Hiệu Ứng Mỏ Neo

Chương 25: Bà xã của Vũ Tu*



Ngày hôm sau vừa vặn là cuối tuần, Diệp Ngữ Thần bị điện thoại của Cung Hạo đánh thức.

Anh nghe Cung Hạo nói một tràng trong điện thoại, cũng không có nghe kỹ nội dung, chỉ cảm thấy hình như Cung Hạo đang trách móc anh.

Một lúc lâu sau, Cung Hạo cuối cùng cũng dừng lại, hỏi: “Rốt cuộc là cậu xảy ra chuyện gì vậy?”

Diệp Ngữ Thần mơ màng từ trên giường ngồi dậy, hỏi lại: “Xảy ra chuyện gì là sao?”

“Hôm qua tôi rủ cậu đi ra ngoài chơi bóng, cậu nói cậu có việc phải làm, hóa ra là đến thư viện cùng Vũ Tu?” Cung Hạo phẫn nộ nói, “Cậu vậy mà lại đi thư viện hả? Đùa tôi chắc?”

Hóa ra là chuyện này.

Dường như những người thích chơi đều có một đặc điểm, đó chính là không muốn tỏ ra mình rất thích học.

||||| Truyện đề cử: Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần |||||

Trong vòng thế hệ thứ hai của Diệp Ngữ Thần, đến thư viện là chuyện hơi mất mặt, anh đang muốn viện cớ để đối phó, nhưng đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng: “Sao cậu biết tôi đến thư viện?”

“Cậu chưa xem Tieba sao?” Cung Hạo nói, “Cậu và Vũ Tu có fan CP rồi!”

…Hả?

Diệp Ngữ Thần vội vàng mở Tieba, chỉ thấy đúng như lời Cung Hạo nói, anh và Vũ Tu không chỉ có bài viết CP, mà còn thêm nhiệt, bây giờ đã áp đảo các bài topic khác.

Ban đầu, phần lớn các bài trả lời đều là của sinh viên trong trường, nhưng sau đó, nhiều fan Vũ Tu đã tràn vào.

Lầu chính

【Hình ảnh】【Hình ảnh】【Hình ảnh】

Chùi ui, mọi người có thấy cách Vũ Tu nhìn Diệp Ngữ Thần không? Như thể cả thế giới này trong mắt em chỉ có anh, tôi tuyên bố, đây chính là yêu.

Lầu 1

Hai giáo thảo thật đẹp đôi quá đi! Theo tôi được biết, hôm qua Vũ Tu mới trở về trường học! Hôm nay đã hẹn bà xã tới thư viện rồi! Cũng dính người quá đi!

Diệp Ngữ Thần nhíu mày, ‘bà xã của Vũ Tu’ là đang ám chỉ ai?

Anh vừa mới ngủ dậy, đầu óc còn chưa thanh tỉnh, phải mất một lúc anh mới phản ứng được đây là đang nói anh.

Nhưng tại sao anh lại là bà xã của Vũ Tu chứ?

Đầu óc ngay lập tức tỉnh táo, Diệp Ngữ Thần lại cầm điện thoại lên tai: “Tôi cúp máy trước.”

“Chờ một chút!” Cung Hạo vội vàng ngăn cản Diệp Ngữ Thần, “Từ khi nào cậu lại thân với Vũ Tu như vậy, tôi rủ cậu ra ngoài chơi bóng cậu cũng không đi?”

Diệp Ngữ Thần tùy tiện viện cớ: “Đỗ Thụy đi đóng phim rồi, có mỗi hai chúng ta chơi thì thú vị gì đâu?”

Cái cớ này thật sự là miễn cưỡng, bởi vì cho dù không muốn chơi bóng, thì anh cũng không đến mức phải đến thư viện làm bài tập.

Cung Hạo còn muốn nói thêm gì đó nhưng Diệp Ngữ Thần đã cúp điện thoại.

