Chẳng phút chốc chiếc xe ô tô Bugatti sang trọng đã được dừng bánh trước cổng trường của cô.
Trước mắt mình là trường học, chẳng một lời nói chào tạm biệt, xe vừa dừng bánh cô lại định mở cửa mà đi ra ngoài, nhưng nhanh chống đã bị hắn kéo lại vào trông
” làm gì ? ” Lam Y chẳng phản khán, cô xoay người hỏi hắn, ánh mắt có chút khó chịu
” hôn tôi một cái thay lời tạm biệt ” Bạch Phong Thần một tay còn vịn lấy vô lăng, một tay giữ chặt lấy cổ tay be bé của cô
Lam Y nghe hắn nói vậy, nụ cười khinh miệt lại đột nhiên nở lên trên môi cô.
Lam Y xoay người, vuốt nhẹ một bên má của hắn, ánh mắt trở nên sắc bén hơn bao giờ hết : ” tôi không thích sài chung đồ của người khác ”
Nói đến đây chẳng cần đợi anh phản ứng, cô đã nhanh chóng mở cửa xe rồi đi nhanh vào trường
Bạch Phong Thần nghe cô nói vậy, hắn tức giận mà tay đập mạnh vào vô lăng, hắn giận dữ mà bóp kèn xe liên tục làm người bên ngoài phải giật mình.
Tức giận thì làm được gì chứ, hắn ngồi tĩnh tâm lại một chút
Không chừng chừ gì, vội lăng bánh đến công ty, trong đầu lại thầm nghĩ đêm nay chẳng biết cô còn sức để mạnh miệng đến như vậy hay không ?
….
Vừa đặt chân vào cửa lớp, cô đã thấy Hi Vãn chạy ùa ra ngoài, lời nói có vẻ trêu chọc ” hôm nay không có mình nên cậu có vẻ đi học trễ nhỉ ? ” Hi Vãn bá vai mình vào vai cô, vui vẻ mà nói
” còn nói được à, đi theo Trạch Dương mà bỏ mình ” Lam Y nhìn Hi Vãn, cô nói rồi đi thẳng vào chỗ ngồi
” hôm nay cậu ấy mang áo sang trả mình rồi đưa mình đi học luôn ” Hi Vãn ngồi xuống gần cô, vừa nhìn vừa biện minh
” áo gì cơ ? ” Lam Y nhìn cô với đôi mắt khó hiểu, cô hỏi rồi xoay hẳn người qua phía đối diện với Hi Vãn, chẳng lẽ hai người này lại tiến triển nhanh đến như vậy
” hôm trước, đêm mình ở nhà cậu ấy, mình đã vô tình nôn vào mình cậu ấy và cả cơ thể mình cũng dính bẩn.
Nên cậu ấy đã kêu người thay đồ và giặt đồ cho mình, hôm nay cậu ấy mang áo sang trả lại thôi chứ không có gì hết.
Cậu đừng có mà nghĩ bậy ” Hi Vãn luyên thuyên kể chuyện cho Lam Y nghe, hết chuyện cô còn cố gắng nhắc khéo cho Lam Y biết
” mình thấy, hai người cũng hợp nhau lắm đấy chứ, không lâu sau lại dính nhau như sam không chừng ” Lam Y ngồi chống tay lên cầm, ánh mắt nhìn xa xăm mà phán đoán như thần
Hi Vãn nhìn cô lắc lắc đầu rồi lấy tay vẫy vẫy, cô đưa ra gương mặt không thể nào dễ chịu hơn, đúng ra là gương mặt khó ở
” hôm nay lại kiểm tra mười lăm phút ” Hi Vãn vừa mở cuốn tập lướt nhìn vài ba dòng, giọng nói chán nản lại bắt đầu van lên
” kiểm tra gì cơ ” Lam Y nghe cô nói vậy, gương mặt hoang mang xoay qua nhìn hỏi Hi Vãn.
Chả có một chút kí ức gì gọi là kiểm tra trong đầu cô cả, đồng nghĩa cô cũng chưa học bất cứ thứ gì
” kiểm tra hóa, tuần trước cô đã thông báo ” Hi Vãn không ngước mặt nhìn Lam Y mà trả lời, cô vẫn đang cố gắng nhồi nhét kiến thức vào đầu
” mình chưa học bài ” Lam Y lo lắng nhìn Hi Vãn, cô nhanh nhẹn lấy tập sách Hóa ra để học bài, nhưng chỉ còn hai phút nữa sẽ vào giờ học rồi.
Nhưng cô sẽ cố gắng học, dù chỉ nhớ tựa bài và mấy dòng đầu tiên thôi cũng phải học
” cậu đợi bị viết kiểm điểm là vừa ” Hi Vãn nhìn cậu rồi nói ra lời trêu chọc
” xíu nữa nhớ giúp mình nha, sẽ có một chầu ăn cho cậu ” Lam Y cô nói với đôi mắt long lanh.
