu dừng một chút ” Trýờng ca, lúc cô ta ðýa ta về trại, cô ta nói gì với huynh vậy”
” hỏi ta là ai ðó” Trýờng Týõng Tý ðáp
” huynh trả lýời thế nào” Lãng Ngýu hỏi
” thì nói là muội muội của ðệ chứ sao” Trýờng Týõng Tý thật lòng ðáp
Lãng Ngýu bỗng thở dài ” ngýời nói ngýời là muội muội của ta bị quãng ði là phải rồi”
” Muội muội không tốt hả” Trýờng Týõng Tý sinh khí ” sao mấy cô nýõng của ðệ ðều không biết lí lẽ nhý vậy”
” ta không có cô nýõng nào cả” Lãng Ngýu nói ” sao này có nghe thấy bất kì giọng cô nýõng nào thì huynh cứ giúp ta nói một câu này”
Trýờng Týõng Tý uống xong ly trà rừng, cõn choáng ðầu vẫn còn, y dẹp sách lại nằm dài xuống giýờng, nhắm mắt, biếng nhát mà hỏi ” câu gì ?”
” cứ nói ngýời là tiểu nýõng tử cửa ta” Lãng Ngýu bồi thêm ” chỉ cần nói nhý vậy sẽ không ai bám theo ta nữa”
Trýờng Týõng Tý nói” tiểu tử, xúi ta ði phá tình duyên của ngýời khác, làm ta thành kẻ thất ðức à”
Lãng Ngýu cýời” không sao, ta không cần”
Trýờng Týõng Tý vui ðầu vào gối, cảm thấy nặng ðầu” tại sao, nữ nhân không tốt à”
” ta…ta tập trung ðánh giặc” Lãng Ngýu nói ” Trýờng ca, ta muốn bảo vệ Ðại Mộc cho ngýời”
Trýờng Týõng Tý”…”
” Trýờng ca, ta muốn biên cýõng của ngýời không còn giặc nữa, ta muốn Ngũ châu này ðều qui phục dýới tay ngýời, Trýờng ca, chờ ta thêm một chút nữa, ðýợc không”
Trýờng Týõng Tý”…”
Trýờng Týõng Tý ðã mê man chìm vào giấc ngủ, không hề nghe thấy lời chân thành từ ngýời kia.
Sau hôm ðó, cõ thể Trýờng Týõng Tý phát sốt. Ô Vân Du nhận ðýợc tin thì vội trở về Hàn ðộng. Hắn châm cứu cho Trýờng Týõng Tý suốt một ngày mới giúp y hạ ðýợc cõn sốt xuống, nhýng ngýời vẫn còn chìm vào mê man.
” cõ thể này thật sự hết chống ðỡ nổi rồi?”Ô Vân Du thở dài
” các ngýõi ðang chờ cái gì, chờ hồn phách bị tổn hại?”
Trong cãn phòng bãng hiện tại chỉ có một ngýời bất tỉnh cùng một ngýời ðang ngồi chãm chú, lại xuất hiện thêm giọng của ngýời thứ ba
” chúng ta giúp ðiện hạ, không phải hại ngày ấy” Ô Vân Du rút ngân châm ” chỉ có ðiều cứ nghĩ còn dùng ðýợc nửa nãm nửa lận, khối thân thể kia chýa tái tạo hoàn thiện”
Giọng kia lại vang lên ðầy uy quyền” vậy thì mau nghỉ cách ði, ngýõi ðýa ðiện hạ vào ðây, ngýõi không thể bỏ mặc ðiện hạ nhý vậy”
” Ðại ðiện hạ ðừng nóng” Ô Vân Du hýớng chuông ðồng ” ta cũng không nói sẽ bỏ mặc ngýời”
” ngýõi ko bỏ mặc nhýng ðể ngýời sốt cả ngày rồi” Lãng Ngýu sốt ruột” nếu ðể hồn phách ðiện hạ có chút thýõng tổn nào, Ô Vân Du ngýõi ðừng hòng yên ổn nửa phần ðời còn lại”
” Ðại ðiện hạ, ngýời chấp thuận ðể ðiện hạ cho ta thay xác thì ngýời phải tin týởng ta” Ô Vân Du kiểm tra mạch ” hạ sốt rồi, ngýời bớt lo”
Lãng Ngýu sinh khí” dẹp ngay cái mộng trầm hýõng của ngýõi ði, cõ thể huynh ấy ðang yếu, ngýõi cũng không cho huynh ấy ngủ yên nữa”
Ô Vân Du nhýớng mài ” ta týởng ðại ðiện hạ thích trầm hýõng này chứ”
Lãng Ngýu mắng” Ô Vân Du, ta không giỡn mặt với ngýõi”
Ô Vân Du lại thở dài ” ðýợc rồi, ta dẹp, nhýng mà hiện tại dù có dẹp trầm hýõng thì mộng cũ vẫn ðến thôi, kí ức huynh ấy ðã ðýợc khai thông, có một số chuyện cũng nên nhớ lại từ từ rồi. Chỉ là kiếp trýớc, trýớc khi chết ðiện hạ dýờng nhý xảy ra chuyện gì ðó, tổn hại thần thức rất lớn, một phần kí ức ðã không còn nữa. Thời gian ở ðây tiếp xúc, ta ðã phát hiện ðýợc nguyên do rồi
Lãng Ngýu nóng lòng ” nói ði, tại sao?”
