Ái Phi Của Nữ Đế

Chương 18: 18: Thượng Sơn



Xem ra từ nay phải chú trọng từng việc rồi.

Nhưng mà có phải là nếu như hệ thống không hoạt động nữa…! xì…!như vậy không phải mình tự do rồi sao!? Lúc trước toàn sợ phạm quy tắc này kia, giờ thì còn ai ở đó mà canh chừng đâu mà sợ.

OMG, xem ra ông trời đã bắt đầu thương mình rồi.
Nhan Linh Lung bảo có việc phải lên núi giải quyết nên tiện đi cùng chúng đệ tử.

Nói đi cũng phải nói lại, cái danh đệ nhất tiên phái của Phục Linh đúng là không phải nói cho oai.

Họ thật sự rất nổi tiếng, lại còn có cảnh sắc Phục Linh Sơn này rất đẹp.

Thiên địa dung hòa, nơi này tiên khí ngút ngàn như vậy, đúng là rất thích hợp để tu luyện.

Thậm chí nơi đây còn dạy ra rất nhiều tiên nhân nổi danh, pháp lực cao thâm.

Chỉ tiếc bây giờ chỉ còn lại mấy người, lại còn không nhận tông phái, mỗi người ở một con đường riêng.

Haizzz
Ngọc Lộ Môn – cổng chính vào khu vực Thượng sơn, Ngọc Lộ là ý nói đến từng bậc thang trên con đường dẫn tới đây đều được lót bằng những viên ngọc sáng.

Đến cổng này còn được làm bằng ngọc đầy bắt mắt.
” Trời ạ! Phục Linh Sơn giàu đến vậy sao? Nếu như mình bị đạp xuống núi có thể bẻ lấy một góc nhỏ làm phí hao tổn thanh xuân không? Mù mắt chó rồi, muốn trào máu quá.

Mình đã đạp chân lên thứ gì vậy” – Giản Sơ Mạn càng nhìn thì trong lòng càng hoảng hốt, mấy đệ tử khác thì chỉ kiểu có chút thích thú, còn đạp thì cứ đạp, đi thì cứ đi.

” Phục Linh Sơn chia làm 3 khi vực, hạ sơn, trung sơn và thượng sơn.

Đường thì chỉ có một lối thang từ dưới chân núi lên đ.ỉnh núi.

Hạ sơn bậc thang chỉ là đá thô, trung sơn thì được mài kĩ càng dễ đi nhưng mà là bạch thạch, còn từ trung sơn đến thượng đều là bằng ngọc.

Các ngươi phải nhớ thật rõ, ngẫm thật kĩ ý nghĩa của chúng.

Tránh để sau này, chuốc họa.” – Minh Hạo và An Phong thay nhau nói một cách cười khổ bất lực.
” Đường là đường, khác nhau gì chứ! Thiên hạ ai chẳng biết Phục Linh Sơn vốn rất giàu, là linh sơn đó.

Những thứ này đều là sẵn có không phải sao?” – Có mấy đệ tử khó hiểu bàn tán.
” Nhưng mà cũng keo thật, đúng ra nên lót tận dưới chân núi, vậy mới oai chứ!” – Mấy đệ tử nhỏ tuổi vẻ mặt tự hào đắc ý hất cằm nói.
Đúng là tuổi trẻ chưa trải…
” Ấy Giang huynh.

Ngụy huynh, An huynh!” – Liễu Hạo từ phía sau sơn môn nhìn thấy liền gọi.
” Thành Cực điện chủ!” – Mấy đệ tử liền lập tức cúi chào.
” Ấy ấy.

Đệ tử có tội, ban nãy không thấy tiên chủ.

