Hoàng tử thổi kèn đánh trống đi tìm chủ nhân của chiếc giày thủy tinh.
Dưới tình huống không được ai cung cấp bất kỳ manh mối nào, anh ta tìm thấy nhà Cinderella.
Cầm chiếc giày thủy tinh trên tay, anh ta vô cùng vội vàng nói.
“Mời các cô gái lại đây thử giày, ai đi vừa sẽ trở thành vợ ta.”
Mẹ kế của cô bé lọ lem lễ phép từ chối:
“Các con gái của tôi đều không có nhà, nó chắc chắn không thuộc về nhà tôi.”
Hoàng tử cười khinh miệt: “Không thể nào, không lẽ bà đang ghen ghét sao?”
Tuy tôi đã sớm cảnh báo cho mẹ kế biết hoàng tử là tên đần, nhưng dù sao trăm nghe cũng không bằng một thấy, giờ đây có cơ hội đối mặt, mẹ kế vẫn không biết phải làm sao.
Vì sao tôi lại biết rõ vậy á?
Bởi vì tôi nhìn lén từ phía sau cửa.
Sao tôi có thể bỏ lỡ cơ hội được ăn dưa này chứ!
Mẹ kế hít sâu một hơi, duy trì cách cư xử cơ bản nhất của một nữ công tước.
“Hoàng tử điện hạ tôn quý, ngài có thể đừng nổi điên ở nhà thần được không ạ?”
Hoàng tử lạnh lùng cười, cố làm ra vẻ tà mị.
“Con gái thứ ba của bà đâu?
“Cho dù bà muốn giấu giếm cũng vô dụng, Cinderella sẽ không bị bà làm hại nữa đâu. “
Cùng ngồi xổm hóng chuyện phía sau cửa với tôi còn có Cinderella, cô ấy nghe vậy thì chấn động: “Sao anh ta lại biết tên tôi?”
Hoàng tử bước lên, kéo cánh cửa nhỏ ra.
Nụ cười đắc ý trên mặt vẫn chưa biến mất, anh ta cười nói: “Bà cho rằng tôi không biết sao…. “
Sau đó, chúng tôi bốn mắt nhìn nhau.
Hoàng tử sửng sốt: “How old are you?”*
*How old are you ở đây được hiểu kiểu bóc tách nghĩa từng từ trong câu (word by word). Đây là ngôn ngữ mạng bên Trung, có thể hiểu là sao lại là cô/anh nữa vậy. (Nguồn: La Stella)
“Lại là bà? Sao lại là bà nữa!”
Tôi đứng dậy chắc góc áo của Cinderella.
“Vì sao không thể là tôi? Anh tưởng là ai? Cinderella à? Anh đang làm giấc mộng xuân thu rực rỡ gì vậy? Cái dáng vẻ lợn rừng thành tinh như anh mà cũng xứng tìm Cinderella à?”
Hoàng tử cố tiến thêm bước nữa, ngay khi hắn định đẩy tay tôi ra thì bị người hầu ngăn cản.
Mẹ kế không tán thành lắc đầu: “Ngài quá thất lễ rồi, hoàng tử điện hạ.”
Hoàng tử chỉ vào liên minh mẹ kế chúng tôi: “Đàn bà chỉ biết ghen thôi sao? Mấy người ngăn cản ta gặp Cinderella thì có ích lợi gì? “
“Ta sẽ không buông tha cho các ngươi đâu! “
Tôi chỉ có thể nói, chúc anh thành công rực rỡ.
Hoàng tử bắt đầu hô to tên Cinderella.
Phía sau, Cinderella cuối cùng không nhịn nổi, lướt qua tôi đi ra ngoài.
Hoàng tử vừa thấy Cô bé lọ lem thì nở nụ cười tươi như hoa loa kèn.
“Cinderella, ta tới đón nàng đây! Chúng ta cùng vê lâu đài thôi! “
Cinderella cau mày, môi đỏ khẽ nhếch: “Anh là tên đần đấy à? “