Anh nghiêm túc lướt các bài viết trên Tieba, lúc này, anh mới biết thì ra ngày hôm qua không chỉ có cẩu tử mà còn có người khác chụp lén anh và Vũ Tu.

Lầu 18

Có bạn nào còn nhớ ban đầu Diệp Ngữ Thần là người lên phát biểu cho lễ kỷ niệm ngày thành lập trường không, nhưng sau đó đổi thành Vũ Tu! Nhưng người nào đó không chỉ không trách Vũ Tu mà còn nghiêm túc lắng nghe Vũ Tu phát biểu! 【Hình ảnh】

Diệp Ngữ Thần khó mà tưởng tượng nổi, sao anh chỉ nghe phát biểu trong lễ kỷ niệm ngày thành lập trường thôi mà cũng có người chụp lén?

Nhưng nhìn bức ảnh này, ngay cả chính anh cũng không nhận ra mình lại lắng nghe nghiêm túc đến vậy.

Lầu 64

Tôi là sinh viên năm nhất khoa Đạo diễn, tôi có thể làm chứng! Lúc đi du lịch mùa thu để hòa nhập á, ngày hôm sau Vũ Tu phải trở về thành phố để thử vai, bà xã đích thân đến đón hắn trở về!

Lầu 65

Tiếp lầu trên, ngày đó tôi cũng đi thử vai, bọn họ đúng là đến cùng nhau, Vũ Tu còn đội mũ cho bà xã nữa cơ! Có bức ảnh làm chứng đây!【Hình ảnh】

Mặc dù đã qua mấy tháng, nhưng Diệp Ngữ Thần vẫn còn nhớ ngày hôm đó đúng là có rất nhiều sinh viên cùng trường chụp lén bọn họ, anh cảm thấy không thoải mái nên Vũ Tu liền đội mũ lưỡi trai lên đầu anh.

Nhìn bức ảnh có thể thấy, hai tay Vũ Tu đặt trên đỉnh đầu anh, cẳng tay chắn ngang mặt anh, che chở anh chu toàn.

Mặc dù, anh không muốn thừa nhận cho lắm, nhưng dáng vẻ này của Vũ Tu, đúng là có chút MAN.

Lầu 120

Fan không chấp nhận bà xã này, xin đừng gắn ghép CP bừa bãi.

Lầu 122

Tôi cũng là fan, sao tôi cảm thấy cũng được nhỉ? Mười phút, tôi muốn thông tin chi tiết của người này.

Lầu 135

Diệp Ngữ Thần là cháu trai của viện trưởng, trong nhà đặc biệt đặc biệt đặc biệt có tiền, đây là chiếc xe anh ấy lái 【Hình ảnh】biết nhảy múa hiện đại 【Hình ảnh】Trước khi Vũ Tu tới, được công nhận là giáo thảo, chiều cao khoảng 1m80.

“…” Rõ ràng là 1m82,4.

Sau đó, trải qua một cuộc cãi vã ngắn ngủi hơn mười, hai mươi lầu, tất cả đều nhất trí công nhận Diệp Ngữ Thần là bà xã của Vũ Tu.

Lầu 430

Hôm qua, hai người bắt gặp cẩu tử chụp lén trong phòng tập ở nhà kính, bà xã tức giận đến mức suýt chút nữa đập vỡ máy ảnh của cẩu tử!【Hình ảnh】

Lầu 444

Sao bà xã lại dũng mãnh như vậy, đập hay lắm hố hố hố

Xem đến đây, Diệp Ngữ Thần chợt nhận ra có gì đó không đúng.

Tại sao những người này nhắc đến Vũ Tu thì gọi tên hắn, nhắc đến anh lại biến thành ‘bà xã’?

Làm cho anh giống như từ giáo thảo được toàn trường công nhận trở thành bà xã được toàn trường công nhận.

Nhưng anh còn chưa tiêu hóa hết chuyện này, lại phát hiện ra một chuyện còn gây hoang mang hơn.

