“Lén Lút Ăn Xin vào thành phố”
………….
Dọc đường này, Vệ Tam xem các quảng cáo mê say, cũng từ chúng mà nhận được không ít thông tin.
Ví dụ như thế giới này thật sự có buôn bán cơ giáp, cái loại vẫn đang được nghiên cứu phát minh trong thế giới của cô.
Nghề của cô cũng đi theo hướng như vậy, nhưng mà để làm được phải tốn rất nhiều tiền, không biết thế giới này thế nào.
“Này, cái thứ này của cậu là gì vậy?”
Vệ Tam đang từ từ đạp xe ba bánh xem quảng cáo, đột nhiên sau lưng vang lên giọng nói của trẻ con. Ban đầu cô còn tưởng rằng không phải đang nói chuyện với chính mình, mãi đến khi một đứa bé trắng trẽo mũm mĩm đứng chắn trước xe cô hất cằm hỏi lại.
Bé trai mũm mĩm ăn vận không tồi, bên trái phải có hai vệ sĩ trưởng thành che chở, xem ra thân phận cũng không thấp.
Vệ Tam chưa kịp trả lời thì cậu bé đã bước tới, lần mò trái phải, đoạn nói nhỏ: “Đây là kiểu cơ giáp mới gì đây?”
Vệ Tam ngẩn đầu nhìn mấy loại động cơ bay trên bầu trời, rồi lại nhìn những người đang đi đường: Ý chừng thế giới này không có phương tiện đi lại lạc hậu như xe ba bánh.
Bé mũm mỉm chỉ vào thùng xe sau lưng Vệ Tam, hỏi: “Phía sau lưng cậu để làm gì thế?”
“Đồ trang trí, cũng có thể chở người.” Vệ Tam kiên nhẫn giải thích, đứa trẻ này trông giàu có hơn người trên phố, không chừng cô có khả năng vớt một khoản phát tài.
Năm đó kỹ sư Vệ nổi tiếng còn kéo được không ít hạng mục khi còn trẻ, chuyện này không thể thiếu khả năng lừa dối của cô.
Bé mũm mĩm lấy làm lạ: “Chở người? Nhưng sau lưng cậu đâu có ghế dựa.”
“Cứ trực tiếp đi lên ngồi là được.”
“Để tớ thử xem.” Lời nói của bé mũm mĩm vừa thốt ra đã có vệ sĩ bên cạnh nhấc cậu lên.
Đến khi bé mũm mĩm đi lên thì không biết ngồi ở đâu, phía sau quá bẩn.
Vệ Tam nhìn lại rồi vỗ vỗ thanh vịn ngang của xe ba bánh: “Vịn cho chắc.”
Bé mũm mĩm ngập ngừng nắm lấy thanh ngang trước mặt, mới vừa nắm được thì người phía trước giậm mạnh vào hai tấm hình vuông nhỏ dưới chân, vật lạ bắt đầu chuyển động.
Hai người vệ sĩ: “…” Tốc độ của thứ kỳ lạ thật là quá chậm.
Đứng trong thùng xe ba bánh, nhìn đường phố đang dần lùi về phía sau, bé mũm mĩm vươn tay chọc chọc vào lưng của Vệ Tam: “Ôi này, thứ này của cậu chơi vui thật.”
“Muốn không? Có thể bán cho cậu.” Vệ Tam cho hay.
Là xe ba bánh mà thôi, chỉ cần có tài liệu thế tất còn làm lại được.
Bé mũm mĩm do dự một hồi: “Bao nhiêu tinh tệ?” Cậu vừa ra khỏi chợ vật liệu, cũng không còn thừa bao nhiêu.
“Cậu nghĩ cái này đáng giá bao nhiêu?” Vệ Tam hỏi lại.
Bé mũm mĩm nói chân thành: “Đưa cậu năm trăm tinh tệ, cậu thấy sao?”
Lúc nãy Vệ Tam xem một loạt quảng cáo thì thấy giá của sản phẩm sẽ được hiện ở góc dưới bên phải, một hộp mười hai lọ dịch dinh dưỡng có giá hai trăm tinh tệ, mà đôi giày của bé mũm mĩm lại là của nhà thiết kế bậc thầy gì đấy, vừa rồi quảng cáo còn nói giá tận một vạn tinh tệ, đúng là điển hình của con cái nhà có tiền.
“Năm trăm? Không bán.” Vệ Tam dừng xe, bóp phanh tay, đoái nhìn đứa bé, “Cậu đã thấy chiếc xe ba bánh này ở nơi khác chưa? Toàn bộ… thành phố này chỉ có một chiếc của tớ thôi.”
Vệ Tam còn không biết tên địa danh nơi đây.
Bên cạnh đó, cô cảm thấy chỉ cần hai tên vệ sĩ phía sau không can thiệp, cô nhất định có thể dụ đứa nhóc mập mạp trắng nõn này.
“Hình dáng có vẻ kỳ lạ nhưng…” Bé mũm mĩm bĩu môi, “Vật liệu bình thường, không có thêm du kim, hoàn toàn không thể nhấc nổi quan hệ gì tới cơ giáp. Đồ của cậu chẳng có ích gì, tớ mua chỉ vì thấy nó mới lạ, năm trăm tinh tệ đã là nhiều rồi đấy.”
