Cá Mặn Lên Đệ Nhất Thiên Bảng

Chương 14:



Minh Lê vỗ đầu nàng: “Tiểu Ngư Ngư, tự tin một chút, bỏ từ hẳn là đi. Nếu hắn chắc chắc ngươi là đệ nhất Thiên Bảng, cho dù không có cách nào khuyên ngươi cống hiển nửa thần khí Thần Hỏa kiếm ra làm kiếm trấn tống, cũng sẽ nói mượn Thần Hỏa kiếm của ngươi xem một chút.”

“Cũng giống như tiên khí Vân kiếm của sư tôn ngài vậy, bị buộc cống hiến làm kiến trấn tông của Vân Kiếm phái.” Ngu Tri Dao bĩu môi, rót một chen nước, ừng ực uống, suy nghĩ một chút lại chửi thề một tiéng: “Thật là vô sỉ!”

Minh Lê cười lắc đầu: “Ta đây không phải lại làm ra một chuôi tiên khí? Còn tốt hơn Vân kiếm kia.”

“Ánh mắt thiển cận, không biết chỗ tốt của sư tôn ta.” Ngu Tri Dao nói xong, nhìn bộ dạng đắc ý nhướng mày của y, trong nháy mắt nhớ tới cái gì, híp mắt lại nói: “Sư tôn, hôm nay ngài đoán ra ta nổi danh trên Thiên bảng, hơn nữa còn rất quen thuộc đối với đệ tử của Vân Cảnh thánh địa nha?”

“Tất nhiên là ta quen thuộc rồi, chỉ có đồ nhi lười biếng nhà ngươi là không biết thôi.” Minh Lê vừa nói, vừa mở kính Linh thông ra, từ trang mà mình trả lời bấm vào một chủ đề cho nàng nhìn: “Ngươi nhìn chút đi, đây là tất cả đệ tử thiên tài của Vân Cảnh thánh địa mà ba ngày trước có người tổng kết ra. Lúc Linh Tu hai mươi tuổi, đã là tu vi Phá Hư Cảnh sơ kỳ, xếp hạng đầu tiên.”

Ngu Tri Dao: “…” Được rồi, năm năm trước nàng mới lấy được kính Linh thông, ở trong “Chuyện không bình thường ở Vân giới” thấy được chủ đề có tên của Kỷ Phù.

[Kỷ Phù, một tuyệt thế thiên tài của Vân Cảnh thánh địa làm vỡ nát tâm hồn thiếu nam của vô số nam tu!]

Vì vậy, nữ nhân vạn người mê đó, để cho Ngu Tri Dao nhớ đến hôm nay.

Còn vị Linh Tu kia, vẫn là bởi vì hắn có tên giống tên nam phụ trong truyện ngôn tình “Thầm mến sư mẫu” mà nàng đọc.

Tê, kích thích nha.

Ngu Tri Dao suy nghĩ đến thất thần, Minh Lê đột nhiên lên tiếng.

“Tiểu Ngư Ngư, Vân giới đã hoàn toàn bị ngươi kinh diễm rồi! Nhanh nhanh nha! Nhanh dùng kính Linh Thông của mình ở chủ đề này trả lời một chút!” Minh Lê thục giục như giục hồn, giục cho hồn vía của Ngu Tri Dao trở về.

Ngu Tri Dao biết vị này nhà mình tinh lực tràn đầy, cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ có một sư phụ hoạt bát như vậy, nàng tâm niệm vừa động, lấy tiểu linh thông ra… Không, là kính Linh thông.

Minh Lê thò đầu đến, chỉ huy nói: “Tiểu Ngư Ngư, mở “Chuyện không bình thường của Vân giới.”

Ngu Tri Dao theo lời mở ra.

Sau đó suýt chút nữa bị tần suất xuất hiện tên mình trên đề tài làm cho mù mắt.

[Thần Loan cung: Ngu Tri Dao, Lạc Vân Dã, Thời Việt, đều không phải là tu sĩ của cung ta, nhưng ta vô cùng hoang nghênh đến Thần Loa cung tu hành! Tới chính là đệ tử thân truyền của cung chủ!]