Đệ tử bái kiến Nhan tiên chủ.” – Liễu Hạo lúng ta lúng túng, vẻ mặt nơm nớp lo sợ nói.
” Còn biết chào ta…!Ta tưởng Liễu phương diệc lớn rồi, có uy thế rồi thì quên ta rồi chứ?” – Nhan Linh Lung sắc mặt không đổi, ý nói chăm chọc.
” Đệ tử không dám!” – Liễu Hạo run rẩy sợ hãi cúi xuống một góc 90°.
” Miễn lễ.

Bao năm rồi vẫn không có chút tiến triển.

Mãi ham chơi, ta không đến thượng sơn thì con không biết sợ phải không?” – Nhan Linh Lung thở dài đầy nghiêm nghị nói.
” Đệ tử không dám!” – Liễu Hạo lập tức thẳng người nhưng vẫn không hết lo sợ trong lòng đáp.
Tiếng danh của Dược Tiên Nữ đúng là không phải đùa.

Khó có tiếng, ai ai cũng phải sợ, phải kiêng dè.

Nhìn phong thái của bà ấy là đã thấy sự khác biệt của tôn với ti rồi.
” Không phải nói nơi này mới chiến loạn tan nát rồi sao? Sao mà không nhìn ra một chút nào giống lúc nãy vậy?” – Mấy đệ tử thắc mắc.
” Các ngươi còn muốn nó như nào hả? Bọn ta phải cực lực độ khí mới được đó.

Mệt muốn chết.” – Một thượng phẩm gần đó tức giận nói.
” Xin mọi người đợi một chút, Dược tiên chủ xin thứ tội.

Có lẽ vẫn còn chưa xong nên như thế này.

Ít lâu sẽ chỉnh đốn lại ngay.

Thất lễ với người rồi!” – Lam Lan tiến lên phía trước lễ phép thưa với Nhan Linh Lung.

Không biết mắt nhìn kiểu gì? Cảnh sắc đúng là không sao, một vệt máu cũng không có.

Nhưng mà người thì không được như vậy.

Người thì bầm giập te tua, kẻ nằm la liệt dưới đất, tiếng r.ên rỉ cầu cứu, tiếng khóc lóc phủ đầy nơi đây, có khác gì là từ chiến loạn mới ra chứ.
Thậm chí là còn có xác người bị đánh đến tơi tả lăn đến dưới chân của Nhan Linh Lung nên Lam Lan mới phải nói như vậy.
” Người đâu?” – Nhan Linh Lung không để tâm chỉ nghiêm túc quay sang hỏi Liễu Hạo.
” Nhân??? Người nào ạ???” – Hắn không hiểu hỏi lại.
* Gâu…gâu…gâu…* Bạch linh khuyển đi theo nãy giờ ngoan ngoãn bỗng sủa lên mấy tiếng rồi tiến lên phía trước, hướng mắt về một hướng chờ đợi.
” Trưởng môn không được.

Hàn Băng là điện cấm, người không thể vì nóng vội mà tùy tiện chọn bừa được.

Năm nay người cũng nhận đệ tử đấy.

Tiểu đệ tử biết phải làm sao?…!Người quay về đi, chúng ta chọn lại.

A Sương chỉnh y phục cho người, người không thể như vầy đi ra ngoài được.

Vết thương còn chưa được xử lí.” – Một giọng nữ nài nỉ khó khăn và chật vật từ phía xa vang lên.
4 thị nữ và một cô gái thân đầy thương tích, bụi bậm lấm lem đầy mặt.

Không thể nhìn rõ dung mạo.

Khắp người đầy máu, chỉ mặc một bộ áo hết sức đơn giản như người làm nông đã bị rách tươm tiến đến.

Như vậy còn cố lết ra ngoài làm gì, sợ mình sống lâu quá sao? So với những người khác cô ấy chính là người bị thương nặng nhất.

Họ bảo cô ta về điện cũng phải.