Vệ Tam: “?”
Đây không phải là lời một đứa trẻ bảy tám tuổi có thể nói ra, chẳng lẽ trẻ con thế giới này không dễ lừa như vậy?
“Đương nhiên không phải cơ giáp. Thật ra chiếc xe ba bánh này được dùng để tăng chiều cao.” Vệ Tam nhìn lướt qua cặp chân của cậu bé rồi nghiêm túc cho hay, “Nếu cậu thường xuyên đi xe ba bánh, chân của cậu tất dài ra, và như thế cứ mãi cao thêm.”
Bé mũm mĩm lại nhìn về Vệ Tam với vẻ lạ lùng: “Vì sao lại phải đạp cái này cho cao lên? Chẳng phải chỉ cần tiêm một liều thuốc cải thiện gen là được à.”
Vệ Tam: “……” Khoa học kỹ thuật phát triển thật tốt.
“Cậu làm cái xe ba bánh này?” Bé mũm mĩm lại đặt câu hỏi.
Vệ Tam gật đầu: “Để lại cho cậu năm ngàn, không bán thấp hơn.” Cái đứa bé này không dễ lừa chút nào, cô cũng không muốn lãng phí thời gian.
Ánh mắt đứa trẻ rơi vào chỗ hàn của chiếc xe, chỉ cần liếc mắt một cái đã thể thấy nó được ghép nối bằng nhiều mảnh kim loại, tuy vật liệu ruỗng nát nhưng tay nghề rất tốt, cơ hồ có thể xưng là tác phẩm nghệ thuật.
“Tớ lại cho cậu thêm năm trăm, tổng là năm ngàn năm trăm. Chúng ta kết bạn đi.” Cậu bé chuyển đề tài.
Vệ Tam nhìn tên nhóc mập, từ lúc bắt đầu nó đã thăm dò cô.
“Tớ tên Kim Kha, cũng là cơ giáp sư dự bị.” Bé mũm mĩm cho hay một cách thành thật.
“Cũng”?
Xem chừng cậu nhóc nhà giàu này cho rằng cô là một cơ giáp sư dự bị.
Du kim, cơ giáp sư dự bị …… Những từ mới lạ này cứ lởn vởn trong đầu Vệ Tam mãi không thôi.
“Quyết định vậy đi.”
Chú nhóc linh hoạt nhảy khỏi xe ba bánh, cúi đầu bấm mở quang não trên cổ tay mình: “Số tài khoản của cậu là gì để tới chuyển cho.”
Vệ Tam vén ống tay áo mình lên, trên cổ tay sạch sẽ, nào có thứ gì.
Ánh mắt của Kim Kha đột nhiên lóe lên sự tinh tế. Ngày nay chỉ có hai loại người không có quang não, một là mấy kẻ phạm luật, còn một loại khác là thuộc dạng nghèo đến độ không thể mua nổi một cái.
Sao 3212 của bọn họ thuộc về ngôi sao tạp nham cằn cỗi nhất trong các vì sao thuộc Liên bang, là cái loại thậm chí còn không có tên gì ngoài một con số. Mặc dù vậy, cũng chẳng có mấy người không thể mua được quang não trên 3212. Suy cho cùng tại thể giới này, nếu không có quang não thì nửa bước cũng khó đi.
Với số tuổi này thì Vệ Tam trông không như kẻ phạm luật, ngược lại càng giống với con cái của kẻ phạm tội sinh ra.
“Có thể mua quang não ở đâu?” Vệ Tam nhớ những gì trong ký ức của cô bé, ông cụ có quang não, chỉ tiếc là lại không dạy cho đứa bé, vậy nên cô nhóc không có khái niệm gì về chuyện này, sau đó đã trực tiếp chôn cất luôn cụ già.
Mắt Kim Kha đảo một vòng: “Tớ có thể dẫn cậu đi mua.”
Cuối cùng chiếc xe ba bánh đã bị một vệ sĩ mang đi, còn Kim Kha đưa Vệ Tam lên một chiếc xe buýt trôi nổi giữa không trung để đi mua quang não, dọc đường còn giải thích cho cô nhiều điều.
“Cơ giáp sư dự bị chính là học viên dự bị cho chức vụ cơ giáp sư. Nếu có kết quả bài đo lường cảm giác lúc mười sáu tuổi đáp ứng được tiêu chuẩn của học viện quân sự thì có thể theo học chuyên ngành này, đến khi tốt nghiệp sẽ trở thành cơ giáp sư.” Kim Kha giơ cái ngón tay cái, “Cơ giáp sư chính là người thiết kế và sửa chữa cơ giáp, nhất là có thể kiếm nhiều tiền!”
Bề ngoài Vệ Tam bình tĩnh, nhưng trong nội tâm đã lăn qua lộn lại: Cô thích cái nghề có quan hệ mật thiết với nghề ở thế giới cũ, đặc biệt lại là còn có thể kiếm tiền này!
Cô lập tức quyết định trong lòng rằng tương lai sẽ đi theo con đường của cơ giáp sư.
Trên đường đi, Vệ Tam liếc nhìn đứa trẻ đang làm nũng khóc lóc muốn này muốn nọ với mẹ, rồi lại nhìn Kim Kha nói không ngừng thì hiểu ra.
