Thanh niên kia gật đầu. Tại hắn bước vào phòng điều khiển về sau, ánh lửa chập chờn chiếu lên khuôn mặt của đám người ngồi trong phòng điều khiển tập trung chú ý kẻ vừa mới đến.
Thuộc hạ của tên thanh niên nhanh chóng lướt qua căn phòng tìm kiếm một vị trí thích hợp bắt đầu xuất ra công cụ đánh lửa. Một số người khác xuất ra vũ khí của mình chặt những dây leo xung quanh làm cũi thiêu đốt.
Tiếng mưa xối xả cùng thâm trầm phía bên ngoài ồn ào trái ngược hoàn toàn trong không khí im lặng trong phòng điều khiển.
Ầm ầm.
Thời gian chậm rãi trôi qua, hương trà cam thảo phiêu tán trong không khí có chút thấm mát ruột gan hấp dẫn một số ánh mắt nhìn về góc tối ánh lửa nhỏ ở vị trí của Karl.
Một giọng nói phá tan bầu không khí im lặng.
“Tên kia, hãy mang qua đây một chút thảo dược của ngươi qua bên này cho chúng ta.”
Một tên thuộc hạ của thanh niên kia nói với Karl. Thậm chí hắn chỉ nhìn chằm chằm cái túi nhỏ bên hông cùng với bình đựng mở động vật đang thiêu đốt ấm trà.
Karl nhướng mày, hắn ghét nhất khi đang uống trà bị phá đám, lời nói bất thiện trong ngôn ngữ của tên thuộc hạ khiến đáy mắt của hắn có chút lóe lên sát khí.
“Trà này không phải ai uống cũng được. Tốt nhất đừng bao giờ đánh chủ ý lên người của ta.”
“Ta chỉ nói một lần.”
Karl liếc nhìn tên thuộc hạ của thanh niên kia thổi một hơi cốc trà trên tay khẽ nhấp.
“Ngươi…”
Tên thuộc hạ muốn động thủ thì đột nhiên tên thanh niên kia ngăn lại.
“Xin chào, ngươi đừng trách thuộc hạ của ta, hắn tính khí lỗ mãng, không biết xử sự nên ngươi đừng để ý.”
— QUẢNG CÁO —
“Ta muốn mua một ít trà trên tay của ngươi, ở cái đất hoang vu này, chung đụng tại một nơi trú ẩn coi như cũng có duyên phận.”
Tên thanh niên mặt dù tuổi còn rất trẻ, nhưng khí tức quý tộc trên người của hắn không vung đi được, nhìn kĩ một chút thì ngoại trừ lớp áo giáp được đặc chế, phần thân sau của hắn còn lộ ra chiếc áo đuôi tôm chỉ dành cho quý tộc.
Karl khẽ liếc mắt nhìn tên thanh niên cũng không nói gì, hắn mặc vẫn còn một ít trà cam thảo trong ba lô, nhưng phần này là hắn đi dọc đường thu thập được, thậm chí có một chút sâu biến dị cùng nhựa cây tại rừng thông bên kia.
“Nếu như ngươi có ma thạch cấp ba trở lên, ta sẽ cân nhắc để lại ngươi một ít.”
“Một chút cây cỏ mà đòi đến ma thạch cấp ba, tướng ăn của ngươi cũng quá khó coi.”
Tên thuộc hạ nhìn không được, năng lượng của hắn chậm rãi bộc phát. Khí tức dị năng giả tràn ngập trong căn phòng, nếu như không phải nhiệm vụ của hắn là bảo vệ cậu chủ thì hắn đã lao đến xé nát tên nhặt rác trước mặt này rồi.
Karl liếc mắt nhìn tên thuộc hạ cũng không thèm quan tâm đến năng lượng đang bộc phát trên người của hắn, quét ánh mắt dừng tại người thanh niên.
“Một cây một viên ma thạch cấp ba. Nếu như ngươi có thể mua được ta nghĩ thời tiết này một chút trà làm ấm cơ thể cái giá sẽ không quá mắc.”
Đôi môi khẽ kéo thành một đường cong nhìn chằm chằm tên thanh niên khuôn mặt tái nhợt vì trời lạnh. Có thể do cơ địa của hắn không chịu được khắc nghiệt của thời tiết, nên tùy thời đi ra ngoài rèn luyện muốn có một số người bảo hộ kèm theo.
Tên thanh niên liếc mắt nhìn một người trong nhóm của mình. Một người trong đó hiểu ý gật đầu lấy ra bốn viên ma thạch cấp ba đặt ở trước mặt Karl.
Karl nhìn thoáng qua, không sai về sau khẽ đảo tay, bốn cây cam thảo xuất hiện ở lòng bàn tay đặt trước mặt tên thuộc hạ.
Một hồi nho nhỏ giao dịch về sau, theo hương khí của trà cam thảo bốc lên khiến số người ở tiểu đội bên kia động tâm. Tại mùi hương hấp dẫn phía dưới một người trong đó khẽ nói.
“Đội trưởng, muốn một chút hay không?”
