Troy trong lúc Khải Khải dùng bữa với Jakov, trên tầng cao nhất, tìm mấy vòng trong phòng, thế nhưng tầng cao nhất thiết kế như một mê cung, Jakov này phỏng chừng là bình thường làm nhiều chuyện trái với lương tâm, mới có thể làm nhiều phòng để ở, như vậy có người tới ám sát gì đó, cũng khó tìm được lão.
Không có cách nào, Troy chỉ có thể đợi, quả nhiên, một lát sau Jakov trở lại, hắn đi vào một gian phòng, sau đó lại đi ra. Chờ lão đi rồi, Troy lẻn vào căn phòng đó, quả nhiên thấy tấm bia đá trên bàn, thuận lợi lấy ra công cụ làm bản dập, Troy thu dọn đồ, từ cửa sổ trực tiếp đi ra ngoài, về phòng Khải Khải.
Khải Khải vẫn chưa về, Troy nhìn thời gian, phỏng chừng Khải Khải trở lại, an vị trên giường chờ.
Thế nhưng đợi nửa tiếng đồng hồ, Khải Khải vẫn chưa trở về, Troy có hơi nóng ruột, đi tới cửa, quả nhiên phát hiện có mấy người…..Là bảo tiêu của Jakov vẫn đi theo Khải Khải.
Troy đột nhiên cảm thấy có chút gì không ổn, vì sao hai bảo tiêu này đừng ngoài phòng trống? Đang muốn đi ra ngoài kéo hai tên đó vào hỏi, lại nghe một tên nói, “Đêm nay rõ ràng sẽ không về, làm gì bắt chúng ta đừng đây chờ a?”
“Ai…….Ông chủ bảo, cứ làm theo là được, để ý nhiều vậy làm gì.”
“Bất quá Jeff bắt người đi làm gì a, cậu đoán xem?”
“Hắc hắc…..Jeff khẩu vị cao, ai chẳng biết?”
Troy biến sắc, lập tức cảm thấy cổ tay có hơi nóng, cúi đầu nhìn, phù chú quả nhiên từ từ có phản ứng, hai mắt lập tức nheo lại, trên mặt hiện sát ý, đột nhiên cửa phòng bật mở hai cánh tay vươn ra bóp chẹn cổ hai bảo tiêu, hai người kinh hãi không kịp phản ứng, tiếp đến, đóng cửa lại, ép lên tường.
“Ách……”Mất thủ vệ này mặt đều tím tái, nhìn Troy trước mặt nổi giận, cảm giác duy nhất, chính là đây tuyệt đối không phải người!
“Các người vừa nói đến Jeff?” Troy híp mắt hỏi hai người, “Hắn đem Khải Khải bắt đi đâu?”
Hai người vội gật đầu, đã bắt đầu không có cảm giác.
“Bắt đi đâu?” Troy hỏi.
“Ách…..Nhà…..nhà kho bên dưới…..” Hai bảo tiêu vừa giãy dụa, vừa trả lời.
Troy hai tay căng thẳng, quăng hai người xuống đất, hôn mê bất tỉnh. Cần đối phó cũng không nhiều lắm, Troy từ cử sổ tầng 3 đi ra ngoài, xuống thẳng đáy thuyền, nếu như nói boong tàu là tầng 1, như vậy bên dưới hay chính là gian phòng dưới boong tàu.
“Nha….”Sử Diễm Phỉ bị mấy người đàn ông cao to bắt mang vào một căn phòng, thấy 1 người đàn ông người Nga rất có khí chất ngồi trên giường uống rượu, Sử Diễm Phỉ bị ném lên giường.
“Ông là ai a?” Sử Diễm Phỉ trượt dần khỏi giường, nghĩ, ai……Đẹp là tội a!
“Ha hả…..” Jakov tiến lên giường ngồi xuống, nhìn chằm chằm Sử Diễm Phỉ, hỏi, “Mỹ nhân, tên gì a?”
Sử Diễm Phỉ nghe được tiếng mỹ nhân cũng rất hưởng thụ, bất quá kẻ trước mắt không phù hợp tiêu chuẩn anh lắm, hiện tại anh chỉ thích Sam, coi như là cường công cũng không thích!
Dùng gối đầu chặn lại, Sử Diễm Phỉ hỏi, “Ông là ai?”
“Ta là Jakov, cưng đang ở trên thuyền ta.” Jakov tay vuốt vuốt bàn chân Sử Diễm Phỉ.
Sử Diễm Phỉ lập tức rút chân lại, lui tới góc tường, nói, “Ông kia……Ông nhầm rồi, tôi là nam.”
“A?” Jakov mắt híp lại quan sát Sử Diễm Phỉ một chút,”Ta không thấy như vậy nha? Không bằng cưng cởi hết, để ta xem xem”.
Sử Diễm Phỉ nghĩ Jakov ánh mắt như là muốn lột trần mình ra, có hơi ngượng ngùng, dùng cái gối lớn cản lại, tội nghiệp nhìn Jakov, “Ông kia, tôi đã có người yêu, đừng xằng bậy.”