Không phải trẻ em trên thế giới này trưởng thành sớm, mà do Kim Kha lớn sớm.
Cậu nhóc ngoài mặt thì ngốc nghếch nhưng nội tâm sâu sắc, dường như cậu không tò mò gì về cô mà mỗi lần cất lời lại giải thích cho cô nghe.
Chiếc xe buýt bay thật sự rất nhanh, chỉ trong chốc lát thì họ xuống xe, Kim Kha dẫn Vệ Tam đến trung tâm thương mại.
Trung tâm mua sắm này hoàn toàn khác với thế giới ban đầu của cô, đầy công nghệ cảm ứng với các quầy màu trắng và nhiều màn hình ảo tràn ngập.
Vệ Tam nhìn nhân viên giao dịch cười với khách hàng, rồi quay người lại và kéo ra một cái kệ lớn chất đầy hàng hóa một cách bất ngờ từ chỗ trống phía sau, song mọi người xung quanh cũng chẳng kinh ngạc gì.
Cô nhìn nó hồi lâu, trong lòng nghĩ rằng: Có lẽ là một dạng kỹ thuật cùng loại với nếp gấp không gian.
Kim Kha dừng lại ở một quầy: “Tới rồi.”
Vệ Tam ngẩng đầu hỏi nhân viên giao dịch: “Loại quang não nào là rẻ nhất?”
Nhân viên giao dịch nghe xong liền đưa ra hai mẫu: “Cái mới này thì ba ngàn tinh tệ, cái cũ còn lại cuối cùng chỉ hai ngàn năm.”
Vệ Tam chọn mô hình cũ với giá hai ngàn năm, Kim Kha thanh toán tiền, đồng thời giúp cô thiết lập dữ liệu và nhập thông tin cá nhân.
【 họ tên: Vệ Tam, tuổi: bảy tuổi 】
Kim Kha chỉ vào một mục khác: “Chỗ này để cài ID và giọng nói của quang não.”
Vệ Tam suy nghĩ một chút, sau đó điền bốn từ vào mục ID.
“Tích ——”
Một giọng điện tử nam nhẹ nhàng vang lên: “Xác thực thành công, user ID: Lén Lút Ăn Xin.”
Miệng nhân viên giao dịch giật giật: “…”
Kim Kha ở bên cạnh làm như đã hứa, sốt sột chuyển ba ngàn tinh tệ còn lại cho Vệ Tam.
Sau khi hai người đi ra ngoài, Vệ Tam hỏi Kim Kha: “Làm thế nào để trở thành một cơ giáp sư dự bị?”
“Trước tiên vào trường dự bị, đến khi mười sáu tuổi thì trường sẽ có bài kiểm tra cảm giác chung, sau đó mới có thể vào trường quân sự học.” Kim Kha nghiêng đầu nghĩ, “Sao 3212 chúng ta chỉ có một trường dự bị gọi là Học viện 3212. Lúc này đang ngay khi tuyển sinh, cậu có thể đi xem thử, biết đâu được về sau chúng ta lại là bạn học.”
Kim Kha đụng vào cánh tay cô mà nhỏ giọng buông câu: “Cha mẹ có cho cậu đến trường không?”
Vệ Tam: “?”
“Đừng giả vờ, chỉ có người muốn che giấu thân phận mới không có quang não thôi. Cậu không thể nào nghèo đến mức không đủ tiền mua quang não.” Kim Kha nháy mắt.
“Tớ thật sự nghèo đến độ không mua nổi quang não.”
“Thật á? Tớ không tin.”
Kim Kha tin tưởng ánh mắt của chính mình, một người nghèo không mua nổi quang não thì làm sao làm được xe ba bánh gì gì đó, chỉ có thể là người muốn che giấu thân phận. Phỏng chừng lại là cao thủ lưu vong khắp nơi, rồi ẩn núp trong sao 3212 của bọn họ, Vệ Tam nhất định là con của người nọ!
Cậu đã xem xong bộ《 Người đàn ông xuất thân từ tinh cầu vô danh》và《 Danh tiếng của kẻ đào tẩu Dylan 》, trong đó đều xây dựng những người thế này!
Vệ Tam đang định hỏi thêm một câu, thế mà vệ sĩ đi trước đã vội vàng chạy tới: “Cậu chủ, chúng ta nên về nhà thôi.”
“Tớ đi đây, có thời gian thì liên lạc đấy.” Kim Kha chỉ đành vẫy tay chào tạm biệt.
Chờ cậu nhóc rời đi, Vệ Tam vẫn chưa đi ngay. Cô ngồi xổm trong một góc hẻo lánh nghiên cứu quang não, chức năng của nó tương tự như điện thoại di động, nên chỉ một lúc cô đã dùng thành thạo.
Điều đầu tiên cần kiểm tra là du kim. Hóa ra đây là một dạng kim loại đặc biệt dành cho cơ giáp, có thể kéo dài, dát mỏng và có tính chống đỡ rất cao. Nó được sử dụng trong ngành công nghiệp quân sự kể từ khi được phát hiện, rồi được áp dụng cho cơ giáp, đến gần trăm năm sau mới mở ra một con đường giao dịch cho dân chúng. Vệ Tam xem lời giải thích, sự hứng thú của cô đối với loại du kim này đã dậy lên thật cao.
