Chồng Yêu Siêu Nuông Chiều Tôi

Chương 43: Có phải hắn khi dễ em không?



Nghe thấy giọng nói của Hứa Mặc Trần, Thời Duy Hạ mới hít sâu một hơi nỗ lực đem lửa giận trong đáy lòng lửa đè ép xuống, sau đó mới lãnh đạm mở miệng hỏi một câu.

“Sao anh lại ở đây?”

“Em vẫn luôn không trả lời mail của anh, anh lo lắng em xảy ra chuyện gì, cho nên nhịn không được tới gặp em.” Hứa Mặc Trần quan tâm nhìn Thời Duy Hạ.

Thời Duy Hạ không nói gì, chỉ là nhìn Hứa Mặc Trần vẻ mặt dối trá kia, chỉ cảm thấy buồn nôn trong lòng.

Trước kia cô nhất định là đầu óc bị nước vào, thế nên mới bị lời nói dối trá mê hoặc.

Tưởng tượng đến hắn trước kia đối đãi với chính mình, Thời Duy Hạ liền nhịn không được cắn chặt hàm răng.

Năm mười lăm tuổi ấy, Thời Duy Hạ vẫn là thiên kim Thời gia, một lần tan học bởi vì tài xế có việc đến trễ không thể tới đón cô, dẫn tới cô ở gần trường học bị mấy tên lưu manh vây quanh, ý đồ xâm phạm cô.

Năm mười lăm tuổi cô bị sợ hãi, khi cô đang run bần bật, một cái nam sinh xuất hiện.

Mà người kia, chính là Hứa Mặc Trần 18 tuổi.

Hứa Mặc Trần cứu cô, làm cô tránh rơi vào bi kịch, nhưng cũng bởi vì hắn, nhân sinh đời trước của cô cũng lâm vào bi kịch càng sâu hơn.

Thời Duy Hạ vẫn luôn xem hắn là ân nhân cứu mạng mà đối đãi, mọi chuyện đều nghe theo hắn, cho rằng trên thế giới này hắn là người tốt đối xử thiệt tình với cô.

Cho đến trước khi chết cô mới biết được, người đàn ông này trợ giúp cô, tốt với cô trên danh nghĩa, nhưng thật ra vẫn luôn lợi dụng cô, hại cô cửa nát nhà tan.. Ngay cả lúc trước hắn cứu cô, đều là trước đó đã sắp xếp hoàn hảo.

Thấy Thời Duy Hạ không nói lời nào, biểu tình trên mặt Hứa Mặc Trần dừng một chút, sau đó mới khẩn trương hỏi cô.

“Hạ Hạ, có phải em còn đang tức giận không, giận anh trước đó không đưa em đi?”

Nghe hắn nói, Thời Duy Hạ lúc này mới nhớ lại, lúc trước trước khi gả cho Long Đình Dạ, cô nàng xin Hứa Mặc Trần giúp đỡ mình đưa cô rời đi, bất quá lại bị hắn cự tuyệt.

“Không, em muốn cảm ơn anh!” Thời Duy Hạ lắc đầu.

Hiện tại cô ngược lại muốn cảm ơn hắn, nếu không phải lúc trước hắn không chịu đưa cô đi, hiện tại sao cô có thể lưu lại bên cạnh Long Đình Dạ.

Nghe Thời Duy Hạ nói như thế, Hứa Mặc Trần chỉ cho rằng cô đang nói lời giận hờn, liền tiếp tục biện minh cho mình.

“Anh cũng muốn đưa em đi, chỉ là, em hẳn rất rõ ràng thế lực của Long Đình, bất luận anh đưa em đến nơi nào hắn đều có thể tìm được em! Bây giờ chỉ có em lưu lại bên cạnh Long Đình Dạ, mới có thể có đủ có cơ hội báo thù. Chỉ cần hắn chết, em mới có thể có được sự tự do chân chính!”

“Bất quá em yên tâm, vô luận thế nào anh đều sẽ đem hết toàn lực giúp em báo thù!” Hứa Mặc Trần lời thề son sắt nói.

Thời Duy Hạ nhìn bộ dạng tốt bụng của hắn lúc này, trong lòng lại chỉ có ghê tởm, rất muốn đem đĩa CD trên tay nện thật mạnh lên mặt hắn!

“Có phải hắn khi dễ em không?” Thấy biểu tình cô không đúng, Hứa Mặc Trần lộ ra vẻ khẩn trương, để ý hỏi cô.

“Anh muốn em làm gì?” Thời Duy Hạ hít sâu một hơi, sau đó mới bình tĩnh hỏi hắn.

Tuy rằng cô đã biết, hắn muốn cô giúp hắn ăn trộm văn kiện trên tay Long Đình Dạ.

“Lần này.. hạng mục mới ở thành phố S của tập đoàn R, anh yêu cầu em lấy tư liệu cơ mật của bọn họ.” Hứa Mặc Trần chốt hạ, trực tiếp nói.

Nghe hắn nói xong, Thời Duy Hạ lại cười một tiếng, sau đó sảng khoái đáp ứng: “Không thành vấn đề.”

Thấy thế Hứa Mặc Trần cũng lộ ra tươi cười, bỗng nhiên vươn tay cầm lấy đĩa CD cô đang cầm trên tay, sau đó lời thề son sắt hứa hẹn với cô.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.