“Hử?” Jakov mắt nheo lại, nhìn Sử Diễm Phỉ, “Người yêu? Ha ha ha…..” Ha hả cười, Jakov cởi áo khoác, bên trong là một bộ áo da màu đen, chính là loại đồ SM.
“Bảo bổi……” Jakov lau nước miếng, “Ta sẽ để ngươi biết trên đời ai là thích hợp nhất với ngươi!”
“Á á a!” Sử Diễm Phỉ ôm gối đầu muốn chạy ra bên ngoài, “Biến thái nha, biến thái nha!”
“Chạy đi đâu!” Jakov kéo Sử Diễm Phỉ, “Ngươi hôm nay đừng nghĩ chạy được!” Vừa nói vừa kéo Sử Diễm Phỉ lên giường, xé mở y phục anh.
“Nha!” Sử Diễm Phỉ nã gối đầu đánh Jakov, hét lớn, “Cứu tôi a, Sam! Sam!”
“Sam?” Jakov không hiểu nhìn Sử Diễm Phỉ, “Người trong lòng ngươi sao?”
Sử Diễm Phỉ ôm gối đầu giãy dụa, “Bỏ ra, tôi ghét nhất ông già! Đáng ghét.”
“Dám nói ta là ông già?” Jakov ôm Sử Diễm Phỉ nhào tới hôn, bị Sử Diễm Phỉ tay vung vẩy, vừa vặn đụng trúng một bên mặt lão, Jakov sửng sốt, Sử Diễm Phỉ lui tới một góc, muốn chạy trốn, nhưng lại bị kéo lại.
“Ngươi lá gan không nhỏ a.” Jakov sắc mặt dữ tợn xoa xoa lên bên mặt bị sưng, “Ngày hôm nay xem ta chơi ngươi đến chết!”.
Vừa nói, vừa nhào tới.
“Á! Đáng ghét!” Sử Diễm Phỉ kêu to, “Sam! Mau tới đánh chết biến thái!”
Vừa dứt lời, chợt nghe “bang” một tiếng, cửa lớn bị đá văng, mấy anh giai vest đen cao to bay vào, vừa hay đụng trúng Jakov, mặt mũi đều biến dạng cả lại.
Một người xuất hiện ở cừa, vẻ mặt giận dữ, nhe răng nhếch miệng, móng tay thật dài.
“A, Sam!” Sử Diễm Phỉ cuối cùng cũng thấy được Sam, đáng thương hét, “Sam, biến thái kia SM tôi, hắn là biến thái, là biến thái!”
Sam nhìn thấy Sử Diễm Phỉ trên giường quần áo xộc xệch, lại thấy Jakov kia mặc trang phục SM biến thái, máu bốc lên đầu, thấy bên cạnh có cái roi da, cầm roi da lên, Sam âm hiểm cười hai tiếng, “Ngươi không phải thích SM sao?” Nói xong, vung tay, quất roi.
“Á á á…..” Jakov bị roi quất hai cái, té dập mông xuống đất, lăn đến cạnh bàn, kéo ngăn bàn lấy súng, chĩa về phía Sam bắn, Sử Diễm Phỉ tuy rằng biết Sam không sợ đạn, nhưng nghe tiếng súng có chút kinh hồn bạt vía. Sam thản nhiên không có gì giơ tay cản lại, đạn đều bị bắt trong lòng bàn tay, bóp nát, mở tay……Bột phấn bay bay……
“A……” Jakov hit một hơi lạnh, la hét, “Quỷ a, không phải người a…..”
Sam lại quất vài roi, đánh đến Jakov gào khóc khản cổ, cuối cùng ôm đầu trốn sau chân giường.
Sử Diễm Phỉ ôm gối chạy đến phía sau Sam.
Sam thấy anh thê thảm như vậy, mặt đều trắng, càng nghĩ càng giận, chỉ sofa, nói với Sử Diễm Phỉ, “Anh ngồi ở đó, ta trừng trị lão xong chúng ta đi.”
Sử Diễm Phỉ gật đầu, ngoan ngoan đến sofa ngồi, thấy Sam liếm liếm khóe miệng, “Biến thái chết tiệt, ông đây hôm nay cho ngươi biết thế nào là biến thái chân chính!”
“Nha…..”
Lập tức, trong phòng vang lên tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa của Jakov.
Sử Diễm Phỉ ngồi trên sofa hai mắt mở to, lẩm bẩm: nha, đau quá nha…… Sam trông thật gợi cảm nha, oa, thiệt kích thích…….Cái này mình cũng muốn thử xem nha!
Khai khải cảm thấy Äầu có hÆ¡i choáng váng, lúc tá»nh lại, Äã thấy Jeff ngá»i bên cạnh, Äầu óc nhanh chóng phản ứng, Khải Khải có chút bất Äắc dÄ©, Jeff nà y tháºt Äúng là tháºt khó dứt Äược.
“Tá»nh?” Kiá»t ká» sát và o, vô cùng thân thiết nhìn Khải Khải, “Cảm giác thế nà o?”