Tuy nhiên Vệ Tam xuất phát từ phụ cận bãi rác từ sáng, đến bây giờ đã là ba giờ chiều, xe ba bánh của cô cũng bán được rồi, thành ra bây giờ mà đi bộ về thì ước chừng đến ngày mai cô mới có thể tới nơi.
Có thể sẽ có xe cộ chạy đến bãi rác phía đó, thế là cô bật quang não tìm kiếm các tuyến xe công cộng, phát hiện có tuyến số 9 sẽ ghé ngang qua bãi rác với chuyến lúc năm giờ sáng và năm giờ chiều, một chuyến có giá mười tinh tệ.
Vẫn còn thời gian, Vệ Tam lại tìm kiếm xe buýt bay đến Học viện 3212, có rất nhiều tuyến đường có thể đi, thế là cô lập tức bắt xe buýt đến học viện, định bụng đến đó xem tình hình.
……
Ngay cửa Học viện 3212 có không ít người, nhiều bậc phụ huynh dẫn theo con em chen chúc trước bảng thông báo. Vệ Tam ỷ vào kích thước nhỏ bé của mình mà chui qua kẽ hở đi tới xem, tới nơi thì thấy hôm nay là hạn chót đăng ký.
Còn chưa kịp xem xong, Vệ Tam đã bị đẩy ra ngoài.
Vệ Tam lo rằng lãng phí thời gian nên không đi vào nữa, ngược lại nhìn xung quanh thì thấy trước cổng học viện có hai bàn đăng ký, mỗi bàn đều có một giáo viên, trước mặt họ lại có một hàng người dài.
Cô lướt qua nhóm người nhằm đi đến chỗ báo danh, một tấm biển ảo được dựng lên bên cạnh giáo viên: [Học phí ban A là năm ngàn tinh tệ cho một học kỳ. 】
Vệ Tam: “……”
Hôm nay là thời hạn cuối cùng, cô không thể kiếm được năm ngàn tinh tệ.
Nhưng mà…Học phí ban A tốn những năm ngàn cho một học kỳ, vậy học phí ban khác thì sao?
Vệ Tam quay đầu nhìn nơi khác, quả nhiên nhìn thấy hàng chữ: [Học phí ban B là một ngàn tinh tệ cho một học kỳ, sau khi qua được cuộc kiểm tra cuối kỳ thì sẽ được xem xét phát cho từ năm ngàn tới hai mươi ngàn tinh tệ. 】
Với học phí thấp như vậy, lẽ ra ban B là một ban kém, nhưng nếu thể hiện tốt vẫn có thể nhận học bổng để kiếm lại tiền. Thế là Vệ Tam lập tức đi xuống cuối để xếp hàng, cô quyết định sẽ đăng ký vào lớp này!
Đợi cả tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đến lượt Vệ Tam.
Giáo viên tại chỗ đăng ký nhìn ngẩng đầu nhìn trái rồi nhìn phải, không thấy người lớn, sau cùng tầm mắt mới rơi vào Vệ Tam: “Đăng ký?”
Vệ Tam gật đầu.
Giáo viên rút ra một tờ đơn: “Điền thông tin vào đó.”
Lúc Vệ Tam điền xong sau, người này lại hỏi một lần nữa: “Em có chắc vào ban B không?”
“Chắc chắn.” Vệ Tam gật đầu đầy kiên định.
Học ban kém không quan trọng, chỉ cần có thể đi học là được.
Vệ Tam đã thoạt tiên hình dung hình ảnh mình sẽ đạt được học bổng cao nhất sau bài kiểm tra cuối kỳ, không còn phải lo lắng về học phí nữa.
“Ngày mai tựu trường, nhớ đến trường đúng giờ lúc sáu giờ sáng.” Giáo viên nhận lấy bản đăng ký của Vệ Tam, nói xong liền ra hiệu cho người tiếp theo.
……
Vệ Tam quay trở lại tòa nhà bỏ hoang và bắt đầu tìm hiểu thế giới bằng quang não của mình. Lúc này cô mới biết rằng thì ra có ba nghề phổ biến, đó là chỉ huy, cơ giáp sư và chiến sĩ cơ giáp độc lập.
Một làn sóng tinh thú bùng phát trong năm thiên văn 3701 gần như đã phá hủy toàn bộ Liên bang. Năm mươi năm sau, cơ giáp xuất hiện bất ngờ giữa trời, loài người cuối cùng đã có thể nghỉ ngơi th ở dốc, tìm ra một con đường sống. Mãi đến năm 4001, Ngư Thanh Phi đã thiết kế ra cơ giáp vượt bậc đầu tiên, mở ra một kỷ nguyên mới.
Một năm ngày được gọi là Kỷ nguyên Ares.
Kể từ đó Liên bang tiến hành con đường kháng chiến, mãi cho tới bây giờ, ngoại trừ cột mốc mấy trăm năm bị trận thú và côn trùng làm cho khó giải quyết một chút kia, những lúc khác ở Liên bang đều có một cuộc sống yên bình.
Vệ Tam bị bối cảnh lịch sử của thế giới này mê hoặc đến nỗi quên kiểm tra thông tin của Học viện 3212, đợi đến hôm đi nhận thông tin thì mới choáng váng.