Anh đương nhiên là biết đến ‘văn hóa chơi gay’ đã trở nên phổ biến trong những năm gần đây, cho nên cũng không có nhiều cảm xúc với loại bài đăng này, coi như là xem cho vui.

Nhưng anh vậy mà lại đọc không sót một chữ từ lầu chính đến gần năm trăm lầu, chuyện này cũng quá kỳ quái.

Thấy topic này còn có chiều hướng càng ngày càng hot, Diệp Ngữ Thần suy nghĩ một chút, mở khung chat của một người quen nhưng đúng lúc này, góc trên bên trái WeChat hiện lên thông báo nhắc nhở Vũ Tu gửi tin nhắn mới tới.

【Vũ Tu: Hôm nay cũng đến thư viện sao?】

Còn đi? Người này cũng quá vô tư rồi.

Diệp Ngữ Thần nhanh chóng gõ chữ trả lời.

【Diệp Ngữ Thần: Hôm nay không đi】

Khung chat nhanh chóng trượt lên.

【Vũ Tu: Vậy ăn trưa cùng nhau nhé?】

【Diệp Ngữ Thần: Buổi trưa không rảnh】

Ký túc xá sinh viên bên kia, Vũ Tu hơi nhíu mày khi thấy tin nhắn trong hộp thoại WeChat.

Hắn đang định hỏi Diệp Ngữ Thần có chuyện gì, thì lúc này một cuộc gọi tới cắt ngang ý định của hắn.

“Gần đây con và Diệp Ngữ Thần rất thân sao?” Vũ Mẫn hỏi ở đầu bên kia điện thoại.

Vũ Tu lơ đãng ‘Ừ’ một tiếng.

“Mẹ nhìn thấy bài viết trên Tieba trường con,” Vũ Mẫn nói, “Loại nhiệt này có thể có, nhưng cần phải chú ý kiểm soát cho thật tốt.”

“…Bài viết?”

Vũ Tu bật loa ngoài, nhấp vào Tieba của trường, trong chốc lát dường như đã hiểu được tại sao Diệp Ngữ Thần lại muốn tránh mặt hắn.

“Hiện tại rất thịnh hành loại gặm CP này, số liệu siêu thoại của hắn từ tối hôm qua đã tăng lên nhanh chóng.”

Vũ Tu nghe Vũ Mẫn nói như nước đổ đầu vịt, toàn bộ sự chú ý đều tập trung vào bài viết của hắn và Diệp Ngữ Thần.

Hóa ra, có rất nhiều người đều hy vọng Diệp Ngữ Thần trở thành bà xã của hắn như vậy sao?

“Nhà họ Diệp có gia nghiệp lớn, con có thể qua lại với Tiểu Diệp nhiều hơn, nhưng loại chuyện này vẫn nên chú ý một chút, tốt nhất là trong lúc vô tình để lộ ra quan hệ thân thiết của bọn con, ngàn vạn lần đừng vì hùa theo fan, mà chủ động xây dựng hình tượng mình là gay, đây là rủi ro lớn cho phía thương hiệu.”

Vũ Tu cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, đáp lại ‘Vâng’.

Nhưng hắn lại nghĩ đến hai lần bị từ chối trên WeChat, cảm thấy ý muốn của Vũ Mẫn sợ là sẽ thất bại.

Sau khi cúp điện thoại, Vũ Tu cũng không muốn đi thư viện một mình.

Hắn ở trong ký túc xá viết cho xong kịch bản diễn hôm qua. Thấy hắn viết nhanh như vậy, Trần Lục hỏi hắn viết như thế nào, hắn cũng không nói là vừa diễn vừa nghĩ với Diệp Ngữ Thần, chỉ nói: “Có người hỗ trợ.”

“Vậy là cậu không được rồi.” Trần Lục nói đùa như thật, “Ỷ vào mình ra mắt sớm, quen biết tiền bối trong ngành, liền nhờ vả người ta hướng dẫn cho mình.”

Vũ Tu suy nghĩ một chút, nói: “Đúng là tiền bối rất tốt.”