Ô Vân Du nói ” Huynh ấy bị mất một phách, không, là bị mất ði hai phách, một phách kí ức, một phách tình cảm, Mất ði hai phách này, lại không trở thành ngýời vô tri vô giác ðã là một kì tích rồi”
“!” Lãng Ngýu không tiếp thu nổi sự thật ” hồn phách trong cõ thể con ngýời, sao lại nói mất là mất, Ô Vân Du ngýõi không ðýợc giở trò vặt”
” Ta nghiêm túc, Ngýu Lang quân cũng biết tấm lòng ta ðối với ðiện hạ mà, về việc hồn phách này, nảy sinh hai trýờng hợp, bị tách hồn và tự tách hồn. Hẳn là nãm ðó ngoài bị hành hình nõi pháp trýờng, còn xảy ra chuyện nào khác dẫn ðến ðiện hạ tại ðó tổn hại hai sợi phách này. Chỉ nghĩ ðến trýờng hợp ðó vì hồn phách chỉ ðýợc tách khi còn ở trong cõ thể, sau khi chết rồi, 3 hồn bảy phách tự nhiên sẽ ngýng tụ về Diêm La ðiện ðể ứng kiếp ðầu thai, không thể bị tách sau khi chết ðýợc. Ngýu Lang quân nhớ kĩ lại xem, còn chuyện nào bỏ qua không ðýợc nhắc ðến không?”
Lãng Ngýu nói “…Nãm ðó lúc xảy ra chuyện, có ðoạn thời gian ta nằm giýờng vì bệnh, có một số chuyện lúc ðó cũng không rỏ ràng”
Ô Vân Du : “cả ngýõi là ngýời cận kề huynh ấy cũng không rỏ sự tình nãm ðó, vậy phải theo dõi qua từng ðoạn hồi ức sót lại, xem thử có manh mối nào không?”
Lãng Ngýu:” ðýợc, nhýng ngýõi nghĩ là hai sợi hồn phách ðó tách rời cõ thể huynh ấy theo cách nào?”
Ô Vân Du :” Bằng cả hai cách, nói chính xác, theo dấu vết ðể lại, sợi phách kí ức là tự huynh tách, còn sợi cảm xúc có ngýời cố tình phong bế”
Lãng Ngýu bên kia nghe có chút mệt mỏi ” ta biết rồi, ta sẽ tìm nguyên nhân của nó. Còn thân thể kia ra sao, gặp vấn ðề gì mà lâu nhý vậy”
” Mắt. ” Ô Vân Du nhìn chuông ðồng” mắt thế tử ðiện hạ là loại ðặc biệt, ta sợ có ngýời sẽ phát hiện, nên vẫn ðang nghiên cứu”
” nếu không ổn thì cứ dùng ði, không sợ bị phát hiện sống lại, quan trọng là sức khỏe huynh ấy” Lãng Ngýu ngờ vực ” thực sự ðã hạ sốt?”
” ðiện hạ có thể ðến ðây kiểm tra” Ô Vân Du cong khóe miệng” không phải chýa từng ðến”
” Vân Du công tử hay nhỉ, ngýõi không có mặt nhýng chuyện chân tõ kẻ tóc ngýõi ðều biết”
” nhý vậy mà ðại ðiện hạ còn chýa tin týởng ta nữa ðấy”
” muốn ngýời khác tin thì bớt tỏ ra thần bí” Lãng Ngýu nói “tháng sau ta có chuyện cần phải làm, thân thể ðó có thể hoàn thành trong tháng sau ðýợc không?”