Chỉ cần có đồ ăn thì tất cả mọi chuyện sẽ được giải quyết một cách êm xui
” thôi được rồi ” Hi Vãn nghe đến đồ ăn liền sáng mắt, nhanh chóng mở lời đồng ý.
Đúng là cái miệng hại cái thân mà, nghe đến đồ ăn liền không thể kiềm lòng được
…
” các em lấy giấy ra kiểm tra ” Chẳng phút chốc thời gian không ai muốn đến cũng đã đến.
Người giáo viên đứng trên bục giảng, cô ấy thông báo với cả lớp.
Sau lại đi đến chỗ bàn của giáo viên mà lôi ra một chiếc laptop, tùy hứng bấm bấm một lúc thì đề kiểm tra đã được xuất hiện trên máy chiếu
Hi Vãn nhìn thấy đề bài, cô mở to mắt mà đọc đề, lướt nhìn qua lại tổng cộng là bảy câu hỏi.
Lam Y lướt hết bảy câu hỏi phía trên lại xoay qua nhìn Hi Vãn
Hi Vãn cô chẳng nói chẳng rằng, tùy tiện mà gãi nhẹ đầu, sau lại lấy cây bút viết lên mà ngặm cắn nó, rồi lời nói hơi ấy nấy ” đề nhìn lạ quá, mình không biết làm ”
Lam Y nghe cô nói vậy mà vò đầu bức tóc, khóc cũng không được mà cười cũng không xong.
Nếu vậy thì có phúc cùng hưởng có họa cùng chia vậy, cùng nhau lên phòng giám thị ăn bánh uống trà và viết bản kiểm điểm
Suốt cả buổi kiểm tra cả hai cứ nhìn nhau rồi cười tủm tỉm, lại cầm bút lên rồi đặt bút xuống
“ lớp trưởng thu bài cho cô, ai không làm được bài thì tự giác lên phòng giám thị viết kiểm điểm ’’ Sau khi đã nhận được bài, người giáo viên đứng ngay giữa lớp học mà thông báo với lớp
Sau lời nói của giáo viên, cả lớp học yên lặng phăng phắt.
Duy nhất hai người con gái xinh đẹp đang ngồi cùng nhau đồng loạt hiên ngang mà đưng bật dậy, dưới biết bao ánh mắt tò mò của mọi người xung quanh.
Không nói gì mà cả ai cùng nhau mang một tờ giấy, một cây bút đôi chân dứt khoát đi ra ngoài cửa lớp
…
“ đây là lần thứ bao nhiêu hai em lên đây ngồi rồi ’’ Thây giám thị ngồi gần đó nhìn cả hai người học sinh đang ngồi cậm cụi viết kiểm điểm.
Giọng gắt gỏng, kế bên tay ông có cây roi nho nhỏ
“ thứ ba ’’ Nghe thầy hỏi như thế nào thì cô lại thành thật trả lời như vậy, vẫn mãi mê viết kiểm điểm mà không ngước lên nhìn lấy người thầy đang ngồi trước mặt
” còn biết trả lời là lần thứ ba sao hả ? ” Thầy giám thị tức giận vì câu trả lời dửng dưng của cô, ông ấy đập mạnh bàn làm Hi Vãn giật mình.
Đường đường là thiên kim tiểu thư của Lam Gia, giờ đây lại phải ngồi ở phòng dám thị ăn bánh uống trà viết kiểm điểm.
Điều đó chẳng đáng tự hào gì cả
” thầy nhiều lời quá rồi ” Lam Y ngước lên nhìn ông ấy, đôi mắt có phần khó chịu, cặp chân mày chau lại.