Edit: tuyenngoc921
Vệ Tam vừa đi vừa say sưa nhìn quảng cáo, từ bên trong cô tìm được không ít tin tức.
Tỷ như thế giới này có bán ky giáp, thứ này ở thế giới trước của cô chỉ đang trong quá trình nghiên cứu, không nghĩ tới ở đây đã có và được đem ra buôn bán.
Nghề chính của cô cũng đi theo phương hướng này, chỉ có điều để tiến hành nghiên cứu chế tạo chúng thì phải tiêu tốn rất nhiều tiền. không biết hiện tại thế giới trước ra sao.
” Này, cái này của ngươi là gì vậy?”
Vệ Tam vừa đạp xe vừa xem quảng cáo, phía sau đột nhiên vang âm thanh của một đứa trẻ, cô cho rằng không phải đang nói chuyện với mình, mãi cho đến khi một bàn tay trắng trẻo mập mạp chắn trước đầu xe, hất cằm lên hỏi lại lần nữa.
Tiểu mập mạp ăn mặc không sai, hai bên còn có hai người bảo tiêu che chở, xem ra địa vị không thấp.
Không đợi Vệ Tam hồi thần, tiểu mập mạp tiến lên trái phải sờ soạn, nhỏ giọng nói thầm: ” Đây là cái gì tân ky giáp?”
Vệ Tam ngẩng đầu nhìn máy bay trên trời, lại đánh giá người đi đường xung quanh: Thế giới này đã không còn những công cụ giao thông lạc hậu như xe ba bánh.
Tiểu mập mạp chỉ vào thùng xe sau lưng Vệ Tam hỏi: ” Thứ này của ngươi có tác dụng gì?”
” Chứa đồ vật, cũng có thể chở người.” vệ tam kiên nhẫn giải thích, đứa trẻ này so với những người xung quanh thì càng có tiền, không chừng có thể kiếm bộn được một mẻ.
Năm đó Vệ đại kỹ sư tuổi còn trẻ mà đã lôi kéo được không ít hạng mục, không thể coi thường năng lực dụ dỗ của cô.
Tiểu mập mạp kỳ quái hỏi: ” Chở người? Cái này sau lưng ngươi còn không có ghế dựa. ”
” Tới, trực tiếp ngồi lên là được. “
” Để ta xem thử ” Tiểu mập mạp vừa nói xong, người bảo tiêu bên canh đã ôm cậu lên tới.
Tiểu mập mạp loay hoay không biết ngồi đâu, bởi vì phía sau quá bẩn.
Vệ Tam lau lại một chút, vỗ vỗ thanh chắn: ” Cầm chắc. ”
Tiểu mập mạp thăm dò thanh chắn trước sau trái phải, rồi mới cầm chắc, người phía trước hì hục giẫm lên khối hình vuông nhỏ dưới bàn chân, phương tiện kỳ quái này liền bắt đầu di chuyển.
Hai người bảo tiêu:”…….” Thứ này tốc độ thực sự quá chậm.
Đứng ở phía sau xe, nhìn đường phố chầm chậm lướt qua, tiểu mập mạp đưa tay chọt chọt lưng Vệ Tam: ” Ai daaa, vật này của ngươi chơi thật vui. ”
” Muốn lấy? Bán cho ngươi. ” Vệ Tam trả lời.
Xe ba bánh mà thôi, chỉ cần có vật liệu cô có thể làm thêm một chiếc.
Tiểu mập mạp do dự một hồi: ” Bao nhiêu tinh tệ?” hắn vừa mới từ khu vật liệu đi ra, tinh tệ còn lại cũng không được bao nhiu.
” Ngươi cảm thấy vật này có giá trị bao nhiu?” Vệ Tam hỏi ngược lại.
Tiểu mập mạp chân thành đáp: ” Cho ngươi năm trăm tinh tệ, được không?”
Vừa rồi Vệ Tam một đường xem quảng cáo, phát hiện phía dưới thương phẩm đều để giá niêm yết, một hộp 12 ống dịch dinh dưỡng trị giá 200 tinh tệ, đôi giày mà tiểu mập mạp mang là của một nhà thiết kế lớn làm ra, vừa rồi trên quảng cáo thảo luận có giá khoảng 10.000 tinh tệ, điển hình là đứa nhỏ nhà có tiền.
” Năm trăm? không bán. ” Vệ Tam dừng xe lại, bóp thắng, quay đầu nhìn cậu bé: ” Xe ba bánh này ở nơi khác ngươi đã từng thấy? Toàn bộ thành thị này……. chỉ có tôi một chiếc.”
Vệ Tam còn chưa biết tên nơi này.
Tiểu mập mạp mềm mại trắng trẻo, chỉ cần 2 người bảo tiêu phía sau không gây trở ngại, cô nhất định có thể dụ dỗ được một khoản.
” Cái này của ngươi tạo hình mới lạ, nhưng….” tiểu mập mạp bĩu môi: ” Vật liệu bình thường, hoàn toàn không có du kim, còn không bằng cả ky giáp, nhìn qua nhìn lại thì cũng không có tác dụng gì, ta mua về chính là vì mới lạ, 500 tinh tệ còn tính hơi nhiều. ”
Vệ Tam:”?….”