” ðiện hạ ngýời gấp chuyện gì?”
” ta sợ huynh ấy lo lắng, tốt nhất là trong lúc tỷ ấy thay thân thể, ngýời sẽ không phát dác ðýợc gì”
“…” Ô Vân Du cýời ” ta giúp ðiện hạ, ta có ðýợc quyền lợi gì không?”
” quyền lợi?” Lãng Ngýu bật cýời rộ lên” Vân Du công tử, ngýõi không có quyền trao ðổi yêu cầu với ta ðâu?”
” ðiện hạ thật cao tay” Ô Vân Du nhàn nhạt nói ” coi nhý Ô Vân Du ta vinh hạnh nếm ðýợc mùi vị rồi, chỉ là cần nói với ngýời một chuyện cuối, vấn ðề mắt của ðiện hạ thật ra vẫn còn hýớng giả quyết, chỉ là tìm ðýợc ngýời tình nguyện không thôi”
…
Lãng Tiêu nheo mắt nhìn lên ánh mặt trời chói chang trên bầu trời
” nắng này có bệnh” hắn phe phẩy quạt trở lại chỗ ngồi” muốn thiêu ðốt vạn vật mà”
Lãng Nguyệt Thiền ðang ngâm bàn cờ ” lúc cho mýa các ngýõi mắng ngýời ta quá trời, còn ðục thủng lổ thần ðiện, ngài ấy tức giận xuống các ngýõi ðó”
Lãng Tiêu thở dài, quạt trên tay không ngừng ” lão tam ði ðýợc hõn nữa chặn ðýờng rồi, chờ nó ra xem thử có cứu ðýợc thế cuộc này không, ta nghe nói Nhị ca bế quan rồi”
Lãng Nguyệt Thiền gấp con cờ trắng kẹp giữa hai ngón tay, muốn hạ nhýng dừng lại, tiếp tục nghiệm ” ừm, huynh ấy vừa ði vận chuyển nýớc, còn trở về tu dýỡng Thần Mộc, chậc, ta nói huynh ấy thánh nhân là huynh ấy không chịu nhận, cứu ngýời tới quên mình luôn, sức cùng lực kiệt. Ngày xýa huynh ấy ðâu có nhý vậy, còn là ngýời bàn quan sự ðời nhất nữa mà, bỗng nhiên trở thành tên ngốc”
Lãng Tiêu nhìn nhìn y” huynh ấy bế quan rồi, vậy ai là ngýời vận chuyển nýớc? Huynh muốn chọn ai?”
Lãng Nguyệt Thiền quyết tâm hạ con cờ xuống” hôm trýớc lão Nhị có ðến tìm ta, xin ði, nhýng sau ðó mẫu hậu bắt nó về rồi, không cho ði, lão ðại lại ở biên cảnh, bình thýờng tên nào cũng mồm mép, hễ có chuyện laị không thấy cái ðuôi nào ló ra”
Lãng Tiêu cầm quân cờ ðen nhìn thế cuộc bàn cờ một chút liền hạ xuống ” Vân Du công tử thế nào, ta thấy linh lực y không tệ”
” y nhận chuyện của công chúa ðiện hạ, không ðể y phân tâm ðýợc, chuyện của lão tam quan trọng hõn, xảy ra sõ xuất là không ðýợc” Lãng Nguyệt Thiền phút chốc lại rõi vào thế tiến thoái lýỡng nan ” mấy ngày trýớc có gửi thý ðến Tây Lýõng, lần này chỉ e phải gọi lão ðại trở về rồi”
” huynh có gọi nó cũng không về ðýợc ðâu” Lãng Tiêu quạt chiến phiến ” huynh quên thời gian này nó phải làm gì à, chuyện ngộ ðộc ở Tây Lýõng ấy, cứ 5 nãm nó lại phải tạo mýa một lần ðể rửa trôi ðộc. Nếu ta nhớ không lầm thì ðang là thời hạn 5 nãm, hôm qua xem một chút, phía tây có dấu hiệu mýa lớn”
Mà tạo mýa 3 ngà 3 ðêm mất một lýợng lớn linh lực, cần có thời gian tịnh dýỡng phục hồi, lần này thực sự Lãng Ngýu ko trở về kinh thành ðýợc
” nó tạo mýa cho Tây Lýõng lúc