Hi Vãn ngồi kế bên bắt gặp được cảnh tượng này liền quýnh quáng
Loay hoay dọn dẹp một lúc cũng đã hơn năm giờ sáng, cô ngáp ngắn ngáp dài mà đi về phòng ngủ. Vừa đặt lưng xuống giường một lúc thì đồng hồ báo thức cũng đã reo lên in ỏi. Lam Y uể oải mà ngồi dậy, đầu tóc rối bù cùng với gương mặt phờ phạc
Cô thay đồ và trang điểm một cách nhanh chống. Lam Y định mở cửa phòng bước ra ngoài, cô lại cảm thấy hôm nay có một điều khác lạ liền lấy điện thoại gọi điện cho Hi Vãn
” mình đây, sao thế ? ” Hi Vãn giọng nói trông có vẻ tràn đầy sức sống lên tiếng
” hôm nay cậu không qua đi học với mình sao ? ” Lam Y đứng đặt tay vào tay nắm cửa, cô hỏi Hi Vãn
” à không, hôm nay Trạch Dương đột nhiên đến đưa mình đi học, cậu chịu khó đi học một mình đi nha ” Hi Vãn đáp, lời nói nghe có vẻ ấy náy
” haizz hai người tiến triển nhanh quá nhỉ ” Lam Y thở dài một hơi rồi lên tiếng, cô cũng cảm thấy vui vì Hi Vãn vui vẻ như vậy. Trạch Dương cũng là người tốt nếu Hi Vãn quen Trạch Dương thì rất tốt còn gì bằng
” làm..làm gì có, mình chỉ xem cậu ấy là em thôi ” Cô đáp lại lời nói của Lam Y, giọng nói nghe có vẻ cô đang rất ngại ngùng đây mà
” thôi bye, mình ăn sáng ” Lam Y cũng chẳng buồn khi phải tranh co với Hi Vãn những điều nhỏ nhặt này, cô mở lời muốn kết thúc cuộc trò chuyện
” ừm bye ” Hi Vãn chào lại cô rồi cúp máy
Lam Y nhẹ nhàng mở cửa rồi đi ra hoài. Hôm nay cô có thể cảm nhận được cơn đau nhứt từ eo truyền đến, nó thốn đến nổi chẳng thể xoay người được
Vừa bước vào phòng ăn cô đã thấy Bạch Phong Thần cùng với Như Tuyết đang tình tứ đút nhau, thấy được cảnh tượng đó cô đã chán nản mà chẳng muốn ăn sáng. Trong mắt cô giờ đây không che nổi được sự khinh miệt mà cô dành cho hắn. Định đi thẳng một mạch ra phía ngoài mà đi học, chẳng may cô lại lọt vào tầm mắt của bà, Như Tuyết lên tiếng gọi cô
” không ăn sáng sao ? ” Bà hỏi trong khi miệng vẫn còn đang có thức ăn, xoay người nhìn cô rồi hỏi
” không ” Lam Y nghe bà hỏi vậy thì cô trả lời cho có, giọng nói uể oải mà chán nản. Trả lời nhưng cô lại không muốn quay lại nhìn bà
” vào ăn đi con, bỏ bữa sáng không tốt đâu Lam Y ” Bạch Phong Thần đi lại gần cô hắn lên tiếng, ánh mắt nhìn cô lại làm cho người ta cảm thấy ớn lạnh
Chưa kịp đợi cô trả lời, Bạch Phong Thần lại ghé sát lỗ tai cô nói nhỏ ” nên nhớ đừng chống lại lời nói của tôi ”
Như Tuyết bà chẳng để ý đến hai người mà vẫn còn cấm cúi dùng bữa sáng của mình
Lam Y nghe hắn nói vậy cô chau mày, đôi mắt tức giận nhìn hắn. Từ khi nào mà cô gái kiêu ngạo, mạnh mẽ lại bị điều khiển bởi một tên vô danh, chẳng có gì nổi trội như vậy chứ
Lam Y vẫn bướng bỉnh cô chẳng chịu nghe theo lời hắn nói, mà vẫn kiêu ngạo định bước đi thêm một bước nữa. Bạch Phong Thần nắm lấy bả vai của cô, hắn lại một lần nữa nhẹ nhàng nói ” hay ngay bây giờ em muốn tôi cho em liệt giường, khỏi đi học ? ”
Nghe đến đây cô lại bất giác rùng mình, gương mặt chuyển sắc không vui. Lam Y lấy tay mình mà đẩy tay hắn ra, cô hậm hực mà bước vào bàn ăn
Bạch Phong Thần nhìn thân thể bé xíu đang tức giận mà bỏ đi, hắn lại cảm thấy trong lòng mình cảm xúc vui hơn thường ngày. Cười khẩy một cái rồi đút tay vào một bên của túi quần, hắn nhàn nhãn đi đến chỗ ngồi gần Như Tuyết, điềm đạm mà ngồi xuống
Cùng lúc đó, đột nhiên bà lại đặt đũa xuống, uống một ngụm nước rồi xoay qua hỏi hắn đang ngồi kế bên ” hôm qua anh không về phòng sao ? ”
Nghe đến đây, cô đang uống sữa đột nhiên lại ho sặc sụa, trong lòng không khỏi lo lắng mà cúi gầm mặt xuống. Thấy vậy, Tiểu Yên vội vàng chạy đến đưa cho cô một hộp giấy ướt, cùng lúc đó lên tiếng hỏi han ” cô chủ có sao không ạ ? ”
