Hai người mỗi ngày điều nhắn tin kể cho nhau tất cả mọi chuyện, hồi đó thịnh hành nhất là game khu vườn trên mây, Hoàng Lân và Như Huyền cũng trồng cây, Như Huyền thì chơi theo thôi chứ không chăm, Hoàng Lân thì cứ hay tặng chậu cây cho nó, chăm sóc khu vườn giúp Như Huyền.
“Cậu vào khu vườn của Hoàng Lân đi” – Khánh Huyền chuyển trường rồi, xa nó rồi nhưng vẫn hay trò chuyện với nhau.
“Có chuyện gì vậy?” -Như Huyền tò mò hỏi.
“Cứ vào đi, chuẩn bị tâm lý đi nha” -Khánh Huyền
Nghe vậy nó càng tò mò với hồi hộp hơn nữa. Vào khu vườn của Hoàng Lân thì mới giật mình thật sự, vì sắp đến 14/2 nên game có bán chữ treo rất đẹp. Hoàng Lân dùng tiền mua hết một đống chữ LOVE HUYỀN treo mỗi tầng. Tầng nào cũng có nhuộm hồng cả mấy tầng mây thật là đáng sợ.
“Cậu ta làm gì vậy” – Như Huyền nhắn cho Khánh Huyền khi đã xem xong
“Hạnh phúc thế còn gì, hihi. Bạn tôi phải thậy hạnh phúc nhé” – Khánh Huyền
“Ck treo tên vk chi vậy, dư tiền hay gì?” Nó suy nghĩ một lúc rồi nhắn cho Hoàng Lân
“Treo hai ngày rồi mới biết, rồi còn hỏi chi vậy nữa, tặng vợ chứ sao” – Hoàng Lân có chút giận dỗi nói.
“Hihi vk biết rồi, rồi học bài xong chưa” – Như Huyền đánh trống lãng qua chuyện khác.
“Rồi á, đang định nt cho vk thì vk nhắn đó” – Hoàng Lân.
“Để thi xong lên lớp 10 ck vô thăm vk nha” – Hoàng Lân
“Ời cứ thi cho tốt cả ba mẹ la đó, vk cũng đi làm thêm dồn tiền để có cơ hội thì bắt tàu gặp nhau” -Như Huyền
Lúc hiện tại thì xe đưa đón không phổ biến, muốn đi giữa tỉnh này với tỉnh khác thì thường phải đi tàu. Như Huyền có quen một chị gái là người yêu của anh họ nó, cũng ở cùng quê với Hoàng Lân nên nó suy nghĩ sẽ dồn tiền rồi ra quê chơi với chị tiện gặp Hoàng Lân, chứ thân con gái nói đi một mình thì không chỉ không cho mà còn bị đánh cho nhừ xương.
Mỗi ngày điều trôi qua rất hạnh phúc.
Nhưng một hôm, hội bạn trong lớp chơi với Minh Minh lại gần và chửi nó là đồ giật người yêu người khác, là con đĩ..
Nó nghe xong thì không biết đáp lại như thế nào, Khánh Huyền thì chuyển trường, cả lớp bây giờ mỗi ngày thỉnh thoảng lại dùng từ không hay với nó.
Nó nhắn tin kể cho Hoàng Lân nghe, Hoàng Lân rất tức giận và cảm thấy tệ khi mình làm cho nó bị mọi người biến thành kẻ xấu, nó lại phải an ủi ngược lại cậu.
“Cậu hiểu rõ lỗi không phải của Như Huyền, tai sao lại kể cho mọi người, để mọi người ghét cậu ấy, cậu không coi Như Huyền là bạn sao” Một tuần sau Hoàng Lân nhắn tin hỏi Minh Minh.
“Người có lỗi là tớ, cậu chửi gì cũng được, sao lại đối xử với Như Huyền như vậy” – Hoàng Lân
“Cậu nói Như Huyền không có lỗi, vậy tớ có sao, tại sao lại đùng ý yêu với tớ rồi lại bỏ rơi tớ” – Minh Minh
“Tớ cũng giải thích mọi chuyện rồi, chỉ vì hình ảnh cậu có chút giống Như Huyền trước kia nên tiềm thức của tớ mới nhầm lẫn, tớ xin lỗi tất cả, mong cậu giải thích với mọi người để Như Huyền yên được không, cậu ấy thật sự đã chịu đựng vì tớ rất nhiều” – Hoàng Lân.
“Mọi người muốn làm gì là việc mọi người, dù bây giờ tớ nói gì thì họ cũng không chơi lại với Như Huyền được” – Minh Minh
“Nhưng dù thế nào mong cậu hãy trả cho Như Huyền sự trong sạch này. Lỗi của tớ hãy để tớ gánh chịu” – Hoàng Lân
Minh Minh lòng đau như cắt, người từng bảo vệ cô giờ đây vì người khác mà chỉ trích cô.