[Vân Cảnh thánh địa: Ngu Tri Dao, Lạc Vân Dã, Thời Việt, đều không phải là tu sĩ của Thánh địa ta. Nhưng cửa của thánh địa ta rộng mở với tất cả tu sĩ thiên tài! Nếu ba người gia nhập thánh địa, sẽ được tặng một viên Phá cảnh đan bát phẩm do Tôn giả tự mình luyện chế! Cơ hội chỉ có một, thời gian không trở lại!]

[Vân Cảnh thánh địa: Thánh địa mời gọi các tu sĩ trên Thiên bảng, vị trí chính là đệ tử thân truyền của cung chủ và phong chủ, người thích hợp có thể bái nhập dưới tay Tôn giả!]

[Ngu Tri Dao, Lạc Vân Dã, Thời Việt, ba thiên tài yêu nghiệt không xuất thân từ đại tông môn1]

[Tò mò, cầu các đạo hữu giải đáp, Ngu Tri Dao, Lạc Vân Dã, Thời Việt, là đến từ tông môn nào?]

[Rốt cuộc tu vi của Ngu Tri Dao, Lạc Vân Dã, là đến mức nào có thể vượt qua cả Linh Tu? Cầu chỉ giáo.]

[Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã lực áp Linh Tu, có lẽ vận may tốt?]

Ngu Tri Dao: “…” Tin vịt!

Nàng lập tức mở bình luận vận may này ra, nhìn cũng không nhìn, dùng thần niệm trả lời.

[Len lén tu luyện, sau đó làm kinh diễm tất cả mọi người: Ta cảm thấy Ngu Tri Dao mười tám tuổi!]

[Một đám mây may mắn: Ta cảm thấy Lạc Vân Dã mười chín tuổi!]

Hai bình luận này phát ra một trước một sau.

Khá lắm, ăn ý cải chính tin đồn như vậy, chẳng lẽ vị một đám mây may mắn này chính là Lạc Vân Dã?

Ngu Tri Dao định thần nhìn lại, bình luận phía trên đều đang đoán tuổi tác, hơn nữa tuổi nào cũng có, Thậm chí có một suy đoán nàng và Lạc Vân Dã đều là một tuổi mới sinh ra, nói hai người bọn họ là thần thai trời sinh, ra đời đã ở vạch đích.

Thật sự cái gì cũng có thể nói được.

Thậm chí còn có người có lý có chứng chỉ rõ Ngu thần thai bởi vì ra đời sớm hơn Lạc thần thai, cho nên xếp hạng cao hơn trên Thiên Bảng.

Ngu Tri Dao trực tiếp khiếp sợ bên trong cái chủ đề này.

Minh Lê ở bên cạnh không có chút đồng tình cười ha ha: “Tiểu Ngư Ngư, còn có người nói người là đồ đệ của một vị Tôn gia ẩn cư của Vân giới. Ừ, nói như vậy ta chính là Tôn giả này đi.”

“Còn có còn có, Tiểu Ngư Ngư mau trả lời lời mời làm đồ đệ Tôn giả của Vân Cảnh thánh địa đi.” Minh Lê thúc giục.

Ngu Tri Dao mở bình luận đó ra: “Trả lời như thế nào?”

Minh Lê sờ cằm, cười híp mắt: “Không thích hợp, ngươi dạy đồ đệ không được.”

Ngu Tri Dao trực tiếp trợn to mắt với Minh Lê, “Sư tôn, ngài nghiêm túc? Như vậy là đang khiên khích Tôn giả Vân Cảnh thánh địa?”

Minh Lê à một tiếng, lại rất nghiêm túc suy nghĩ: “Vậy thì đổi thành… Không thích hợp, ngươi không được.”

Ngu Tri Dao: “…” Cảm giác càng khiêu khích hơn.

Cuối cùng, dưới bình luận đó vẫn có một hàng trả lời nhẹ nhàng xuất hiện—

[Len lén tu luyện, sau đó kinh diễm tất cả mọi người: Không thích hợp, ngươi không được.]

Ngu Tri Dao là nghĩ như vậy.

Nếu như đã quyết định khiêu khích, vậy thì khiêu khích đến cùng, khiêu khích một nửa chẳng phải là không được sao?

Khiêu khích đến cùng chính là gan dạ!

Chẳng lẽ Tôn giả Vân Cảnh thánh địa còn có thể thông qua tiểu linh thông đánh nàng?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.