Khải Khải cái gì cÅ©ng không cảm giác Äược, ngoại trừ chóng mặt, Äá»t nhiên trong ngá»±c nhói nhói…..Giá»ng nhÆ° lần Äó, khi vừa bá» cà nh cây cà o trúng cánh tay cÅ©ng nhói Äau nhÆ° thế, sau toà n bá» khó chá»u cùng Äau Äá»n Äá»u chuyá»n sang Troy , không biết hắn thế nà o rá»i.
“Thuá»c nà y……Sẽ là m ngÆ°á»i cáºu không còn sức lá»±c, thế nhÆ°ng thần trà vẫn thanh tá»nh.” Jeff má»m cÆ°á»i, “Äá» cáºu cảm nháºn tá»t nhất tình ái của chúng ta, vì thế ta không trói câu lại!”
Khải Khải bất Äắc dÄ© liếc hắn má»t cái, “NgÆ°Æ¡i tháºt Äúng là má»t chút sáng tạo cÅ©ng không có a!”
Jeff cÆ°á»i nhạt, nắm cằm Khải Khải, “Cáºu gặp phải nguy hiá»m thế nà o, hình nhÆ° Äá»u có cách bảo trì bình tÄ©nh sao.”
Khải Khải má»m cÆ°á»i, “Gặp chuyá»n lá»n sao, tôi còn Äã khiến Äầu lÄ©nh mafia bá» trói trên giÆ°á»ng mình Äó, hắn so vá»i ông còn lợi hại hÆ¡n, còn khiến tôi bế tắc.”
“Ha hả…..” Jeff cÆ°á»i lắc Äầu, “Bảo bá»i, nhÆ° váºy không tá»t a, cáºu là Äang dụ dá» ta phạm tá»i!”.
Khải Khải xem tình hình, tay chân tá»± do, hÆ¡n nữa ngoại trừ vừa rá»i mất cảm giác, hiá»n tại cÆ¡ bản Äã khôi phục, cÅ©ng hoà n toà n không có cảm giác vô lá»±c, quả nhiên là phù chú Äã tác dụng lên Troy sao? Khải Khải biết, quá»· hút máu nÄng lá»±c khôi phục kinh ngÆ°á»i, thế nhÆ°ng không biết hắn hiá»n tại thế nà o……Suy nghÄ© má»t chút, nghÄ© tên Jeff nà y thá»±c sá»± khó Æ°a, lặp Äi lặp lại chạm Äến giá»i hạn cuá»i của anh, lúc nà y không giáo huấn hắn má»t chút, anh sẽ không gá»i Khải Khải!
NghÄ© xong, liá»n bà y ra tÆ° thế vô lá»±c không có sức, muá»n ngá»i xuá»ng.
Jeff thấy Khải Khải quả nhiên không còn sức lá»±c, tâm tình tá»t muá»n dìu anh, “Ngoan, bảo bá»i, ta Äỡ cáºu!” Nói, Äã muá»n ôm Khải Khải, Khải Khải nhìn Jeff vẻ mặt có vui sÆ°á»ng, là m bá» cá»± tuyá»t.
Jeff cà ng nhìn tim Äáºp cà ng mạnh, cúi Äầu muá»n hôn lên cá» Khải Khải, “Yêu tinh, hôm nay phải Äá» cáºu biết lợi hại của ta!”
Thế nhÆ°ng, cái miá»ng của hắn còn chÆ°a chạm Äến cá» Khải Khải, anh Äá»t nhiên Äánh má»t chÆ°á»ng mãnh liá»t và o sau gáy của hắn, Jeff hô hấp bá» kiá»m hãm, không phản ứng Äược nhiá»u, chá» thấy Khải Khải xoay ngÆ°á»i, má»t tay Äè hắn lại, tại huyá»t thái dÆ°Æ¡ng hạ má»t kÃch, Jeff láºp tức cảm thấy Äất trá»i Äảo lá»n, trong Äầu chá» có má»t suy nghÄ© duy nhất chÃnh là Jakov không phải giỡn hắn Äi, vì sao Khải Khải còn khà lá»±c?
Ngay thá»i Äiá»m Jeff ngất Äi, cá»a sá» “loảng xoảng” má»t tiếng, Troy Äáºp cá»a sá» Äi và o, thấy Khải Khải Äang á» trên giÆ°á»ng, tay cầm dây thừng trói Jeff lại má»t lần nữa bá» Äánh ngất.
“A….” Trot Äá»t nhiên cÆ°á»i lá»n, lắc lắc Äầu, “Dứt khoát là m thá»t hắn luôn, má»i lần tá»nh lại gây chuyá»n thá» phi.”
Khải Khải má»m cÆ°á»i, nói, “Äùa chết không có ý nghÄ©a gÄ©, giữ lại chầm cháºm lÄn qua lÄn lại, tÆ°Æ¡ng Äá»i thú vá».”
Troy Äi tá»i bên giÆ°á»ng, Khải Khải Äá»t nhiên xoay mặt há»i hắn, “Anh không sao chứ?”
“Ừ?” Troy khó hiá»u, “Có chuyá»n gì?”
Khải Khải kéo tay Troy nhìn, thấy phù chú có vết mà u nhà n nhạt, lau vết máu Äi, Khải Khải ngẩng Äầu, kéo áo Troy, hôn.