Diệp Ngữ Thần lớn hơn hắn, cũng coi như là tiền bối đi?

Gần trưa, Vũ Tu đi đến căng tin ăn trưa cùng Trần Lục, hôm nay trên đường có rất nhiều người chú ý đến Vũ Tu hơn mọi ngày, ngay cả Trần Lục cũng cảm thấy kỳ quái: “Do cậu đã lâu không có trở về sao? Sao bọn họ lại lạ lùng như vậy.”

Ngoại trừ lúc Vũ Tu vừa mới nhập học, thì trên đường có rất ít người tìm hắn chụp ảnh chung, một là mọi người ăn ý không đi quấy rầy hắn, hai là lâu ngày nhìn lắm cũng thành quen.

Nhưng tình hình hôm nay rõ ràng là khác đi.

Trần Lục hiển nhiên là không biết chuyện trên Tieba, Vũ Tu cũng không muốn giải thích nhiều, chỉ lắc đầu nói: “Không rõ lắm.”

Căng tin của Học viện Điện ảnh Châu Cảng được chia thành tầng trên và tầng dưới, tầng dưới là cửa sổ ăn uống bình thường, tầng trên có đồ ăn nhẹ Sa Huyện, lẩu Ma Lạt hương, mì sợi Lan Châu, v.v. có thể tự gọi món.

Chi phí tầng trên thường cao hơn tầng dưới, vì vậy cũng tương đối ít sinh viên hơn.

Vũ Tu đi lên tầng hai cùng Trần Lục, mỗi người gọi một bát cơm đóng hộp, lúc hai người tìm được bàn trống vừa ngồi xuống thì Vũ Tu đột nhiên liếc thấy một bóng người quen thuộc cách đó không xa.

Là Diệp Ngữ Thần.

Anh đang ăn lẩu lửa nhỏ với một cô gái, hai người cười nói, trò chuyện rất vui vẻ.

Ánh mắt Vũ Tu lơ đãng trong chốc lát, sau đó lại tập trung lại, nhìn thẳng vào bọn họ.

Hắn không có nhìn lầm, Diệp Ngữ Thần đúng là đang ăn trưa với một cô gái.

Cho nên…

Là sợ tin đồn ‘gay’ quấn thân, nên cố ý đi ăn cùng con gái để làm sáng tỏ sao?

Cứ như vậy, không đến thư viện cùng hắn, cũng không đi ăn cùng hắn, cũng đúng.

Vũ Tu lạnh nhạt rời tầm mắt, hỏi Trần Lục: “Cậu biết cô gái bên kia là ai không?”

Trần Lục quay đầu nhìn về phía Vũ Tu chỉ, sau đó quay đầu hỏi: “Là người ngồi đối diện anh Diệp sao? Tôi không biết.”

Nói xong, có lẽ là cảm thấy có gì đó không đúng, hắn lại nói: “Quan hệ giữa cậu và anh Diệp không phải rất tốt sao? Cậu có thể trực tiếp hỏi anh ấy.”

Không hỏi. Không muốn hỏi.

Lúc này, Vũ Tu buồn phiền đến mức hoảng loạng, lòng nặng trĩu, nhưng bề ngoài hắn vẫn che giấu rất tốt: “Tôi và anh ấy không thân đến như vậy.”

Sau khi từ căng tin trở về ký túc xá, Vũ Tu không có tâm trạng mở máy tính, việc đầu tiên hắn làm chính là lên giường ngủ trưa.

Chỉ là hắn vừa mới đắp chăn, điện thoại liền vang lên âm thanh thông báo tin nhắn, hắn nhìn xem, là tin nhắn WeChat của Diệp Ngữ Thần.

【Diệp Ngữ Thần: Đến thư viện】

Vũ Tu nhìn chằm chằm tin nhắn hai giây, sau đó trả lời hai chữ.

【Vũ Tu: Không đi】

Diệp Ngữ Thần tiếp tục gửi tin nhắn tới.