Chờ đã…!trưởng môn…!!!
Cô ta lê lết từng bước tiến tới chỗ mọi người, chân đã bị thương, còn bị thị nữ vây quanh vẫn cố tiến đến:
” Ngọc của ta đâu?” – Cô ta túm lấy cổ áo Liễu Hạo, khuân mặt lạnh lùng không đổi nhưng ấy mắt thành khẩn chờ đợi.
Giọng nói này, sao lại mang đến cảm giác thân thuộc vậy.
” Trưởng môn, người nên đi trị thượng trước đã.

Ta tìm được sẽ đưa đến cho người.

Ta hứa!” – Liễu Hạo cũng có chút giật mình quýnh quáng nói.
” Hừ…!Ngươi đừng vội đắc ý, tuy đã lên được trưởng môn nhưng ngươi mãi mãi không gặp lại được mảnh ngọc đó đâu.

Vì một cái ngọc bội cỏn con mà đồ sát đệ tử Trương gia.

Ta xem ngươi thế nào ăn nói với thiên hạ.” – Phế trưởng môn và Thanh Hương điện chủ cũ bị đánh đến thân tàn ma dại, bị đệ tử của Liễu Hạo áp giải sau lưng, kiêu ngạo nói.
* Ngoằm * Bạch linh khuyển nghe vậy liền chạy đến ngoặm lấy tay của tên phế trưởng môn đáng ghét ta.
Cái cắn khiến hắn đau điếng vùng vẫy, hất bạch cẩu xuống đất.
” A…!Đau chết ta.

Cái tên điên này, ngươi nói mà không giữ lời!” – Bạch khuyển ngã xuống liền hóa thành một cô gái, giọng nũng nịu tức giận nói.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Ái Phi Của Nữ Đế

Chương 18: Xử phạt



Thì ra con bạch cẩu hung dữ ban nãy lại có dáng vẻ đáng yêu đến vậy. Nhìn vẻ ngoài chắc chỉ tầm 9 10 tuổi, dáng người thấp bé, vẻ mặt non nớt, đôi mắt lanh lợi. Nói chung ai nhìn cũng muốn cưng nựng. Nhưng tính cách thì hơi chua ngoa nha.

” Linh khuyển, ngươi không an phận ở trong rừng, ra đây làm loạn cái gì chứ?” – Tên phế trưởng môn đau điếng gào lên.

” Là ngươi tự làm tự lãnh! Ngươi không phải nói là A Phượng có thể lấy được chức trưởng môn từ tay ngươi thì ngươi sẽ nói cho bọn họ biết ngươi giấu ở đâu để họ tìm giúp A Phượng sao?” – Tiểu Ái đứng chống nạnh đầy lý lẽ cãi lại.

Hai bên liên tục đấu khẩu khiến ai cũng tập trung theo dõi. Mấy người can ngăn cũng không được.

” Câm miệng, còn ra thể thống gì nữa? Hạ Thất Phượng, con còn muốn nắm cổ áo người ta đến lúc nào? Chả ra làm sao?” – Nhan Linh Lung tức giận quát lớn.

Hạ Thất Phượng mới chợt tỉnh táo buông cổ áo của Liễu Hạo ra, nhưng đôi mắt cô ta đã đầy sự tuyệt vọng.

” Mày cảm giác đau lòng gì chứ? Đôi mắt đó đẹp quá sao? Không! Mình là gái thẳng, là gái thẳng 4.0 đàng hoàng. Chỉ là đang thương hại người ta thôi. Hồi xem Đông cung cũng vậy, khóc đau lòng muốn tụt huyết áp! Bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh!”

” Phu nhân, con gọi người đến không phải để người la mắng A Phượng. Là bọn họ sai trước, A Phượng phản ứng như vậy thì có gì sai chứ! Ta còn trách luật tu tiên không cho linh thú giết người, không thì ta sẽ lột da rút gân hắn!” – Tiểu Ái tiến lại chỗ Hạ Thất Phượng, đanh đá nói.