Lời này không giống như lời của một đứa trẻ 7, 8 tuổi nói ra. Trẻ nhỏ bây giờ không lẽ khó lừa như vậy?
” cái này đương nhiên không phải ky giáp, xe ba bánh chủ yếu để phụ trợ cho việc đi đường.” vệ Tam nhìn lướt qua chân tiểu mập mạp, NGHIÊM TÚC NÓI: ” Nếu như thường xuyên đạp xe ba bánh, chân của ngươi sẽ dài ra, cứ thế mãi cơ thể nhất định sẽ cao lên.”
Tiểu mập mạp kỳ quái nhìn về phía Vệ Tam: ” Tại sao muốn cao lên phải đạp cái này? Tiêm một mũi dược cải thiện GIEN là được rồi.”
Vệ Tam:”…..” Khoa học kỹ thuật phát triển thật là tốt.
“Cái này xe ba bánh là do ngươi làm?” tiểu mập mạp hỏi.
Vệ Tam gật đầu: “5000 bán cho ngươi, không thể thấp hơn.” Đứa nhỏ này không dễ lừa gạt, cô cũng không muốn lãng phí thời gian thêm.
Ánh mắt của tiểu mập mạp rơi vào chiếc xe ba bánh. Hắn liếc mắt là có thể nhìn ra chiếc xe được làm từ các loại vật liệu vụn vặt chắp vá mà thành, vật liệu rất cũ, nhưng tay nghề thì rất tốt, hầu như có thể xưng tụng nghệ thuật.
” Ta đưa thêm cho ngươi 500 tinh tệ, năm ngàn năm,chúng ta kết giao bằng hữu.” Tiểu mập mạp chuyển đề tài.
Vệ Tam liếc nhìn cậu, đứa nhỏ này đang bắt đầu thăm dò.
” Ta tên Kim Kha, cũng là dự bị cơ giáp sư.” tiểu mập mạp chân thành nói.
” Cũng?”
Nhìn dáng dấp, vị tiểu thiếu gia này cho rằng cô cũng là dự bị cơ giáp sư.
Du kim, dự bị cơ giáp sư,…..những từ mới mẻ này không ngừng quanh quẩn trong đầu Vệ Tam.
” Thành giao.”
Tiểu mập mạp từ trên xe ba bánh lưu loát nhảy xuống, cúi đầu mở ra vòng tay quang não của mình: ” Đọc số tài khoản của ngươi, ta chuyển qua cho.”
Vệ Tam vén ống tay áo của mình, trên cổ tay sạch sẽ, không hề có bất kỳ vật gì.
Ánh mắt Kim Kha bắt đầu trở nên vi diệu, thời đại này người không có quang não chỉ có hai loại, một là kẻ liều mạng, một loại khác là nghèo đến quang não đều mua không nổi.
3212 tinh của bọn họ thuộc về Liên Bang trong TINH TẾ cằn cỗi nhất Phế Tinh, ngay cả danh tự cũng đều không có, chỉ vẻn vẹn một dãy số. Dù vậy, người mua không nổi quang não ở 3212 tinh cũng rất ít ỏi, trên thế giới này, không có quang não nửa bước khó đi.
Ở cái tuổi của Vệ Tam cũng không giống như kẻ liều mạng, xem tuổi tác thì giống con cháu kẻ liều mạng hơn.
” Ở đâu có thể mua quang não?” VỆ TAM nhớ lại ký ức của nguyên chủ, lão nhân thì có quang não, đáng tiếc ông ấy không dạy lại cho đứa nhỏ, nguyên chủ hoàn toàn không biết, trực tiếp đem lão nhân đem đi chôn cất.
Kim Kha con mắt chuyển động:” Ta có thể dẫn ngươi đi mua.”
Cuối cùng xe ba bánh bị một cái bảo tiêu mang đi, Kim Kha mang theo Vệ Tam ngồi phương tiện giao thông công cộng bay đến nơi bán quang não. Dọc đường đi có giải thích một số kiến thức cơ bản cho cô.
” Dự bị cơ giáp sư chính là học sinh dự bị để trở thành cơ giáp sư, nếu như mười sáu tuổi khảo nghiệm đạt được tiêu chuẩn của trường quân đội,cũng có thể tiếp tục học theo chuyên ngành này, sau khi tốt nghiệp có thể trở thành một cơ giáp sư.” Kim Kha chà xát ngón trỏ và ngón cái lại với nhau, suýt xoa nói: ” Cơ giáp sư chính là thiết kế cùng sửa chữa ky giáp, đặc biệt kiếm tiền!!!.”
Vệ Tam mặt ngoài bình tĩnh, nhưng nội tâm thì lăn qua lộn lại rất nhiều lần: cô đặc biệt yêu thích công việc có cùng một hơi thở với thế giới cũ, lại là công việc đặc biệt kiếm được rất nhiều tiền!
Trong lòng cô đã có quyết định, trong tương lai nhất định sẽ đi theo con đường trở thành cơ giáp sư này!
Trên đường đi Vệ Tam liếc nhìn về phía đối diện có đứa nhỏ đang làm nũng khóc lóc với ma ma, lại nhìn về Kim Kha ở phía trước đang huyên thuyên, cô bừng tỉnh.