【Diệp Ngữ Thần: Cậu đang làm gì đó?】

Vũ Tu cố ý đợi một lúc mới chậm rãi gõ chữ.

【Vũ Tu: Ngủ】

【Diệp Ngữ Thần:?】

Không quá năm giây, Diệp Ngữ Thần liền gọi điện thoại tới, Vũ Tu vốn định lờ đi một lúc mới nhận, nhưng ngón tay lại không tự giác ấn nút nghe.

“Tôi chọc giận cậu à?” Diệp Ngữ Thần hỏi thẳng vào vấn đề.

Dù sao cho dù là ai cũng nhìn ra được, trong hai câu trả lời của Vũ Tu đều chứa đựng cảm xúc.

Vũ Tu mím môi, nói: “Không có.”

“Cậu không phải đang giận dỗi với tôi đấy chứ?” Diệp Ngữ Thần nói: “Xuống đi, tôi đang ở dưới tầng ký túc xá của cậu.”

Vũ Tu không có lập tức trả lời, lúc này hắn chỉ cảm thấy kỳ quái.

Diệp Ngữ Thần không phải muốn tránh hắn sao? Bây giờ anh lại muốn làm gì?

Hay là đến nói rõ với hắn đi.

Biên kịch Vũ nghĩ thầm.

Vũ Tu hiểu rõ tính tình Diệp Ngữ Thần, nếu bây giờ hắn không đi xuống, anh nhất định sẽ đi lên tìm đến tận phòng ngủ. Vì vậy, mặc dù hắn không muốn đi nhưng vẫn nói, “Được.”

Khi đi ra khỏi ký túc xá, Vũ Tu thấy Diệp Ngữ Thần đang đứng cạnh thùng rác, cố hút trân châu trong cốc trà sữa trên tay.

Trà sữa đã uống hết, còn lại mấy viên trân châu, hút mãi không được.

Nhưng trông thấy Vũ Tu, Diệp Ngữ Thần cũng không cưỡng cầu nữa, ném cốc vào thùng rác, hỏi Vũ Tu: “Túi của cậu đâu?”

“Túi gì?” Vũ Tu hỏi.

“Không phải đến thư viện sao?” Lần này Diệp Ngữ Thần cũng cảm thấy kỳ quái, “Vũ Tiểu Tu, cậu đây là có ý gì?”

“Buổi sáng tôi gọi anh.” Vũ Tu bình thản nói, “Anh không đi.”

“Không phải tôi có việc sao.” Diệp Ngữ Thần nói.

Vũ Tu trầm mặc trong chốc lát, mới nói: “Vừa rồi ở căng tin tôi nhìn thấy anh.”

Diệp Ngữ Thần sửng sốt, sau đó lúng túng sờ gáy: “Cậu thấy rồi.”

“Cô ấy là ai?” Vũ Tu hỏi.

Thật ra, hắn không muốn hỏi, bởi vì Diệp Ngữ Thần không cần phải giải thích với hắn. Hắn cũng biết hỏi câu này sẽ khiến hắn có vẻ rất kỳ quái.

Nhưng câu trả lời của Diệp Ngữ Thần lại có chút ngoài dự đoán.

“Chủ topic trên Tieba.” Diệp Ngữ Thần nói.

“…Chủ topic trên Tieba?” Vũ Tu không hiểu ngẩng đầu lên.

“Cậu không biết những người trên Tieba kia gượng ép gắn ghép chúng ta thành một đôi, còn khăng khăng nói cậu thích tôi, chuyện này buồn cười không?” Diệp Ngữ Thần bất mãn nói, “Còn nói tôi là bà xã của cậu nữa chứ, đây cũng quá nực cười rồi, cho dù thế nào thì tôi cũng là ông xã mới đúng chứ?”

Vũ Tu biết chuyện trên Tieba, chỉ là hắn có chút không rõ: “Vậy anh tìm chủ topic làm gì?”