Từ khi xuất hiện mùi hương này. Suzie đã bị hấp dẫn, nhưng đối phương chào cái giá quá cao thậm chí có chút thái quá khiến nàng có chút chần chờ.
Khẽ lắc đầu, nàng nói: “Không cần thiết, nhiệm vụ của chúng ta đi điều tra nguồn sáng phát ra, mấy thứ này sau khi trở về có thể ôm một đống lớn, không cần nhất thời.” — QUẢNG CÁO —
Trời bắt đầu đen dần, tại đám ma vật phụ cận nháo nhác tìm nơi trú ẩn.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Karl thu thập một số vật dụng của mình. Khoanh tay chợp mắt trong một góc tối.
Chợt có tiếng ồn ào phía bên ngoài. Một đám tiến hóa giả nhanh chóng tiến vào bên trong. Mùi máu tươi xộc vào mũi khiến Karl nhíu mày.
Mặc dù nước mưa trôi rửa một bộ phận, thì mùi máu vẫn hấp dẫn một số sinh vật đi săn đêm. Hắn trước khi đến đây đã từng quan sát phần lớn khu xưởng đá, ngoại trừ khe nứt bên ngoài, phía bên trong thảm thực vật bao bọc kiến trúc là từ khu rừng bên cạnh tràn lan mà ra.
Đám người này hẳn là từ phía bìa rừng đi đến.
Một người trong đó khẽ đảo mắt đánh giá bên trong căn phòng. Tại một góc tối ánh lửa nhỏ hắn thấy Karl đang chiếm một vị trí tương đối khô ráo. Những người còn lại năng lượng ba động kịch liệt hơn người của hắn bên này.
Tên kia lao nhanh đến chỗ của Karl nói.
“Cút sang một bên.”
Karl híp mắt nhìn những người vừa tới. Hắn đánh giá một chút những người này, đều là tiến hóa giả cấp ba phải trái.
“Tránh xa ra một chút, đừng để mùi máu của ngươi ảnh hưởng đến ta bên này.”
“Ta chỉ nói một lần.”
Tên thuộc hạ của thanh niên ốm yếu nghe được có người gây sự với tên nhặt rác, trong lòng cười lạnh. Hắn một bộ hứng thú khi tên nhặt rác gặp rắc rối.
“Chỉ là cấp một còn dám lớn giọng.”
Tên tiến hóa giả rút cây đao sau lưng của hắn hướng về Karl chém tới.
Thân hình của Karl bị chém làm đôi trong nụ cười hung ác của tên tiến hóa giả. Nhưng hắn không biết đó chỉ là tàn ảnh còn lưu lại khi Karl sử dụng kĩ năng Dash. — QUẢNG CÁO —
“Ta đã bảo chỉ nói một lần.”
Tiếng nói vừa dứt, thân hình như bóng ma của Karl xòe bàn tay chụp vào cổ của tên tiến hóa giả trong sự kinh ngạc của hắn.
Bàn tay khẽ mở, mũi đao xuyên phá cổ họng tên tiến hóa giả. Ngón tay như cái kìm sắt của Karl chậm rãi siết chặt cổ.
Con mắt lạnh lùng nhìn hai tên đồng bạn đang thất thần phía sau lưng
Karl khẽ biến mất, trong một sát na, hắn xuất hiện sau lưng hai tên tiến hóa giả. Thanh pivot blade chẳng biết lúc nào đã bị Karl cầm ngược chín mươi độ trong tay. Phía trên còn một chút máu nhỏ giọt.
Kèm theo hai cái thân thể ngã xuống, trên cổ của bọn hắn kèm theo một vết cắt thật sâu.
Lạnh lùng nhìn thoáng qua đám người đang ngồi trong góc. Karl lấy ra một chút Lunar water nhỏ trên người bọn chúng.
Trước sự há hốc mồm của đám người còn lại, ba cái thi thể chậm rãi hóa thành nước thấm xuống đất kèm theo mùi máu tươi biến mất trong căn phòng.
Ngồi xổm thu thập vật tư của ba tên tiến hóa giả, Karl liếc mắt nhìn thoáng qua tên thuộc hạ của thanh niên ốm yếu kia,
Tên thuộc hạ chậm rãi nuốt nước bọt, quá trình xuất thủ của Karl là hắn nhìn ở trong mắt, mặc dù ba tên tiến hóa giả có chút không ra gì nhưng đổi lại là hắn cũng phải mất một phen khí lực để hạ gục ba tên kia.
Không thể làm đến mức nước chảy mây trôi như Karl được. Thậm chí từ lúc hắn phát hiện tên nhặt rác xuất ra cái lọ nhỏ vài giọt lên cái xác. Ba cái xác to đùng như vậy mà chậm rãi hóa thành nước thấm xuống lòng đất để hắn sinh ra thật sâu kiêng kị.
Karl không quan tâm đến tên thuộc hạ kia đi nghĩ cái gì, thứ hắn lo lắng hơn là cái bóng đen chậm rãi đi trong cơn mưa hướng về phía bên này đi đến.
Ẩn ẩn trong làn mưa xối xả, một chút ánh đỏ theo thân thể bóng đen chớp động tràn ngập quỷ dị.