” Tiểu Ái im miệng… Đệ tử Trương gia các ngươi mau nói cho ta biết, các ngươi đã làm gì với con bé.” – Nhan Linh Lung nổi giận đùng đùng, khí thế bức người tiến đến trước mặt mấy đệ tử đang bị áp giải của Trương gia hỏi tội.

Khí thế của bà ấy làm ai cũng phải cúi đầu không dám nhìn thẳng. Quá đáng sợ rồi!

” Bọn ta… bọn ta… Bọn ta muốn ả ta hòa nhập với sư môn. Có ý đến thăm hỏi, vô tình làm vỡ của cô ta vài thứ ả liền chạy đến điện trưởng môn la oai oái. Mấy đệ tử ta thấy vậy mới buộc miệng nói ả nếu có giỏi thì làm trưởng môn đi. Ả ta không biết tốt xấu đại khai sát giới. Còn muốn diệt trừ thanh danh Trương gia ta.” – Mấy người đó hoảng loạn đáp lại.

” Các ngươi nói láo. Là do ngày đầu lên đây cô ấy thể hiện tốt khiến Trương gia các người ngứa mắt, ngày ngày đến chọc phá. Có ngày nào các người không phá lều của bọn ta chứ, ngày thì tạt nước, ngày thì đốt lều. Hôm đó không phải các ngươi…ưm…ưm…” – Tiểu Ái đang nói giữa chừng thì bị Hạ Thất Phượng dùng một tay bịt miệng lại.

” Xem ra… cái mạng chó lành lặn để xuống núi các ngươi cũng không muốn giữ. Hừ… Nếu đã không chịu trả… vậy thì xuống địa ngục từ từ trả!” – Hạ Thất Phượng lạnh lùng hướng đôi mắt lạnh lẽo về phía mấy người Trương gia ma mị nói.

Sau câu nói, từ người mỗi người họ tỏa ra làng khói xám xịt. Còn có mùi khen khét như mùi thịt bị đốt cháy vậy.

* A * Tiếng la đau đớn vang rền trời. Ai ai ở đó cũng xám mặt đầy lo sợ và hốt hoảng.

” Hạ Thất Phượng! Ngươi dù là trưởng môn, nhưng nếu bọn ta chết ở đây. Hạ gia và cả cái Phục Linh Sơn phái này cũng chẳng ăn nói nổi với Trương gia đâu.” – Mấy tên đó vẫn cứng đầu, cắn răng chịu đau nói.

Nghe câu đó, Hạ Thất Phượng có chút cười khinh bỉ tiếng về phía trước mấy bước. Sắc của Nhan Linh Lung bấy giờ cũng rất phức tạp nhưng có thể nhìn ra có mấy phần lo sợ.

” Ta đâu có giết, đâu phải sợ!” – Hạ Thất Phượng ánh mắt mang sự giễu cợt đầy khinh bỉ nhìn họ.

” Vậy cái ngươi làm là gì? Tiên đan của ta… sắp nổ rồi!” – Mấy người đó đau đớn nói.

Cơn đau cứ quặng tới từng cơn. Như có thứ gì đang bò trong cơ thể họ, nó làm cho lục phủ ngũ tạng bị thiêu rụi. Tiên đan dùng để đựng linh lực cũng nóng rực lên như muốn nổ tung.

” À hum… Giới luật điều thứ 27, phỉ báng, vu khống. Bôi xấu danh dự làm tổn hại đến trưởng môn, khiến trưởng môn không vui. Phạt hủy tiên đan, đầy xuống làm thứ nhân, mãi mãi không được tu tiên, không được người đời chấp nhận. Như vậy mới biết thế nào là tôn ti, mới khiến tu sĩ biết quy củ, biết nghe lời trưởng môn…. Phế trưởng môn, điều này chính là sau khi ngươi tại vị 2 tháng đã thêm đấy, trong giới luật còn ghi rất rõ!” – Lam Lan lập tức nhắc lại.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.