Tôi nhận được một lá thư từ Nàng tiên cá nhỏ.
Cô ấy nói muốn trở thành ca sĩ vĩ đại nhất thế kỷ.
“Hoàng hậu, tôi vô cùng cảm ơn sự giúp đỡ của bà.
“Nếu không nhờ có bà, có lẽ tôi đã rơi vào cái bẫy của hoàng tử và mụ phù thủy, hóa thành bọt biển trắng xóa rồi.
“Dĩ nhiên là tôi vẫn sẽ tiếp tục theo đuổi tình yêu tốt đẹp, chỉ là giờ đây tôi muốn học cách yêu bản thân mình trước. “
Gương thần trên tường giở giọng điệu quái gở: “Thấy chưa, những gì bà nói lúc trước đều vô dụng. Chẳng phải nàng tiên cá vẫn muốn theo đuổi tình yêu đấy sao.”
Tôi kinh ngạc nhìn nó: “Tại sao lại không thể theo đuổi tình yêu? Tình yêu cũng là một gia vị rất quan trọng trong cuộc sống mà.”
Gương thần nghiến răng nghiến lợi: “Thế mắc gì bà lại đi ngăn cản công chúa Bạch Tuyết có được tình yêu hả?”
Tôi bĩu môi: “Ngươi đừng có xàm nữa đê. Ta không hề nhé, ta chỉ bảo ngươi đăng lên vài tấm ảnh, xem ảnh thôi mà cũng có thể khiến công chúa không muốn gả chồng à? “
Gương thần phẫn nộ tột đỉnh: “Sao bà không ghen ghét với sắc đẹp của công chúa vậy hả! Cô ấy còn trẻ như vậy, mà bà đã già lắm rồi…”
Tôi táng một cái vào mặt gương khiến nó quay cuồng.
“Dám nói ta già thêm một lần nữa, ta sẽ đập ngươi thành cái nhân bánh bao cho mà xem!”
Cmn nó mới già! Sống bao nhiêu năm rồi mà dám đòi thao túng tinh thần tôi hả!
Gương thần không biết cái gì gọi là điểm dừng, nó hưng phấn như thể đã tìm thấy nhược điểm của tôi.
“Thừa nhận đi, bà đang ghen ghét đến phát cuồng!
“Nhìn những thiếu nữ đó xem, chỉ cần họ không còn nữa, bà vẫn là người đẹp nhất trên vương quốc này. “
Tôi vô cùng khó hiểu.
“Sao ngươi cứ nhất quyết cho rằng, giữa phụ nữ chỉ có ghen ghét với nhau vậy nhỉ?”
“Liệu có khả năng ta cũng thích ngắm người đẹp không? Vì sao chúng ta lại phải so đo với nhau. Chẳng phải đàn ông mỗi ngày cũng đều tự hỏi mình có đẹp trai không hay sao?”
Gương thần không cho là đúng: “Phụ nữ không phải chỉ biết suy nghĩ như vậy thôi sao, các cô chèn ép đối phương, sau đó đoạt lấy những thứ tốt nhất.”
Tôi thở dài: “Đoạt được thứ gì, gả cho một tên đần á? Ngươi đừng đánh rắm vô vị như vậy, có tiền thì ai cần đàn ông chứ?”
Đương nhiên, có tiền có thể có được rất nhiều, bao gồm cả đàn ông.
…
Có đôi khi, tôi cũng sẽ suy nghĩ về tính hợp lý của thế giới này.
Có vẻ như nó không có quy luật gì cả, tất cả sự tồn tại đều phục vụ cho hoàng tử.
Cho dù là cô gái bình dân, công chúa hay nàng tiên cá dưới đáy biển, mục tiêu cuối cùng của mọi người chính là gả cho hoàng tử, trở thành vợ anh ta.
Giống như gương thần mê hoặc hoàng hậu vậy, trong một góc tối không ai biết, có rất nhiều những kẻ mê hoặc như vậy.
Họ đặt ra rất nhiều luật lệ, quy định đối với phụ nữ, nuôi nhốt bọn họ trong một cái lồng, bố thí một chút lợi ích, sau đó nhìn những cô gái đáng thương này vì chút lợi ích nhỏ nhoi mà đấu đá tranh giành.
Như Bạch Tuyết đã nói, công chúa không nên chỉ là phần thưởng dành cho người chiến thắng.
Cô ấy cũng có thể cầm cây kiếm lên, đi dời núi lấp biển.
Suy cho cùng, truyện cổ tích là dành cho ai chứ?
Cốt truyện sẽ thích ứng và thay đổi bởi sự lựa chọn của các công chúa, nhưng sự thay đổi này luôn nhằm mục đích tìm kiếm những cô gái xinh đẹp gặp gỡ hoàng tử.
Mà gương thần cũng không ngừng nỗ lực giúp đỡ hoàng tử.
Cho nên, tôi đoán khả năng hoàng tử và gương thần có một số bí mật không thể cho ai biết.
Chứ chẳng lẽ gương thần lại bị mê hoặc bởi dáng vẻ tự tin thái quá của anh ta?