Không phải thế giới này trẻ con trưởng thành sớm, mà là Kim Kha trưởng thành sớm.
Tiểu thí hài mặt ngoài thì cộc lốc, nhưng trong thâm tâm thì rất tinh tế, nhìn như không hề quan tâm tới cô, nhưng mỗi lần nói đều đang giải thích cho cô nghe.
Trên không trung phương tiện công cộng bay rất nhanh, chỉ chốc lát là đến nơi, mọi người xuống xe, Kim Kha dẫn Vệ Tam đi đến thương trường.
Thương trường này cùng Vệ Tam ở thế giới cũ hoàn toàn khác nhau, tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật tân tiến, các quầy hàng trắng tinh kèm theo vô số màn hình giả lập.
Vệ Tam thấy một nhân viên đối với khách hàng tươi cười, xoay người từ trong không trung lấy ra các loại giá đỡ, mặt trên xếp đầy thương phẩm, không hề có người nào kinh ngạc khi nhìn thấy điều này.
Cô một đường quan sát, trong lòng đã có cân nhắc: Đại khái tương tự như kỹ thuật chất chứa không gian.
Kim Kha dừng lại ở một quầy hàng: ” Đến.”
Vệ Tam ngẩng đầu hỏi thu ngân: ” Quang não rẻ nhất là loại nào?”
Thu ngân nghe vậy, lấy ra 2 chiếc: ” Loại mới giá 3000 tinh tệ, còn cái thứ hai phiên bản cũ chỉ cần 2500 tinh tệ.”
Vệ Tam chọn chiếc vòng 2500, Kim Kha phụ trách trả tiền, giúp đỡ cô nhập tư liệu, đưa thông tin cá nhân vào.
(Họ tên: VỆ TAM, Tuổi tác: 7 tuổi)
Kim Kha chỉ chỉ một cái khác:” Nơi này có thể cài đặt ID cùng âm thanh của quang não.”
Vệ Tam suy nghĩ một chút, ở khung ID nhập vào bốn chữ.
” Tích_____”
Một giọng nam nhu hòa, máy móc vang lên: ” Chứng thực thành công, người sử dụng ID: Trong bóng tối xin cơm.”
Thu ngân miệng giật giật: “……..”
Bên cạnh Kim Kha vô cùng đạo nghĩa, lập tức đem 3000 tinh tệ còn lại chuyển cho Vệ Tam.
Hai người sau khi ra ngoài, Vệ Tam hỏi Kim Kha: ” Làm thế nào để trở thành dự bị cơ giáp sư?”
” Trước tiên đăng ký vào trường học dự bị, đến khi 16 tuổi trường học sẽ thống nhất cho học sinh kiểm tra xác nhận, đến thời điểm là có thể tới quân giáo học tập.” Kim Kha nghiêng đầu suy nghĩ một chút rồi nói:” 3212 tinh của chúng ta chỉ có một khu trường học dự bị, được gọi là học viện 3212. Khoảng thời gian này vừa vặn là lúc nhập học báo danh, ngươi có thể đi xem, nói không chắc sau đó chúng ta có thể là đồng học. ”
Kim Kha huýt vào cánh tay cô, nhỏ giọng hỏi: ” Cha mẹ ngươi để ngươi đến trường sao?”
Vệ Tam: “???”
“Đừng giả bộ, chỉ có những người muốn ẩn dấu thân phận kia mới không có quang não, ngươi cũng không phải là nghèo đến mua không nổi quang não đi.”Kim Kha nháy mắt.
” Ta đúng thật là nghèo đến mua không nổi quang não.”
” Có thật không, ta không tin.”
Kim Kha tin tưởng vào ánh mắt của mình, một người nghèo đến mua không nổi quang não nơi nào sẽ làm được cái gì xe ba bánh, chỉ có thể là người che giấu thân phận.không chắc là cái gì cao thủ bỏ mạng lưu vong, trốn đến 3212 tinh của bọn họ, Vệ Tam chắc chắn là con của cao thủ!!!
Hắn thế nhưng đã từng xem < Người đàn ông có xuất thân từ Vô Danh tinh cầu>, < lịch sử thành danh DYLAN: Đào Phạm Phạm.>, chính là loại này tiểu sử tình tiết.!!
Vệ Tam đang muốn hỏi một vấn đề khác, trước khi rời đi bảo tiêu chạy tới:” Tiểu thiếu gia, chúng ta nên trở về nhà.”
” Ta đi trước, có thời gian liên hệ sau”. Kim Kha chỉ có thể vẫy tay từ biệt.
Chờ hắn ly khai, Vệ Tam vẫn chưa lập tức rời đi, cô tìm một góc ngồi nghiên cứu quang não, chức năng cùng điện thoại di động không khác nhau là mấy, một hồi liền quen thuộc.
Cái thứ nhất cô tìm kiếm trước tiên chính là du kim,nguyên lai đây là kim loại chuyên dụng để chế tạo ky giáp, có thể kéo dài hoặc dát mỏng, tính chống đỡ cực mạnh, từ lúc phát hiện cho đến nay liền dùng trong quân công,sau này liền sử dụng trên ky giáp, gần trăm năm qua đã mở rộng cho dân chúng tiến hành giao dịch trao đổi. Vệ Tam nhìn chú thích, cô đối với du kim loại này kim loại khơi lên hứng thú thật lớn.