“Xóa bài đăng.” Diệp Ngữ Thần nói, “Mời cô ấy ăn cơm, mời cô ấy uống trà sữa. Bài đăng kia chẳng ảnh hưởng đến tôi, nhưng là đại minh tinh, sao có thể để loại chuyện này lan truyền.”

Lúc này, ‘đại minh tinh’ trong miệng Diệp Ngữ Thần đã khác trước.

Ở trong mắt anh, Vũ Tu chính là đại minh tinh.

Vẻ mặt lạnh nhạt của Vũ Tu dần thay đổi, hắn nhướng mày: “Anh nói không rảnh chính là để đi tìm chủ topic yêu cầu xóa bài sao?”

Nói tới đây, Vũ Tu lấy điện thoại ra, ấn mở Tieba.

“Ừ.” Diệp Ngữ Thần nâng cằm, “Hiện tại chắc là đã xóa rồi, cậu xem thử xem.”

Vũ Tu cúi đầu nhìn điện thoại, không còn thấy bài viết hot tối hôm qua nữa, nhưng lại xuất hiện một bài viết hot khác:

Bà xã sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp của bảo bối, bài viết kia đã xóa rồi, haha

Thấy vậy, Vũ Tu lại ngẩng đầu lên nhìn Diệp Ngữ Thần, anh còn chưa biết bọn họ lại đăng bài mới.

“Xóa chưa?” Diệp Ngữ Thần hỏi.

“Ừ.” Vũ Tu gật đầu.

Hắn không nói cho Diệp Ngữ Thần biết chuyện về bài viết mới.

Bởi vì hắn cảm thấy người nào đó bận rộn nửa ngày, lãng phí thời gian, có hơi buồn cười, cũng có chút…đáng yêu.

“Cậu nói đi, sao cậu lại nóng tính vậy hả.” Diệp Ngữ Thần tự mình nói, “Không đi ăn với cậu, cậu liền cáu kỉnh với tôi, có ấu trĩ không cơ chứ.”

Vũ Tu không giải thích, chỉ nói: “Tôi đi lên lấy túi.”

Diệp Ngữ Thần phất tay: “Được.”

Nhưng Vũ Tu vừa mới bước một bước, lại quay lại nói với Diệp Ngữ Thần: “Thật ra, bài viết kia tôi cảm thấy bọn họ nói đúng.”

“Sao cơ?” Diệp Ngữ Thần hỏi.

“Em thích anh.”

Xung quanh trở nên im ắng, như thể có một quả bom im lặng phát nổ giữa hai người.

Diệp Ngữ Thần trông có vẻ bối rối, hậu tri hậu giác ‘Ồ?’ một tiếng.

Vũ Tu chỉ lẳng lặng quan sát phản ứng của Diệp Ngữ Thần, cũng không nói lời nào.

Một lúc lâu, Diệp Ngữ Thần giật giật yết hầu, nuốt nước bọt, đại não như bị tắc nghẽn, còn có chút bối rối hỏi: “Em, em thích anh?”

“Đúng vậy.” Sắc mặt Vũ Tu như thường nói, “Là sự yêu thích giữa đàn em dành cho đàn anh.”

Nhận ra mình bị Vũ Tu đùa giỡn, Diệp Ngữ Thần đột nhiên tiến tới, nhảy lên lưng Vũ Tu siết cổ hắn: “Nhóc con, đã học thói xấu rồi? Dám đùa giỡn tôi hả!”

Khóe miệng Vũ Tu lộ ra một nụ cười sáng lạn: “Học theo anh đó.”

“Tôi không dạy hư cậu!” Diệp Ngữ Thần náo loạn đủ rồi, nhảy xuống khỏi lưng Vũ Tu, ra vẻ uy nghiêm của đàn anh, dạy bảo: “Sau này, không được đùa cợt kiểu như thế này nữa nghe chưa?”

“Ồ.” Vũ Tu thành thật đáp lại, nhưng điều hắn nghĩ lại là lần sau sẽ không nói đùa nữa, bởi vì hình như anh cũng không có phản kháng cho lắm.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.