Lam Y nghe vậy, đang ho nên cô không trả lời được, lắc lắc đầu rồi lấy tay vịn lên ngực. Cô vẫy vẫy tay ý nói mình không sao, Tiểu Yên nên đi ra đi. Dù cô chẳng hề lên tiếng, nhưng Tiểu Yên lại hiểu ý mà lui ra
Bạch Phong Thần liết mắt nhìn cô. Ngay thời điểm đó cô lại gây tâm điểm chú ý cho bà, nhưng cũng chỉ vài ba giây sau lại xoay người nhìn Bạch Phong Thần mà chẳng một tiếng hỏi han. Hắn điềm tĩnh mà lên tiếng, không một chút gì là lo lắng ” hôm qua công việc nhiều nên anh đã làm việc ở thư phòng cả đêm, không về phòng ngủ cùng em được ”
Lam Y mở to mắt nhìn hắn, sao có thể có một loại người nói dối mà mặt vẫn dửng dưng, không một chút gì gọi là sợ hãi. Đột nhiên bà lại va ánh mắt trúng ngay phía cần cổ của Lam Y, thấy lạ liền lên tiếng hỏi : ” cổ con bị sao vậy ? ”
Lam Y vội vàng mà dựng cổ áo sơ mi lên để che đi những dấu vết ửng đỏ trên cổ, rồi cô đáp : ” mẹ đừng quan tâm ”
Vốn dĩ cả hai cũng khắc khẩu nhau nên nghe cô nói vậy bà cũng chẳng muốn hỏi đến nữa. Liền quay trở lại mà ăn sáng như nảy giờ
Lúc sau, cô đặt đũa xuống uống một ngụm sữa, rồi lấy giấy lau miệng. Đeo chiếc ba lô lên vai rồi bước ra khỏi ghế. Lam Y định một bước mà đi luôn, nhưng bà lên tiếng khiến cô phải đứng lại ” không định chào hỏi ai sao ? ”
Như Tuyết đặt đũa xuống, đôi mắt sắc bén nhìn cô, bà có vẻ như không vui khi người con gái ngây thơ ngoan hiền trước đó nay đã khác, giờ cô đã trở thành một người đanh đá, hỗn loạn chẳng xem ai ra gì. Ngay cả khi nói chuyện với bà cũng nói trổng không mà không dùng kính ngữ
Nghe bà nói vậy, cô xoay người lại rồi cúi gặp người xuống, nhưng lý trí thì lại chẳng muốn điều đó xảy ra chút nào hết ” thưa dượng, thưa mẹ con đi học ”
Nói rồi cô thở phù, đưa đôi mắt khinh bỉ mà nhìn cả hai người đang ngồi ở phía bàn ăn, cô vẫn chưa chịu đi học mà lên tiếng, không quá to cũng không quá lớn đủ cho Như Tuyết và Bạch Phong Thần nghe rõ ” vớ vẫn ” Hết lời cô định bước đi, nhưng lần nữa lại bị tiếng nói của Bạch Phong Thần giữ chân lại
” hay để dượng đưa con đi học ” Bạch Phong Thần nói, hắn nhìn cô với đôi mắt khá triều mến
” tôi không….” Lam Y vừa mới lên tiếng, chưa kịp nói hết câu đã bị hắn nhảy thẳng vào miệng ngồi ” không sao đừng ngại, dượng cũng phải đến công ty để giải quyết một số chuyện nên sẵn đưa con đi học ”
Lam Y nghe thấy lời nói giả tạo đó của hắn thật sự rất ghê tởm, cô đứng chừng chừ không muốn lên tiếng. Một lúc sau Như Tuyết lại đứng lên, chỉnh chỉnh cà vạt và cổ áo sơ mi cho hắn, đồng thời đó cũng lên tiếng ” dượng đã ngỏ lời muốn đưa con đi học rồi, thì đừng nên từ chối ”
Lam Y chau mày, cô chẳng biết phải làm gì khác cả. Cô vẫn còn nhớ và phải nói rất kĩ là đằng khác, Bạch Phong Thần hắn nói tốt nhất cô không nên chống đối lại lời nói của hắn
Như Tuyết nhón người lên hôn vào bên má hắn chào tạm biệt, và Bạch Phong Thần cũng vậy hắn ôm người bà vào lòng và tặng bà một nụ hôn ngay trán
Lam Y cô đứng ở một phía thấy được toàn bộ sự việc mà lòng lại cảm thấy ghê tởm. Bạch Phong Thần đêm qua ôm hôn và làm những điều không hay đối với cô, sáng hôm sau lại có thể dửng dưng mà ôm hôn mẹ của mình
…
Lam Y đứng trước xe, cô muốn ngồi ở hàng ghế phía sau nhưng hắn lại không cho, bắt cô phải ngồi ở vị trí ghế phụ. Cũng đã gần trễ giờ học nên cô chẳng còn cách nào khác mà miễn cưỡng chấp nhận
Xe lăn bánh đi đến trường học của Lam Y. Suốt quảng đường cả hai đều không ai nói với ai tiếng nào cả, Lam Y chỉ đơn giản là ngồi nhìn đường xá bên ngoài, còn hắn vẫn đang tập trung lái xe một cách an toàn