Có điều lúc xuất phát Vệ Tam đi từ sáng sớm, hiện tại đã hơn 3 giờ chiều,xe ba bánh của cô cũng bán,hiện tại đi bộ trở lại, đoán chừng phải ngày mai mới có thể đi tới.
Có lẽ sẽ có giao thông đi đến phụ cận bãi rác bên kia, cô mở ra quang não tìm kiếm lộ tuyến của giao thông công cộng, phát hiện có 1 chiếc mang số hiệu 9 sẽ đi ngang qua vùng lân cận bãi rác, sáng sơm 5 giờ cùng buổi chiều 5 giờ mỗi người một chuyến, một chuyến 10 tinh tệ.
Vẫn còn thời gian, Vệ Tam tìm kiếm phương tiện bay đến học viện 3212, con đường có thể đi rất nhiều, cô lập tức ngồi giao thông công cộng đi học viện, dự định đi qua nhìn xem 1 chút.
…..
Trước cổng học viện tụ tập rất nhiều người, có cha mẹ đem con nhỏ chen chúc vào khu vực có bảng thông báo,Vệ Tam ỷ vào thân hình nhỏ nhắn, lợi dụng khe hở chui vào, đối diện với bảng thông báo, phát hiện hôm nay là ngày cuối đăng ký báo danh.
Còn chưa xem xong Vệ Tam liền bị chen đẩy ra ngoài.
Cô lo lắng làm trễ nãi thời gian, không có chen vào tiếp, lúc đánh giá hoàn cảnh xung quanh,phát hiện cửa học viện có hai hàng báo danh, mỗi cái bàn có ngồi một lão sư, trước mặt đều có một hàng dài.
Cô lướt qua đội ngũ đi tới chỗ ghi danh, bên cạnh lão sư có 1 cái biển báo giả lập: (ban A MỘT HỌC KỲ 5000 tinh tệ)
Vệ Tam:”…….”
Hôm nay chính là ngày hết hạn báo danh, cô hoàn toàn không thể kiếm đủ 5000 tinh tệ.
Có điều…. ban A một học kỳ 5000, ban khác học phí có lẽ sẽ khác?
Vệ Tam quay đầu xem bên khác, quả thật chữ viết không giống nhau:( ban B một học kỳ 1000 tinh tệ, thi cuối kỳ xem xét sau, phân phát 5000 ~20000 tinh tệ.)
Học phí thấp như thế, này ban B hẳn là ban kém, có điều biểu hiện tốt còn được nhận học bổng, Vệ Tam vào trong đội ngũ xếp hàng, quyết định báo danh ban này!!!
Chờ 1 canh giờ, rốt cuộc đến phiên Vệ Tam.
Chỗ ghi danh lão sư ngẩng đầu, nhìn trái nhìn phải, không thấy người lớn, ánh mắt mới rơi vào người Vệ Tam:” Báo danh??”
VỆ TAM gật đầu.
Lão sư đưa ra một tấm phiếu báo danh:” Điền xong tư liệu bên trong.”
Chờ Vệ Tam điền xong, lão sư tiếp tục hỏi:” ngươi xác định đến ban B.??”
“Xác định.”Vệ Tam kiên định gật đầu.
Ban kém không quan trọng, quang trọng là được đi học.
Vệ Tam bắt đầu ảo tưởng bản thân khảo nghiệm cuối kỳ đạt được học bổng cao nhất, không cần phải vì học phí mà phát sầu.
” Ngày mai khai giảng, sáng sớm 6 giờ đến đúng giờ dạy.” Lão sư đem phiếu báo danh của Vệ Tam lưu lại, sau khi dặn xong ra hiệu cho người kế tiếp.
…
Vệ Tam trở lại khu đổ rác, lợi dụng quang não để tìm hiểu thế giới này, mới phát hiện có 3 đại nghề nghiệp đứng đầu, phân biệt là: Chỉ huy, Cơ giáp sư, Binh sĩ điều khiển cơ giáp,
Tinh lịch năm 3701,bạo phát một hồi Trùng Thú Triều, suýt chút nữa hủy diệt toàn bộ liên bang, 50 năm sau Ky giáp đọt nhiên xuất hiện, con người rốt cuộc cũng có thời gian thở dốc, mãi đến tận năm 4001,Ngư Thanh Phi thiết kế ra TÂ N KY GIÁP vượt qua trước thời đại, mở ra kỷ nguyên mới.
Một năm này được gọi là Thời Đại ARES.
Từ đó Liên Bang mở ra con đường phản kháng, mãi cho đến hiện tại, ngọai trừ lúc trăm năm tiết điểm bạo phát Trùng Thú Triều, bị vướng tay vướng chân một chút. Những thời gian khác Liên Bang có cuộc sống yên tĩnh hơn rất nhiều.
Vệ Tam nhất thời mê mẩn với bối cảnh lịch sử của thế giới này, quên tra tư liệu của học viện 3212, đợi đến hôm sau tin tức được đưa qua, cô choáng váng.
Tác giả có lời muốn nói ;
VỆ -TRONG BÓNG TỐI XIN CƠM- TAM: Mới vừa vào thành liền kiếm được tiền, tương lai giàu có ngay trong tầm tay!!!!